Disneyland 1972 Love the old s
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 18:47,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Ngày Hôm Qua ... Đã Từng - My Life chập 3

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 17386 Views


- Caffe đắng lắm hay là nhox cho thêm đường vào đi
Chị nhẹ nhàng lên tiếng phá tan sự im lặng. Nó mĩm cười
- Không sao. Nhox uống thế này quen rồi
- Nhưng sẽ đắng
- Thì nó vốn đắng mà chị
- Khờ quá! Uống đắng mà cứ uống hoài
- Nói đắng chứ cũng có chút ngọt mà
- Nhưng vẫn đắng đúng không
- Ừ! Vẫn đắng
Chị đưa ly caffe của mình lên uống một ngụm nhỏ rồi cười nhẹ
- Caffe của chị ngọt hơn nè! Thử hok
- Có kem, có đường ngọt hơn đúng rồi
- Nhưng hổng có kem có đường caffe của chị cũng sẽ ngọt hơn của nhox đó
- Sao ngọt hơn được?
- Ngọt hơn thiệt mà
- Vì sao?
- Hihi vì nó là caffe của chị chứ sao
Chị lém lỉnh lè lưỡi trêu nó rồi quay mặt nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Nó lắc đầu với cái lí do ngang cùn của chị. Chẳng biết nảy giờ chị tranh luận với nó hay đang có ý gì nửa, không đầu không đuôi, chẳng có gì rõ ràng. Chị vốn là vậy, luôn thích nói những điều chẳng ai hiểu đâu vào đâu đó, vô thưởng vô phạt.
Hai đứa lại im lặng thưởng thức món caffe của riêng mỗi người. Tiếng nhạc vẫn nhẹ nhàng phát ra từ chiếc loa ở phía xa. Dường như đến đây người ta đều tự biết phải trò chuyện nhỏ đi nếu không muốn nói là thì thầm. Từ trước đến giờ nó đều có thói quen chọn những quán caffe có đông khách, những quán caffe ở chỗ nhộn nhịp đông người rồi ngồi trong một góc nào đó để lặng lẽ uống caffe. Nó thích tìm đến nơi đông người để trốn vào cái vỏ lạnh lùng im lặng của mình…nhưng đây là lần đầu tiên nó cảm nhận được điều mới lạ, đôi khi uống caffe ở một nơi lặng lẽ như thế này cũng thú vị lắm chứ. Thật kỳ lạ là trong lúc này nó hoàn toàn không nghĩ đến em, nó cũng tự hỏi tại sao lại không nghĩ đến em dù em mới đi hôm qua thôi mà…và rồi nó cũng tự mĩm cười chọn cho mình một câu trả lời chính xác nhất…Nó đã hứa với chị là sẽ không buồn nửa mà, nếu đã hứa với chị không buồn nửa thì rõ ràng nó không thể nghĩ đến em lúc này…Chị lại lên tiếng, lần này vẫn là nụ cười
- Ngày mai mình ở lại đây tiếp nha nhox
- Hồi nảy nói rồi mà
- Chị biết…chị muốn nhox hứa mai sẽ ở lại đây với chị tiếp thui
- Ừ…thì ở…
- Vậy ngày mốt cũng ở luôn được không nhox?
- Hix tính ở đây luôn thiệt hả trời
- Hì…nếu được vậy thì tốt lắm luôn.
- Coi bộ thích ở Đà Lạt hơn SG ghê ta
- Không phải…chị chỉ không muốn nhox về SG sớm thôi
- Tại sao?
- Hì
Chị cười nhẹ rồi quay mặt nhìn ra khung cửa sổ một lần nửa. Nó im lặng nhìn chị. Nó chẳng muốn hỏi thêm vì nó biết một chút nửa chị sẽ tự nói tiếp với nó tất cả. Lại kết thúc một bài hát…
- Trong tuần này bé Thy sẽ bay…nhưng mà chị hổng biết ngày nào…nên
- Nên chị muốn nhox ở đây chứ gì
Nó mĩm cười….đây là lần đầu tiên nó cắt ngang lời chị. Nó tưởng chị sẽ giận nó, nhưng không chị cốc nhẹ lên đầu nó nháy mắt
- Nhox khờ…lâu lâu thông minh ghê ha
- Ừ!
- Chị cũng tính giấu nhox, nhỏ Hân với Phong cũng hổng cho chị nói với nhox.
- Vậy sao giờ nói chi
- Tại chị không thích nhox giấu chị chuyện gì hết. Mà không muốn nhox giấu chị nên chị cũng không muốn giấu nhox chuyện gì.
- Vậy à…
- Hì! Mọi người sợ nhox về SG rồi sẽ lại buồn. Nên chị mới muốn nhox ở lại đây…
Nó đưa ly caffe lên uống một ngụm…caffe càng lúc càng đắng thì phải.
- Nhox đâu phải con nít đâu mà lo. Mọi chuyện đã kết thúc rồi nhox tự biết mình làm gì mà.
- Nhưng về đó chị sợ nhox sẽ làm gì đó không hay. Nhox cứng đầu và hay nổi loạn lắm. Ở đây tốt hơn…ở đây có chị mới trị được nhox con thôi hihi
- Sax…tự tin ghê. Mà nhox có nổi loạn hồi nào đâu
- Sao hổng có…nói chung ở đây với chị, không cho nhox có cơ hội nổi loạn
- Lo xa quá bà cụ ơi. Nhox đã nói rồi, về dưới hay ở đây nhox cũng sẽ không có làm gì đâu. Nhox tự biết mình được phép làm gì, không được phép làm gì mà. Với lại, nhox chẳng muốn làm Thy hay ai khác phải đau khổ lo lắng vì nhox nửa. Mọi thứ kết thúc từ hôm qua rồi…
- Thiệt hok
- Thiệt!
- Vậy mĩnh vẫn tiếp tục ở đây ha
- Sax…nói vậy cũng hổng chịu tin nhox nửa
Chị không nói gì mà đứng dậy đi qua ngồi xuống bên cạnh nắm lấy tay nó…Phù, nói vậy mà cũng không giấu chị được nửa. Ngồi bên đó, trời tối mà chị vẫn cảm nhận được bàn tay nó đang siết rất chặt vào thành ghế. Chị xoa xoa nhẹ bàn tay nó rồi cốc một cái lên đầu nó
- Nhox con đáng ghét. ở đây tốt hơn đó. Về SG lúc này nhox sẽ đau lắm. Chị biết nhox con bất cần nhưng bất cần đâu có nghĩa không biết đau buồn. Chị là chị của nhox, chị hổng lo cho nhox thì lo cho ai nửa đúng hok. Nghe lời nha
- Đây có phải là lệnh không?
- Hihi hông!
Nó mĩm cười ngồi dựa lưng vào thành ghế
- Ờ…thì ở lại đây
- Vậy mai nhox chở chị đi chơi nửa hen
- Rồi!
Chị cười. Nó cũng cười. Đà Lạt bên ngoài khung cửa sổ hình như cũng cười. Có lẽ ở đây sẽ tốt hơn, ít nhất nó ở đây thì mọi người quan tâm nó sẽ bớt lo lắng hơn mặc dù giờ này có về dưới thì nó biết nó cũng sẽ không đi tìm em hay làm gì đó nổi loạn để giành lấy em lại nửa, Với nó mọi thứ đã kết thúc, nó và em đã hứa hẹn, em đã là vợ người khác, dù có làm gì đi nửa nó cũng không bao giờ cho phép mình làm điều ngu ngốc, làm điều ngu ngốc vào giây phút này không chỉ tổn hại đến em mà còn làm cho những người xung quanh ít nhiều sẽ bị tổn thương theo. Ai cũng ủng hộ nó, lo lắng cho nó…càng lo lắng thì nó càng phải tự biết giữ cho họ tránh xa những rắc rối sẽ xảy đến.
- Nhox có muốn nói chuyện với bé Hân không?...Bé lo cho nhox lắm đó. Tại bé Hân phải về để tiễn bé Thy đi chứ không thì bé Hân sẽ ở lại đây đi chơi với hai đứa mình rồi.
- Ờ…thôi được rồi để tối về nhox call cho Hân. Ủa vậy anh Phong đưa nhỏ Hân về hả chị
- Uhm…hắn tình nguyện đó
- Nhox tưởng chị bắt về chứ
- Tính bắt rùi mà hắn tự đòi về trước đó.
- Ờ để nhỏ Hân về một mình cũng buồn.
- Hix chị đang nghĩ hổng biết tên tài xế đó về rùi hắn có lên rước tụi mình về hok nửa nè…
Chị chống cằm ra vẻ suy nghĩ
- Thôi nói ảnh ở dưới luôn đi lên chi mất công.
- Hắn hổng lên rước hai đứa mình về bằng gì giờ
- Mình đi xe khách về được mà.
- Thui chị hổng quen đi xe khách đâu. Sợ lắm
- Sao sợ?
- Chóng mặt nè, nhức đầu nè…ngồi lâu chắc chị chết luôn
- Không sao đâu. Hình như giờ có xe giường nằm đó chị. Lên nằm khỏe lắm.
- Vậy hả. Nhox đi lần nào chưa
- Chưa!
- Xí chưa đi sao biết khẻo
- Nghe bạn nhox nói
- Nghi quá à
- Nghi cái gì mà nghi. Thôi không chịu đi xe thì thôi để mai nhox mua chiếc xe đạp rồi đạp tà tà về dưới ha
- Hihi đồ khùng…đạp nổi hông
- Chắc nổi
- Bao lâu tới
- Cỡ nửa tháng chứ gì
- Hihi về tới dưới chắc chết queo luôn…
- Mệt quá vậy giờ sao. Quyết định đi xe khách ha. Tối call cho anh Phong nói ảnh ở dưới luôn đi nha
Chị xụ xụ mặt ngồi nghịch bàn tay nó
- Uhm…biết rồi…đi mà bị chóng mặt là chị bắt đền nhox đó
- Ok luôn…cùng lắm là xuống mua xe đạp đi lo gì
- Hihi đồ khùng!
Chị cười vui vẻ ngồi thấp xuống dựa vào nó khẽ hát nho nhỏ theo bản nhạc đang du dương vang lên phía xa. Nó kéo chiếc cửa sổ ra, cơn gió lạnh thổi lùa vào…vài người ngồi gần đó nhận ra có gió lạnh nên quay qua nhìn nó…nhưng rồi họ cũng chẳng tỏ thái độ gì tiếp tục câu chuyện của riêng họ. Hình như đến với Đà Lạt, tất cả mọi người đều chuẩn bị cho những cơn gió lạnh bất ngờ như thế này thì phải. Chị của nó cũng vậy, chị chẳng tỏ ra bất ngờ vì lạnh gì cả, vẫn vui vẻ nhẩm theo bài hát. Nó quay mặt nhìn ra bên ngoài. Ánh đèn phía xa đã rõ ràng trong tầm mắt hơn vì không còn khung cửa kính đầy sương che mờ đi nửa…giống như tâm trạng nó lúc này vậy, cảm giác nhẹ nhàng bớt đi áp lực rất nhiều. Có vẻ như chính sự có mặt của chị khiến nó bình tĩnh hơn, mạnh mẽ hơn…
Nó đưa ly caffe đã nguồi bớt đi lên miệng uống cạn. Đắng…thực sự caffe ở đây rất đắng, có lẽ cần thêm một vài lần uống caffe nửa nó mới có thể quen với vị đắng mới lạ tại quán caffe này….thêm một thời gian nửa ở lại Đà Lạt để nó làm quen với việc không còn có em bên cạnh nửa, âu cũng là sự lựa chọn ko tồi đúng không nhỉ…Lại có những cơn gió thổi lùa vào trong phòng, nó cảm nhận được mái tóc nó bay nhẹ nhẹ trước gió, hai gò má cóng đi vì lạnh. Ngày trước nó vẫn nghĩ trong đầu một hôm nào đó nó sẽ im lặng đứng nép mình trong góc nào đó của phi trường để nhìn em đi lần cuối, nó sẽ đứng thật im mĩm cười nhìn em từ phía xa, sẽ nhìn thấy đôi mắt em ngơ ngác tìm nó giữa dòng người, nó sẽ im lặng mìm cười nhìn theo chiếc máy bay đưa em đi thật xa trên bầu trời, nó sẽ uống cạn li caffe đắng ở một quán caffe nào đó để có thể nhìn rõ từng chiếc máy bay cất cánh, nó sẽ cố nén nỗi đau vào trong tiễn em đi…nó sẽ…nó sẽ….nhưng có lẽ tất cả điều đó sẽ không bao giờ xày ra vì giờ này nó vẫn đang ngồi đây, từ trên cao nhìn xuống nơi cuối cùng nó được nhìn thấy em. Ở đây không thể nhìn thấy em đi, ở đây cũng không có chiếc mày bay nào cất cánh như trong suy nghĩ nó nửa, ở đây chỉ có những cơn gió lạnh nao lòng, chỉ có caffe đắng thật đắng mà thôi…...
« Trước1...101112131415Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Ngày Hôm Qua ... Đã Từng - My Life chập 3 bạn có thể xem thêm ngay hom qua da tung my life chap 3ngay hom qua da tung my life chap 3 còn nữa nè

Ngày Hôm Qua ... Đã Từng - My Life chập 3 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00034s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện