XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 10:02,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Đừng chờ anh nữa, anh không bỏ Game đâu...

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 11167 Views


Xin lỗi?!.. xin lỗi cái đầu mày!!.. Biến!! cuốn xéo luôn khỏi nhà tao! càng nhanh càng tốt cho tao nhờ!!.. À, quên.. giờ mày trong nhà tao được ông bà già coi trọng hơn cả thằng con trai dứt ruột đẻ ra này rồi! Giờ mày có quyền có thế, mày lớn hơn tao! tao trong nhà này đâu còn cái gì là tiếng nói của một thành viên trong gia đình nữa! Tao giờ trong mắt ông bà già là đồ phế vật rồi! Tao không đuổi được mày! Được! vậy thì tao đi!! tao đi!!..
- Tui thét lên mà giọng dường như lạc hẳn sang một bên bởi tiếng nấc, tiếng khóc nghẹn dồn ứ tới tận trong cổ họng. Nói thiệt, sau trận đòi roi vô tội vạ khiến cái thân tàn tạ của tui thập tử nhất sinh ấy. Những ý nghĩ tiêu cực của tui hướng về con bé lại trỗi dậy với mức độ ác liệt hơn.. Trong giây phút bốc đồng, tui tự mìnhcắn răng, nén đau mà gượng dậy lao chạy ra khỏi nhà. Nhưng.. cũng chính vào giây phút bốc đồng đó, có một cảm giác như điện xẹt chạy dài từ lòng bàn tay tui tới các khớp vai, ảnh hưởng cả tới hai cặp giò khiến tui như khựng lại..
- Anh..
- Mày.. làm cái móa gì thế?! buông ra!.. - Tui lừ mắt quay lại, nhưng rồi cũng chính đôi mắt tui phải lảng sang một hướng khác để không đụng phải cái ánh mắt đỏ hoe từ phía nó. Ngó xuống phía dưới thì thấy tay con-em-họ đang nắm siết chặt lấy bàn tay mình. Tự dưng lại thấy có cảm giác.. thốn thốn. Móa! Từ bé tới giờ tay ngoài việc dùng để Fap với làm vài việc khác ra, thì đâu đã được đứa con gái nào nắm tay dữ dội như vậy đâu trời!! Con bé khùng ơi là con bé khùng! Mày vừa phá giới đối với cái bàn tay của tao rồi! mày có biết không hả?!!..
- Anh Tuấn! Đừng có vội nghĩ quẩn mà!.. anh tính đi đâu?!.. - Con bé vẫn nắm chặt tay của tui, tiếng nó nức nở.. lần này thì là nó khóc thật!..
Thế quái nào, nhịp tim lúc bấy giờ trong tui cứ như đập loạn xì ngậu. Chưa hết bàng hoàng vì cái siết tay từ một đứa con gái thì lại gặp cái sự bối rối trước nước mắt ngắn dài của nó. Và giờ thì cái câu nói duy nhất, Tuấn tui có thể nghĩ được chỉ là:
- Con ranh con! mày có buông tay tao ra không?! - Tui giận dữ thét lên
- Không! anh Tuấn, em giải thích cho Bác về sự hiểu lầm vừa rồi mà anh!.. - Còn nó thì vẫn lỳ lợm giở giọng sướt mướt van nài với tui..
*Bốp!!*
- Á!..
Trong phút nóng giận, những lời lẽ khích động của tôi biến thành hành động thật. Tôi đã hất vùng ra khỏi bàn tay con bé ngốc, tác động của cú hất khá lớn nên bản thân mềm yếu của nó đã bị ngã ngửa ra phía sau. Đầu con bé đập phải cái tay vịn ghế nơi Ba tui vẫn thường ngồi đọc báo, và tôi chỉ kịp nghe thấy tiếng nó kêu la và nó lập tức lăn ra bất tỉnh nhân sự..
- Êy! êy!.. đồ con nhỏ khùng! sao vậy mày?!
-...
- Này!!.. Con nhỏ khùng!... dạy tao biểu nghe cái coi!!
-...
- Linh!!..
-...
Lấy tay đỡ lấy khoảng đầu của nó, tôi chợt thấy.. tay mình có cảm giác ướt...
Run run đôi bàn tay đưa ra trước mặt để tận mắt nhìn thấy, thì chao ôi...
Máu... là máu.. của con bé Linh..
- Thôi bỏ móa tui rồi, mày vừa gây ra họa rồi Tuấn ơi! - Cảm giác sững sờ xen lẫn luôn nỗi lo sợ, tui thầm nhủ..
Sau khi nhận thức được tầm nguy hiểm của sự việc, tôi liền lập tức la thất thanh, gọi Ba má tui đánh xe đưa con bé Linh vào viện để cấp cứu.. Mọi việc tiếp đến diễn ra quá nhanh, tui lúc này chẳng khác gì một pho tượng đất, ngồi thừ ra từ lúc mọi người trong nhà cuống quít tìm cách sơ cứu cho con bé, rồi tới lúc xe cứu thương tới.
Ngồi phía sau giường cùng với nó, thấy vẻ mặt thất thần của Ba má tui với con bé mà tui cảm thấy hối hận đang trào dâng lên trong lòng mình. Linh ơi là Linh, con bé ngốc ơi là ngốc.. tao không biết mày là ai nhưng mày có thể giúp tao.. tỉnh dậy lần này thôi.. lần này thôi có được không?...
Tới bệnh viện, người ta ngay lập tức đưa ngay con bé vào khoa cấp cứu để cầm máu cho nó, rồi kiểm tra xem vết thương va đập phần sau đầu có gây nguy hiểm cho tính mạng của nó hay không.. Má tui khi trông thấy máu thì mặt bà đã tái nhợt, rồi lúc nhìn thấy nó mê man bất tỉnh, bà càng khóc lóc dữ dội hơn. Ba tui khi này vẫn giữ được cái bình tĩnh, còn có thể quát tháo được Má tui để bà nín thing. Nhưng tui biết trong lòng ông thực sự vẫn rất lo lắng cho con bé, và cái thằng lo lắng hơn cả lại chính là thằng tui đây!..
Tui trước chỉ bất bất động giờ lại trở lên linh động hơn bao giờ hết, chầu chực tới hơn 2 tiếng trước cửa phòng khoa cấp cứu. Liệng qua liệng lại nhiều tới nỗi Ba tui ngồi trước mặt, dù trong lòng đang rối lắm vẫn phải buông lời troll một câu:
- "Thằng dở hơi, mày đi thăm vợ đẻ hay sao mà cứ đi liệng qua liệng lại hoài vậy?!! Làm rối mắt tao!!"
-" Nhưng con bé Linh.. con thấy.."
-" Móa! đừng có suy nghĩ lung tung rồi nói gở miệng, tao vả chết bây giờ!.. Con bé chắc sẽ không sao đâu, giờ mày ngồi im một chỗ cho tao! Đừng làm tao cáu!.."
Khi sự việc xảy ra giữa tui và con bé, Ba tui lúc đó vẫn đang chơi cờ bên nhà bác Toàn. May là ông không có ở nhà lúc đó nên không biết được thực hư ra làm sao, cho tới giờ, Ba má chắc vẫn đang nghĩ và tin theo lời tui nói khi hô hoán mọi người chạy tới cấp cứu con bé Linh..
"Bớ làng xã ơi! Ba má ơi! Con nhỏ Linh nó bị vấp té vỡ đầu rồi!!.."
Trong muôn vàn câu nói dối được thằng không ra gì là tui sử dụng suốt từ nhỏ tới giờ, có lẽ đây là lần đầu tiên tui thốt lên lời dối trá mà trong thâm tâm cảm thấy sự hối hận, căm phẫn bản thân lên tới mức cực điểm tới như vậy. Nếu Ba tui mà biết cơ sự xảy tới với con bé khi đó hoàn toàn là do tui, chắc giờ tui cũng chẳng còn lết nổi cái xác tới đây mà ngồi hóng nó.. hồi sinh. Và tôi cũng biết, giấu nhẹm sự thực cũng chỉ qua được nổi lúc này thôi, giờ nếu có may mà con bé Linh hồi tỉnh được, khi Ba má tui hỏi thăm cơ sự và nó kể ra sự thực. Có lẽ ngày hôm đó cũng sẽ là ngày giỗ đầu của tui đó mấy thím ạ.. T_T
Nhưng dù sao thì, lúc đó có bị thánh Phồng đấm chết thì tui chắc cũng chẳng dám ca thán. Vì hiện giờ tui đang rất lo, rất lo.. chỉ mong sao con bé ngốc đó không xảy ra chuyện gì chứ nếu không lương tâm tui có sống được tới già, trốn tránh được sự thực thì chắc cũng sớm tự xử mình vì lương tâm cắn rứt! T_T
Ông Bác sĩ bước ra khỏi phòng cấp cứu, thẳng thừng trả lời luôn về tình trạng người bệnh mà chẳng phải đợi cái nét mặt hoảng hốt, thái độ trông ngóng cùng lao vào hỏi tới tấp từ người thân bệnh nhân (Rất tỉnh và đẹp trai! khác xa với cái viễn tưởng tới từ mấy bộ phim Hàn Xẻng nhé mấy thím!). Rồi khi Bác sĩ thông báo rằng con bé được kịp thời cấp cứu nên đã qua được giai đoạn nguy hiểm, sẽ được sớm đưa vào phòng khoa hồi sức.
Nghe tới đây thì nỗi lo của Ba má và tui cũng có thể trút được đi khá nhiều, tuy nhiên Bác sĩ vẫn bày tỏ lo ngại một chuyện, đó là họ không thể biết trước được rằng bao giờ con bé Linh có thể tỉnh lại, hoặc có thể trong tình huống xấu nhất.. nó sẽ bị rơi vào trạng thái mê man bất định.
Chap 5
Rất may là tình huống xấu nhất mà cả gia đình tui lo sợ nó tha không rớ tới con bé Linh, con bé bất tỉnh mê man được một ngày rưỡi thì dần dần hồi tỉnh lại được. Đúng như người đời vẫn thường răn nhau, người với người không thể nhìn hình bóng bên ngoài để đánh giá về nhau được. Con bé nhìn bề ngoài nhỏ nhắn đuối sức vậy mà cũng có ý chí sinh tồn thiệt dữ dội!
Khi Bác sĩ nói tới cái trường hợp xấu nhất, tui đã mong nó sớm tỉnh lại rồi chuyện ra sao cũng được, cho tui đỡ đi cái cảm giác lương tâm áy náy, bị đè nặng. Nhưng nhanh thiệt chớ! nghĩ nó có tỉnh cũng phải mất độ một tuần tới mươi ngày, ai dè nhanh như vậy. Mừng thì mừng lắm nhưng việc diễn biến ngày càng nhanh, tui sợ bản thân mình ứng phó không kịp chứ thực sự không có ý gì với con bé ngốc đó T_T...
Khi được Bác sĩ đồng ý cho người nhà vô chăm sóc con bé Linh, Ba má và tui đãùng túc trực trước giường bệnh nó nằm suốt cả một ngày, tâm trạng người nào người đó cũng lấy rất làm nặng nề. Vậy nên lúc Bác sĩ trông nom thông báo con bé Linh có dấu hiệu tỉnh lại, cả nhà tui ai cũng mừng quýnh và thở phào nhẹ nhõm..
Tuy nhiên, theo chỉ thị từ Bác sĩ thì phải chờ tới khi con bé nó tỉnh lại hoàn toàn, rồi sau đó phải nằm viện theo dõi thêm, đi chụp X-Quang vùng đầu não mất vài ngày. Khi được hỏi lý do thì bệnh viện họ nói nếu không làm kỹ thì sau khi xuất viện rồi, lo sợ bệnh nhân sẽ bị biến chứng xấu vì vết thương ở đầu, tụ máu đông trong não gây nguy hiểm tính mạng, bla bla bla.. Ngồi nghe lỏm ông Bác sĩ nói chuyện với Ba mẹ tui, rồi thấy rõ vẻ mặt lo lắng của hai cụ mà tui chợt nghĩ "B!tch please! nói vòng nói vo nói nghiêm nói trọng thì mấy bố cũng chỉ muốn giữ con nhà người ta ở lại để kiếm thêm tiền dịch vụ, viện phí, thuốc mem chứ quái gì.."
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nghĩ gì thì nghĩ, mình cũng đâu thể đùa coi thường với kiến thức y học của mấy Bác sĩ được đúng không mấy thým? T_T Bản thân tui cũng thấy họ tuy lấy chi phí đắt đỏ nhưng cũng có cái sự nhiệt tình với người bệnh. Con bé Linh lơ mơ tỉnh lại, họ lập tức làm một khâu test thần kinh đối với nó. Nhằm muốn xác định con bé sau cú va đập có rơi vào tình trạng mất trí nhớ tạm thời hay không, và thật may mắn là không. Sau khi tỉnh lại và có thể nói chuyện được, nó vẫn nhận được ra Ba tui, Má tui và chắc cũng cả với tui - cái thằng đang cắn môi im thin thít đứng sau cánh cửa phòng nhìn lén nào.....
« Trước12345...7Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Đừng chờ anh nữa, anh không bỏ Game đâu... bạn có thể xem thêm dung cho anh nua anh khong bo game daudung cho anh nua anh khong bo game dau còn nữa nè

Đừng chờ anh nữa, anh không bỏ Game đâu... v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00042s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện