wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 20:54,Ngày 13/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện teen nhật ký cô bé táo

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 17800 Views


Chị đó vừa nói vừa nhìn qua anh Quyền nháy nháy mắt, thì tôi đã có thể hiểu họ đang nói chuyện gì rồi
Sau đó anh Quyền gãi đầu rồi cũng gật gật. Sao trông anh ấy lúc nào như thư sinh, à như cô dâu mới về nhà chồng quá vậy.
-Thôi hai người nói chuyện tiếp đi, tui ăn xong rồi, về đây. Bạn tui đang đứng đợi ngoài cổng kìa
Chị về em nhé
Sau lời từ biệt của chị ấy, tôi quay sang trừng mắt lên nhìn anh, nghiến răng nói nhỏ
-Sao anh dám nói….em là người yêu…hả?
- Thì khi nãy ở nhà em, anh chẳng phải đồng ý rồi hay sao?
- Em chưa bao giờ đồng ý cả. Tự anh tự biên tự diễn, tự anh nghĩ rồi anh nói, em không có nói bất cứ câu gì?. Thật ra anh là con người như thế nào vậy hả, anh cứ thích làm theo ý mình, anh cứ xem anh luôn đúng, rồi áp đặt người khác phải làm thế này, thế kia. Thật ra anh muốn ép em đến mức nào nữa
- Anh….anh không nghĩ là em lại khó chịu đến như vậy
- Đúng là em vô cùng khó chịu. Hi vọng anh không làm phiền em nữa
Sau khi tôi thả hết tất cả sự tức giận lên đầu anh, tôi quay lưng ra cửa chính và bỏ đi, để lại một người đang thẫn thờ ngồi phía sau. Chỉ mấy phút trước thôi, anh còn cười đùa vui vẻ, thì giờ…đang phải nhận lấy những bất ngờ mà tôi trao cho. Tôi cũng không nghĩ mình có thể lạnh lùng đến như vậy, tôi chưa bao giờ dám to tiếng với ai, cũng như chưa bao giờ tức giận như thế. Thật ra tại sao tôi lại như thế, tôi cũng không thể hiểu được chính mình nữa.
Thời tiết lạnh quá, lại có chút mưa lất phất, trên các con phố ánh đèn đã được thắp lên, không gian trong các cửa hiệu được trưng bày theo phong cách hiện đại, ở cổng vào cũng được bày trí với những chậu hoa anh đào, hoa mai, cả hoa hồng nữa. Thoang thoảng trên đường là mùi hoa sữa, tôi cảm thấy lạnh nên kéo nhẹ chiếc áo len mỏng lại rồi đưa tay hứng những giọt mưa phùn, từ lòng bàn tay mình, tôi có thể cảm nhận nhiều hơn cái lạnh mùa này. Nhưng cảm giác trái tim lúc này, không có cảm giác yêu, mà vẫn thấy nhớ, thật kì lạ. Có lẽ tốt nhất nên kết thúc như thế, mình phải tập trung cho việc học thôi, chạy trốn trái tim không được, thì ta phải chạy trốn người vậy
-Nè, cô nàng khó tính
Có ai đó gọi tôi ư? Tôi quay sang phía dưới lề đường. Trong tà áo mưa là khuôn mặt mà một ngày tôi không gặp “ Tuấn tú” lớp tôi
-Còn đừng đó mà nhìn hả, lên xe nhanh kẻo ướt. Cậu không lạnh ư?
-Có
-Vậy thì lên nhanh đi, tôi đứng ở đây lạnh nãy giờ nè
Sau khi chần chừ một lúc, tôi cũng quyết định nhận chiếc mũ bảo hiểm từ tay cậu ta rồi nhảy lên chiếc xe SH cao vời vợi đó
-Số mấy
-Số gì cơ
-Số nhà cậu ấy, cái đồ…
-À, là số 89 đường ABXD
Nói rồi cậu ấy phóng xe đi, (Truyện được copy từ website: Haythe.us) tôi chui tọt người mình vào chiếc áo mưa mà cậu ta đang mặc trên người, ấm áp quá, phải chăng trời cho mưa se lạnh, để ta biết quý trọng hơn những hơi ấm thân thuộc mà từ lâu ta vô tình không chú ý
-Sao không nói gì hết vậy
Sau một hồi cả hai im lặng, không chịu được không khí đó, Tuấn cũng hỏi tôi
-Nói gì chứ
Tôi đáp lại thờ ơ
-Nói sao cậu lại đi ngơ ngơ giữa mưa như thế. Không sợ bị ai bắt cóc hả
-Vì tôi biết không ai bắt cóc tôi cả
-Sao không. Có tôi nè
-Cậu ư? Dám ư? Có lẽ nào….
-Haha…tôi đang đem cậu sang Trung Quốc mổ bán lấy nội tạng đây
-Haha…nếu có thể cậu cứ làm thế đi
-Cậu thật không chút phòng thủ ư?
-Tôi chẳng có hơi sức để tâm tới những việc dư thừa như thế
-Tự tin quá đó cô nàng
-Hì
-…. Mà sao cậu đi bộ một mình thế? Cậu lạc đường hả
-Uhm, cứ cho là thế đi. Lạc mất phương hướng
Tôi nói nhỏ trong miệng. Dường như Tuấn ngỡ tôi bị lạc thật nên cậu ấy không hỏi gì nhiều về chuyện đó nữa, suốt chặng đường đi cậu ấy cứ nhắc tới việc sắp xếp lịch để tết đi chơi cùng với lớp.
-Tới nơi rồi… Đây là nhà mình, cám ơn cậu nhé
-Ơ hay…thế cậu không mời tôi vào nhà chơi hả
-Hả? à ừ, nếu cậu muốn…
Tôi chưa nói hết câu thì cậu ấy đã nhắc chiếc xe vào trong sân nhà tôi, cởi áo mưa và chỉnh lại đầu tóc rồi cười toe toét
-Vào thôi….
-Trời ơi là trời….con với chả cái. Có phải vì anh không hả, vì anh…chỉ vì anh hết. Anh nuông chiều con quá mới ra nông nổi này
Vừa bước vào nhà tôi đã nghe giọng của mẹ, hình như mẹ tôi đang vô cùng tức giận. Tôi giật mình khi chứng kiến cảnh ở phòng khách, ba ngồi ở bàn thẩn thờ không nói điều gì, mẹ thì một chân chống lên ghế, tay thì ôm đầu. Riêng em trai tôi đang cúi mặt và quỳ gối trước mặt mẹ tôi… CHUYỆN GÌ ĐÃ XẢY RA
-Ba, mẹ ơi…có chuyện gì vậy?
Tôi hỏi nhỏ khi thấy cảnh đó, rồi cứ đứng mãi ở cửa phòng khách không dám bước vào. Khi phát hiện ra tôi đã về, mọi người đều hướng ánh mắt hờ hững lên nhìn tôi, rồi hướng ánh mắt ngạc nhiên lên nhìn Tuấn, người đứng bên cạnh tôi
-Cháu chào hai bác ạ
Như phát hiện ra có người lạ, ba mẹ tôi trấn an lại mình rồi đứng dậy, cười nhạt nói
-Uh, chào cháu. Cháu tới chơi hả, vào nhà ngồi đi
-Mẹ….Có chuyện gì thế
Lần này tôi hét lớn lên, tôi thật sự rất tức giận. Suốt 16 năm trời tôi chưa bao giờ thấy ba mẹ cãi nhau, tôi cứ ngỡ gia đình tôi hạnh phúc, sống hòa thuận, chị em tôi ngoan ngoãn nhưng ngờ đâu….hôm nay lại xảy ra cảnh này, lại trước mặt bạn tôi nữa chứ. Thử hỏi tôi còn mặt mũi nào đâu nhìn người ta nữa
Rồi một bàn tay nắm lấy cổ tay tôi lay nhẹ
-Uyên Uyên, cậu sao thế. Sao lại hét lớn vậy?
-Uyên Uyên, không được cãi mẹ. Mời bạn vào nhà đi
Bố tôi cũng lên tiếng khi thấy hành động quá khích của tôi. Có vẻ như hôm nay tôi thật sự là một con người khác, nổi giận với tất cả những người mà tôi thương yêu, kể cả…với người đó nữa. Là tôi sai rồi
Nói rồi tôi bỏ chạy ra khỏi nhà, trời vẫn đang mưa, nhưng chân tôi vẫn cứ chạy. Mưa hòa với nước mắt, nước mắt tủi hờn, xấu hổ, nước mắt đau khổ, nước mắt ơi, đừng rơi nữa, tôi sợ lắm. Phía sau tôi, có người vẫn gọi mãi tên tôi
Mãi cho đến khi cảm thấy chân mình đã mỏi, tôi dừng lại, dựa người vào một bức tường của quán tạp hóa đã đóng cửa, thở dồn dập.
-Cậu chạy cũng nhanh đó chứ nhỉ, may mà không trượt chân rồi chụp ếch đó
Tuấn đã đuổi theo tôi từ nãy giờ, cậu ấy cũng chống hay tay lên đầu gối của chân rồi thở phì ra
-Xin lỗi cậu nhé, lần sau tôi sẽ mời cậu tới nhà chơi sau
-Không có gì mà. Chuyện bình thường thôi
-Đó không phải là chuyện bình thường. Gia đình tôi …lần đầu tiên như thế
Tôi cố hét lớn miệng lên cho cậu ấy nghe rõ từng từ một, tôi muốn phản biện lại “ chuyện bình thường” của cậu ấy . Chuyện không như cậu ấy nghĩ đâu
-Được rồi mà, thì chuyện không bình thường, được chưa
Sau đó cả hai chúng tôi đều im lặng, trời cũng đã tối hẵn. Giờ này ngoài đường cũng ít người qua lại, sau khi đưa mắt ngắm nhìn con phố nhỏ mà hằng ngày tôi sinh sống vào mùa mưa. Tôi cũng lên tiếng
-Cậu về đi, trời tối rồi ba mẹ cậu sẽ lo đó
-Tôi không có ba, ba tôi bỏ mẹ con tôi lúc tôi 5 tuổi
-Hả? xin lỗi, tôi…
-Không sao. Đó không phải là lỗi của cậu
Tuấn hướng khuôn mặt buồn bã sang nhìn tôi, tôi nhận ra cậu ấy như đang cố gắng nở một nụ cười nhẹ để tôi an lòng
-Uyên Uyên này…
-Sao cơ?
-Cậu có một gia đình hạnh phúc rồi đó. Vì đối với tôi mà nói, bữa ăn nào có để các thành viên của gia đình, đều là một gia đình hạnh phúc. Vì thế cậu đừng làm ba mẹ cậu lo lắng thêm nữa. Về nhà được rồi đó.
Tôi cúi mặt xuống đếm từng viên gạch nhỏ dưới chân nhưng vẫn đang rất chú ý lắng tay nghe cậu ấy nói. Thật sự giờ tôi thấy mệt mỏi vô cùng, tôi muốn có một bờ vai để tựa và và khóc lớn lên. Nhưng tôi không muốn thể hiện sự yếu đuối đó ra như thế, nên dặn lòng phải mạnh mẽ lên. Tôi cũng nhìn cậu ấy cười rồi đáp
-Tôi biết rồi, giờ cậu về đi kẻo muộn
-Tôi cùng về với cậu, dù gì xe tôi cũng đang ở nhà cậu mà
Thế là hai chúng tôi lại sánh bước đi bên nhau, không gian yên ắng bao trùm lấy, chúng tôi chỉ còn nghe tiếng mưa nhẹ rơi và tiếng bước chân của hai đứa.
-Tới nhà rồi, tôi vào đây. Cậu về nha
-Uhm. Tạm biệt
-Tạm biệt
Sau này khi cậu ấy kể với tôi rằng đang lúc ra sân bay đón mẹ cậu ấy thì gặp phải tôi. Không đành lòng thấy tôi ngơ ngác đi giữa mưa như lọ lem hi vọng tìm được bạch mã hoàng tử đến đón, nên chở tôi về nhà. Suốt thời gian ở nhà tôi, mẹ cậu ấy đã gọi lên đến mười mấy cuộc gọi nhỡ mà cậu ấy không bắt máy. Tôi đã đau khổ khi biết chuyện và cám ơn trời đất vì lúc về cậu ấy không phóng xe quá nhanh, hoặc phóng xe quá nhanh nhưng vẫn…còn an toàn.
Nhật kí, ngày…tháng…năm
Chuyện hôm nay làm bản thân mình cảm thấy mất hết sức lực lẫn phương hướng. Cả buổi tối không dám ra ngoài đối mặt với ba mẹ, có lẽ hành vi lúc tối quá vô lễ, mình vẫn chưa có cam đảm đối diện. Dường như ba mẹ cũng quên đi sự có mặt của mình, nên tốt hơn hết mình tự để mình trong phòng như thế này vậy.
Nhật kí à, có phải ta quá đáng lắm không? Làm tổn thương một người, để giờ mình cũng tổn thương, cả gia đình, giờ cũng không còn vui vẻ như xưa nữa. Hay tại vì ta quá đa sầu đa cảm, nghĩ ngợi quá nhiều để tự chuốc lấy nỗi buồn này? ...
« Trước1...1415161718...22Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện teen nhật ký cô bé táo bạn có thể xem thêm truyen teen nhat ky co be taotruyen teen nhat ky co be tao còn nữa nè

Truyện teen nhật ký cô bé táo v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00037s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Pair of Vintage Old School Fru