XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 09:53,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy - chập 1

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 19640 Views


“Chủ Nhiệm! Em sẽ cố gắng ạ!”
Tiểu Hạ vừa thấy Chủ Nhiệm lại ca bài “Năm tháng thanh xuân tràn đầy sinh lực” muôn thuở, vội vàng cắt đứt lời của chị ta.
Đúng là cô ngót nghét 28 rồi, cho dù có dùng đồ trang điểm cao cấp, spa, tập luyện thân thể thì son phấn chỉ làm cho khí sắc tươi tắn hơn thôi chứ không bì lại tuổi 20 tràn trề sức sống được. Bố mẹ Tiểu Hạ cũng coi như tiến bộ nhưng thấy con gái bảo bối tuổi tác dần dần tăng lên cũng lộ ra tia lo lắng, đại khái là sợ con gái ngoan mải miết làm việc đến quên cả mình sắp sửa thành “gái già” mà không hay.
Tiểu Hạ hoàn toàn không cự tuyệt lại cha mẹ và đồng sự vì cô mà sắp xếp cơ hội xem mặt, cho dù có cùng đối phương không hợp đi nữa, hay không liên lạc nữa đều không đến mức độ giận cá chém thớt với người ta. Cô hiểu rằng ngần này tuổi đầu tìm được người đàn ông tốt còn khó hơn trúng số, cũng chẳng kỳ vọng xem mắt gặp được một nửa khiến mình đỏ mặt tía tai tim đập thình thịch, chỉ cần đối phương có công ăn việc làm ổn định, thân thế trong sạch, mặt mũi không đến mức khó coi là được.
Tình yêu đều là thứ xa xỉ trong đời thiếu nữ, giờ cô không muốn mà có muốn cũng không được. Học giả tâm lý nói rằng thời kỳ thăng hoa của tình yêu chỉ có nửa năm, với thứ tình cảm theo đuổi hư vô mù mịt thà rằng đi quan tâm xem siêu thị bao giờ lại đại hạ giá còn tốt hơn.
“Đứa trẻ này……….”
Chủ Nhiệm mới thao thao bất tuyệt được một nửa đã bị Tiểu Hạ cắt đứt, không khỏi cảm thấy bực bội, chỉ hận một nỗi không thể lên lớp cho cô vài bài. Chính lúc này di động Tiểu Hạ reo lên, Tiểu Hạ vừa bật máy đã nghe thấy chất giọng khàn khàn nhưng đầy từ tính : “Tiểu Hạ, hôm nay em có việc không về ăn cơm, đồ ăn trong tủ lạnh chị hâm lên là được”
“Cậu sao không về ăn cơm, công việc bận rộn quá à?”
“Ừ”
“Ok, tôi biết rồi, bye”
“Bye”
Gác máy, Chủ Nhiệm lại tiếp tục thuyết giáo Tiểu Hạ còn Tiểu Hạ nghe tai này lọt sang tai kia, chỉ cảm thấy mặt cười nhiều đến cứng ngắc ra rồi. Tan giờ về nhà, cô một mình cô đơn lẻ loi ăn cơm, cảm thấy thiếu thiếu gì đó, tẻ nhạt vô vị.
Khi Nhược Phi ở nhà, cô thường chê cậu nhộn, nhưng khi cậu vắng nhà là lại cảm thấy cô đơn. Xem ra con người là loài động vật rất khó thỏa mãn. Ăn cơm xong, Tiểu Hạ vô cùng chán ngán xem phim, thỉnh thoảng ngó ngó đồng hồ, chỉ cảm thấy thời gian trôi sao chậm vậy. Đến 8h mà Nhược Phi vẫn chưa về, Tiểu Hạ cuối cùng ngồi không yên được nữa rồi. Cô nhớ rõ Nhược Phi lúc nhỏ chỉ cần vẽ tranh là quên cả cơm nước, nên không khỏi cảm thấy lo lắng.
Tên nhóc này không phải vẽ đến xuất thần quên cả ăn cơm đấy chứ? Bỏ đi, dù gì phòng làm việc của cậu ta cũng gần, đi xem xem sao. Cô phụng chỉ chăm sóc Nhược Phi lại thường xuyên ăn cơm Nhược Phi nấu, cũng nên thỉnh thoảng báo đáp đôi chút mới phải đạo.

Chương 7 : Quyển vở kì lạ

Phòng làm việc của Nhược Phi rất gần với phòng trưng bày tranh chưa sửa xong của cậu, đều là do Tiểu Hạ giúp cậu thuê hộ nên đường đến đó cô thuộc như lòng bàn tay. Nhẹ nhàng đẩy cửa vào, Tiểu Hạ nhìn thấy Thẩm Nhược Phi đang vẽ tranh tới xuất thần.
Nhược Phi tay cầm màu vẽ chăm chú tô trên khung vải, từ góc Tiểu Hạ nhìn sang hình dáng cậu quyện cùng ánh sáng êm dịu trong phòng ……….đẹp tới không thể tả. Người ta nói điệu bộ lúc đàn ông say sưa làm việc là mê hồn nhất, Tiểu Hạ ngắm khuôn mặt nhìn nghiêng, nghía những sợi tóc vương vất trên trán cậu chỉ thấy tim đập loạn lên, nghiệm thấy câu nói trên vô cùng chuẩn xác. Không trung ngập tràn mùi màu vẽ, Tiểu Hạ rón rén bước tới gần Nhược Phi, đập bốp vào vai cậu : “Làm gì thế?”
“Phan Tiểu Hạ!”
Nhược Phi giật bắn mình, quay đầu lại, môi vừa hay quét nhẹ 1 đường lên trán Tiểu Hạ. Tiểu Hạ vốn dĩ muốn hù cậu một trận ai ngờ lại hứng ngay phải tình huống quái dị khiến tim đập bình bịch, mặt đỏ tía tai này. Cảm giác môi quệt nhẹ qua trán giống như bị điện giật vậy.
“Electric shock – S.H.E”
Tiểu Hạ phút chốc thẹn muốn độn thổ còn Nhược Phi thì lại nhe răng ra cười: “Chị sao tự nhiên đến vậy? Nhớ em à ?”
“Xì! Nằm mơ đấy! Tôi đến để thị sát công trình! Thẩm Nhược Phi! Cậu đang vẽ gì vậy? Để tôi kiểm nghiệm xem nào”
“Thích xem thì cứ việc” Nhược Phi thản nhiên nói.
Phòng vẽ thông thường luôn bày loạn dụng cụ và tranh vẽ nhưng phòng Nhược Phi với tính cách cậu hệt như nhau, ngăn nắp sạch sẽ, ngay ngắn gọn gàng. Bản thảo đã hoàn thành của Nhược Phi không nhiều, Tiểu Hạ tuy không am hiểu hội hoạ được là bao,nhưng vẫn phải công nhận tên nhóc này cũng có chút tài cán. Cô nhìn bức tranh Nhược Phi vừa tô, ngắm ngược nghía xuôi vẫn không tài nào hiểu nổi, không tránh khỏi kỳ quái hỏi : “Cậu vẽ cái thứ gì vậy?”
“Thành Nhược Hạ Hoa”
“Tên nghe hay đấy, rất văn nghệ. Nhưng sao tôi cảm thấy cậu vẽ vốn chẳng phải hoa”
“Là hoa. Nhưng loài hoa này có chút đặc thù. Đây là bức em tâm đắc nhất.”
Trước mặt Nhược Phi là những đường nét Tiểu Hạ nhìn không hiểu, nhìn kiểu gì cũng không ra hoa. Có điều trường phái trừu tượng ấy mà, chỉ quả táo nói đây là mặt của bạn, tự nhiên nó sẽ là cái bản mặt bạn, chỉ đuôi chó bảo đây là hoa, tức khắc nó sẽ biến thành hoa. Cô nhún nhún vai, không muốn dây dưa sâu vào vấn đề này nữa; đột nhiên thấy lẫn trong đống tranh là một quyển vở màu trắng.
Nếu như nhớ không nhầm thì đây là quyển vở Nhược Phi dùng để phác thảo lúc mới bắt đầu học vẽ. Trước đây cô rất hứng thú với quyển vở này, cứ đòi xem, nhưng Nhược Phi luôn cản nhất quyết không cho xem. Giờ là cơ hội tốt nhất rồi!
“Đây là cái gì?”
Tiểu Hạ hỏi thuận tay cầm quyển vở đã hoen vàng lên , thừa lúc Nhược Phi chưa kịp phản ứng liền giở ra xem. Đập vào mắt là những nét phác vô cùng đơn giản, cô xoạch xoạch giở mấy trang vẫn chưa thấy trang nào hay ho, nên cảm thấy vô cùng thất vọng. Nhược Phi giật phăng quyển vở trên tay Tiểu Hạ, mặt đỏ lên vì giận : “Phan Tiểu Hạ, chị học đâu ra cái kiểu chưa được đồng ý đã tự tiện động vào đồ của tôi vậy?”
“Tôi không phải đã từng nói với cậu rồi thây, cậu sao có thể nhỏ mọn như thế chứ?”
“Phan Tiểu Hạ, tôi không thích người khác sờ mó lung tung vào đồ của tôi”
“Chúng ta quen biết nhau lâu như vậy, sao có thể là “người khác” chứ……..Hihi, Thẩm Nhược Phi, đến đây ăn cơm nào, tôi đặc biệt mua cho cậu đó”
Tiểu Hạ tuy cố cãi bướng nhưng rốt cuộc vẫn chột dạ chỉ còn cách đánh trống lảng. Cô đặt hộp cơm mua ở quán ăn lên bàn còn Nhược Phi lúc này cẩn thận để quyển vở vào trong ngăn kéo. Tiểu Hạ nhìn bộ dạng cẩn thận dè dặt nâng niu đó mà không khỏi phì cười.

Chương 8 : Ngượng ngùng
Chỉ là một quyển vở nháp thôi, cũng chẳng vẽ cô nào cả, có cần phải làm quá lên thế không? Bỏ đi, trẻ con nhớn rồi cũng phải có bí mật riêng, cô làm chị cũng không nên quản chặt quá. Haizzzzz, trẻ con bây giờ ấy mà……….
Tiểu Hạ cảm khái nghĩ ngợi, còn Nhược Phi đã rửa tay xong, ngồi xuống ăn cơm với cô. Nhược Phi không có thói quen xức nước hoa, nhưng trên người thoang thoảng mùi dầu thông rất dễ chịu. Cậu nhìn Tiểu Hạ mỉm cười hỏi : “Sao hôm nay lại đột nhiên tới thăm em?”
“Một mình ăn cơm thấy vô vị”
“Chỉ vì thế thôi sao?” Nhược Phi dường như rất thất vọng.
“Còn vì cái gì được nữa? Tôi nhìn mặt cậu cũng gần 2 chục năm chứ ít gì, chúng ta ngày nào mà chẳng liếc nhau đến phát chán, chẳng lẽ lại giở chứng nhớ cậu sao?”
Tiểu Hạ vừa nói vừa cười ha hả , vỗ bộp bộp vào vai Nhược Phi, càng nghĩ càng tự hào về khiếu hài hước của mình, nhưng Nhược Phi lại kỳ quái không hề cười. Tiểu Hạ vùi đầu ăn cơm, ăn đến hăng say, vừa ăn vừa nhồm nhoàm nói : “Chỗ này của cậu còn tốt hơn cả nhà tôi, sao cậu không ở đây vậy?”
“Tôi quen phân biệt rạch ròi công việc và sinh hoạt” Nhược Phi thong thả đáp.
“Xì, nói cứ như là chuyên nghiệp lắm đấy! Phòng tranh của cậu mà kiếm được lời, cậu có ngoan ngoãn về nhà sống không?”
“Đừng nói những thứ không thể xảy ra đi, Phan Tiểu Hạ” Nhược Phi mỉm cười, tự tin nói.
Nói đến phòng tranh, ánh mắt Nhược Phi tràn đầy hào quang thắng lợi. Dung mạo cậu ta tuấn tú khôi ngô, nụ cười đầy ắp tự tin, vẻ mặt như nói có thể nắm chắc được hết thảy trong lòng bàn tay làm Tiểu Hạ ngẩn người. Cô ngồi thừ ra nhìn Nhược Phi, tim đột nhiên đập loạn nhịp. Cô không hiểu sao lại cảm thấy hỗn loạn vô cớ, vội vàng cúi mặt xuống, nụ hôn có mà như không lúc nãy vẫn luẩn quẩn trong đầu, cố xua đi mà không sao xua được.
Cô………….bị làm sao rồi?...
« Trước12345...25Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy - chập 1 bạn có thể xem thêm tinh yeu thi ra am ap nhu vay chap 1tinh yeu thi ra am ap nhu vay chap 1 còn nữa nè

Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy - chập 1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00051s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện