XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 22:42,Ngày 16/06/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Sao Phải Quá Đa Tình - Cúc Tử - Full

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 24678 Views


Bất kể quá trình có như thế nào, cuối cùng Kỷ Phi vẫn được như ý muốn, hai vợ chồng họ cùng lùi một bước, dần dần chuyển công việc kinh doanh vào một tỉnh thành ở phương Bắc, nhờ sự giúp đỡ của người nhà, công tác của dì út cũng được điều chuyển tới đó, như vậy cuối tuần họ chỉ cần ngồi xe hai tiếng là có thể về nhà thăm cha mẹ đôi bên.
Nhưng không ngờ, lùi một bước lại chính là trời biển bao la, loại xí nghiệp như thế này ở Quảng Châu đã có thị trường hoàn thiện, nhưng ở tỉnh thì không có, tiến trình đô thị hóa kiến thiết ngày càng nhanh hơn, khiến cho càng có nhiều đô thị cạnh tranh để trở thành thành phố du lịch kiểu mẫu, nhu cầu xanh hóa cảnh quan môi trường càng lúc càng lớn. Chú mang theo khuôn mẫu kinh doanh và các mối nhập hàng từ thị trường hoàn thiện ở Quảng Châu về đó, chỉ trong thời gian ngắn đã lên như diều gặp gió, thế lực gia tăng rất mạnh, ngắn ngủi hai năm đã phát triển với quy mô lớn.
Bây giờ dì út không cần đi làm cũng không lo cơm ăn áo mặc, có người khuyên dì cứ từ chức rồi về giúp chú quản lý công việc kinh doanh, dì không đồng ý, nói rằng sợ mệt mỏi, đó là việc kinh doanh của chú, đương nhiên phải để chú tự làm, dì vẫn tiếp tục hưởng thụ công tác nhàn hạ, đầu tư cổ phiếu nghiệp dư, ngay cả việc nhà dì cũng muốn chú bớt thời giờ để làm. Cha mẹ của chú đối với dì hơi xa cách, nhưng chú dì luôn vui vẻ chịu đựng, họ cũng chẳng nên nói qua nói lại.
Mẹ với tư cách là chị lớn thỉnh thoảng sẽ khích lệ dì vài câu, nhưng cũng không phải không hâm mộ thái độ sống phóng khoáng của dì.
Hôm nay dì út giống như ẩn sĩ tự tại lại không ngại phiền toái mà chủ động giúp đỡ cô, làm sao Đinh Dật có thể không hả hê đắc ý.
Sau khi gửi tiền đi, Đinh Dật bỗng nhiên nhớ đến đã vài ngày không gặp Thẩm Trường Đông, vì vậy cô nhanh nhẹn đi tìm xem cậu đang bận chuyện gì.
Vừa vào cửa cô phát hiện cả nhà họ Thẩm đều có mặt, nhưng bầu không khí có gì đó bất ổn, bác Thẩm gái hai mắt hoe đỏ, bác Thẩm trai và Thẩm Trường Đông đều nhíu mày không nói một lời, thấy cô đi vào, bác Thẩm trai mới lên tiếng hỏi thăm.
Thực sự rất không bình thường, mỗi lần cô tới nhà họ Thẩm đều là bác gái lên tiếng trò chuyện trước, lúc này ánh mắt bác thẫn thờ, tựa như không biết phải làm sao, nhưng sắc mặt lại rất lo lắng.
Đinh Dật muốn hỏi đã có chuyện gì xảy ra, nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào, đành phải len lén kéo Thẩm Trường Đông ra ngoài hỏi chuyện.
Thẩm Trường Đông mím môi, mãi mới nói: “Bà ngoại tớ mất rồi.”
“Sao?” Đinh Dật há hốc miệng, quê của Thẩm Trường Đông ở khu vực Giang Chiết [1">, ở đó gọi “mỗ mỗ” là bà ngoại [2">, bà ngoại là người hiền lành nhất trong ấn tượng của Đinh Dật, cô chưa từng gặp bà ngoại của Thẩm Trường Đông, thế nhưng cô vẫn cảm thấy buồn thay cho cậu.
[1"> Tên gọi tắt của tỉnh Giang Tô và Chiết Giang: chỉ khu vực giữa sông Trường Giang và sông Tiền Đường. Vị trí địa lý, văn hóa, tính cách, ngôn ngữ,… khá tương đồng nên người ta vẫn thường đem Giang Tô và Chiết Giang hợp lại thành “Giang Chiết”.
[2"> Ở các vùng miền khác nhau người ta dùng những từ khác nhau để gọi ông bà nội ngoại. Đinh Dật ở phương Bắc sẽ gọi bà ngoại là “姥姥” – mỗ mỗ. Còn ở quê Thẩm Trường Đông sẽ gọi bà ngoại là “外婆” – ngoại bà. Vì thế ở đây cách gọi bà ngoại của hai đứa trẻ có sự phân biệt.
“Mẹ tớ là con một, bây giờ ở bên Nam Kinh [3"> chỉ còn một mình ông ngoại tớ, trong nhà đang bàn bạc, định cùng nhau quay về. Mấy hôm trước nhà tớ vội về chịu tang, lần nay trở lại đây là để làm các thủ tục di chuyển.”
[3"> Nam Kinh là thủ phủ của tỉnh Giang Tô.
Đinh Dật sững sờ, không kịp tiêu hóa những tin tức này, mãi mới nhận thức được là Thẩm Trường Đông nói cả nhà họ đều phải về Nam Kinh. Cha mẹ Thẩm Trường Đông là bạn đại học, ông ngoại của cậu khi ấy chính là sĩ quan cao cấp trong quân đội phía Nam, người nhà vốn yêu cầu con gái và con rể phải cùng trở về Nam Kinh, nhưng bác Thẩm trai tính tình quật cường, không chịu sống dưới hào quang của gia đình nhà vợ, kiên quyết tuân theo sự thuyên chuyển đến thành phố này, cho nên bác Thẩm gái cũng đành phải theo chồng.
Cho đến hôm nay, ông ngoại của Thẩm Trường Đông tuy là tư lệnh quân khu nhưng vợ lại vì xuất huyết não mà rời xa ông, còn gái thì cách xa ngàn dặm, cảnh già có thể thấy là vô cùng lạnh lẽo, thê lương. Mấy ngày nay, bác Thẩm gái đều ân hận vì sự bất hiếu của mình, khăng khăng bắt chồng và con trai phải theo bác quay trở về Nam Kinh. Bác Thẩm trai cảm kích sự hi sinh suốt nhiều năm qua của vợ, bác cũng không còn là chàng thanh niên nhiệt huyết hai bàn tay trắng như ngày trước, tâm lý tự ti đã sớm tan thành mây khói, bởi vậy bác bằng lòng tạm thời gác lại sự nghiệp đang hưng thịnh của mình để quay về chăm sóc cha vợ.
Tuy Bốc tư lệnh bên kia đã sớm phái người thu xếp, nhưng chức vụ của vợ chồng nhà họ Thẩm cũng không thấp, thủ tục điều chuyển tương đối phiền phức, dây dưa trì hoãn thêm một chút thời gian nên Thẩm Trường Đông mới có thể nói lời tạm biệt với mọi người.
Nhân duyên của Thẩm Trường Đông rất tốt, thầy giáo và các bạn đều lưu luyến khi cậu phải đi xa, La Bình cũng thi đỗ Nhất Trung, cô bé hai mắt đỏ hoe nói với cậu: “Cứ tưởng có thể tiếp tục làm bạn học của cậu, sau này muốn gặp mặt cũng khó khăn rồi.” Nói xong quay sang nhìn Đinh Dật, trên mặt cô điềm tĩnh không có biểu lộ gì, nhưng trái lại cũng không sinh động như mọi khi.
Vào buổi tối trước khi lên đường, người lớn hai nhà cùng ngồi với nhau nói đôi ba câu tạm biệt, Kỷ Vân đích thân xuống bếp làm cả một bàn đồ ăn để tiễn biệt họ. Nhiều năm làm hàng xóm tốt, bỗng nhiên phải cách xa, cho dù đều là những người đã ở vào độ tuổi trung niên cũng không thể kìm nén được cảm xúc buồn thương luyến tiếc. Hết một ly lại một ly, mấy người lớn chỉ một lát đã uống say, nói năng lộn xộn, những chuyện vặt từ nhiều năm trước đều bị họ lôi ra tán lại, hơi một tí là cười ngả cười nghiêng.
Đinh Dật và Thẩm Trường Đông không được phép uống rượu, ăn no rồi bèn ra ngoài sân ngắm trăng, mặt trăng đã tròn hơn một nửa. Sinh nhật của Thẩm Trường Đông là vào mười sáu tháng Sáu âm lịch, khi đó mặt trăng đã tròn, Đinh Dật thì vào đầu tháng Bảy, trăng khuyết, khi còn bé, họ đã quan sát và nhận ra hiện tượng này, tiếc rằng năm nay sẽ không thể cùng nhau trải qua.
Mấy ngày nay Thẩm Trường Đông vẫn luôn rầu rĩ không nói lời nào, Đinh Dật cười cậu: “Có phải cậu cảm thấy cuộc thi tuyển thẳng đã đổ xuống sông xuống biển không? Đừng như vậy, nghe nói qua bên đó cũng có trường học trọng điểm rất tốt mà? Nghe nói Giang Nam [4"> nhiều mỹ nữ, cậu quay về đó rồi đừng nhìn đến lóa mắt, khi nào rảnh tớ sẽ đến tìm cậu rồi cùng nhau đi ngắm mỹ nữ.”
[4"> Vùng đất nằm ở phía Nam Giang Tô, phía Bắc Chiết Giang.
Thẩm Trường Đông ngẩng đầu nhìn cô: “Cậu thật sự sẽ đi Nam Kinh? Cậu có thể thi đại học ở đó không?”
“Không, tớ muốn đi Bắc Kinh học đại học.” Đây là quyết định mà Đinh Dật đã đặt ra từ ba năm trước.
“Nam Kinh cũng có trường đại học rất tốt, nếu không thì còn có Thượng Hải [5">, tại sao cứ nhất định phải đi Bắc Kinh?” Thẩm Trường Đông thắc mắc.
[5"> Thượng Hải nằm trong vùng Giang Nam.
“Cậu không hiểu đâu, dù sao tớ vẫn cảm thấy học đại học ở Bắc Kinh mới thỏa nguyện, cậu cũng đi đi, đến lúc đó chúng ta có thể gặp nhau. À, đúng rồi, người nhà cậu chắc sẽ không muốn cậu rời khỏi họ, vậy thì chẳng còn cách nào. Tớ thì không thành vấn đề, ở tỉnh chúng ta không có đại học tốt, họ sẽ không ngăn cản tớ đi Bắc Kinh.”
Giọng nói Đinh Dật trong trẻo, người ta vẫn thường nói nữ sinh xinh xắn chưa chắc giọng nói đã êm tai, Đinh Dật lại có tất cả, mỗi lần đọc diễn văn kéo cờ ở trường đều là cô đọc. Thẩm Trường Đông nghe vậy lại nhớ đến hình dung về giọng nói của Chu Chỉ Nhược [6"> trong tiểu thuyết Kim Dung, “phong động toái ngọc, thủy kích hàn băng”. Cậu nghĩ cụm từ này dùng để hình dung Đinh Dật cũng rất chuẩn xác, rõ ràng vẫn là ngữ điệu như từ xưa tới giờ, nhưng hôm nay giọng cô nghe lạnh hơn cả ngọc, giá hơn cả băng.
[6"> Nhân vật trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký.
Chương 7
Thẩm Trường Đông đi rồi, Đinh Dật bỗng bắt đầu cảm thấy vô cùng buồn chán, những quả nho trên dàn trong sân nhà kế bên cũng ủ rũ, buồn thiu, nho sắp chín rồi, tiếc rằng năm nay mấy người nhà Thẩm Trường Đông chưa kịp ăn đã phải vội vã dọn đi.
Bờ tường cao ba mét đối với Đinh Dật không phải chuyện gì khó khăn, chỉ là trèo qua trèo lại theo thói quen rồi cũng không biết làm gì. Ngồi ngẩn người trên ghế đá dưới dàn nho, cho tới tận xế chiều bị muỗi cắn, cô mới nhận ra mình bất tri bất giác đã ngủ quên từ bao giờ, vừa rồi còn nghe thấy giọng nói sáng trong quen thuộc của cậu thiếu niên: “Đinh Dật, cậu điên rồi!” Hóa ra chỉ là mơ, nằm mơ thật tốt, ít ra trong mơ cô cũng không bị muỗi bâu khắp người, trên mặt cũng không có… nước mắt.
Chẳng bao lâu sau, Đinh Dật tìm được mục tiêu và phương hướng mới, cô bắt đầu điên cuồng nghiên cứu tiểu thuyết nổi tiếng. Nửa tháng sau, cô đã xem hết toàn bộ Kim Dung, Cổ Long cũng đọc gần hết, đành phải giở đến truyện của Lương Vũ Sinh mà cô không thích lắm. Tài văn chương của ông Lương rất xuất chúng nhưng không hiểu sao khả năng đan xen sắp xếp tình tiết chuyện lại chưa đủ tốt, tiểu thuyết của ông đọc mấy bộ mà vẫn chưa thấy có ý nghĩa gì. Chỉ có một bộ “Bình Tung Hiệp Ảnh Lục” là ngoại lệ, khiến cho Đinh Dật vừa đọc đã rất ấn tượng: một chàng thiếu niên nhẹ nhàng thanh thoát, tay trái nước nhà thiên hạ, tay phải nữ nhi thùy mị, dễ dàng thu phục bạch mã, Đinh Dật say mê Trương Đan Phong [1">. Về sau, mỗi khi có người hỏi cô thích nhất nam sinh nào, cô đều cười hì hì đáp: “Trương Đan Phong đó.” Trương Đan Phong quả thực không tệ, tiếc là có quá nhiều tình địch, đối với phần lớn nữ sinh đọc tiểu thuyết kiếm hiệp, đó là một giấc mơ ngọt ngào tuyệt đẹp....
« Trước1...7891011...41Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Sao Phải Quá Đa Tình - Cúc Tử - Full bạn có thể xem thêm sao phai qua da tinh cuc tu fullsao phai qua da tinh cuc tu full còn nữa nè

Sao Phải Quá Đa Tình - Cúc Tử - Full v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00047s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện