XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 13:40,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Lãng Tử Gió

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 22711 Views



À, phải rồi. Email hôm trước. Tôi vẫn chưa hồi âm.

24.

“Em khỏe và bình thường. Nghe mẹ bảo anh gọi về nhà? Sao ko gọi di động cho nhanh? Hay anh giận? Em có check mail nhưng lúc ấy mệt quá nên định hôm sau sẽ trả lời. Rồi nhiều việc quá cứ quên khuấy đi mất…Em xin lỗi nhé.Mong anh vui.”Bức thư Email được gửi đi xong, tôi mới thấy nó khô khan và giả dối. Ai lại quên trả lời thư của bạn trai?? Có lẽ khi đọc được email này, anh sẽ còn cảm thấy ko vui hơn nữa. Tôi đúng là quá tệ để làm 1 cô bạn gái đúng nghĩa.



Tôi gọi cho Linh vào buổi tối khá trễ, hỏi xem em bệnh tật thế nào mà lại hủy hẹn, cái hẹn mà em đã háo hức sắp đặt ấy, để cuối cùng tôi và gã kia trở nên như vậy. Có cảm giác tôi và hắn đang hình thành 1 mối quan hệ bạn chẳng ra bạn, thù ko ra thù, xa lạ ko hẳn xa lạ, mà cứ gượng gạo kỳ quặc thế nào ấy.

“Em nó có bệnh tim, lúc chiều cô thấy nó có vẻ xanh nên ko cho đi thôi, giờ cũng ổn rồi” – Bên kia đầu dây là giọng của mẹ em.

“Bệnh tim ạ?” – Tôi hỏi với thái độ khá bất ngờ. Tại sao em cứ như 1 bông hoa đẹp mỏng manh trước giông gió thế…?

Cả đêm tôi nằm trở mình suốt, chẳng ngủ được giấc nào. Trong đầu lộn xộn nhiều thứ, về Linh, về cuộc sống phức tạp của em, về Khoa và tình yêu của chúng tôi, về trận bóng ban chiều và hình ảnh một cô gái nào đó mà Di bảo tôi rất giống cô ấy…

Rồi cả đôi mắt xa xăm kỳ lạ của hắn nữa.



Khoa gọi tôi sáng ngày hôm sau, khoảng 6 giờ, lúc mặt trời vừa kịp ra lệnh cho nắng len qua rèm cửa đánh thức tôi. Số máy gọi từ nước ngoài nhấp nháy trên màn hình, dù chưa tỉnh ngủ hẳn, tôi vẫn đoán được là anh.

“Ngủ ngon ko em? Anh ko phá giấc mơ đẹp nào đó của em chứ?” – Đã bao lâu rồi tôi mới lại nghe giọng nói này nhỉ, vẫn ấm áp, từ tốn và dịu dàng quá đỗi.

“Ko, em cũng vừa thức… Anh đang ở đâu?”

“Nhà trọ. Bên này bây giờ là 8 giờ tối rồi. Anh vừa check mail thì gọi cho em ngay”

“Vậy hả? Em xin lỗi vì hồi âm trễ hen”

“………”

Tự nhiên Khoa ko nói gì nữa, trong máy chỉ nghe tiếng thở của anh rất nhẹ, mà lại rất nặng đối với tôi. Phải như lúc còn ngồi đối mặt trong phòng tư vấn hôm ấy, tôi còn biết được nét mặt anh, chứ như bây giờ, tôi chẳng biết Khoa đang nghĩ ngợi gì nữa.

“Alo?”

“Ừ, anh vẫn ở đây”

“Sao anh ko nói gì vậy?”

“Anh thấy em xa cách. “Xin lỗi vì hồi âm trễ” – nghe cứ như 1 loại giao dịch thư tín thương mại…”

“Người xa lạ là anh thì đúng hơn. Từ bao giờ anh cứ hay bắt bẻ mọi lời nói và hành động của em vậy? ”
Truyện Teen • Zing Truyện http://ex04pro.wap.sh/
Tiếng cười của Khoa bật ra, giọng có vẻ vui hơn – “Ừ, anh cũng lạ nhỉ. Thôi, ngày mới tốt lành, anh đi ăn tối đây”

“Ừ…anh nhớ giữ…” – Câu tôi nói bị cắt ngang bởi tiếng tút tút báo hiệu đường dây đã ngắt. Cúp máy trước tôi ư? Khoa hầu như ko bao giờ như thế, trừ lúc anh mệt mỏi và thất vọng, anh ko muốn để tôi nghe tiếng thở dài của mình.

Có lẽ lần này cũng vậy.

Bảo Anh hẹn tôi lúc 3 giờ chiều, mà giờ đã gần 4 giờ vẫn ko thấy mặt nó đâu. Dẫu đã biết cái thói giờ dây thun của đứa bạn và cũng trừ hao thời gian đến muộn 15 phút, tôi vẫn ngóc mỏ ngồi chờ mòn mỏi. Nó bảo đang đến, đang đến, mà cái thì hiện tại tiếp diễn “đang” của nó có vẻ là mãi mãi tiếp diễn, ko bao giờ hoàn thành.

“Xin lỗi, chị là Quỳnh Chi phải ko?”

Một thanh niên trẻ vận áo thun đen có hình ảnh 1 ban nhạc nào đó và quần jean bạc màu rách bem ở giữa gối, cúi đầu hỏi lễ phép. Tôi gật đầu, định mở miệng hỏi sao lại biết tôi, thì anh ta đã ngồi xuống và giải thích luôn – “Em cũng hẹn chị Bảo Anh mà giờ chị ấy vẫn chưa đến. Chị ấy bảo tìm ngồi cùng với chị…”

“À, hóa ra là chúng ta cùng chung số phận leo cây hả?”

Cậu thanh niên nhoẻn miệng cười, nụ cười trông hiền lành, hơi khác với cái vẻ ngoài có phần phá phách của mình. Tôi đoán cậu ấy nhỏ hơn tôi 2-3 tuổi, có lẽ Bảo Anh lại quen qua mạng hay là trong Câu lạc bộ Dancing của nó rồi.

“Em tên gì?”

“Dạ, chị cứ gọi em là Đạt” – Cậu chàng vẫn giữ cách nói chuyện lễ độ, rồi đưa mắt 1 vòng căn phòng của quán café – “Ở đây có nhiều trò chơi vui lắm, nên thường người ta đến có bè có nhóm hết cả …”

“Nên thấy ai ngồi 1 mình là biết ngay chứ gì?”

Đạt ko đáp mà lại cười lần nữa, tay sắp mấy khối gỗ trên bàn thành 1 tòa nhà vuông cao, rồi bắt đầu rút từng khối. Trò rút gỗ này tôi cũng từng thấy nhiều bạn chơi, nhưng chưa bao giờ thử cả.

“Chị ko thử à?”

“Chơi thế nào nhỉ?”

“Mỗi người 1 lượt rút 1 thanh, ai làm ngã là thua”

“À, để xem…”

Tôi vừa giơ bàn tay lên định rút thử, thì nhân vật quan trọng của buổi hẹn xuất hiện. Nó ào tới ôm vai tôi khiến tôi trượt tay hất đổ cả tòa nhà.

“Sorry 2 người nhiều nhaaaaaaa” – Bảo Anh nói với cái giọng kéo dài lanh lảnh – “Kẹt xe ở ngã tư đằng kia quá trời!”

“Mày có lý do nào nghe lạ hơn ko?”

Đáp lại câu hỏi trách móc của tôi, nó cười toe toét khoe hàm răng trắng đẹp vừa được tẩy ở nha khoa tháng trước. Yên vị xong chỗ của mình, Bảo Anh quay sang cầm tay Đạt, người nãy giờ chỉ ngồi cười mỉm.

“Thông cảm đừng giận nghen!”

“Ko sao…”

“Dẹp trò xây nhà này đi, để chị kêu quán lấy bộ Tarot cho em bói nha!”

Tarot? Tôi thắc mắc ngó nhỏ bạn, trong khi Đạt gật đầu đồng ý, vẫy tay gọi nhân viên phục vụ. Lại 1 trò board game nào đó à?

26.

Cô gái phục vụ mang ra 1 bộ bài to hơn bộ bài Tây tôi vẫn biết, hình ảnh của những lá bài cũng rất khác. Thấy vẻ mặt ngơ ngơ của tôi, Bảo Anh ngồi xích vào bàn và cất giọng quảng cáo.

“Đạt biết bói bài Tarot đó. Có nghe qua loại bói này bao giờ chưa?”

“Chưa?”

“Nhỏ này lạc hậu quá nha. Nó ly kỳ lắm, hay nữa… Để Đạt bói tao xong sẽ bói cho mày…”

Trong khi Bảo Anh nói chuyện với tôi, Đạt đã cầm xấp bài lên đếm và xào vài cái, xong đặt xuống bàn, kêu Bảo Anh rút ra 5 lá. Rồi thì cậu ấy sắp những lá bài thành 3 hàng, xung quanh 1 con bài đã đặt sẵn, sau đó mở từng hàng và bắt đầu phán, chẳng khác nào những ông thầy bói thứ thiệt, chỉ khác là trông bảnh bao và trẻ con hơn thôi.

“Chị có 1 nền tảng cuộc sống tài chính đầy đủ nhưng lại ko làm chị hạnh phúc…”

“Ờ, cũng đúng. Còn tình duyên thì sao??”

“À… chị…hơi đào hoa… và người ấy của chị thì đang ở rất gần chị…”

“Gần hả? Gần sao ko thấy đâu…hic hic. Mà đào hoa cái gì??? Chị vừa thất tình đấy em giai!”

Giọng nhỏ Bảo Anh vừa tỏ vẻ chán chường, vừa có ý trách móc “thầy bói” ko phán như nó mong đợi. Tôi có nghe vụ nó vừa chia tay anh phó phòng tín dụng ngân hàng nào đó mà nó khoe đã “vớt” được tháng trước. Cuộc tình nào của nó cũng chỉ kéo dài nhiều lắm là … nửa năm. Từ hồi chơi với Bảo Anh đến giờ, tôi ko thể đếm nổi nó đã có bao nhiêu người yêu nữa. Vậy thì thầy phán đúng quá về cái khoản đào hoa rồi còn gì?!

“Em chỉ nói theo bài nó ra thôi à” – Đạt gãi đầu, cười toe – “Biết đâu có người yêu thầm chị mà ko dám nói!”

“Em hả?” – Bảo Anh chồm người lên trước hỏi tỉnh bơ. Tôi vỗ lưng nó, mắng nhẹ – “Con nhỏ này!”

Mặt anh chàng thầy bói trẻ bỗng ngượng ngùng, ko đỏ lên nhưng có vẻ bối rối. Cậu ấy xếp những lá bài lại, mắt thì cứ dán lên mặt bàn.

“Hay em bói cho chị xem?” – Tôi lên tiếng, cố tình giúp Đạt thấy thoải mái sau câu hỏi của nhỏ kia. Bảo Anh vừa nghe vậy là lại ham hố – “Ừ, bói đi, coi đúng ko ta mới tin!”

Cũng như Bảo Anh, tôi được yêu cầu rút 5 lá bài, để Đạt đặt xung quanh con bài chính là The Fool gì đấy. Cậu ấy bảo con The Fool là tượng trưng cho tôi, những con bài tôi đã rút là những sự kiện xảy ra trong quá khứ, hiện tại, và tương lai…

“Có phải chị có 1 cuộc sống phẳng lặng 1 cách quy củ?”

Tôi giật mình với câu hỏi của Đạt. Giật mình ko phải vì cậu nói đúng, mà giật mình vì 2 chữ “quy củ” của cậu. Ngay cả tôi biết cuộc sống của mình như thế nào rồi, mà vẫn ko thể dùng 1 từ nào để mô tả, thì bỗng giờ đây nó được thể hiện hết sức chính xác bởi 1 người tôi vừa mới gặp lần đầu.

Lẽ nào bài Tarot này lại có quyền năng đoán vận mệnh hay đến vậy?

“Quả nhiên” – Tôi buột miệng – “Bộ bài này có cái gì đó bí ẩn thiệt…”

Như chỉ chờ có thế, Bảo Anh bắt đầu khoái chí, hào hứng quay trở lại màn bói bài mà vừa nãy nó còn tỏ ra thất vọng. Tôi cũng ko lạ gì tính khí của nhỏ, hai mươi mấy tuổi đầu mà cứ như trẻ con, nhiều lúc thấy thèm được như vậy.

“Nói về tình yêu của nó đi, chị chỉ thích nghe khoản này. Hehe. Chừng nào nàng cưới?”

“Em nói cái này, nhiều khi ko đúng nên chị đừng để ý nghe” – Đạt tỏ ra e ngại và lấp lửng, khiến tôi lẫn Bảo Anh đều sốt ruột....
« Trước1...7891011...25Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Lãng Tử Gió bạn có thể xem thêm lang tu giolang tu gio còn nữa nè

Lãng Tử Gió v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00059s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện