wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 20:07,Ngày 12/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Đừng cố gắng chạy trốn Vì đó là định mệnh

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 14665 Views


- Tôi…
Min Won nhìn người giúp việc bằng ánh mắt lạnh đến ghê người.
- Vâng, cậu chủ có cần gì thì gọi tôi nhé!
Raindy vẫn sốt rất cao. Gương mặt quàn quại đau đớn.
Bất chợt Raindy ngồi bật dậy, đôi mắt bàng hoàng kinh hãi nhưng tuyệt nhiên không hề có một tiếng hét hay một giọt nước mắt nào.
- Gặp ác mộng à? – Min Won hỏi bằng giọng quan tâm, đưa tay về phía Raindy định sờ chán cô xem còn sốt không nhưng giật mình vì phản ứng của cô.
Trước mắt Min Won là một cô gái yêu đuối đầy sợ hãi đang thở gấp và run rẩy. Cô co thu người lại để tránh bàn tay của Min Won, hai tay ôm đầu. Mắt nhắm nghiền.
- Cái gì thế này? Phản ứng này là sao? – Min Won ngạc nhiên hỏi.
- Cậu sợ tôi à?
Raindy sợ hãi đến mức không nói lên lời, chỉ khẽ gật đầu.
- Cậu giỡn mặt với tôi đấy à? Ban nãy ở bar cậu đánh ba thằng du côn thừa sống thiếu chết mà bây giờ lại sợ tôi sao? – Min Won quát lên.
Raindy vẫn giữ nguyên tư thế đó, không dám ngước nhìn Min Won.
- Nhìn tôi xem nào!
Raindy vẫn ôm đầu.
- Tôi nói là nhìn tôi! – Min Won nổi nóng giật tay Raindy ra, xoay khuôn mặt cô về phía mình và ghì chặt lấy đầu cô.
Đôi mắt đen láy của Raindy đang tốt cùng sợ hãi. Ánh mắt man dại và tuyệt vọng một cách thê lương. Nhịp thở càng lúc càng gấp hơn. Những hình ảnh đáng sợ ấy lại ùa về trong tâm trí cô.
Người phụ nữ có gương mặt hoang dại, vô hồn, trong tay cầm chiếc roi da, miệng cười ngạo nghễ.
- Mày mà khóc tao sẽ cắt cổ mày! – Người phụ nữ buông ra lời đe dọa độc ác.
Bây giờ thì không chỉ đôi mắt mà cả khuôn mặt cũng thể hiện sự kinh hãi tốt độ.
- Là sự thật. Cậu ấy thật sự sợ mình – Min Won nghĩ vàthấy chợt thấy lòng mình nhói đau.
- Tôi không làm hại cậu đâu – Min Won từ từ buông Raindy ra, nói một cách chậm rãi và nhẹ nhàng.
- Cô nằm xuống đi nào! Nằm xuống và ngủ đi.
- Tôi… sợ… lắm… - Raindy thều thào.
- Có tôi ở đây, đừng sợ! Tôi sẽ bảo vệ cậu – Min Won ôm Raindy vào lòng. Vỗ nhè nhẹ lên vai Raindy như đang dỗ dành một đứa trẻ.
Chương 4
Min Won thức dậy và ngạc nhiên khi thấy người đang nằm trong vòng tay mình ngủ ngon lành là Raindy
- Chuyện gì đây trời?
- À! Mình nhớ rồi. Mình đã ngủ quên.
- May quá! Đêm qua cậu ấy không gặp ác mộng thêm lần nào nữa! – Min Won cười hiền (hiếm có), nhẹ nhàng vén nhẹ lọn tóc đang phủ xuống gương mặt Raindy.
Bất chợt Min Won bỗng giật mình.
- Mày đang làm gì vậy Min Won? Mày là Ma Vương chứ đâu phải nhà truyền giáo. Không làm việc xấu đã đành đằng này lại đi làm việc tốt nữa.
Min Won bối rối đẩy Raindy ra khỏi vòng tay mình và lao ra khỏi phòng với gương mặt đỏ như trái cà chua.
Một lúc sau
- Này! Dậy! Dậy đi! – Min Won đá vào cạnh giường.
Raindy mở mắt ra, từ từ ngồi dậy. Dùng ngón trỏ và ngón cái của bàn tay trái day chán.
- Cậu là ai vậy? Sao lại ở đây? – Raindy nhìn Min Won. Gương mặt không biểu cảm nhưng thật ra thì đang ngạc nhiên lắm.
- Cái gì? Tôi là ai á? – Min Won trợn mắt nhìn Raindy.
- Cậu biết tôi à?
- Cậu bị mất trí nhớ rồi à? Thế thì hỏi luôn một thể luôn đi!
- Hỏi gì?
- Thì như trong phim đó, nhân vật bị mất trí nhớ sau khi tỉnh lại sẽ hỏi: “Anh là ai? Tôi là ai? Đây là đâu?”
Min Won nói Raindy mới để ý rằng đây không phải là phòng mình.
- Đây là đâu?
Nghe Raindy hỏi Min Won phá lên cười thích thú.
- Thế cậu có biết cậu là ai không? – Min Won châm chọc.
- Vớ vẩn.
- Thế cậu là ai nói tôi nghe xem!
- Việc gì tôi phải nói với cậu?
- Đó là thái độ của cậu đối với ân nhân à?
- Ân nhân?
- Cậu sẽ lại lấy ra một mớ tiền rồi nói đó là tiền hậu tạ mà tuyệt nhiên không nói lời cảm ơn chứ gì – Min Won gật gật cái đầu tỏ vẻ am hiểu.
- Cậu có vẻ hiểu tôi quá ha!
- Đây là đâu vậy? Sao tôi lại ở đây? – Raindy hỏi.
- Việc gì tôi phải nói với cậu? – Min Won trả đũa.
- Được rồi, không nói cũng được. Tôi đi đây – Raindy bước chân xuống giường mới nhận ra quần áo đang mặc trên người không phải quần áo của mình.
- Quần áo của tôi đâu? Sao tôi lại mặc thứ này?
- Nói đi! Cậu tên gì? Trả lời tôi đi rồi tôi sẽ trả lời cậu – Min Won nghiêm mặt.
- Raindy.
- Được rồi. Hôm qua tôi “nhặt” được cậu ngoài đường. Cậu ngất đi nên tôi đưa về đây. Đây là nhà tôi.
- Thế còn vụ quần áo này là sao?
- Hôm qua cậu dầm mưa ướt như chuột lại còn sốt rất cao nên phải thay đồ cho cậu chứ sao.
- Cậu thay đồ cho tôi sao? – Giọng nói của Raindy có chút biết đổi. Không còn lạnh lùng và ngang phè nữa.
- Hm… phải (nói dối). Này! Mấy vết sẹo trên người cậu là sao vậy?
- Chết tiệt! – Raindy lao tới nắm cổ áo Min Won.
- Cậu đang nổi giận đấy à? Vì tôi thay đồ cho cậu hay vì tôi nhìn thấy mấy vết tích không mất hay ho trên người cậu?
Raindy nổi giận ra mặt. Đôi mắt căm phẫn, đôi môi hoàn mĩ đang khẽ run lên vì tức giận.
Raindy dùng hết sức bình sinh để đấm Min Won nhưng Min Won đã chộp được tay cô và đẩy mạnh cô vào tường. Ghì chặt lấy cô.
- Dù cậu có tài giỏi cỡ nào thì cũng không mạnh bằng tôi – Min Won đưa sát mặt mình vào tai Raindy, nói thì thầm.
- Bây giờ thì nói tôi nghe, những vết sẹo đó là sao? – Min Won nghiêm mặt.
- Nếu không thì sao.
- Nếu không à? Cậu muốn biết không?
Nói rồi Min Won ném Raindy lên giường và đè nghiến lấy cô. Đặt lên môi cô một nụ hôn thô bạo. Raindy ra sức dãy dụa nhưng vô ích. Min Won buông tha cho đôi môi của Raindy và chuyển sang hôn vào hõm cổ của cô
- Cậu làm gì vậy? Dừng lại đi!
Phớt lờ câu nói của Raindy, Min Won vẫn tiếp tục hôn lên cổ cô.
- Làm ơn… dừng lại đi!
Chiếc cúc áo đầu tiên của bộ pijama rộng thùng thình mà Raindy đang mặc bị Min Won cởi ra.
- Xin cậu đấy… dừng lại đi!
Chiếc cúc thứ hai…
- Tôi… tôi không muốn phải nhắc lại những chuyện đó… nên xin cậu dừng lại đi – Raindy thều thào.
Chiếc cúc thứ ba… và bàn tay Min Won đã chạm nhẹ vào ngực Raindy.
- Được rồi! Tôi nói! Tôi sẽ nói nên cậu hãy dừng lại đi! – Raindy hét lên.
Min Won dừng lại ngay lập tức. Một nụ cười nửa miệng đểu không thể ta xuất hiện trên môi.
- Cậu nên quyết định như thế ngay từ đầu có phải hơn không – Min Won dùng ngón giữa của bàn tay trái miết nhẹ lên môi mình. Lại một nụ cười nửa miệng nữa.
- Thằng khốn!
- Cậu mặc đồ lại đàng hoàng đi! Hay để tôi mặc giùm?
- Cậu sẽ chết trong tay tôi – Raindy nghiến răng.
- Được thôi! Nhưng trước khi chết tôi phải nghe câu chuyện của cậu đã. Những vết sẹo đó là sao?
- Là… là do mẹ tôi gây ra – Giọng Raindy nhỏ lí nhí. Cô không dám nói to vì sợ giọng mình sẽ vỡ òa.
Min Won nhìn cô bằng ánh mắt ngờ vực nhưng khi bắt gặp đôi mắt tối sầm một màu u uất, tuyệt vọng của Raindy, Min Won biết đó không phải là nói dối.
- Mẹ tôi là người Mỹ. Trong một lần đi công tác ở Mỹ, ba đã gặp mẹ tôi, sau đó hai người yêu nhau và kết hôn. Nhưng… thật ra ông ta đã có vợ ở Hàn Quốc.
Hai tay Raindy siết chặt.
- Khi mẹ tôi biết chuyện. Do quá sock nên… bà ấy… hóa điên. Căm thù ba tôi đến tận xương tủy.
- Tôi lại rất giống ba mà không hề giống mẹ nên nhìn thấy tôi là cơn giận trong lòng bà ta lại chỗi dậy. Những vết sẹo này là viết tích suốt ba năm bà ta dày vò tôi bằng chiếc roi da khốn kiếp – Raindy cười nhạt. Nụ cười chua chát đến đau lòng.
- Giờ mẹ cô đang ở đâu? – Min Won hỏi.
- Chết rồi! Vào năm tôi tám tuổi. Khi tôi đi học về thì thấy bà ta nằm trong bồn tắm. Cả một bồn tắm toàn là máu. Bà ta dùng dao rạch đầy lên người những câu nói hận thù, nguyền rủa và cuối cùng bà ta cắt mạch máu tự tử.
- Là vậy đấy. Giờ thì cậu hài lòng chưa?
Min Won quay đi không dám nhìn vào mắt Raindy
- Mày làm gì thế này? Sao mày lại ép cậu ấy nhắc lại chuyện đau lòng như vậy chứ? – Min Won tự trách thầm.
- Tôi xin lỗi – Min Won lí nhí.
Im lặng.
- Tôi xin lỗi – Min Won tưởng Raindy không nghe thấy lời mình vừa nói nên nói to hơn.
Im lặng.
- Tôi đã xin lỗi rồi mà.
Min Won quay lại nhìn Raindy và… sửng sốt! Nhìn Raindy bây giờ không khác gì quỷ hút máu. Đôi mắt đầy thù hận và… những dòng máu đỏ tươi đang chảy từ môi cô ấy xuống. Raindy đang cắn chặt răng vào môi dưới của cô. Dòng máu đỏ tươi chảy trên nền da trắng muốt nhìn rất khủng bố. Hai bàn tay của cô cũng ứa máu do móng tay cô bấu vô.
- Trời ơi… Raindy! – Min Won hốt hoảng lao đến bên cô.
- Raindy! Cậu có nghe thấy tôi nói không? – Min Won lay người cô thật mạnh.
Raindy vẫn như thế. Dường như không còn ở thế giới này nữa.- Cậu ấy không sao chứ? – Min Won lo lắng.
- Tôi đã tiêm thuốc an thần cho cô bé! Giờ cô ấy ngủ rồi.
- Cám ơn bác sĩ!
(Vì Raindy cứ ngồi như một xác chết nên Min Won phải gọi bác sĩ gia đình đến tiêm thuốc an thần cho cô)
Min Won bước đến bên giường Raindy, nhẹ nhàng ngồi xuống, quay lưng lại phía cô.
- Tôi xin lỗi! Vì từ trước đến giờ tôi luôn sống và hành động như một ma vương, tôi luôn muốn mọi người sợ mình nhưng vì sự xuất hiện của cậu làm tôi không còn là tôi nữa, nên tôi mới cố tỏ ra độc ác với cậu.
- Raindy à, tôi không biết tuổi thơ của cậu lại như vậy? Tôi đã ép cậu phải nhớ lại quãng thời gian kinh khủng nhất. Tôi xin lỗi! ...
« Trước1...34567...15Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Đừng cố gắng chạy trốn Vì đó là định mệnh bạn có thể xem thêm dung co gang chay tron vi do la dinh menhdung co gang chay tron vi do la dinh menh còn nữa nè

Đừng cố gắng chạy trốn Vì đó là định mệnh v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00064s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Old school Easter eggs.