Insane
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:33,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Cô Nàng Mạnh Mẽ

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 36944 Views



Tôi bình tĩnh nói: “Vậy bỏ đứa nhỏ kia đi là được.”

Hắn xoay người bước đi: “Đây là chuyện của cô.”

Tôi vội vàng kéo hắn lại: ” Được rồi! Được rồi, để tôi nói thật, đây là chó của bạn tôi, để tôi gọi cho cô ấy, nếu cô ấy đồng ý bỏ đứa nhỏ kia thì chúng ta cùng đến bệnh viện, giải quyết xong thì anh ôm nó về, đỡ phải đi đi lại lại.”

Hắn trầm tư một lúc rồi gật đầu đồng ý.

Lúc này tôi mới thủng thỉnh gọi điện thoại cho Trình Thần, ai dè vừa nghe đến bốn chữ xoá sạch đứa nhỏ liền phát hỏa: “Dựa vào đâu! Dựa vào đâu! Không được, nói gì thì gì cũng không được bỏ đứa nhỏ! Phải giữ nó lại, nhất định phải như thế! Chị đến liền, Hà Tịch em dám cùng thằng đàn ông kia đến bệnh viện thì biết tay chị!” Nói xong liền cúp điện thoại cái cụp.

Tôi bất đắc dĩ đưa điện thoại di động lên nhìn một chút rồi ngẩng đầu nhìn Phương Thả, mặt hắn không chút thay đổi nói: “Bạn của cô hơi cũng tốt lắm, tôi nghe hết rồi.” Nói xong, liền xoay người muốn bỏ đi. Con chó trắng trong lòng tôi lại kêu ư ử thật đáng thương, tôi không đành lòng bèn kéo hắn lại: “Này, này… hay là chúng ta thương lượng một chút, đợi nó sinh con xong rồi đem bán được không?”

Phương Thả không hổ là luật sư, mặc kệ con chó rên rỉ đáng thương cỡ nào cũng chỉ lạnh lùng nói một câu: ‘Buông tay’.

Tôi bị thái độ lạnh lùng của anh ta chọc điên, anh không nuôi thì tôi nuôi nhưng suy đi tính lại thì công việc của tôi cả ngày ờ ngoài, tối thì không biết giờ nào về, nếu vậy tôi sẽ mắc tội biến một con chó mang thai thành một con chó chết đói….

Trong lúc rối rắm, thì Phương Dĩnh mang theo đôi mắt sưng đỏ chạy tới, nhìn thấy con chó đáng thương trong tay tôi rồi lại nhìn bộ mặt lạnh trước sau không đổi của Phương Thả liền rớt nước mắt, vừa khóc vừa lên án anh trai lòng dạ sắt đá.

Phương Thả bị em gái yêu nói như vậy liền nổi gân xanh, xông tới, kéo Phương Dĩnh quay về. Phương Dĩnh mặc kệ, không có chó không quay về.

Kết quả là, anh em nhà này quậy một trận tưng bừng trước cửa nhà tôi làm tôi mắc cỡ đỏ mặt. Tôi cũng ráng khuyên vài câu nhưng vô hiệu liền bế chó ngồi một bên xem, nhà này cãi nhau cũng dai dẳng thật, một tiếng rồi mà vẫn chưa xong, con chó trắng nhỏ rúc vào lòng tôi run rẩy, đôi mắt đen ầng ậc nước như sắp khóc. Tôi vuốt nó đầu an ủi nó, đột nhiên cảm thấy nắm giữ vận mệnh của sinh vật khác là một chuyện cực kỳ bi ai, nói ném là ném, nói bán là bán, nói làm thức ăn liền lập tức bị xẻ thịt nấu chín…

Trong lúc tôi đang nghĩ miên man, thì con chó nhỏ chợt phát điên, quay đầu ngoạm một phát vào tay tôi rồi vùng thoát chạy. Đợi tôi hoàn hồn thì nó đã chạy khá xa mà máu trên tay tôi cũng từng giọt, từng giọt nhỏ tí tách.

Phương Dĩnh thấy chó chạy mất bèn đuổi theo, tôi thì sợ chết nên cũng chạy ra đường kiếm xe đi chích vác xin phòng dại, còn Phương Thả đang tức giận, nhắm mắt xoa xoa hai huyệt thái dương, đến khi hắn mở mắt thì người đã biến mất, hắn quay lại thấy Phương Dĩnh bất kể sống chết lao ra đường liền thất kinh hồn vía, vừa rượt theo vừa la hoảng: “Anh không cần chó chứ không phải không cần em!”

Vừa lúc tôi chạy đến ven đường thì một chiếc xe quen thuộc thắng cái “két” trước mặt, tôi còn đang ngây người, thì thấy Tần Mạch mang vẻ mặt hung ác nham hiểm xuống xe, đóng cửa cửa xe cái rầm, không thèm liếc đến cái mặt tôi đi thẳng đến chỗ Phương Thả.

Tôi ngơ ngác nhìn theo bóng dáng sát khí mờ mịt của anh, anh tiến đến nắm, im lặng nắm lấy cổ áo Phương Thả, còn vị đại luật sư kia đang gấp đuổi theo Phương Dĩnh nên hét to: “Anh bị gì…” Chưa nói dứt lời thì Tần Mạch đã tung một đấm vào mặt Phương Thả, quần chúng xung quanh nhất thời hóa đá, tôi kinh hãi mở to mắt, trong tiếng xe cộ ồn ào, tựa hồ tôi có nghe thấy âm thanh cốt nhục va chạm mãnh liệt…

Phương Thả nằm choáng váng trên mặt đất cả nửa ngày, răng và máu đều rơi ra. (đã thấy bạn Tần Mạch bạo lực chưa? Đấy tớ nói có sai đâu, nồi nào úp vung đó!)

Tần Mạch nghiêm mặt, lạnh lùng nói: “Đứng lên.”

Tôi há hốc mồm, vội vàng chạy đến định đỡ Phương Thả dậy, Tần Mạch lại quay người kéo tôi lại, tôi nổi giận: “Anh bị giật kinh phong hả! Uống lộn thuốc gì rồi!”

Tần Mạch quay đầu nhìn tôi, lúc này tôi mới thấy mắt anh đỏ vằn y như muốn giết người đến nơi. Tôi bị dọa, sợ sệt lui từng bước, anh gần như nghiến răng nghiến lợi nói: “Hà Tịch, em là của anh, mỗi một miếng thịt đều là của anh, ai cũng không có quyền lấy đi dù một miếng nhỏ.”

Ngực căng thẳng, cảm giác tê dại không hiểu từ đâu lan tràn, một đợt sóng nhẹ nhàng vỗ về trái tim làm nó lắc lư. Tôi nhìn anh, hình như cũng đang choáng váng.

Bỗng nhiên, Phương Thả đứng bật dậy, hoàn toàn không để ý tôi và Tần Mạch cắm đầu tiếp tục đuổi theo Phương Dĩnh. Tôi cũng đột nhiên phục hồi tinh thần lại, chuyển tay túm chặt ống tay áo Tần Mạch, quệt máu lên bộ đồ vest mắc tiền của anh rồi kéo anh đi thẳng lại xe, miệng run run nói: “Đi bệnh viện, đi bệnh viện!”

Không nghĩ ra anh lại giống như người thô lỗ, không biết quan sát, anh không phát hiện tay tôi đang chảy máu, không phát hiện Phương Thả đã chạy trốn mà chỉ một mực kéo tôi ôm chặt vào lòng, hơi thở ầm ướt phả vào gáy tôi: “Không đi, Hà Tịch, anh không cho em đi.” Vòng tay đang ôm tôi khẽ run rẩy, “Anh nuôi em, anh nuôi.”

Tôi nghe xong câu này, tức giận đến phát run cả người, tát một cái vào đầu anh la chói lói: ” Chị bị chó cắn! Bị chó cắn! Đồ chết bầm, anh dựa vào cái gì mà không cho tôi đến bệnh viện chích vắc xin hả?”

Anh ngơ ngác nhìn tôi, hình ảnh cuồng bạo của tôi phản chiếu rõ ràng trong đôi mắt ấy.

Tôi giơ cánh tay đang chảy máu ròng ròng giơ lên trước mặt anh la làng: “Nuôi? Nuôi chó dại trong lốt người sao? Đến bệnh viện! Đồ lưu manh! Đến bệnh viện ngay!”

Chương 38: Mưu sát

Trên đường đến bệnh viện, tôi và Tần Mạch chỉ nói đúng hai câu:

“Đứa nhỏ là ai?”

“Là chó.”

Rồi sau chiếc việt dã dùng hết tốc lực lao đi thẳng một đường đến bệnh viện.

Sau khi tôi chích ngừa xong thì Trình Thần mới chạy tới.

Khi đó, tôi đang ôm mông lết ra cửa bệnh viện còn Tần Mạch mặt mày đen thui đi phía sau, chẳng ai còn tâm tình đâu mà nói chuyện. Trình Thần gấp gáp chạy tới, thấy hai tay tôi trống trơn, sắc mặt trắng nhợt, lớn tiếng chất vấn: “Chó đâu? Chó đâu! Các người làm thịt nó rồi hả?”

Tôi phát hỏa, chụp tay chị nhéo một cái: “Làm thịt? Em muốn làm thịt chị nè!” Tôi run run giơ cánh tay băng trắng toát chỉ vào Tần Mạch, quát hỏi, “Anh ấy là chuyện gì? Chui từ cống ra? Em nói rồi, chị mà làm thế này thì em với chị tuyệt giao! Lần trước bị nhéo không đủ hả?”

Trình Thần không hiểu liếc Tần Mạch nói: “Sao chị biết anh ta làm gì? Mau nói chó của chị đâu rồi?”

Tôi nghĩ Trình Thần muốn lấp liếm cho qua chuyện bèn nở nụ cười gian ác nói: “Chó? Đang nằm trên bàn giải phẫu kìa, em đang chờ bác sỹ móc con chó con ra để đem hầm, muốn ăn thì chị đây bố thí cho một chén canh nóng.”

Trình Thần nhìn tôi với vẻ mặt kinh hãi, chỉ tôi cả nửa ngày nhưng run rẩy không phun ra được một chữ.

Bỗng, di động run bần bật, thì ra là Phương Dĩnh gọi đến báo đã tìm thấy chó và Phương Thả cũng đã đồng ý cho nuôi, nhưng không biết Phương Thả đi đường thế nào mà té ngã, mặt mày sưng húp, Phương Dĩnh khóc nức nở nói mình không biết chuyện, xem ra là đau lòng vì anh trai.

Tôi oán hận nhìn Tần Mạch đang thọc tay vào túi đứng phía sau, anh đang ngẩn người nhìn bộ quần áo lấm tấm vết máu của tôi. Tôi xin Phương Dĩnh số điện thoại của Phương Thả, lấy viết ra viết lên tay Tần Mạch, nhẩm kỹ mười số thì cúp điện thoại.

“Đây là số điện thoại của người hôm nay anh đánh, muốn xin lỗi hay không thì tùy anh.” Tôi nghĩ, Tần Mạch xin lỗi chỉ có một cách, lỗi nhiều thì đưa nhiều tiền còn lỗi ít thì bớt tiền lại, tóm lại đừng mong nghe được hai chữ xin lỗi từ miệng người này. Nhưng mà tiền cũng là thứ mà gia đình Phương Thả đang cần. Phương Thả tuy rằng ngạo khí, nhưng sẽ không đối nghịch với tiền.

Tần Mạch đánh giá tôi một lúc rồi thành thành thật thật nói: “Dĩ nhiên anh phải đến tìm anh ta.”

Lời của anh không rõ ý tứ nhưng tôi cũng lười đoán tâm tư của anh, chỉ quay đầu lạnh lùng nói với Trình Thần: “Phương Dĩnh tìm được chó rồi, chị tự gọi điện đi.” nói xong, xoay người bước đi.

Trình Thần thấy tôi tức giận, kéo tôi lại: “Hà Tịch, em tức giận cái gì hả.”

Tôi lạnh lùng nhìn chị

Chị quay đầu nhìn nhìn Tần Mạch, có chút phiền chán chà chà chân: “Lần này thật sự không phải chị…”

“Chị là bạn của ai? ” Tôi hỏi, “Muốn đem em bán đi sao? Trình Thần, em không vui, rất không vui!” Tôi không nhìn đến Trình Thần mắt đỏ hoe, cứng rắn quyết tâm quay người vẫy xe đi mất. Tôi nghĩ, nếu không bày tỏ thái độ, Trình Thần sẽ không biết quyết tâm của tôi. Khổ sở, cứ khiến chị khổ sở một thời gian đi....
« Trước1...4647484950Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Cô Nàng Mạnh Mẽ bạn có thể xem thêm co nang manh meco nang manh me còn nữa nè

Cô Nàng Mạnh Mẽ v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Chỉ Cần Cái Gật Đầu

•Chỉ Cần Cái Gật Đầu Chương 1 Tối Hà nội vào những ngày cuối mùa mưa.Mưa càng ngày càng lớn,trời tối đen như mực….Đường...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00047s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện