XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 15:08,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Cô Nàng Mạnh Mẽ

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 36952 Views



Chị quệt nước mắt, lấy khăn lau nước mũi lại tiếp tục lầu bầu muốn đi nước Mỹ..vân vân và vân vân.

“Hừ.” Tôi cười lạnh một tiếng, một tay kéo túi xách chị lại dốc ngược, đổ tất cả tài sản của chị lên trên bàn nói: “Nước Mĩ là cái chỗ chỉ cần 25 tệ là có thể đến hả?”

Chị tiu nghỉu, thò tay vào đào đào cái đống hỗn độn trên bàn, móc ra thêm bốn đồng xu nói: “Thêm sáu hào nữa nè.”

Tôi giận đến phát điên, đang định mắng chị một trận thì chuông di động reo inh ỏi, vừa rút ra nhìn tên người gọi, được lắm! Tên khốn đó đã biết gọi điện thoại lại rồi!

“Tịch Tịch, chuyện gì vậy? Anh vừa dùng cơm với khách hàng, ồn quá nên không nghe em gọi.” Giọng của Thẩm Hi Nhiên rất bình tĩnh. Tôi cười lạnh: “Vợ yêu dấu của anh đang đòi sống đòi chết ly hôn với anh rồi bỏ sang Mỹ đây này. Anh nghe rõ chưa?”

Bên kia là một trận im lặng.

“Hiện giờ chúng em đang ở sân bay, em lại hay mềm lòng, vợ anh mà năn nỉ một hồi không chừng em dám cho chị ta mượn tiền mua vé máy bay lắm đó.”

Không đợi bên kia trả lời tôi liền ngắt điện thoại, liếc nhìn đôi mắt đỏ hoe của người nào đó, nói: “Chị đang lên án em thông báo hành tung của chị cho chồng chị phải không? Nếu chị có thể lấy 25 tệ 6 hào mà mua được vé máy bay đi Mĩ, em sẽ giúp chị tách người đàn ông kia ra cho tuyệt hậu hoạn.”

Trình Thần vùi đầu khóc lớn.

Tôi khuyên răn chị: “Giữa hai người còn có chuyện gì không thể nói đàng hoàng với nhau, mà mỗi lần xảy ra chuyện lại phải làm ầm ĩ như vậy. Lần nào cũng thế, nguyện nhân chỉ là những hiểu lầm nho nhỏ, không đáng mà thôi. Vì chị mà cả ngày nay ăn có một tô mì cũng không được!” câu cuối cùng mới chính là lời tận đáy lòng tôi nha…

Trình Thần lên án: “Nhưng anh ấy có bồ nhí! Anh ấy có bồ nhí bên ngoài!

Mặt tôi không chút thay đổi: “Đây là lần thứ năm em nghe chị nói như vậy.” Tôi mặc kệ Trình Thần, tựa lưng vào ghế, lơ đãng nhìn đại sảnh sân bay qua cửa sổ thủy tinh của quán.

Khách lữ hành đều mang dáng vẻ vội vàng, hấp tấp, một đôi tình nhân đang hôn kịch liệt trước khi chia tay. Tôi nhấp một ngụm cà phê, nghĩ rằng, thì ra chuyện như thế này trong mắt người ngoài cuộc lại có cảm giác như vầy —— bình thản vô cảm, vì không liên đến mình nên bình thản vô cảm.

Bỗng nhiên, hình ảnh nổi bật của một cô gái lập tức thu hút ánh mắt của tôi, không phải vì cô ấy xinh đẹp mà dáng vẻ của cô ấy nhìn rất quen mắt. Cô ấy nhìn quanh quất hình như đang chờ ai, ánh mắt mong chờ nhìn qua quán cà phê bên này. Người đàn ông ngồi sau Trình Thần đứng lên, tôi nhìn bóng lưng của anh ta chợt giật mình, người này mang theo hơi thở quen thuộc không hiểu sao khiến tôi động lòng. Có dòng chất lỏng nóng bỏng bùng ra trong cơ thể tôi và chậm rãi lưu chuyển khắp thân thể.

Người đàn ông này…

Anh ta ra khỏi quán cà phê và tụ họp với cô gái kia, họ bắt đầu trò chuyện, anh ấy hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt trời xuyên qua kẻ hở của máy vòm sân bay chiếu sáng rực rỡ xung quanh anh. Tôi nhìn sườn mặt của anh, ngây người.

Trình Thần uống xong mấy ngụm nước cũng bình tĩnh lại vài phần, chị dõi theo ánh mắt của tôi thì thấy:: “Hả?” Chị không tin, dụi dụi mắt, “Người kia sao giống … Tần Mạch? Nhưng không phải anh ta đang ở Mỹ sao? Nước Mĩ…” Trình Thần rung đùi đắc ý nói, “Ảo giác sao…hay là chị đã đến Mỹ rồi? Hà Tịch, em thấy không? Tần Mạch?”

Tôi rời mắt khỏi anh, thản nhiên gật đầu: “Ừm, thấy rồi.”

Sao mà không thấy được.

Tôi nhấp tiếp một ngụm cà phê, bình ổn tinh thần, nhìn lại cặp nam nữ xứng đôi kia một lần nữa cho đến khi tôi có thể mang cảm xúc của mình quay lại trạng thái bình thường.

Trong không gian lơ đãng, ánh mắt Tần Mạch nhẹ nhàng chạm vào ánh mắt tôi, xuyên qua ánh mặt trời chói lọi rồi ngừng lại thành một hình ảnh đẹp, theo bản năng, tôi mỉm cười, gật đầu chào anh, lạnh nhạt, xa lạ như khi chào một người hàng xóm đi làm mỗi buổi sáng mà ánh mắt của anh cũng không dao động, gật đầu đáp lễ tôi. Khách khí mà xa lạ.

Tôi nghĩ, dù sao thời gian hai năm không dài mà cũng không ngắn. Cô gái kia, tôi đã nhớ tên – Dịch Tình, tổng giám đốc xinh đẹp của Tần Mạch mà có lẽ bây giờ đã không còn là tổng giám đốc nữa… Dịch Tình nhìn theo ánh mắt của anh, nhìn thấy tôi hơi tỏ vẻ sợ hãi. Tôi vẫn tiếp tục giữ nguyên nụ cười của mình.

Cô ấy quay đầu nhìn Tần Mạch, lúc đó Tần Mạch đã thu hồi ánh mắt, hai người nói vài câu rồi ra khỏi sân bay.

Trình Thần ngồi một bên nói bâng quơ: “Em cười cứ như xác ướp khô ngàn năm vậy.”

Tôi đáp trả: “Xác ướp khô ngàn năm mà có thể cười được, chị không thấy em rất giỏi à.”

Chương 34: Đi mua hành mà dẫn đến huyết án

Rón rén chui vào nhà, phủi, phủi bụi vài cái, tung hàng rồi lại rón rén chui ra. Hi, các readers thân thiết, hẹn gặp lại nhé!

Sau hôm gặp lại Tần Mạch, tôi quay về thành phố và bắt đầu chìm đắm trong chuỗi ngày ảo tưởng vô biên. Mỗi ngày về nhà, lại trông ngóng bóng dáng một chiếc xe im lặng đậu dưới nhà, nếu không thấy xe lại mong một người đàn ông thần sắc đạm mạc đứng trước cửa nhà, nếu vẫn không có, sẽ túc trực bên cửa sổ canh chừng có ai đứng đợi dưới lầu hoặc có ai đó đang quanh quẩn đâu đó hay không…

Tôi đi qua từng con đường với hy vọng sẽ có cơ hội đứng đối diện với một bóng dáng quen thuộc đang đứng đợi và mỉm cười nhìn tôi. Ở mỗi góc đường đã qua, tôi luôn mơ tưởng đến những tình huống gặp gỡ bất ngờ, lãng mạn mà cẩu huyết như trong phim Hàn, tôi đi trong đám đông mà vẫn luôn tồn tại một ảo tưởng, người kia vẫn một mực theo sau mình, chậm rãi đợi tôi quay đầu lại để hàn huyên.

Nhưng sự thật là một tấm gương không biết nói dối, nó nói thật với tôi rằng, Tần Mạch không phải là tuýp người biến thái thích theo dõi người khác, thành phố này lớn như thế, không phải muốn là có thể gặp nhau. Mà chờ mong của tôi rốt cuộc cũng chỉ là chờ mong thôi.

Hai tuần trôi qua, tôi đã suy nghĩ thông suốt, cất tủ hết những bộ quần áo xinh đẹp, trở lại bộ dáng ngày xưa, tôi cũng không ngu ngốc đi mua có gói mì ăn liền mà trang điểm cả nửa tiếng cũng không như gian tế suốt ngày thập thò tìm kiếm ai đó. Tôi vẫn ăn, ngủ, làm việc như trước chỉ duy có một việc đau đầu là mẫu hậu ngày càng quýnh quáng gọi điện giục tôi kết hôn mà mỗi lần nhận điện thoại tôi đều chỉ biết lấp liếm cho qua.

Một ngày nọ, nhân viên của trang web tổ chức gặp mặt trong năm phút dạo trước gọi điện thoại cho tôi hỏi quan hệ giữa tôi và tiên sinh thành công dắt tay nhau đi ký tên lần đó đã tiến triển đến mức nào hơn nữa còn mời tôi đi dự tiệc “Đính ước” vào tối thứ bảy do công ty họ tổ chức, dĩ nhiên là phải đi cùng vị tiên sinh kia rồi.

Nhận được điện thoại xong, tôi suy nghĩ cả nửa ngày mới nhớ ra cái người mà tôi thành công dắt tay ngày đó, nhưng thấy thái độ nhiệt tình của nhân viên trang web này tôi lại không đành lòng nói thật bởi vì tôi và vị tiên sinh đó thấy hoạt động buồn chán quá nên giả vờ mà bỏ trốn. Tôi lục đục cả nửa ngày rồi quăng cú điện thoại kia ra khỏi đầu.

Tối thứ sáu, Trình Thần gọi đến, nghiêm trọng thông báo: ” Tần Mạch đã trở lại thật rồi.”

Lúc đó tôi đang xem phim Hàn quốc, trong phim hai nhân vật chính sống chết đòi yêu nhau, tôi hỏi: “Thì sao?”

Nghe được ngữ khí lạnh nhạt của tôi, chị giật mình: “Em không muốn gặp lại anh ta sao? Nghe nói anh ta ở Mỹ làm ăn rất tốt, lần này về đây mua một xí nghiệp cỡ vừa, cũng có tiềm năng lắm.”

“À.” Tôi lên tiếng, cũng vuốt mặt một cái y như diễn viên nữ trong phim, nhìn gương bi ai thốt lên ‘Tôi vẫn nghĩ tôi thua cô ấy, không ngờ lại bại bởi tình yêu.” Nghe xong, tôi nổi da gà toàn thân, tắt ti vi cái cụp. “Sau đó thì sao?”

“Hả…Chị muốn nói chiều mai, công ty Thẩm Hi Nhiên có mở tiệc làm ăn, Tần Mạch cũng được mời…”

Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh Tần Mạch và Dịch Tình sóng vai rời khỏi sân bay hôm ấy, tôi ngắt lời Trình Thần: “Tiệc như thế em đi không thích hợp, hơn nữa tối mau em còn tham gia một bữa tiệc coi mắt nữa.”

“Tiệc coi mắt?” Trình Thần than thở nói, “Em đâu có thích mấy thứ đó?”

“Biết làm sao được, ế rồi.”

Trình Thần biết tính cứng đầu của tôi nên chỉ đành thở dài một tiếng, trước khi gác điện thoại còn nhẹ nhàng hỏi: “Tịch Tịch, em còn thích Tần Mạch không?”

Tôi trầm tư một lúc lâu: “Chuyện này có quan trọng sao?”

Chúng tôi đã buông tay hai năm, mỗi người đều có cuộc sống mới của mình, tôi không nghĩ sẽ phá vỡ nó. Tôi mong chờ Tần Mạch là thật, ảo tưởng có cuộc gặp lại lãng mạn với anh cũng là thật, nhưng nếu anh thật sự đứng trước mặt tôi yêu muốn nối lại quan hệ thì có lẽ tôi sẽ cho anh một bãi nước bọt.

Dù sao chuyện đã qua rồi, Hà Tịch không phải là người thích xài đồ secondhand.

Thứ Bảy, tôi ngủ cho đến khi bị cái đói đánh thức, thì ra đã mười hai giờ trưa, tôi lò dò xuống giường đến tủ lạnh lục gì ăn tạm cho đỡ đói nhưng phát hiện tủ lạnh trống không. Tôi cột tóc lại, mặc áo ngủ, mang dép bông, lệt bệt đi đến chợ cóc trước nhà. Tôi mua một ít mì sợi, chục trứng gà, nhớ tới còn thiếu hành lá nên đi mua tiếp. Sạp bán hành là của một thằng nhóc độ mười tám, mười chín tuổi, lúc tôi đến nó đang tò te tí te với cô bé bán đậu hủ bên cạnh. Kệ tụi nó, tôi chăm chú lựa được mớ hành tươi, mới hỏi: “Bao nhiêu tiền?”...
« Trước1...4142434445...50Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Cô Nàng Mạnh Mẽ bạn có thể xem thêm co nang manh meco nang manh me còn nữa nè

Cô Nàng Mạnh Mẽ v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Chỉ Cần Cái Gật Đầu

•Chỉ Cần Cái Gật Đầu Chương 1 Tối Hà nội vào những ngày cuối mùa mưa.Mưa càng ngày càng lớn,trời tối đen như mực….Đường...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00338s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện