Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
Thế rồi có động trời không khi gần đây một lần Yếncòn bắt gặp cô Út lẩm bẩm hát một mình nữa chứ. Thấy Yến tròn xòe mắt nhìnmình, cô Út ngượng quá, đỏ mặt thanh minh, là cô vô tình nghe bài hát này trongradio thấy hay nên hát thử theo ấy mà. Khi nghe Yến tường thuật lại trong buổicơm chiều hôm ấy, ba trợn mắt còn má la, thiệt không, thiệt không, anh Hai liếcnhìn Yến, bé con lại bịa chuyện nữa rồi. Còn thằng Tí Tò cười khùng khục, ba mávới anh Hai hơi đâu nghe bả nói làm gì, xạo vừa thôi bà nội ơi.
Thiệt lúc đó Yến tức muốn trào nước mắt.
Có lẽ mọi việc trên đời này đều có căn nguyên củanó.Giảng viên Yên Thảo có hơn mười lăm năm sống, học tậpvà làm việc ở Pháp, quả thật thì ít nhiều Yên Thảo cũng bị ảnh hửơng một phầnnào suy nghĩ, phong cách lối sống ở nước ngoài. Nhưng, điều đó không có nghĩalà nàng bất chấp tất cả những nguyên tắc đạo lý Á Đông để sống buông thả hếtmình như suy diễn ác ý của một số người. Suy cho cùng, tất cả cũng chỉ là thóighen ghét của người đời và, dù ghét hay không thì, mọi giảng viên của trườngcũng phải thừa nhận nàng là một giảng viên dạy giỏi, rất thu hút được sinhviên. Giờ giảng nào của nàng trên giảng đường cũng kín mít sinh viên học. YênThảo biết cách truyền đạt kiến thức đến sinh viên một cách khúc chiết, sinh động.Với quan điểm dạy cởi mở, cô khuyến khích sinh viên tự tìm hiểu, tự do tranh luận,bình đẳng trao đổi hai chiều giữa sinh viên và giảng viên… tất cả chỉ nhằm mụcđích duy nhất là làm sao kiến thức vào sinh viên có hiệu quả nhất. Nàng rấtghét kiểu tiếp thu kiến thức thụ động máy móc của sinh viên như “học trò cấp4”, nghe được gì thì hì hụi ghi chép, và về nhà gạo, mai trả bài mà không hiểugì… Nhìn chung sinh viên trong trường Đại học này thích cô giáo Yên Thảo bởi sựuyển chuyển trong giảng dạy, ý tứ chặc chẽ, ngôn ngữ dễ hiểu, đơn giản nhưngchính xác và rất hiện đại trong quan điểm sống. Chẳng thế từng có ý kiến cho rằng,lẽ ra với uy tính của mình thì cô Yên Thảo xứng đáng được bầu làm thủ lĩnhthanh niên của trường mới đúng bởi cô có sức thu hút rất mạnh đối với sinhviên. Tuy thế, rất nhiều ý kiến cản lại vì cho rằng nếu thế thì cả trường nàychuyển sang sống như tây hết thì chết.
Cha của Yên Thảo là một giáo sư rất nổi tiếng. Ôngnhiều năm là phó giám đốc Đại học quốc gia. Đến tuổi hưu thì ông chỉ nghĩ quảnlý, chuyển sang làm công tác giảng dạy với tư cách chuyên gia. Mẹ nàng vốn làcán bộ hành chính của trường.Khi Đại học bán công Nguyễn Đình Chiểu này đượcthành lập trên cơ sở một nhánh của trường Đại học Quốc gia tách ra theo chủtrương xã hội hóa của chính phủ và sau đó có quyết định cho phép thành lập củaBộ Giáo dục và đào tạo, cha của Yên Thảo được trường Đại học Quốc gia cử sangtham gia hội đồng quản trị và là thành viên của Ban giám hiệu.
Hai ông bà lập gia đình khá muộn và chỉ có duy nhấtmột cô con gái là Yên Thảo. Vào đầu năm học cấp ba thì cô con gái cưng đã đượcbạn bè ông ổ Pháp bảo lãnh sang bên ấy học. Sau khi tốt nghiệp hệ tú tài (Bac)của Pháp thì Yên Thảo được giới thiệu chuyển tiếp du học theo diện trao đổi giữacác trường Đại học Pháp – Việt Nam , ngoài ra còn được tổ chức CNOUS của chínhphủ Pháp cấp học bổng. Học tập hết mình và luôn đạt điểm cao qua các kỳ tuyểnchọn nghiêm ngặt, sau khi tốt nghiệm Đại học hệ cử nhân (Licene) Yên Thảo đã họctiếp năm năm để đạt danh hiệu Maitrise tức thạc sỹ (Master). Có thành tích họctập xuất sắc nên nàng được trường chọn giữ lại để làm trợ giảng và cấp tiếp họcbổng để tiếp tục theo học một chu trình chuyên sâu với việc nghiên cứu để có bằngDEA, tiến đến giai đoạn làm luận án tiến sĩ (Doctorat). Giai đoạn học này sẽkéo dài từ 4 đến 8năm, tùy theo chương trình nghiên cứu và khả năng của người học.Mọi việc đáng lẽ là vậy và Yên Thảo cũng đã đi hơn nửa đoạn đường nghiên cứulàm luận án tiến sỹ thì sau đó gia đình Yên Thảo, nhất là mẹ nàng đã bày tỏ ýmong muốn nàng quay trở về Việt Nam sống với gia đình vì ông bà ngoại đã già rồi.Bỏ dở dang chương trình nghiên cứu làm luận án tiến sỹ, Yên Thảo miễn cưỡng rờiPháp sau hơn mười lăm năm sinh sống bên ấy. Về thành phố nàng được nhận ngayvào làm giảng viên Đại học của trường Đại học bán công này.
Thế nhưng cuộc sống không dễ hạnh phúc như mong muốn.Chỉ sau đó hai năm, cha mẹ Yên Thảo đột ngột qua đời trong một tai nạn giaothông thảm khốc. Đó là chuyến du lịch Vũng Tàu do Công đoàn nhà trường tổ chứcnhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11. Đến gần thị trấn Bà Rịa vì phải tránh mấy đứatrẻ thả diều trên khúc quanh gần đấy, lái xe luống cuống làm xe lật. Nhiều ngườibị thương nhưng chỉ có hai người chết, đó chính là cha mẹ của Yên Thảo. Khó nóihết nỗi đau đớn bằng lời của Yên Thảo. Ngày ngày cô bị ám ảnh bởi những kỷ niệmcòn lưu giữ đầy khắp trong ngôi nhà, sự cô đơn lạnh lẽo trống trải đến hốt hoảngtrong ấy và nỗi niềm ân hận, dày vò khôn nguôi vì chưa kịp làm gì cho cha mẹvui thì nay ông bà đã đi xa. Một thời gian ngắn sau đó nàng đã bán ngôi nhà củacha mẹ và dọn vào khu nhà chung cư cao cấp CMC do tập đoàn CMC của Pháp đầu tưxây dựng.
Ba mươi lăm tuổi, thông minh, sắt sảo và có một nhansắc khá quyến rũ, nàng được nhiều người đàn ông ngưỡng mộ. Thế nhưng không hiểusao đến nay cô giáo Yên Thảo vẫn sống độc thân một mình.
Sáng sáng nhìn mình trong gương, quay lưng lại nhìnqua vai thấy rõ những đường cong hấp dẫn và một gò eo hông tròn lẳn đầy đặn,Yên Thảo tủm tỉm cười. Nàng ngầm tự hào, kiêu hãnh về mình, và những lúc như thếnàng nghe thấy những tiếng thở dài sốt ruột của mẹ thoảng bên tai như khi bàcòn sống với câuh ỏi, đến bao giờ nàng mới chịu lập gia đình. Cha thì đỡ hơn,dù sao cũng là một trí thức nên ông tôn trọng quyền chọn lựa của con gái, thếnhưng cứ nhìn ánh mắt của cha mỗi khi thấy những đứa bé chơi quanh nhà là YênThảo lại cảm thấy như mình có lỗi với cha mẹ. Đến bây giờ khi mẹ không còn nữathì nàng mới hiểu nỗi lòng của mẹ, lý do tại sao mà bà nằng nạc đòi nàng phải vềViệt Nam sống với gia đình. Bà sợ con gái mình cứ mãi miết chăm lo việc họchành thì sẽ không lấy được chồng. Ôi một nỗi lo rất giản dị của cha mẹ, chỉ tiếcrằng khi hiểu, con không kịp làm cho cha mẹ vui được nữa rồi. Nghĩ đến cha mẹlà Yên Thảo lại ứa nước mắt.
Không thua kém bất kỳ ai về trình độ năng lực lẫn vịtrí công việc, lại đẹp nên Yên Thảo luôn bị nhiều người tò mò bàn tán pha lẫnngạc nhiên một cách cố ý vì thấy rằng nàng đến giờ vẫn chưa lập gia đình. Kénchọn, kiêu kỳ, làm cao hay còn vì gì khác, luôn là những lời xầm xì như vậy saulưng nàng. Độc lập trong công việc và trong cuộc sống, lấy công việc nghên cứuvà giảng dạy làm niềm vui nên nhiều lúc Yên Thảo không còn thời gian để vui thúđâu đó. Nàng cũng rất độc lập trong quyền tự chọn yêu ai và đến với ai nếu muốn,tính của Yên Thảo thế và nàng tự thấy hài lòng về điều ấy. Sống ở bên Pháp,nàng được nhiều đồng nghiệp kính trọng và họ không hề quan tâm đến cuộc sốngriêng tư của nàng. Sau khi về Việt Nam thì nàng mới nhận ra một điều rằng mọichuyện không hề đơn giản như vậy. Hình như ở một đất nước Á Đông như Việt Namthì nếu ai đó có cụôc sống độc thân thì luôn phải chịu đựng nhiều sự dòm ngó nếukhông nói là dèm pha, đàm tiếu, nhất là với phụ nữ, áp lực ấy lại càng nặng nềhơn.Từng chiều lòng cha mẹ, Yên Thảo cũng đã vài lần thử liếc mắt đưa tình, nhúnnhường để tìm kiếm người đàn ông của lòng mình, nhưng qua mấy ngày tiếp xúc lànàng nhanh chóng chán ngán ngay, họ gây cho nàng cảm giác gì đó nhợt nhạt và tầmthường, trong khi người đàn ông mà Yên Thảo đòi hỏi phải hơn hẳn nàng một cái đầuvề cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Hơn nữa, nàng nhận thấy đặc điểm chung của đànông Á Đông mà nàng từng gặp là hình như bọn họ có vẻ ghét hay nói cách khác làné tránh không muốn yêu những người đàn bà thông minh sắc sảo hơn họ trong cuộcsống. Dường như họ quen nhìn đàn bà kém cỏi hơn họ, cho rằng đã là đàn bà tứclà phải ngoan ngoãn nghe lời, phải biết yêu chiều lẫn cam chịu. .. Một quan niệmhết sực cổ hủ thật khó chịu nổi, nàng tự hỏi phải chăng tất cả đàn ông Á Đông đềunhư vậy. Hay thật ra vì trái tim của nàng không còn tìm thấy sự rung động nào vớinhững người đàn ông xung quanh bởi vì họ quá kém tài so với nàng, chưa kể tínhsĩ diện hão của người đàn ông luôn thích làm ông chủ trong mọi mối quan hệ theokiểu chồng chúa vợ tôi… Chính vì thế, mặc cho mẹ sốt ruột đi ra đi vào, mặc chocha kín đáo thở dài, Yên Thảo vẫn tỉnh bơ. Chỉ đến bây giờ, khi nhận ra điều ấylàm cha mẹ buồn thì chao ơi, cha mẹ còn đâu. Tự nhiên nàng thấy mình bất hiếuquá.
Sống độc thân và khá thoải mái trong giao tiếp với mọingười cho nên Yên Thảo đã trở thành cái đích để cho nhiều lời nói xiên xỏ, nhiềungụ ý. Nhiều người cho rằng, bất kỳ người đàn bà nào đã từng ở bên tây thì đa sốđều dễ dãi buông thả, lên giường ngay nếu muốn. Một kiểu suy nghĩ tầm thường vàxúc phạm đến phụ nữ, bởi cuộc sống luôn có những mặt trái lẫn phải của nó. YênThảo bỏ ngoài tai mọi lời xì xào, bởi nàng có nguyên tắc sống riêng của mình. Vớinàng, tình yêu luôn thiên liêng và cao cả. Đã từng yêu, từng đau khổ, thậm chícó lần tính tự tử vì yêu, nàng đâu phải là người đàn bà có trái tim băng giá,chỉ có điều, người đàn ông mà nàng thầm mong ước tưởng tượng trong lòng vẫnchưa thấy xuất hiện. Nàng ớn những gã đàn ông bạc nhược thảm hại và, nếu khôngnói quá thì có những kẻ sống rất hèn và đầy thủ đoạn, không có một chút gì gọilà chí khí nam nhi cả. Cứ thử nhìn ngay những giảng viên đồng nghiệp trong trườngcủa nàng thì biết. Có kẻ mang tiếng là thầy đứng trên bục giảng luôn tự hào bởicâu nói “nhất tự vi sư, bán tự vi sư” nhưng chẳng hề học hỏi thêm hay đọc sách.Họ không nghe nhạc, không xem phim, cũng chẳng quan tâm đến chính trị hay thểthao… Họ chỉ thích có dịp là đi nhậu, là tăng hai, tăng ba… Và khát khao kiếmtiền bằng mọi cách. Vì vậy trong lòng Yên Thảo đến nay vẫn băng giá mỗi khinghĩ đến chuyện yêu một người đàn ông nào đó. Dễ hiểu tại sao hơn một năm đứnglớp giảng dạy, ngoài sự kính trọng lẫn yêu quý của sinh viên và đồng nghiệp, cókhông ít những lời nói ghen ghét thiếu thiện chí về nàng. Nhưng Yên Thảo kiêuhãnh đạp bằng dư luận đi qua để sống và làm việc....