XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 22:13,Ngày 12/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Chỉ Sợ Tương Tư Là Khổ -Cổ Linh - Full

» Thể loại: Truyện Ngôn Tình
» Lượt xem: 17436 Views



Hắn thật sự hiểu hết!

Tư Mã Thanh Lam giật mình chăm chú nhìn hắn, vừa khâm phục vừa ghen tị. “Sau đó?”

“Sau đó?” Lý Mộ Bạch lại trầm mặc, hơn nửa ngày sau, khi hắn mở miệng lại lần nữa thì đề tài đã chuyển biến. “Tư Mã công tử không sợ ta sao?”

Tư Mã Thanh Lam lặng một chút. “Thẳng thắn mà nói, vẫn là có chút sợ.”

Lý Mộ Bạch vuốt cằm. “Ít nhất Tư Mã công tử không sợ hãi giống những người khác, từ ngày đó tới giờ, mọi người nhìn thấy ta xa xa thì bỏ chạy, chỉ có ngươi dám chủ động tiếp cận ta.”

“Ngươi không thể trách bọn họ, thủ pháp giết người của ngươi thật sự quá tàn khốc, ai thấy đều đã sợ hãi.” Tư Mã Thanh Lamkhổ. “Tuy nhiên nói thật, cho đến giờ phút này, ta vẫn rất khó tin tưởng Ác Diêm La đồn đãi trên giang hồ chính là Lý công tử, trong tưởng tượng, Ác Diêm La hẳn là có bộ mặt dữ tợn, lời nói hung ác, vô luận như thế nào cũng không giống như ngươi vậy, công tử thanh tú nho nhã, văn nhược, không thấy tận mắt ngươi giết người, chỉ sợ không có bất luận kẻ nào sẽ tin tưởng.”

“Ta cũng không trách bất luận kẻ nào.” Giọng Lý Mộ Bạch nhẹ nhàng.

Tư Mã Thanh Lam lại nhìn hắn chăm chú một lát, đột nhiên hỏi: “Ngươi sẽ buông tha cho muội muội sao?”

“Buông tha?” Ánh mắt Lý Mộ Bạch nhìn trở lại. “Là nhạc phụ muốn Tư Mã công tử tới hỏi ta sao?”

Tư Mã Thanh Lam chần chờ một chút. “Không nói dối ngươi, đúng vậy.”

“Bởi vì ta không phải Tư Mã công tử ngươi, hay là bởi vì ta là Ác Diêm La?”

“Bởi vì ngươi là Ác Diêm La, ngươi hẳn là biết, Nhiếp phủ là thế gia bạch đạo, được làm hiệp nghĩa chi đạo, là người đi theo con đường chính nghĩa, trên giang hồ không chấp nhận tình huống khó giải quyết liên quan một chỗ với sát tinh vô tình được. Huống chi ngày đó, tận mắt trông thấy thủ đoạn giết người của ngươi, ai dám cam đoan ngươi sẽ không…” Tư Mã Thanh Lam dừng một chút. “Ách, nhất thời nổi điên giết chết muội muội.”

Lý Mộ Bạch cũng không tức giận, ngược lại còn thật sự gật đầu đồng ý.

“Quả thật, nhạc phụ lo lắng cũng không phải không có lý.”

Vẻ mặt Tư Mã Thanh Lam run lên. “Như vậy trả lời của ngươi là…”

Ánh mắt Lý Mộ Bạch phát ra tia nhu hòa, biểu tình lại ôn thuần.

“Không.”

☆ ☆ ☆ ☆ ☆

“Cự tuyệt!”

Đối với phụ thân nói nhẹ cùng khuyên bảo, Nhiếp Đông Nhạn không cần suy nghĩ, vẻ mặt tức giận quả quyết cự tuyệt, vô cùng kiên định lại bướng bỉnh.

“Cái gì gọi là bạch đạo, cái gì gọi là hắc đạo? Tất cả đều là thúi lắm, chẳng lẽ thủ đoạn giết người tàn nhẫn một chút thì là hắc đạo, mà bạch đạo là có thể giơ ra chiêu bài treo đầu dê bán thịt chó?”

“Ta treo đầu dê bán thịt chó khi nào?” Nhiếp Văn Siêu không cho là đúng mà bác bỏ.

“Không có sao?” Nhiếp Đông Nhạn cười lạnh. “Bệnh hay quên của cha cũng thật lớn nha! Cha, già rồi hồ đồ sao? Nhưng mà bốn ngày trước mà thôi, cha liền đã quên là ai cứu toàn bộ Nhiếp phủ, còn có nhà của Tư Mã thế bá thì sao? Người ta đã cứu toàn bộ người hai nhà chúng ta, không báo đáp người ta thì thôi, lại có thể ở nơi này mạnh miệng phun nước miếng nói nhà người ta là hắc đạo, không thừa nhận người ta là con rể, xin hỏi cái này không gọi là vong ân phụ nghĩa sao?”

“Này… Này…” Biểu tình Nhiếp Văn Siêu khó chịu mà nghẹn họng. “Ta… Ta cũng không có quên, cha, khụ khụ, tất nhiên cha có hồi báo, này… Con không cần phải xen vào. Tóm lại, hắn không chỉ có thủ đoạn giết người tàn khốc, hơn nữa chẳng phân biệt được hắc bạch, bắt người, cướp của, gian dâm không gì là không làm…”

“Về điểm này, ta không biết giải thích như thế nào, vô luận ta nói như thế nào, chỉ cần chàng giết người bao gồm người trong bạch đạo, các ngươi liền không tha thứ. Ta chỉ có một câu…” Nhiếp Đông Nhạn ngạo nghễ dương cao. “Những người đó đều đáng chết!”

“Nhạn nhi!” Đột nhiên Hạnh phu nhân ở một bên nói xen vào, nhưng bày ra bộ dạng quan tâm thân thiết, song Nhiếp Đông Nhạn tuyệt không tin nàng. “Con rất thông minh, không cần bởi vì thích hắn, liền chẳng phân biệt mà tin lời nói của hắn đâu!”

Nhiếp Đông Nhạn hừ lạnh lùng. “Ta cũng không phải cha, háo sắc lại có lời ngon tiếng ngọt bên tai, chỉ cần diện mạo của nữ nhân bên gối xinh đẹp tùy tiện nói hai câu lời ngon tiếng ngọt, là ông có thể không để ý vợ cả ốm yếu, để mặc bà tự sinh tự diệt, cũng không thèm tới nhìn liếc mắt một cái!”

Hạnh phu nhân không kịp trở mặt, Nhiếp Văn Siêu liền đã nhảy dựng lên đập bàn tức giận mắng.

“Nhạn nhi, con hơi quá đáng, đừng quên chúng ta là trường bối của con!”

“Sao? Hiện tại thật con đều không thể nói sao?” Nhiếp Đông Nhạn ngang nhiên không sợ. “Hay là con nói sai cái gì? Ngay tại trong phủ, ngay cả cửa lớn cũng không ra, bốn năm lại chỉ đi xem nương ba lần, cha dám nói cha có tình có nghĩa? Hay là, là con hiểu lầm Hạnh di, căn bản bà không nói cái gì, mà là chính cha quá vô tình, chính mình quyết định không đi thăm hỏi nương?”

Miệng há rộng, Nhiếp Văn Siêu không biết biện hộ như thế nào, ông cũng không thể thừa nhận bất kỳ một trong hai đáp án, chỉ có thể đứng ở nơi đó tức chết chính mình. Tìm nguyên nhân để nghĩ, sai lầm ở…

Quả thật hắn là người đàn ông tham hoan háo sắc.

“Muội muội, mặc kệ như thế nào, sự tình đều đã qua.” Một bên, Nhiếp Nguyên Xuân muốn hoà giải. “Muội cũng không nên nhắc lại chuyện xưa, chuyện cũng không thỏa mái gì…”

Đột nhiên quay đầu lại, “Ý của huynh là.” Mặt Nhiếp Đông Nhạn không chút thay đổi liếc nhìn hắn. “Muội có thể giết phu nhân của huynh, sau đó nói dù sao mọi người đã chết, cũng không muốn truy cứu nhiều lắm, có phải hay không?”

Hai câu nói liền ngăn chặn cái miệng của hắn, Nhiếp Nguyên Xuân đành phải cười khổ lùi về.

“Muội muội, muội muốn giết ta cũng không sao.” Thật ra Thuận nương là người ôn hòa nhất, lập trường cũng trung lập giữa mọi người. “Nhưng hiện tại chúng ta nói rất đúng về muội phu, tạm thời cho dù hắn là người tốt hoặc người xấu, thanh danh hắn bê bối, quả thật Nhiếp phủ không nên cùng hắn liên lụy, muội không thể ích kỷ, hẳn là vì mọi người Nhiếp phủ suy nghĩ a!”

“Vì sao không thể?” Ánh mắt trào phúng hoành đảo qua. “Mỗi người trong Nhiếp phủ, bao gồm cả đại tẩu, rõ ràng mọi người đều ích kỷ như vậy, vì sao còn có thể hùng hồn như vậy bảo ta không ích kỷ suy nghĩ vì mọi người?”

Thuận nương há miệng muốn nói gì, chợt im lặng, từ từ nhìn mọi người chung quanh trong phòng, rồi sau đó như nhận ra điều gì đó mà cúi đầu, cũng không lên tiếng nữa.

“Được, không đề cập tới chuyện quá khứ, cũng không bàn về thanh danh tốt xấu, cháu gái.” Nhiếp Dũng Siêu nghiêm túc nhìn Nhiếp Đông Nhạn. “Cháu có thể bảo đảm hắn sẽ không nhất thời trở mặt ngay cả chúng ta cũng giết sao?”

Nghiêng trán, “ thúc nghĩ chàng sẽ làm sao?” Nhiếp Đông Nhạn hỏi lại trở về.

“Trông cũng không giống.” Nhiếp Dũng Siêu thành thật nói. “Nhưng ở trên giang hồ đồn đãi hắn, hơn nữa chúng ta tận mắt nhìn thấy, chứng thật hắn là giết người không chớp mắt, ngay cả mặt mày cũng không nhăn một chút, cháu không thể trách chúng ta lo lắng, phải biết rằng, nếu hắn thật muốn giết chúng ta, ai trong chúng ta cũng không chạy thoát.”

“Cái này nhị thúc không cần lo lắng.” Nhiếp Đông Nhạn vô tình khoát tay. “Chàng đã đáp ứng cháu, cho dù như thế nào, chàng tuyệt không động thủ thương tổn thân nhân của cháu.”

“Cháu tin hắn?”

“Chàng không cần phải lừa cháu đúng không?”

Nhiếp Dũng Siêu còn suy nghĩ cẩn thận một chút. “Đúng là không cần thiết.”

“Vậy nhị thúc còn gì muốn nói không?”

Nhiếp Dũng Siêu nhún nhún vai, không phản đối.

“Được rồi!” Nhiếp Văn Siêu xoa xoa huyệt thái dương. “Như vậy, con có thể khuyên hắn rời khỏi giang hồ, làm cho Ác Diêm La từ nay về sau biến mất không?”

Lúc này đổi lại Nhiếp Đông Nhạn trầm tư một lát.

“Con không chắc có thể thuyết phục chàng hay không.”

“Vậy hiện tại con đi khuyên hắn thử xem!”

Nhiếp Đông Nhạn cũng không có lập tức rời đi, nàng nhíu mày nhìn chăm chú Nhiếp Văn Siêu một hồi lâu.

“Trừ cách đó ra, không còn cách khác sao?”

“Đúng vậy, cho dù như thế nào, Nhiếp phủ tuyệt không thể có bất cứ quan hệ dính dáng đến Diêm La Cốc.”

☆ ☆ ☆ ☆ ☆

Sau giờ ngọ, trời mưa lất phất ngoài cửa sổ, giống như rèm nước bằng trân châu rơi xuống cây cốừng giọt nước rơi xuống, vệt nước loang lổ, nói hết hoảng hốt cùng u sầu, tí tách…

“Đã làm xong!” Cắn đứt đầu sợi chỉ, Nhiếp Đông Nhạn đem cây kim bỏ vào trong bao, trong phút chốc lại vui mừng vuốt ve thành phẩm của mình, sau đó đến bên Lý Mộ Bạch đang nhìn phía cửa sổ, suy nghĩ sâu xa nhìn hắn, sau một lúc lâu. “Mộ Bạch, chàng đã từng nghĩ qua sẽ rời khỏi giang hồ chưa?” ...
« Trước1...222324252627Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Chỉ Sợ Tương Tư Là Khổ -Cổ Linh - Full bạn có thể xem thêm truyen chi so tuong tu la kho co linh fulltruyen chi so tuong tu la kho co linh full còn nữa nè

Truyện Chỉ Sợ Tương Tư Là Khổ -Cổ Linh - Full v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Lời nguyền Huyết trăng - chap 1

CHAP 1: LỜI NGUYỀN GIA TỘC: Trong sảnh chính của biệt thư Bích gia đông vô cùng. Không chỉ có những cô bác trong dòng họ...

Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh

•Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Tác giả : Converter: Ngocquynh520 Editor: TiêuKhang Tóm...

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

•Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Tác giả : Khải Ly, - Thể loại: Ngôn Tình, “Liên quan đến việc...

Cạm Bẫy Của Ái Thê

•Cạm Bẫy Của Ái Thê - Cạm Bẫy Của Ái Thê - Tác giả : Mễ Nhạc, - Thể loại: Ngôn Tình, Tóm tắt truyện: Hắn từ nhỏ...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần2 Nguồn: ex04pro..wap.sh Tôi muốn ly hôn (1) “Giang Ly, tôi cuối cùng vẫn...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 1

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần1 Kết hôn chỉ đơn giản như vậy Tôi quấy quấy cốc cà phê trong tay,nhích...

123456»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00096s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện