Pair of Vintage Old School Fru
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 22:38,Ngày 22/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2

» Thể loại: Truyện Ngôn Tình
» Lượt xem: 28985 Views


"Hành vi cử chỉ của em xác thực mới mười tám"
"Anh có ý gì?" Cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Tử Hàn nhếch lên, giả vờ giận trừng mắt với anh.
"Không có ý gì" Tiêu Ký Phàm lại cười nói, cúi người hôn một cái lên miệng nhỏ nhắn vểnh cao cao của cô, mặc kệ cô là mười tám hay là hai mươi tám, dù sao anh cũng thích, đây là sự thật không cách nào thay đổi được.
Lâm Tử Hàn dùng đầu ngón tay xoa xoa môi được anh hôn qua, một cảm giác ngọt ngào từ dưới đáy lòng tràn ra, tốc hành trong khắp ngõ ngách cơ thể cô.
Rõ ràng muốn từ nay về sau quên anh, rời khỏi anh, nhưng vẫn là bởi vì anh lơ đãng hôn cô mà tâm sinh rung động, vẫn còn rất hưởng thụ thời gian đẹp ở cùng một chỗ với anh.
Quên đi, coi như là một lần cuối cùng phóng túng bản thân thôi, dù sao qua hết ngày hôm nay cô chính là người của Đỗ Vân Phi, khi kết hôn, anh sẽ không quấy rối cuộc sống của cô nữa thôi?
Chương 115: Cười ra nước mắt
Sưu tầm
"Em thật đúng là mười tám tuổi nha, nhưng mà cái miệng nhỏ nhắn của em, giống như đang mời gọi, nếu như anh hôn sâu thêm chút nữa, em có đúng là tê liệt ngã trên mặt đất hay không?" Bên tai truyền đến lời trêu đùa không có ý tốt.
Mặt Lâm Tử Hàn nóng lên, hai tay nắm thành nắm đấm vào ngực anh, mắng: "Tên vô lại! Anh chỉ biết bắt nạt em! Chế nhạo em!"
"Được rồi, anh sai rồi!" Tiêu Ký Phàm bắt tay nhỏ bé đang giở trò của cô lại, cười tủm tỉm nói : "Phần biểu diễn của con hổ kia đã gần kết thúc, còn muốn xem hay không?"
"Hả? Nhanh hết như vậy sao?" Lâm Tử Hàn lắc lắc đầu, nhìn liếc mắt sân khấu biểu diễn, bất mãn mà oán giận nói: "Đều là anh làm hại, biểu diễn cũng không xem được".
"Yên tâm, sẽ diễn lại lần nữa thôi" Tiêu Ký Phàm trấn an nói, ôm lấy cô tìm hàng ghế tại thính phòng ngồi xuống.
Biểu diễn thú vị của con hổ, chọc mọi người cùng nhau cười, Lâm Tử Hàn không có hình tượng mà ngã vào trong lòng Tiêu Ký Phàm, cười mà chảy ra nước mắt.
Toàn sân khấu cười thành một đoàn, chỉ có Tiêu Ký Phàm còn vẫn duy trì trạng thái ngồi ở ghế khán giả, bởi vì anh xác thực không phát giác ra có chỗ buồn cười nào.
Lâm Tử Hàn ngẩng đầu lên từ trong lòng ngực của anh, lau đi nước mắt ở khóe mắt do cười chảy ra, hỏi: "Anh sao lại không cười?"
"Anh cười không nổi" Tiêu Ký Phàm cảm thấy bộ dạng của cô so với con hổ còn buồn cười hơn gấp mười lần, hoàn toàn giống tạo hình một bà già điên.
"Không có tế bào hài hước"Lâm Tử Hàn liếc mắt nhìn anh, ánh mắt trở lại trên người con voi.
Khi biểu diễn kết thúc, đoàn người thưa thớt rời đi, chỉ có Lâm Tử Hàn vẫn như cũ cười đến không thở nổi, nước mắt ở khóe mắt càng ngày càng nhiều, cuối cùng rơi xuống.
Trời ạ! Đây là tẩu hỏa nhập ma trong truyền thuyết sao? Tiêu Ký Phàm nhíu mày nhìn chằm chằm cô, một lúc lâu sau này, cuối cùng chịu hết nổi mà nâng mặt cô lên, gầm nhẹ nói: "Em cười đủ chưa?"
Lâm Tử Hàn bị anh gầm lên như thế, cuối cùng cũng dừng tiếng cười so với khóc còn khó hơn nghe, khi tiếng cười dừng lại, nước mắt làm sao cũng không thu về được. Như vòi nước bị mở ra, cuồn cuộn không ngừng chảy xuống gò má, rơi vào bàn tay anh.
Trong lòng Tiêu Ký Phàm kinh hãi, kinh ngạc mà nhìn chằm chằm sự khác thường của cô, cô thật đúng là rất quái dị, ngay cả cười cũng có thể cười ra nước mắt.
Nhưng mà, vì sao anh vì sao có thể thấy bi thương trong đáy mắt cô chứ? Sự bi thương của cô từ đâu mà đến? Anh dùng bàn tay lau nước mắt trên mặt cô, ôn nhu hỏi nói: "Em làm sao vậy?"
Lâm Tử Hàn sững sờ nhìn chăm chú vào anh, vì sao anh lại ôn nhu với cô như vậy? Như vậy sẽ chỉ làm lòng của cô càng thêm loạn, lại càng không muốn lấy chồng mà thôi.
Cô cũng không biết vì sao mình cười ra nước mắt, nghĩ đến lập tức phải rời khỏi anh, cô lại cười không nổi.
Cô nghênh đón ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của anh, cố tình oan ức mở miệng nói: "Vì sao anh luôn luôn thích gầm lên với người khác như vậy! Lẽ nào anh sẽ không thể ôn nhu với người ta một chút sao?"
Cô vì vậy mà khóc? Tiêu Ký Phàm không thể tin mà đánh giá cô, cảm giác thật quái dị, nhưng mà lại nói không nên lời trách móc, cánh tay dài chụp tới ôm cô vào trong lòng, an ủi: "Được, anh sai rồi, sau này không bao giờ... gầm lên với em nữa"
"Biết sai có thể thay đổi là đứa trẻ ngoan... Ô..." Giọng nói rầu rĩ của Lâm Tử Hàn phát ra từ trong lòng anh, nước mắt nước mũi toàn bộ thưởng cho bộ tây trang quý giá của anh.
Tiêu Ký Phàm ôm cô, rất giống an ủi một đứa trẻ bị tủi thân, vỗ nhẹ vai cô. Người sau cũng không có ý muốn rời khỏi ngực của anh, bởi vì cô thật sự là rất không nỡ rời khỏi cái ôm ấm áp này!
Cho đến khi trời sắp tối, Lâm Tử Hàn không yên lòng với Tiểu Thư Tuyết, mới không cam không nguyện mà nói ra muốn về nhà.
Khi Tiêu Ký Phàm chạy xe đến cửa thôn inh Thủy, Lâm Tử Hàn vội la lên: "Thả em xuống chỗ này đi, tự em về là được"
"Anh có thể trực tiếp đưa em tới cửa" Tiêu Ký Phàm nói, anh không cảm thấy bản thân có cần thiết phải lén lút giống như kẻ trộm.
"Không cần mà" Lâm Tử Hàn năn nỉ, bị Đỗ Vân Phi thấy được, cô rất khó giải thích cho rõ ràng.
Tiêu Ký Phàm thấy cô kiên trì, đỗ xe ở ven đường, Lâm Tử Hàn chậm chạp cởi dây an toàn. Len lén đánh giá anh, muốn nói một chút gì đó, lại tìm không được lời nói thích hợp.
Tiêu Ký Phàm nhìn thấu do dự của cô, cười tà một tiếng, kéo người cô qua, cúi đầu hôn lên môi cô, sau một lúc hôn sâu chuyển qua bên tai cô, trêu đùa: "Em có đúng là đang đợi cái này hay không?"
"Em mới không có" Sắc mặt Lâm Tử Hàn chuyển sang đỏ ửng, trừng mắt liếc anh một cái mở cửa xe, rất nhanh mà xuống xe.
Đứng ở đầu đường, thấy xe Tiêu Ký Phàm biến mất giữa màn đêm, Lâm Tử Hàn mới thở dài một tiếng đi vào trong nhà, ở trong lòng mặc niệm nói: Xin lỗi, Tiêu Ký Phàm.
Ngoài sân, thân ảnh quen thuộc của một người chiếu vào tầm mắt cô, Lâm Tử Hàn không tự chủ được mà dừng bước lại, áy náy nhìn chằm chằm Tô Lâm Lâm ôm ngực bước đi thong thả.
Mấy ngày qua, cô vẫn đều cảm thấy rất có lỗi với cô ấy, cũng vẫn đều rất sợ hãi nhìn thấy cô. Tô Lâm Lâm đã thấy cô, dừng bước lại, cười khổ mở miệng nói: "Tử Hàn, mình mặc kệ mà quấy rối việc kết hôn của cậu và Đỗ Vân Phi"
"Hả?" Lâm Tử Hàn kinh ngạc nhìn chằm chằm cô, cô ấy sao lại đột nhiên chạy tới nói những lời như thế với cô?
"Đỗ Vân Phi anh ấy yêu chính là cậu, mình không nên, cũng không có lý do gì can thiệp các cậu" Tô Lâm lâm đi tới trước mặt cô, áy náy nói: "Tử Hàn, ngày đó thực sự rất xin lỗi cậu, hy vọng cậu không cần để ở trong lòng"
"Nên nói xin lỗi phải là mình..."
"Được rồi, chúng ta cũng không muốn nói nhiều nữa..." Tô Lâm Lâm cắt đứt lời cô, vẫn có vẻ mặt áy náy như cũ nói: "Ngày mai mình bay đến Ý, không thể tham gia hôn lễ của các cậu, thực sự rất xin lỗi"
Lâm Tử Hàn lắc đầu, "Không sao"
"Mình về trước, Tử Hàn, chúc phúc cho các cậu" Tô Lâm Lâm nói xong, tại một khắc nước mắt chảy ra kia xoay người, bước nhanh rời đi.
Chương 116: Hôn lễ
Sưu tầm
Lâm Tử Hàn nhìn chăm chú vào bóng dáng càng đi càng xa của cô ấy, cô ấy tuy rằng nói không phản đối, nhưng mà cô biết trong lòng cô ấy rất thống khổ. Dù sao cũng là người mình yêu phải kết hôn, trước đây có lẽ cô không lĩnh hội được loại tâm tình này, bây giờ có thể, bởi vì trong lòng của cô, cùng cô ấy khó chịu như nhau, cùng tàn nhẫn mà dứt bỏ tình yêu của chính mình!
Mặc kệ cô lấy hay không lấy Đỗ Vân Phi, đều sẽ có người bị thương tổn!
Trong phòng ngủ, áo cưới trắng tinh như một đóa hoa lài thật lớn nở rộ trên giường lớn. Lâm Tử Hàn yếu ớt vươn tay, nhẹ vỗ về lụa trắng mềm mại.
Áo cưới rất đẹp, cũng rất hợp với cô, là Đỗ Vân Phi tìm người trong thời gian ngắn nhất chế tạo gấp gáp. Cô đờ đẫn ướm thử áo cưới trắng như tuyết trên người, đờ đẫn dừng ở gương nhìn hình bóng phản chiếu ra, đây là cô sao? Vì sao sau khi mặc áo cưới vào không có chút cảm giác hạnh phúc nào chứ?
"Bảo bối, mẹ xinh đẹp không?" Cô khẽ hé môi đỏ thắm, buồn bã mở miệng.
"Xinh đẹp!" Tiểu Thư Tuyết hưng phấn nói: "Mẹ thật xinh đẹp"
Cô ngồi xổm người xuống, nắm tay nhỏ bé của con bé hỏi: "Có thích ba ba Đỗ hay không?"
"Thích!" Tiểu Thư Tuyết không chút nào suy nghĩ mở miệng nói, toàn bộ người trong thôn này, không có người nào là nó không thích.
"Vậy... Thích ba ba Đỗ nhiều hơn, hay là thích chú Lãnh nhiều hơn?"
Tiểu Thư Tuyết suy nghĩ một chút, cười hì hì nói: "Thích chú Lãnh nhiều hơn, mẹ không thể nói cho ba ba Đỗ nha, ba ba Đỗ nghe được sẽ đánh mông con"
"Vì sao thích chú Lãnh nhiều hơn?" Lâm Tử Hàn vốn là muốn nói, mẹ cũng thích chú Lãnh nhiều hơn. Nghĩ đến vấn đề phức tạp như thế con bé cũng nhất định sẽ u mê, không thể làm gì khác hơn là nhẫn nại hơn.
Tiểu Thư Tuyết mờ mịt mà lắc đầu, bởi vì nó cũng không biết mình vì sao lại thích chú Lãnh nhiều hơn, "Mẹ, mẹ sao lại khóc? Ở đây lại không có dã lang" ...
« Trước1...3132333435...54Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2 bạn có thể xem thêm co vo bo tron cua sat thu tong dai chap 2co vo bo tron cua sat thu tong dai chap 2 còn nữa nè

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Lời nguyền Huyết trăng - chap 1

CHAP 1: LỜI NGUYỀN GIA TỘC: Trong sảnh chính của biệt thư Bích gia đông vô cùng. Không chỉ có những cô bác trong dòng họ...

Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh

•Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Tác giả : Converter: Ngocquynh520 Editor: TiêuKhang Tóm...

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

•Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Tác giả : Khải Ly, - Thể loại: Ngôn Tình, “Liên quan đến việc...

Cạm Bẫy Của Ái Thê

•Cạm Bẫy Của Ái Thê - Cạm Bẫy Của Ái Thê - Tác giả : Mễ Nhạc, - Thể loại: Ngôn Tình, Tóm tắt truyện: Hắn từ nhỏ...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần2 Nguồn: ex04pro..wap.sh Tôi muốn ly hôn (1) “Giang Ly, tôi cuối cùng vẫn...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 1

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần1 Kết hôn chỉ đơn giản như vậy Tôi quấy quấy cốc cà phê trong tay,nhích...

123456»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00070s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện