Teya Salat
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:07,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Chicago – kết thúc mùa tuyết lặng

» Thể loại: Truyện Ngắn
» Lượt xem: 5640 Views


- Đầu tổ quạ!
Một giọng nói Việt nhẹ và êm truyền đến tai cô. Đôi mắt cô ngước nhìn, nhìn chằm chằm người trước mặt:
- A! Cây dù ké!
Hắn từng cho cô ké dù vào mùa đông ba năm trước, vào ngày mưa đầu đông cô ra Huế để hưởng chút hương vị cuối cùng. Và rồi ba năm sau, Chicago bắt đầu nổi tuyết, hắn gọi cô là “đầu tổ quạ” với nụ cười thật đẹp, vì sao ba năm trước cái nụ cười này cô không thấy quen thuộc mà bây giờ cô lại vô tình đem nó vào vùng trí nhớ? Lạ thật!
Vẫn là đầu đông, chỉ là tuyết ở Chicago nhẹ nhàng rơi vãi trên tóc, trên mặt, lạnh thì lạnh, nhưng êm mượt và khó dứt đến nhường nào.


***
Hạ Lam ngồi nhìn khung cửa kính lạc màu, đôi mắt lim dim như lạc vào khoảng ký ức không xa, khắc khoải những hạt tuyết lất phất rơi rụng. Ngoài trời tuyết không còn nặng hạt như mọi hôm nhưng gió lại đem vị tê tái phũ khắp Chicago, từng ngõ nghách, từng góc phố như lặng im nhìn nỗi đau của màu trắng bạc, nỗi đau lặng lẽ rơi vãi xuống đất rồi lặng lẽ vỡ tan trong âm thầm.
Lỗ Thanh vẫn không dứt mình ra được cuốn sách cũ, nhưng anh biết mỗi lúc cô cười như vậy khẳng định lại nhớ đến mấy cái cảnh mà cô và anh gặp gỡ, dở khóc dở cười, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Anh chỉ lạ một điều tại sao con người cô lúc nào thờ ơ với mọi thứ. Lỗ Thanh lại nhếch môi cười, nâng tách café che đậy thứ cảm xúc trong lòng.
Hạ Lam yêu cái lạnh không mùi vị, lặng lẽ mà tê tái này. Trước mặt cô, người con trai này trầm lặng, yêu mùi vị cafe đen nóng và ngồi lặng từng giờ với cuốn sách yêu thích, gương mặt dưới ngọn đèn đường ngả màu chiều xuống như ẩn như hiện.
Cô cũng thích mùi café nhưng là cafe đen với đá trong cái lạnh này, khác hẳn con người ấm áp kia, khác hoàn toàn cái mùi vị kia. Cô nhìn sắc trời, với tay lấy chiếc áo khoác nỉ cùng chiếc khăn len đỏ trên giá, con đường này tuyết đã nhẹ hạt, cô cũng nên về thôi.
Cô đưa mắt nhìn ánh đèn ngả màu, một màu vàng úa xóa mờ thời gian, màu của những thứ cũ kỹ làm người ta khắc khoải khôn nguôi, nhất là những thứ từng có, từng giữ và giờ mất đi…
- Lỗ Thanh anh ngủ sớm nha.
- Ừm! Có cần anh đưa về không!
- Không cần, em có xe mà.
Lỗ Thanh nhìn sắc đường, buôn cuốn sách trong tay, đôi mắt vẫn xa xăm không rõ.
- Hạ Lam cảm ơn đã đến đây hôm nay!
- Không có gì, em cũng chỉ giết chút thời gian thôi!
Thứ mà ngày ngày trôi, tháng tháng trôi…từng giây từng phút luôn có điều gì đó không thể dừng, một khi thời gian đã không dừng thì tự mình dừng lại cũng chả sao, cứ đuổi theo hoài phải chăng rất mệt mỏi.
Với Lỗ Thanh có lẽ thời gian đã khẽ dừng trên khung cửa sổ, cạnh bàn có tách cafe đen nóng và trên tay luôn sẵn cuốn sách cũ. Anh nhìn cái bóng dáng nhỏ bé khuất sau con đường, tháo chiếc kính anh vẫn đeo, thở dài lặng lẽ nhìn màn tuyết đêm bắt đầu đổ xuống dày đặc, gặp cô bé lúc nào cũng muốn mọi thứ trôi lãng theo thời gian.

***
Chicago trên con đường trắng xóa, thành phố như một cô gái kiêu sa chìm vào giất ngủ đông bởi nỗi nhớ lặng lẽ không mùi vị, Hạ Lam nhẹ nhàng thở ra , trong không khí văng vẳng tiếng lách tách của sương đêm hòa cũng tuyết, hít cái mũi bắt đầu cay xót, cuống họng cứ cồn cào, cô cười, nhếch đôi môi đỏ mọng rồi cũng quay đầu đi.
Với Lỗ Thanh thứ khép kín trong cuốn sách anh đang đọc là cả một bầu trời kỷ niệm, nơi mà tay cô không chạm tới, mắt cô không nhìn thấy, và tai cô không nghe được, anh trầm lặng để cô không biết bất cứ thứ gì trong cái đầu kia, và rồi lạnh lùng khi coi mọi người xung quanh đều như nhau, kể cả cô.
- Hạ Lam!
- Hở?
- Có nhất thiết phải yêu như thế này không?
- Yêu thì sao mà không yêu thì sao?
Với cô cũng chả có thay đổi gì? Yêu cũng chỉ là đau lòng khi nhìn Lỗ Thanh thật xa xăm, xa quá tầm với của cô. Không yêu có lẽ cũng chả sao.
- Hạ Lam này! Như vậy thì không cần phải yêu một người nữa.
Không cần phải yêu một người nữa, thật sự không cần phải yêu một người nửa!
- Ừm, không cần phải yêu một người nữa rồi!
Hạ Lam lại nhìn, nhìn mùa tuyết đêm lạnh. Tháng mười hai yên bình, với cô nó luôn là thời gian của những suy nghỉ vớ vẫn và không có điểm dừng.
***
- Hôm nay anh có vẻ rất vui.
Hạ Lam ngước nhìn từng đám pháo hoa được bắn lên trời, pháo hoa nở rộ trong màn đêm đen, kiêu sa như con khổng tước tung mình trên khoảng không, duy chỉ mình nó rực rỡ trong màn đêm nhấn chìm mọi giác quan, bỏ ngoài tai tiếng ồn ào đêm giáng sinh bất hủ.
- Ừm, anh sắp về Việt Nam.
Giọng nói anh mang đậm chất miền Trung, ấm áp, trầm lặng.
Hạ Lam nhìn người con trai bên cạnh, đôi mắt khép hờ sau đôi kính, miên màn từng dòng suy nghĩ lướt qua…
- Ừm, Việt Nam giờ đã sắp đến xuân!
Ở nơi đó mùa xuân mang hương vị của mưa phùn qua các ngõ đường, xanh mơn mởn những chồi non mới hé, rực rỡ sắc vàng kiêu sa trên con phố hoa, hương hoa mai nhẹ, rất nhẹ, chỉ nghiêng mình cao ngạo mỗi mùa xuân về, ở nơi đó có con đường quen thuộc, con người của kỉ niệm.
Pháo hoa dừng, đêm đen lại tịt mịt, dòng người ồn ào chen lấn, tuyết lại rơi, mọi thứ bắt đầu chuyển động như định luật vốn có của nó…
- Café nóng đây!
Trên đỉnh đầu cô, Lỗ Thanh không biết từ đâu đem đến tách cafe với mùi vị hấp dẫn, màu đen óng ánh phã hơi, tuyết lất phất lại sa chân vào chiếc cốc café của cô. Thứ ánh sáng trên tay anh…
Hạ Lam nhìn cốc café trước mặt, hơi thở lại như có gì đó nghẹn nức, đôi mắt mờ mịt không còn thấy thứ ánh sáng ngày ngày cô vẫn trông. Cô nhìn gương mặt Lỗ Thanh, gương mặt thân quen bao năm qua, anh vẫn thế, đối với cô lúc nào cũng dịu dàng, luôn là một nụ cười nhẹ, nhưng cô biết nụ cười này cô chưa bao giờ chạm đến được. Lần đầu tiên cô căm ghét cái nụ cười thản nhiên này của anh, lần đầu tiên cô không muốn nhận cốc cafe anh đưa. Cô ước gì chiếc nhẫn trên tay anh không bao giờ xuất hiện trước mắt cô một lần nào nữa.
“Chúa có nghe thấy những gì con nguyện cầu không? Vì sao đêm Giáng sinh cứ phải đổ tuyết trắng con đường con đi? Vì sao anh cứ phải đến vào ngày tuyết nặng hạt?"
Cuối cùng cô vẫn là người phải quay lưng đi, còn anh đứng đó, tươi cười dịu dàng, siết chặt bàn tay của một người con gái không phải là cô.

- Hạ Lam này! Con đường này đi qua bao lần rồi?
Hạ Lam ngước nhìn trời, cười thật nhẹ, hít thở bầu không khí rồi nói rằng:
- Là lần đầu, vì mùi không khí của ngày hôm nay khác ngày hôm qua, người đi qua con đường này cũng không phải là người của hôm qua.
- Tách café đen đá có gì mà em cứ phải trầm ngâm như thế?
- Café nguyên chất đang nóng thêm đá vào mùi vị rất tuyệt, không những không đắng mà còn giữ được mùi thơm lạnh lạnh, đặc quánh nguyên chất.
Lỗ Thanh nhướn đôi lông mày ra vẻ không tin, đưa tay giành lấy tách cafe trên tay Hạ Lam mà nhâm nhi, trầm tư, bất ngờ rồi ngạc nhiên, cười:
- Anh vẫn thích cafe đen nóng hơn! Hạ Lam em nhìn gì trên trời tuyết vậy?
Hạ Lam nhăn mày, nghiêng đầu buồn bã:
- Tại sao không có mưa giữa mùa tuyết?
Lỗ Thanh quay người, nhún vai nâng tách cafe tự mình thưởng thức, lẩm bẩm gì đó trong miệng.
Trong giấc mơ xa vời đó, luôn có bóng dáng một người…
***
Ngày anh đi, Hạ Lam đã vẫy tay chào anh qua khung cửa xổ rồi chúc anh vui vẻ, nhưng ngày anh về cô đã quá xa tầm với của anh. Lúc đó anh cũng nhìn trời tuyết bay, cũng lần đầu anh biết hóa ra cũng có mưa giữa mùa tuyết. Anh ngước nhìn màu trắng bỗng biến xa lạ, nhìn con đường lác đá, nhìn tách café đen, cổ họng lại đau đớn từng cơn, đã không thể gọi cô bên cạnh.
“Hạ Lam! Đúng như em nói giữa trời tuyết thật sự có mưa, nhưng mưa lạnh đến nổi làm anh run rẩy”

Thư gửi anh
To: Lỗ Thanh.
Chào anh!
Người đã cho em ké chiếc dù ngày mưa ở Huế, người cùng em lang thang khắp ngõ Chicago, người luôn luôn đem đến cho em tách cafe mỗi lần tuyết nặng hạt, người luôn đón pháo hoa cùng em đêm Giáng sinh…
Nơi anh về là nơi chúng ta lần đầu gặp, nơi đó ấm áp như màu của ký ức, có con đường không xa lạ, có dòng người không vội vã… thế nên cho em gửi một chút nhớ mong về nơi đó.
Lúc anh quay lại nơi này…anh sẽ thấy bầu trời Chicago không còn tuyết nữa, trời sẽ ấm áp hơn, cao hơn và người sẽ đông hơn, anh cũng sẽ cười nhiều hơn vì bên cạnh có một người để yêu thương.
Em vẫn sẽ nhăn mày nếu thấy cafe đen của em không bỏ đá, vẫn sẽ ngồi hàng giờ nhìn dòng người trên con đường xa lạ, vẫn nhìn trời tuyết và ước có mưa rơi…Nhưng xin lỗi anh vì em không thể cười cùng anh, không thể cùng anh chân trần lang thang trên con đường lát đá hoa cương vào mỗi ngày tuyết đầu đông.
Xin lỗi đã không nói sớm với anh…em phải về nơi vốn thuộc về mình.
Tạm biệt và em sẽ không thể gặp lại anh lần nữa!
From: Hạ Lam.
Kết thúc chuỗi dài ký ức lặp đi lặp lại, kết thúc nỗi tương tư dai dẳng như kết thúc mùa tuyết lặng ở Chicago…
Kết thúc…« Trước12

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Chicago – kết thúc mùa tuyết lặng bạn có thể xem thêm chicago ket thuc mua tuyet langchicago ket thuc mua tuyet lang còn nữa nè

Chicago – kết thúc mùa tuyết lặng v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
LÒNG KIÊU HÃNH CỦA ĐÀN BÀ

Chỉ vài phút nữa, tôi sẽ phải gặp tình cờ Hùng trong một cuộc hẹn được sắp đặt từ trước - không phải cho riêng...

EM YÊU ANH, HÀNG XÓM À!

Reng..reng...reng! Tiếng chuông báo thức làm tôi giật mình tỉnh giấc. Như thường lệ thì tôm sẽ tắt báo thức rồi vùi vô...

LIỆU ANH CÒN YÊU EM?

Câu chuyện ấy bắt đầu từ lúc em tỏ tình với anh vào 3 năm về trước, khi em mới chỉ là một đứa học sinh cấp 3... *** \"An...

Tôi không thể thoát ra mối tình sai trái

Tôi sợ một ngày nào đó bị trượt chân, không kiểm soát được bản thân. Tôi sợ chồng tôi và vợ anh ấy biết chuyện....

Nếu không có anh, em sẽ sống tốt chứ?

“Anh, anh sẽ không làm như vậy với ai chứ ?” “Làm gì cơ ?” Anh nhìn cô “Anh không được đối xử với ai như với...

HÃY ĐỂ EM ĐƯỢC SINH CON

Nhớ... một nỗi nhớ không đặt được thành tên.....Nhớ anh thật nhiều dù cho ngày nào em cũng được anh ôm trong vòng tay...

tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00032s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện