Duck hunt
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 07:48,Ngày 22/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Kinh Dị, Ma quáiTấm Vải Đỏ

» Thể loại: Truyện Ma
» Lượt xem: 33687 Views


Ông trẻ nghiêm túc căn dặn:
- Tốt nhất các cháu nên về cùng Hắc Bảo, tuy ông chưa điều tra ra nó là linh vật gì nhưng ông cứ có cảm giác lần này các cháu bị lừa rồi. Đã có người cố ý dẫn dụ các cháu vào ngôi làng này, đặc biệt hơn nữa, cây cối ở đây cũng bị thế lực bí ẩn đó điều khiển rồi.
Lục Tử Minh ngạc nhiên hỏi lại:
- Thế lực bí ẩn nào hả ông?
Ông trẻ giải thích:
- Thế giới của chúng ta chia làm 2 phần, như cách nói của Đạo gia là phần âm và phần dương. Nơi này thuộc âm giới, nó cũng không hẳn là âm phủ như các cháu biết mà đơn giản chỉ là nơi bị âm khí điều khiển. Nếu lời nguyền ra đời ở đây thì nhất định nó sẽ tìm cách ngăn cản không cho các cháu về; bởi âm khí ở đây rất nặng; chính bản thân nó cũng bị giam ở đây nên nó cũng muốn các cháu bị như thế.
- Nếu đúng như thế thật thì may quá, bởi chúng cháu vào trả mảnh vải đó là có thể giam được con ma nữ kia rồi. Đó chẳng phải là điều chúng ta cần hay sao? - Tần Cẩm thắc mắc hỏi lại.
- Vấn đề ở chỗ các cháu vào rồi có ra được nữa không? Nơi này đã có lời nguyền 1 khi bước chân vào thì không thể trở lại, vậy các cháu còn ra được không?
Mọi người im lặng suy nghĩ.
- Ông nghĩ là tốt nhất các cháu về đi! Nếu nay các cháu trả lại mảnh vải cũng đồng nghĩa với việc bỏ mạng đấy. Con người ai cũng phải chết, nhưng nếu chết oanh liệt trên dương giới thì ông còn có thể chăm lo được cho linh hồn của các cháu, chứ chết ở đây thì ông cũng đành bó tay thôi, bởi chính ông cũng không ở đây lâu được. Chính vì thế các cháu không nên ở đây lâu; nếu cứ ở đây tới 12 giờ đêm thì mọi con đường tới đây sẽ bị phong tỏa, lúc ấy, dù cho các cháu định quay lại cũng không đơn giản chút nào.
Thi Thi suy sụp hoàn toàn:
- Ông à, theo cách nói của ông thì tiến vào thì sẽ chết, mà quay ra thì vẫn bị lời nguyền đeo bám, tóm lại tiến hay thoái cũng đều chết cả phải không ông?
- Điều này thì ông cũng không chắc nữa bởi lần trước cháu đã mang được mảnh vải ra, biết đâu lần này lại may mắn như lần trước thì sao?
Ông trẻ thở dài nói với Kha Lương:
- Hay cháu về đi, cả nhà họ Kha chỉ có mình cháu hương hỏa. Xích hoàn sẽ bảo vệ cháu ra khỏi đây. 1 chút âm khí thế này không đủ để đấu lại với xích hoàn, nhưng nó lại chỉ có thể bảo vệ cho 1 mình cháu mà thôi.
Nói xong ông trẻ biến mất.
Nghe xong, tâm trạng ai cũng buồn tái tê, Tần Cẩm và Thi Thi ôm nhau òa khóc.
Thi Thi nói trong nước mắt:
- Bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Lẽ nào lại quay về?
Ai cũng mong muốn phá bỏ được lời nguyền tai quái này để cứu mình và người khác. Nhưng giờ đây sự thật lại quá phũ phàng, cho dù họ cố gắng cỡ nào thì cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Nhìn dáng vẻ đau khổ của Thi Thi và Tần Cẩm, Lục Tử Minh giật chiếc ba lô đựng mảnh vải đỏ rồi nói:
- Để tôi 1 mình đem trả mảnh vải này. Kha Lương à, anh cố bảo vệ cho họ bình an trở về nhé!
Thi Thi thực sự cảm động, đưa mắt nhìn Lục Tử Minh. Cô thấy anh thật dũng cảm. Dẫu sao anh cũng chỉ là 1 cảnh sát bằng xương bằng thịt, 1 người không quá mê tín vào chuyện không đâu, thế mà trong lúc dầu sôi lửa bỏng này lại dũng cảm đứng lên gánh lấy trách nhiệm nặng nề chỉ với 2 bàn tay trắng, trong khi Tần Cẩm đã có Hắc Bảo, cô có vòng tay hồng ngọc tránh tà, Kha Lương có xích hoàn bảo vệ.
Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, Tử Minh cũng xông lên phía trước "để bảo vệ mọi người". Trong tâm tưởng anh, đây chẳng qua là nhiệm vụ đặc biệt bảo vệ người dân. Tuy anh có hơi cố chấp, bướng bỉnh nhưng cho dù thế nào anh vẫn đặt nhiệm vụ bảo vệ tính mạng mọi người lên hàng đầu.
Kha Lương cướp lại chiếc ba lô nói:
- Tôi là con cháu nhà họ Kha, nếu bây giờ chỉ vì 1 chút âm khí này mà sợ hãi thì sau này làm sao dám bắt ma kiếm tiền? Trước đây nhà tôi còn là đạo trưởng nổi tiếng cơ mà, thôi cứ để tôi trả lại mảnh vải, anh đưa 2 cô gái ra khỏi khu rừng này đi.
Tần Cẩm nhìn Kha Lương. Cô nhận thấy anh chàng này thật bướng bỉnh, ngốc nghếch, lại hay tỏ vẻ anh hùng rơm. Lúc trên xe anh chàng chốc chốc lại nhìn vào gương chiếu hậu ngắm nghía kiểu tóc của mình.
Thi Thi chẳng nói năng gì, giành lại chiếc ba lô rồi chạy như bay.
Mọi người đuổi theo sau, cô nghẹn ngào nói:
- Đứng lại, mọi người không được đuổi theo em.
Mọi người nhìn thấy cô khóc như mưa. Thi Thi nói tiếp:
- Mảnh vải này do em mang về, vậy thì chính em sẽ mang trả nó, em đã hại chết Lam Kỳ và rất nhiều người khác rồi. Nếu bây giờ lại tiếp tục hại mọi người nữa thì em sẽ ân hận cả đời mất. Mọi người đi đi!
- Thi Thi à, sao cậu ngốc thế? - Tần Cẩm bức xúc lên tiếng. - Dù gì thì bọn mình cũng là bạn tốt của nhau, hơn nữa lời nguyền không phải do cậu đặt ra, đây chỉ là việc bất đắc dĩ thôi mà; cũng có thể nó là việc đã được định sẵn trong đời bọn mình. Nếu giờ để 1 mình cậu vào làng trả vải còn bọn mình thì trốn chạy để sống hèn nhát như thế, thử hỏi bọn mình có thể vui được không?
Tần Cẩm quỳ sụp xuống nài nỉ:
- Thực sự mình không muốn trông thấy ai chết nữa; nếu sống tất cả cùng sống, ngược lại nếu phải chết thì tất cả cùng chết. Mọi người đừng cố tự hy sinh mình nữa.
Kha Lương và Tử Minh đứng sau Tần Cẩm gật đầu tán đồng.
Thi Thi bỏ chiếc ba lô xuống rồi chạy tới chỗ Tần Cẩm, 4 người họ nắm chặt tay nhau. Họ đã thống nhất thành 1 khối. Ai cũng hiểu rằng: Mình không thể sống nhờ sự hy sinh của người khác.
Đúng lúc mọi người đang nắm chặt tay nhau thì nghe thấy tiếng mèo kêu văng vẳng. Tần Cẩm vui mừng nhảy cẫng lên: "Hắc Bảo đấy, nó trở lại rồi."
1 bóng đen nhảy ra từ bụi cây, lao vút về phía Tần Cẩm.
Khi Tần Cẩm đang vui mừng ôm Hắc Bảo thơm lấy thơm để thì trong lùm cây bỗng vọng ra tiếng sột soạt. Hắc Bảo rướn người lên rồi kêu “meo, meo”
1 cái bóng đứng lên trong lùm cây; mọi người hốt hoảng nhìn vào bóng đen ấy. Nín thở.
...Đột nhiên bóng người đó cất tiếng lảnh lót:
- Mèo con à, em đang ở đâu đấy?
Lục Tử Minh bật đèn pin, Thi Thi nhìn chằm chằm vào bóng người đó rồi kêu lên:
- Đây chính là đứa trẻ đã bán cho em tấm vải đó.
Mọi người chăm chú nhìn sau lưng thằng bé, nếu có bóng chứng tỏ nó là người còn ngược lại thì là ma. Tất cả thở phào nhẹ nhõm, thằng bé này có bóng. Nó là người chứ không phải ma.
Lúc này họ mới chú ý ngắm thằng bé. Nó rất xinh trai, nhưng mắt lại đang nhắm nghiền. Dưới ánh đèn pin lờ mờ họ thấy nó trắng bệch cứ như chưa bao giờ ra dưới ánh nắng mặt trời vậy.
Nó cứ sờ sẩm trong bụi cây rồi đi về phía phát ra tiếng kêu của Hắc Bảo, vừa lần tìm nó vừa gọi to: "Mèo con à, em đang ở đâu thế? Lại đây với anh, anh không làm hại em đâu."
Đứa bé này khoảng năm sáu tuổi, ăn mặc rất giản dị. Dường như tất cả vải vóc trên người nó đều được dệt thủ công. Hắc Bảo nhảy ra khỏi lòng Tần Cẩm rồi chạy tới chỗ thằng bé; nó nhìn Tần Cẩm kêu "meo, meo".
Tần Cẩm nghĩ thầm, chính Hắc Bảo đã cố ý dẫn thằng bé này đến đây là bảo mình đi theo nó cũng nên.
Thằng bé ôm lấy Hắc Bẩo rồi quay người về phía lùm cây đi tiếp.
Thi Thi đột nhiên cất tiếng:
- Em à, em còn nhớ chị không?
Bất ngờ với câu hỏi của Thi Thi, thằng bè run bắn lên, đánh rơi cả Hắc Bảo xuống đất.
Thi Thi xúc động chạy tới trước mặt nó rồi hỏi tiếp:
- Chị chính là người đã mua tấm vải ở nhà em cách đây không lâu, em còn nhớ chị không?
Thằng bé đã bình tĩnh hơn, nó gật đầu rồi trả lời:
- Chị à, chị tới đây làm gì thế?
Thằng bé đó nói rất chậm, từng từ, từng từ một, giọng của nó rất lạ, giống như bị tắc trong cổ vậy.
Thi Thi vội vàng đáp lại:
- Chị trả mảnh vải cho em.
Thằng bé ngạc nhiên hỏi lại:
- Chị không cần trả lại đâu, chị đã mặc nó lên người rồi phải không?
Thi Thi sợ hãi lùi về phía sau.
- Nếu bây giờ chị trả nó cho em cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì, nó quá ồn ào, cứ kêu gào suốt ngày. Em đã tặng nó cho người khác rồi thì dù thế nào nó cũng không trở lại đâu.
Tần Cẩm hỏi thằng bé:
- Em tên gì vậy?
- Em tên Tiểu Ngư, anh chị có 4 người phải không?
Lục Tử Minh ngạc nhiên hỏi lại:
- Sao em biết được?
- Mẹ em nói rằng mắt em không tốt nhưng tai em thính hơn người thường.
- Nhà em ở ngôi làng phía trước à?
- Vâng ạ, mà anh chị có muốn về nhà với em không?
Mọi người đưa mắt nhìn nhau thăm dò ý kiến. Họ tự nhận thấy trừ phi họ vào làng đó mới biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chứ quay trở ra cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Tiểu Ngư ôm Hắc Bảo đi đằng trước, mọi người đi theo sau. Ánh đèn càng lúc càng sáng, nhưng Tần Cẩm đã phát hiện ra đó không phải là ánh đèn mà là đốm lân tinh.
Đốm lân tinh lập lòe khắp ngôi làng.
Kha Lương an ủi Tần Cẩm:
- Xét về góc độ khoa học thì cơ thể người ta khi chết đi vẫn còn rất nhiều phốt pho, trong thời tiết mùa hạ nóng bức thì tự bốc cháy, tạo nên hiện tượng này.
Đang say mê giải thích thì 1 đốm lân tinh bay thẳng về phía Kha Lương làm anh vội vàng cúi đầu tránh.
Lục Tử Minh được thể chọc ngoáy:
- Bây giờ thì hết ti toe khoa học nhớ!
Tiểu Ngư quay người lại thắc mắc:...
« Trước1...2728293031...40Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Kinh Dị, Ma quáiTấm Vải Đỏ bạn có thể xem thêm truyen kinh di ma quaitam vai dotruyen kinh di ma quaitam vai do còn nữa nè

Truyện Kinh Dị, Ma quáiTấm Vải Đỏ v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Biết nhớ rồi quên

•truyện ma biết nhớ rồi quên Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Không ai, không một ai biết được rằng...

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu

•Truyện Ma Nút Rồi Trên Xác Người Yêu NỐT RUỒI TRÊN XÁC NGƯỜI YÊU Lần đầu tiên từ cả chục năm rồi, Phước mới...

Mắt Mèo

•Truyện Ma : Mắt Mèo Full Joke Shaphia tỉnh dậy lúc 5h sáng, cằm anh bỗng run rẩy, gần như có thể nghe thấy được tiếng...

Cưới Ma

•Truyện Ma; Cưới Ma ruyện Ma Cưới Ma CHƯƠNG 1: HỮU SONG NHÃN TÌNH Lục Lục một người ở nhà. Bộ này phòng ở là Chu...

Cái Đầu Lâu

•Truyện Ma Cái Đầu Lâu Chiều hôm đó, tôi ngồi chơi với Ngô Đàm trong phòng sách của anh ta. Sau một hồi chuyện phiếm,...

Đêm Trăng

•Truyện Ma Đêm Trăng Đường quanh co ở giữa hai bên rừng núi phần nhiều là hẹp và xấu lắm, chúng tôi phải cho ngựa...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00048s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện