Teya Salat
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:15,Ngày 29/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Kinh Dị, Ma quáiTấm Vải Đỏ

» Thể loại: Truyện Ma
» Lượt xem: 33421 Views


Phía trước xe chợt xuất hiện một bóng người, Kha Lương hét toáng lên. Anh vội vã đạp phanh làm chiếc xe trượt hẳn về một bên. Lúc này họ không nghe thấy tiếng khóc nữa. Cảnh tượng trước mặt họ bỗng chốc biến thành một vách vúi cheo leo. Nếu lúc nãy không kịp thời nhấn phanh, bây giờ hai người đã thịt nát xương tan rồi.
Bóng người đó đã cứu họ. Thế nhưng ở nơi vách núi hiểm trở này không thể có bóng người được; cái bóng đó đích thị là bóng ma.
Hai người vẫn chưa hoàn hồn. Lúc bọn họ nhìn ra ngoài cửa sổ hòng tìm con ma cứu mạng, Kha Lương cố ý trêu Tần Cẩm:
- Trông anh vẫn rất phong độ phải không? Kiểu tóc của anh vẫn ổn chứ?
Tần Cẩm đành phải quay ra nhìn Kha Lương, ngay lúc đó, mặt cô biến sắc.
Ánh mắt cô không nhìn vào Kha Lương mà lại dán vào cửa xe phía sau.
Kha Lương cũng nhận thấy có gì không ổn nên quay lại nhìn. Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao cô lại sợ hãi đến thế. Một người đang đứng ngoài cửa xe; kỳ lạ hơn nữa là anh ta trông giống hệt Kha Lương.
Chẳng có gì đáng sợ hơn việc nhìn thấy một người giống hệt mình ngoài cửa xe nữa.
Hai người sợ hãi co vào một góc xe. Người bên ngoài lại ghé sát mặt vào cửa xe. Người đó giống Kha Lương như đúc, giống đến mức như là bóng của Kha Lương trong gương vậy.
Cửa xe từ từ mở ra, người kia liền leo lên xe. Hắc Bảo nhảy phắt lên hàng ghế trước, chui tọt vào lòng Kha Lương nằm cuộn tròn lại.
Hai người sợ chết khiếp, họ dùng hết sức mở cửa xe song không được. Họ đã bị nhốt ở trong không thể ra ngoài được nữa.
Người kia nói:
- Hai đứa bay cũng to gan lớn mật thật đấy! Đêm khuya thế này mà dám mò vào tận đây; thiếu chút nữa là bị ma giết chết đấy biết không?
Trông người đó không có ác ý gì, Kha Lương đánh bạo hỏi một câu:
- Ông là ai?
- Ta chính là ông nội của cháu.
- Sao ông không nói ông là tổ tiên của tôi cho xong đi. - Kha Lương tức giận nói.
Người kia tỏ vẻ không vui rồi đánh Kha Lương một cái:
- Cháu còn dám lấy trộm chiếc khuyên tai của ông, chính cháu đã đánh thức ông dậy. Nếu ông không kịp thời đuổi theo hai cháu, đánh đuổi bọn ác quỷ đã dẫn dụ các cháu đến đây, thì giờ này hai đứa đã thịt nát xương tan rồi; lại còn ở đây mà nói hỗn với ông hả?
Hóa ra ông ấy đã cứu họ.
Tần Cẩm không khách sáo nói với ông:
- Ông đúng là ông nội của Kha Lương ư? Sao ông lại trẻ thế?
- Bây giờ ông đã là ma rồi; chẳng lẽ đã làm ma rồi lại còn bắt ông phải mang bộ mặt già nua như trước sao? Nếu thế trông ông chẳng hấp dẫn chút nào, đúng không?
- Ông nội, ông đúng là ông nội của cháu sao? - Kha Lương xúc động hỏi.
- Đương nhiên rồi. Cháu giống hệt ông hồi còn trẻ.
Đột nhiên, người đó quay lại hỏi Tần Cẩm:
- Trông ra rất phong độ phải không?
Tần Cẩm không còn sợ nữa, dưới ánh đèn cô chăm chú ngắm ông trẻ kia, phải thừa nhận rằng ông ta rất giống Kha Lương nhưng không thanh tú như anh.
Ông nội Kha Lương nhìn kỹ mặt Tần Cẩm xong, tự nhiên thốt lên:
- Sư muội!
Hai người họ vẫn chưa hết kinh ngạc thì ông nội Kha Lương đã biến mất.
Tần Cẩm và Kha Lương lặng người đi. Sự việc xảy ra quá bất ngờ và kỳ lạ, nhưng đã đến lúc họ phải về nhà rồi.
Đường về nhà tưởng xa xôi, nhưng thực ra không khó khăn chút nào
Lúc về tới thành phố thì đã quá nửa đêm. Chở cô về xong, Kha Lương sẽ phải về nhà gặp mẹ với bộ mặt như đưa đám.
Cái mồm cứ huyên thuyên không ngừng không nghỉ của anh ta cuối cùng cũng khép lại.
Ngày hôm nay anh ta đã gặp được ông nội, lát nữa phải gặp bà mẹ la sát còn hung dữ hơn ông nội gấp vạn lần. Tự nhiên Tần Cẩm thấy thương anh ta.
Về đến nhà, cô liền cho Hắc Bảo ăn no. Cô bật tất cả đèn trong nhà lên cho đỡ sợ. Cô định ghi lại mọi chuyện đã xảy ra vào máy vi tính. Một loạt các câu hỏi xuất hiện trong đầu cô. Đầu tiên cô không hiểu tại sao con ma nữ kia lại đeo bám bọn cô? Có phải là vì họ đã mặc quần áo làm từ tấm vải đỏ? Tại sao tấm vải đỏ lại có thể dẫn ma nữ tới đây? Lai lịch của tấm vải đỏ đó là như thế nào? Tại sao bà mẹ ông Hồ cắt may lại bị con ma nữ đó dọa chạy mất tiêu? Con ma nữ đó đáng sợ thế sao?
Bây giờ vẫn không rõ tung tích của Thi Thi. Hồn của Lam Kỳ và Anh Kỳ đều đã rơi vào tay con ma nữ đó rồi. Kỳ lạ hơn nữa, giờ lại xuất hiện ông nội của Kha Lương mà ông ấy lại gọi mình là sư muội mới lạ chứ!
Những việc kỳ lạ khó hiểu trong cuộc đời con người ta thật quá nhiều, Tần Cẩm chau mày.
Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc đã mười hai giờ mười lăm phút đêm rồi. Cô chẳng buồn ngủ chút nào, cứ bận ghi ghi chép chép trên máy tính. Đột nhiên cô nhớ ra lúc mẹ ông Hồ bị con ma nữ dọa chạy mất tích có buột miệng nói "Ca Băng". Không hiểu "Ca Băng" là từ bà buột miệng nói ra khi sợ hãi hay nó còn có ý nghĩa gì khác?
Cô liền vào trang Google kiếm mọi thông tin có liên quan tới từ "Ca Băng" này. Cuối cùng, cô đã tìm thấy thông tin có liên quan đến từ này trong một trang web của Hồng Kông; trong đó giải thích Ca Băng là một lời nguyền cổ xưa; một lời nguyền vạn năng, một lời nguyền đáng sợ nhất.
Cô cảm thấy thấp thỏm trong lòng. Cô nghĩ mình không nên vào trang web này nhưng sự hiếu kỳ lớn hơn cả nỗi sợ hãi khiến cô không cưỡng được ma lực của nó; cô quyết định mạo hiểm.
Vừa mở trang web ra, màn hình vi tính nháy lên vài cái rồi tắt ngấm. Chưa bao giờ cô nghe nói có loại virus nào có thể làm tắt máy tính như vậy.
Rồi máy tính cũng khởi động lại; nhưng đột nhiên đèn đóm trong nhà như bị ai đó tắt hết đi. Tần Cẩm hoang mang; lấy điện thoại ra xem thì đã mười hai giờ hai mươi chín phút.
Rất nhiều trang web về chủ đề ma quỷ đều nói một giờ rưỡi sáng là thời điểm bọn ma thích xuất hiện nhất. Họ còn nói rằng lúc ấy, nếu soi gương thì sẽ nhìn thấy hình ngược bất kỳ của con ma nào ở bên mình. Cô nhanh chóng lấy chiếc gương soi, đặt ngược nó trên bàn, rồi nghĩ thầm giả sử có ma thật thì cũng không thể dọa mình được nữa. Máy tính vừa khởi động xong, đang chuẩn bị vào trang chủ; đúng lúc đó, đồng hồ trên điện thoại nhích tới con số 1 giờ 30 phút. Màn hình máy tính tự nhiên mờ mờ ảo ảo. Tần Cẩm lại tưởng đó là do virus, cô nhìn chằm chằm vào bàn phím nhằm tìm biện pháp giải quyết.
Cô nhìn vào màn hình máy tính, thấy bóng mình trong gương đó. Màn hình vi tính bỗng chốc biến thành một chiếc gương soi. Cô hốt hoảng không biết phải làm gì nữa. Xung quanh cô tối đen, chỉ có chiếc máy tính phát ra thứ ánh sáng yếu ớt chiếu vào cô.
Cô cố gắng tắt máy, rút ổ cắm nhưng chẳng có tác dụng gì. Chiếc màn hình vẫn cứ là mặt gương láng với khuôn mặt sợ hãi tột độ của cô.
Bỗng nhiên cô phát hiện trên lòng mình còn có một người nữa. Cái bóng bé nhỏ đang ngồi trên đùi cô, đầu của nó đang gục trên bàn máy tính.
Ai quý trẻ con cũng thích ôm chúng trong lòng, Tần Cẩm cũng là người như vậy, nhưng lần này cô thấy sợ chết khiếp. Cô vội cúi xuống nhìn vào lòng mình, chẳng thấy gì cả. Lại nhìn vào máy tính, rõ ràng là có hai người.
Đứa trẻ đó dường như cũng phát hiện ra cô đang tìm nó, nó liền khóc òa lên. Đúng là tiếng khóc ở trong xe hôm đi đào mộ ông Kha Lương. Tần Cẩm sợ nổi da gà, cô đưa mắt tìm Hắc Bảo nhưng chẳng thấy nó đâu.
Quay đầu lại cô thấy Hắc Bảo đang ngồi trên bục cửa sổ nó xù lông lên cứ như đang chuẩn bị chiến đấu với vật gì ngoài cửa vậy. Hắc Bảo đã không thể lo nổi cho cô nữa rồi. Cô nghẹt thở. Tiếng khóc của đứa bé đó càng lúc càng gần cô hơn.
Cô sợ đến cứng cả người lại, muốn đứng dậy mà chân bủn rủn không nhấc lên nổi.
Đứa bé đó từ từ ngẩng đầu lên.
Cô đã nhìn thấy mặt đứa bé. Nó khoảng ba, bốn tuổi. Điều đáng sợ nhật là máu đang chảy ròng ròng từ hai hốc mắt nó. Nó không có mắt. Mắt của nó đã bị ai đó móc ra. Máu tươi đang chảy xuống mặt nó, chảy cả vào tay cô.
Rồi đứa bé đó bắt đầu cựa quậy. Nó quay cổ đúng một vòng 360º nhưng người không hề động đậy. Con ma nhỏ nhìn cô rồi cất tiếng: "Chị ơi, hừ hừ hừ, mắt em đau quá, chị có thể cho em mượn mắt của chị được không?"
Nó nhoài người lên, mặt nó vẫn đối diện với cô. Cô không dám nhìn nó qua màn hình vi tính nữa bởi nó sắp tới gần mắt cô; cái lưỡi đó thè ra như muốn liếm con mắt của cô.
- Chị à, em cần có mắt.
Khoảng cách giữa cô và nó đã gần tới mức cô cảm nhận được sự ướt át của lưỡi nó cứ lướt qua lướt lại trước mắt cô. Cô gần như tuyệt vọng hoàn toàn.
Mí mắt cô đau nhói, có lẽ con ma nhỏ đã bắt đầu hành động rồi.
Chính trong lúc này mọi sức ép đều giảm đi, ánh sáng đã tắt từ lâu bỗng rọi vào mặt cô. Cả người cô lại bừng lên sức sống mãnh liệt.
Cô nhìn thấy trong màn hình máy tính một người đang lơ lửng trong không trung.
Nhìn thấy người đó, niềm hy vọng hiện ra trong mắt cô.
Đó là Kha Đạo - ông của Kha Lương. Hai tay ông chắp lại, trên ngực ông là một tấm bùa. Dáng vẻ khua tay của ông rất sành điệu. Chính ông đã đuổi con ma nhỏ kia, chính ông đã cứu cô thoát chết.
Ông bay lại gần rồi thân mật nói với cô:
- Sư muội à, thật vui được gặp em.
- Ông à, cháu không phải sư muội của ông.
Cảm giác phải gọi một người trẻ trung, đẹp trai như Kha Lương bằng ông chẳng dễ chịu chút nào. Cô thấy ánh mắt của ông trẻ kia cũng rất phong tình. Đúng là ông nào cháu nấy. Cô cảm thấy ấm ức trong lòng....
« Trước1...1314151617...40Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Kinh Dị, Ma quáiTấm Vải Đỏ bạn có thể xem thêm truyen kinh di ma quaitam vai dotruyen kinh di ma quaitam vai do còn nữa nè

Truyện Kinh Dị, Ma quáiTấm Vải Đỏ v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Biết nhớ rồi quên

•truyện ma biết nhớ rồi quên Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Không ai, không một ai biết được rằng...

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu

•Truyện Ma Nút Rồi Trên Xác Người Yêu NỐT RUỒI TRÊN XÁC NGƯỜI YÊU Lần đầu tiên từ cả chục năm rồi, Phước mới...

Mắt Mèo

•Truyện Ma : Mắt Mèo Full Joke Shaphia tỉnh dậy lúc 5h sáng, cằm anh bỗng run rẩy, gần như có thể nghe thấy được tiếng...

Cưới Ma

•Truyện Ma; Cưới Ma ruyện Ma Cưới Ma CHƯƠNG 1: HỮU SONG NHÃN TÌNH Lục Lục một người ở nhà. Bộ này phòng ở là Chu...

Cái Đầu Lâu

•Truyện Ma Cái Đầu Lâu Chiều hôm đó, tôi ngồi chơi với Ngô Đàm trong phòng sách của anh ta. Sau một hồi chuyện phiếm,...

Đêm Trăng

•Truyện Ma Đêm Trăng Đường quanh co ở giữa hai bên rừng núi phần nhiều là hẹp và xấu lắm, chúng tôi phải cho ngựa...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00043s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện