The Soda Pop
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 03:17,Ngày 28/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Yêu Nữ Quậy Bar

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 23130 Views


Tôi không biết phải làm thế nào, chỉ còn cách niệm chú thầm trong bụng ”Diệp Tử Diệp Tử Diệp Tử Diệp Tử Diệp Linh Lung…”
Trên đường đưa Tiêu Lâm về trên taxi, Tiêu Lâm hỏi tôi: “Anh tin vào duyên phận không?”
“Hả? Tin, anh với người yêu anh chính là duyên phận. Em biết câu đầu tiên cô ấy nói với anh là gì không?”
“Là gì”
”Cô ấy nói, “CHO EM…” Đầu tôi đột nhiên chuyển ý, “CHO EM MỘT CHÉN TRÀ!”
“Thật ư? Thú vị quá, sao anh quen chị?”
”À…quen…chính…chính là lúc rót trà thì quen…Ha ha, nói ra còn dài, đến mùa quýt cũng không nói hết, sau này kể lại em sau vậy.”
”Anh…yêu chị?”
”Đương nhiên”
“Hai bên đã ra mắt phụ huynh cả rồi à?”
”Ôi, lại còn phải gặp phụ huynh? Vẫn chưa vẫn chưa…mọi thứ vẫn còn chưa ổn định, sau này hẵng hay, chưa gấp…”
Tiêu Lâm ngó ra màn đêm ngoài cửa xe, nói: “Rất muốn gặp chị ấy, xem xem sao chị ấy lại may mắn thế…”
Tôi không hề tiếp lời, tôi hiểu rằng trong tình huống này không nói gì là tốt nhất.
“Cảm ơn anh đưa em đi xem phim, anh lên nhà ngồi một lát không?” Đến lầu nhà cô, Tiêu Lâm nhỏ nhẹ cười hỏi tôi.
“Thôi thôi, muộn rồi, mai còn phải đi làm. Em lên gác cẩn thận, bái bai nhé!”
“Vậy thôi, bye bye.” Tiêu Lâm quay người đi lên, để lại cho tôi một dải bóng.
Tôi chỉ là kẻ phàm phu tục tử, nếu ngay bây giờ ý chí dao động và tôi lên đó, thì chắc chắn sẽ không chống cự nổi bất kỳ sự mê hoặc nào….Kỳ thật tất cả chỉ là sự nhảm nhí, điều quan trọng nhất chính là, cô hoàn toàn khác với Diệp Tử.
Vừa nghĩ đến đó có điện thoại của Diệp Tử gọi tới.
”Anh đang ở đâu đấy? Muộn thế này rồi vẫn chưa gọi cho bé! Anh đi đâu rồi à?” Diệp Tử nũng nịu trong điện thoại, phía bên kia lạo rạo tiếng nhạc ầm ĩ.
“Hôm nay anh phải hoàn thành nốt báo biểu, phải ở lại công ty làm thêm, đang về nhà đây!” Chúa ơi, giờ tôi mới biết bản thân mình cũng có khả năng mở mồm nói dối, thậm chí mặt không chút biến sắc tim không hề đập loạn.
“Sao, muộn thế, ăn gì chưa?”
“Ăn qua loa rồi, em đang ở đâu?”
“Em đang ở sàn với Thanh Thanh, người đông như kiến….Thế nhé, anh về sớm ngủ đi, bé, nhớ em đấy nhé…”
“Em cũng đừng muộn quá nhé cưng, lại đây, hôn một cái!”
“Ghét lắm, chụt! Nhận được chưa?”
“Nhận rồi!”…
Trong đêm tôi lại mơ thấy Tiêu Lâm, cô mỉm cười đứng trước mặt tôi, ngắm tôi với ngàn vạn cảm xúc, rồi từ từ cởi từng lớp quần áo ra, cuối cùng không còn một mảnh trên người, ngực cô săm hình một bông hoa lan.
Tôi làm tình với Tiêu Lâm, tấm lưng đầm đìa mồ hôi.
Sáng ra vừa dậy tôi vội vàng đi thay quần, vì, chỗ nào cũng dính nhớp đến khó chịu, thấy trong lòng tội lỗi vô hạn, như thể đã thật sự làm điều ấy, mặc dù tôi chưa hề động đến Tiêu Lâm dù chỉ một cái nắm tay! Mộng tinh không phạm pháp đâu nhỉ?
Nhớ lại Diệp Tử, trước kia em làm…
Vừa nghĩ tới tôi vả ngay một cái vào má mình, tôi đã từng chấp thuận sẽ không bao giờ nhắc lại quá khứ của em, tại sao giờ đây tôi lại vô liêm sỉ kiếm lý do này để bao biện? Tôi khinh chính mình!
Ngày hôm sau, tôi hăng hái đi khảo sát thị trường, tôi không còn muốn đối diện với hai má lúm đồng tiền duyên dáng kia nữa. Đựng trong ấy là rượu và rõ ràng trong rượu có độc!
Ban đầu tôi định bày ảnh của Diệp Tử lên bàn làm việc, nhưng đổi ý ngay, nhỡ ra có ai đó từng qua Đá quý trần gian và biết Diệp Tử, thì có phải tôi cung cấp đề tài bàn tán cho mấy cô em hóng hớt cùng phòng đưa chuyện lúc trà dư tửu hậu?
Muốn đặt thì đặt ảnh Trương Mạn Ngọc, có khi an toàn hơn!
Bốn ngày sau Diệp Tử trở về.
Trước đó em không hề báo cho tôi, vừa mở cửa vào đã thấy em lao ra đón, cả người nhún một cái nhảy phóc lên người tôi, đôi chân dài mịn cặp vào hai bên sườn tôi.
”CHỒNG ơi!” Em gọi lớn, đi một chuyến xong hay thật, trở về đã biết dùng từ nào, phải hiểu đây là lần đầu tiên em sử dụng đại từ này với tôi!
Diệp Tử ha ha cười sung sướng, đu tay lên cổ tôi, hôn chùn chụt lên mặt tôi.
”VỢ à!” Tôi xúc động đáp lời
Lại là một bàn đầy thức ăn ngon, lại nhìn thấy chai rượu vang chỉ có 4 độ, ha ha, lần này không biết có làm đổ rượu nữa không?
Diệp Tử lôi từ trong va li du lịch ra một đống quà tặng tôi: Nước hoa Gucci for men, thắt lưng da Versace, áo sơ mi Dior.
Một lô đồ hiệu.
Tôi định chê sao mua đồ đắt thế thật xa xỉ, có dùng cả tháng tiền lương của tôi cũng không đủ, nhưng thoáng thấy gương mặt đầy vẻ hớn hở của Diệp Tử, lời nghẹn lại trong cổ.
Chỉ cảm thấy có một áp lực.
Chương 37
Đôi lúc tôi thật sự cảm thấy thời gian trôi đi thật chậm chạp, ví như những ngày Diệp Tử về quê ăn tết; đôi lúc thì lại quá nhanh, ví như bây giờ, cuộc sống không có gì thay đổi, tôi đi qua nó như một thói quen.
Tiêu Lâm vẫn gửi y nguyên đến tôi ánh mắt trong như làn nước mùa thu, không còn cách nào khác được tôi đành đi ăn cùng hay nói chuyện gì đó (đương nhiên trong lúc Diệp Tử đánh bài), ngày nào cô cũng ăn vận hài hòa sang trọng, tóc uốn những lọn xoăn ngoan hiền như một em bé, mọi người trong công ty đều nói Tiêu Lâm càng ngày càng xinh đẹp và quyến rũ.
Có hai lần tôi hỏi cô về việc du học, cô trả lời qua loa: “Đang tiến hành, đang tiến hành…”
Có lẽ tôi không nên từ chối Tiêu Lâm một cách lộ liễu? Nhưng con gái nhà người ta còn chưa mở mồm nói thích tôi, tôi thì như mọi việc đã rồi, không khéo lại làm người khác nghĩ rằng tôi đang tưởng bở…
Cùng lúc, công việc rất thuận buồm xuôi gió, được nửa năm tôi đã lên chức quản lý tiêu thụ máy fax và máy photocopy khu vực Bắc Kinh, với tôi đây là việc tất yếu, vì mọi thành tích phản ánh đúng năng lực của tôi.
Giám đốc Vương tìm tôi bàn chuyện, hy vọng tôi tích cực hơn nữa, ông vỗ vỗ lên vai tôi dặn: “Còn trẻ, chàng trai, có tiền đồ!”
Lương hàng tháng của tôi dao động từ sáu nghìn đến sáu nghìn rưỡi tệ, lần nào lĩnh lương xong tôi cũng giao cả cho Diệp Tử, Diệp Tử khăng khăng không nhận, sau này dùng tên tôi lập một sổ tiết kiệm, mật mã thế nào tôi không biết.
Diệp Tử không bao giờ đổi số điện thoại, em nói không thích đổi đi đổi lại, làm người trong lúc có điều kiện đầy đủ vẫn nên một lòng nhất quán.
Hễ đàn ông gọi đến, Diệp Tử đa số chỉ nói đôi câu rồi dập máy, có cuộc thậm chí còn không nói gì, nhưng có lúc lại trêu ghẹo đầu máy bên kia vài câu, cứ nghe được tôi đều không vui vẻ.
Nhưng tôi chưa hề nói gì em, tôi nghĩ nên cho em thời gian giải quyết những việc này. Và Diệp Tử, chưa bao giờ giải thích, em chỉ nhìn sâu vào mắt tôi, châm một hương thuốc.
Diệp Tử tiếp tục đánh bài, đốt thuốc ngày một nhiều hơn.
Tôi không biết phải khuyên em thế nào, bảo em đi học, em liền nói đã có văn bằng, sau này đủ dùng cơm cháo; bảo em đi tìm một công việc nghiêm chỉnh, em cúi ngay đầu xuống nghĩ ngợi, kết thúc nói lương tháng không đủ mua một một đôi giầy à. Bảo em mở hàng quán gì đó, em bảo thời buổi này cái gì cũng khó khăn, sau có cơ hội hẵng hay.
Chẳng phải thừa ra thời gian chỉ còn biết chơi bài?
Một ngày cuối tuần tôi và Diệp Tử cùng đến nhà Tiểu Vân.
Tuyết Nhi đến sớm hơn chúng tôi, hôm ấy cô mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, một chiếc quần bò dài bảy phân, tràn trề sức thanh xuân dào dạt.
Vừa vào cửa chúng tôi bắt gặp ngay Viên Uy và Tuyết Nhi đang ngồi ba hoa, chẳng biết họ nói gì, mặt mày đang hơn hớn, Tuyết Nhi tháo giầy dưới chân ném, ném trúng lưng Viên Uy.
Diệp Tử cười cười can: “Làm gì thế? Lại trêu ghẹo em gái tôi hả? Cậu lắm mồm lắm miệng! Tiểu Vân ơi, không quản lý chồng à!”
Tiểu Vân lười biếng trở dậy từ chiếc sa-lông, đáp: “Quản lý, quản lý cái đầu…,Tuyết Nhi ném chết hắn mới đáng đấy!”
Viên Uy chạy ra ôm lấy vai vợ: “Thế à? Bà xã, em nhẫn tâm thấy anh đau thế à, muốn ở góa phải không em? Anh mà chết thật em chẳng khóc ròng?”
***
Đang cười có tiếng chuông cửa.
Ức Đình vừa vào nhà đã làm mọi người khiếp đảm, tóc cô buộc qua quít rối bời, mắt trái mọng lên thành một bọng xanh lè, tròng mắt chi chít những vằn máu, trên trán hình như còn bị sưng một cục.
Cô gái này không hề để ý đến bộ dạng của mình, trời tối rồi có cần phải đeo thêm cặp kính đen to xụ không? Định dọa trẻ con hay sao, may mà người cô đẹp, khiến người ta nhớ ngay đến câu: dáng người ma quỷ, gương mặt ma quỷ.
Mọi người đều tò mò nhìn Ức Đình.
“Đẹp mặt chưa?” Ức Đình trề môi tự giễu cợt, coi như một lời chào, “Nhanh nhanh, mạt chược đâu, sắp ra đi!” Vừa nói vừa ngồi thụp xuống ghế, rút ra một điếu thuốc, châm lửa, rít vào một hơi dài.
“Chị ơi sao thế? Chị vừa đi Thái về mà? Làm gì mà để bọn Thái Lan quái ác biến chị ra nông nỗi này?” Tiểu Vân hỏi.
Ức Đình sắp quân bài đáp: “Nói ra thì dài…”
“Lão mặt trắng” nhà Ức Đình tên là Cao Thiền, năm nay 29 tuổi, cùng bạn bè mở một công ty Du lịch, làm ăn cũng khá.
Phải nói, ngay từ đầu Cao Thiền hoàn toàn bị Ức Đình mê hoặc. Gã từng tiêu không biết bao nhiêu tiền cho Ức Đình, đến nỗi trong đầu tranh đấu liên miên, rằng có nên đưa Ức Đình về ra mắt bố mẹ hay gì nữa không....
« Trước1...2223242526...35Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Yêu Nữ Quậy Bar bạn có thể xem thêm yeu nu quay baryeu nu quay bar còn nữa nè

Yêu Nữ Quậy Bar v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00050s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện