wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 03:16,Ngày 22/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Yêu Nữ Quậy Bar

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 23597 Views


Quả là một gia đình hạnh phúc!
Hầu hết tiếp viên ở Đá quý trần gian xuất thân từ những gia đình không hạnh phúc hay gia đình chỉ có bố hoặc mẹ, rất hiếm gặp trường hợp người từ gia đình lý tưởng như Tuyết Nhi, có lúc tôi đã dành thời gian quan sát Tuyết Nhi, vì nghĩ không ra vì sao cô muốn đi “ve”.
Tuyết Nhi lên đến cấp 3 ở Đại Liên đã học chuyên ngành phục vụ đường dài, sau khi tốt nghiệp có cơ hội thành những người chúng ta gọi là tiếp viên hàng không. Vừa bước vào tuổi dậy thì cô không đợi tốt nghiệp đã bỏ lên Bắc Kinh, trước khi đi cô nói với bố mình rằng: “Con muốn ra ngoài thế giới lộng lẫy kia!”
Cha mẹ Tuyết Nhi cách nhau 15 tuổi, chung sống hết mực hòa thuận, hiếm có một gia đình nào phụ huynh cách biệt về tuổi tác lại thoải mái văn minh đến thế.
Họ đưa cho Tuyết Nhi một ví tiền dầy, dặn: “Đừng đi mất dạng, chỉ cần biết đường về là được rồi.”
Hôm ấy cũng là ngày đầu tiên Thanh Thanh lên ca ở Đá quý trần gian. Thanh Thanh thông minh lanh lợi, tình cờ gặp Tuyết Nhi, hai người đi thuê chung phòng.
Một hôm Thanh Thanh bảo: “Chị giới thiệu người bạn cho em”
“Người bạn” này chính là Cảnh Trực.
Cảnh Trực xuất thân từ một gia đình bề thế, năm nay 35 tuổi. Sáu năm trước kết hôn, không có con cái.
Một năm rưỡi trước, vợ Cảnh gặp lại tình yêu đầu, hắn ta ra sức theo đuổi, cuối cùng cưa đổ được vợ Cảnh. Sau khi biết rõ sự việc Cảnh Trực lòng đau đớn, muốn bao dung đưa vợ về, nhưng bà vợ đã thay lòng đổi dạ, đôi bên ký đơn ly dị. Vợ theo người tình cũ định cư tại Australia, hai người không còn liên lạc thêm gì. Sau khi vợ Cảnh dứt nghĩa đoạn tình, Cảnh Trực cũng chuyển đi nơi khác.
Thỉnh thoảng Cảnh Trực đến ngồi ở Đá quý trần gian, không gọi tiếp viên, chỉ ngồi ngắm xem những cô gái xinh đẹp bốc lửa nhảy múa.
Trong một lần hỏi khách, Thanh Thanh hỏi đến Cảnh Trực, đêm ấy Cảnh Trực rất rầu rĩ, rượu vào lời ra tâm sự với Thanh Thanh rất nhiều.
Thanh Thanh nhận ra Cảnh Trực không thích kiểu người lanh lợi như cô, nên có lòng giới thiệu Tuyết Nhi. Không ngờ Cảnh Trực trúng luôn tình yêu sét đánh với Tuyết Nhi, từ đó gần như ngày nào cũng qua tìm Tuyết Nhi, nửa tháng sau đã đưa Tuyết Nhi ra ngoại ô nghỉ ngơi tại một resort.
Đêm ấy Cảnh Trực hôn nhẹ lên gáy Tuyết Nhi, trìu mến nói: “Ngủ sớm nhé.” Rồi ra phòng khác ngủ.
Tuyết Nhi cảm thấy người đàn ông này vừa giống người anh vừa giống người bạn, thấy mình hệt như một thú nuôi bé bỏng, trong lòng vô cùng hạnh phúc.
Đêm thứ hai, Cảnh Trực lại hôn nhẹ lên gáy Tuyết Nhi, lại trìu mến giục: “Ngủ sớm nhé.” Rồi y hệt như đêm trước, ra ngủ trên một chiếc giường khác.
Nửa đêm, Tuyết Nhi mơ màng cảm thấy Cảnh Trực đang hôn lên vai mình, bèn với tay ôm lấy Cảnh Trực.
Yêu nhau xong, Tuyết Nhi hỏi thử Cảnh Trực tại sao đêm đầu lại như thế, Cảnh Trực nói: “Xót em, em giống như một con búp bê Tây, lỡ làm hỏng thì sao?”
“Thế sao đêm nay anh lại….”
“Không nhịn được nữa….”
Tuyết Nhi cười lăn lộn trên giường, thấy người đàn ông này quá đáng yêu.
Tết Dương Lịch, Cảnh Trực và Tuyết Nhi về Đại Liên, đón cha mẹ cô lên Bắc Kinh, sống trong nhà Cảnh Trực một mùa nghỉ tết, cả Thẩm Ba cũng lên.
Cảnh Trực chăm chút gia đình họ Thẩm, trong lúc hai vị còn chưa biết Cảnh Trực từng ly hôn, anh đã nhanh chóng chiếm lấy tình cảm yêu mến của cả nhà, phụ huynh cũng đối xử với anh như con trai ruột.
Sau này biết được chuyện hôn nhân của Cảnh Trực, ông Thẩm chỉ nói ngắn gọn: “Con gái ta còn nhỏ, cháu phải tự biết cách sắp xếp việc riêng.”
Tổ chức sinh nhật lần thứ 18 cho Tuyết Nhi xong, gia đình tiến thêm một bước trong quá trình tiếp nhận quan hệ yêu đương của Tuyết Nhi và Cảnh Trực. Mùa xuân cùng năm, Tuyết Nhi quyết định từ bỏ Đá quý trần gian, từ bỏ chốn rượu hôi, trở về với cuộc sống người thường.
Nghe nói bữa tiệc mừng tối đó đều do Cảnh Trực chi trả trọn gói, thức ăn rất ngon miệng.
Lúc ăn cơm Cảnh Trực có hỏi tình hình của tôi, nghe xong chuyện lặng đi một lát, rồi bảo: “Tớ có quen giám đốc Vương ở công ty Vân Hải, mai tớ sẽ gọi cho ông ta một cú, cậu qua đó thử xem.”
Công Ty Vân Hải chuyên làm đại lý cho các công ty nước ngoài có thương hiệu lớn, hồi còn ở Trung Quan Thôn tôi đã biết tiếng họ, cũng đã từng qua Vân Hải làm vài vụ.
Tôi chỉ nghĩ đó là lời hứa suông nơi bàn tiệc, nên chỉ cười qua loa cho xong.
Chiều ngày thứ hai tôi nhận được điện của Cảnh Trực, anh yêu cầu tôi 9 giờ sáng hôm sau mang theo các loại bằng và hồ sơ lý lịch tới công ty Vân Hải.
Buổi phỏng vấn diễn ra suôn sẻ, nhân sự thông báo tuần sau tôi có thể đến làm tại bộ phận tiêu dùng, mức lương tạm thời là 1500, mức lương cố định sẽ là 5000 tệ, cuối năm có thêm tiền thưởng.
1500 thì 1500, từng bước từng bước vậy, tôi tự tin vào năng lực của mình, công ty lớn như Vân Hải, tiền lương có khi sẽ còn hơn 5000 tệ.
Tôi gọi điện báo tin vui cho Diệp Tử, nói ngày mai nhất định phải mời Tuyết Nhi và Cảnh Trực dùng cơm, Diệp Tử cười bảo: “Anh cũng là người có bằng cấp có năng lực, nếu không, đến Cảnh Trực cũng không thể giúp anh. Chúng mình xem có cơ hội nào cảm ơn họ vậy.”
“Lát nữa anh qua tìm em được không?” Tôi hỏi Diệp Tử.
“Không cần đâu, hôm nay Tiểu Ngọc về rồi, em hẹn với nó tối nay gặp ở Đá quý trần gian. Nói thật, không phải vì nó gọi em cũng không muốn đi, em hơi cảm nên thấy khó chịu.”
Tôi quan tâm hỏi xem em đã uống thuốc chưa, Diệp Tử nói việc nhỏ, anh khỏi lo, tối nay ngủ sớm nhé.
Chương 30
12h đêm, Diệp Tử gọi điện tới.
Thời gian dài qua tôi đã hình thành thói quen ngủ muộn, lúc Diệp Tử gọi đến tôi đang xem ti vi, xem đội bóng Trung Quốc đá thế nào mà khiến mọi người đều phẫn nộ.
Nói cho cùng, người hâm mộ bóng đá Trung Quốc hơi nhỏ mọn.
Vừa xem xong trận đấu đã la ó, la ó xong lại hối hận xanh tím ruột gan.
Giống như yêu một người mình không nên yêu, cứ thất bại hết lần này qua lần khác, vẫn quyết không lùi bước, mạnh mẽ chiến đấu đến cùng.
Tôi cũng là một kẻ nhỏ mọn.
Trong điện thoại Diệp Tử thông báo em cảm nặng hơn, họng đau, nếu tối nay không uống thuốc sợ rằng mai sẽ sốt, nhưng muộn quá rồi không biết mua thuốc ở đâu, ngỏ ý hỏi liệu tôi có thể mua thuốc mang đến nhà cho em.
Mang, không mang sao được? Đợi chúng mình có tiền, đừng nói vài ba cái hộp thuốc, chỉ cần Diệp Tử thích, anh có thể mua cả cái nhà máy chế thuốc.
“Mà anh cũng biết chìa khóa ở đâu rồi, nếu anh đến trước cứ vào thẳng nhà luôn, trời lạnh đừng đợi ở ngoài. Em ở đây cũng sắp xong rồi, khách đã thanh toán, chỉ đợi lấy tiền boa là về được.” Diệp Tử dặn.
Tôi gập điện thoại lại, nhanh chóng thay đồ, mua thuốc không có vấn đề gì, ngay dưới nhà tôi có một tiệm thuốc, nửa đêm vẫn mở cái cửa nhỏ, chuyên bán cho người cần dùng thuốc dùng bao gì đó.
Bố mẹ đã ngủ cả, tôi rón rén mở cửa, trộm nghĩ Diệp Tử thi thoảng bị ốm cũng hay.
Đêm nay lạnh thật, gió Tây - Bắc thổi mạnh, tôi co người rảo bước lên lầu.
Ở tầng lầu nào cũng mắc đèn, nhưng hôm nay thật lạ lùng, cả tòa nhà không một tầng nào có đèn sáng, tôi nghĩ ngợi không hiểu có phải họ cắt điện, rồi lại hình dung thân thể ngon lành của Diệp Tử dưới ánh nến.
Vừa nghĩ lung tung tôi vừa ấn phím C trên di động, di động tỏa ra một ánh sáng xanh rọi lên bậc cầu thang. Càng đi mắt càng quen với màn đêm đen, tôi còn phát hiện thấy ánh trăng le lói rọi xuống từ một cửa sổ.
Trèo lên tầng 3, tôi đi tiếp. Bỗng nghe thấy ở tầng trên có tiếng động gì đó, có vẻ ồn ào, có cả tiếng nói chuyện, nhưng bên ngoài cửa sổ tiếng gió rất to, không nghe rõ họ đang nói gì, hình như còn có…hình như là….GIỌNG CỦA DIỆP TỬ?
Tầng năm?!
Đầu óc bỗng hiện ra cảnh tượng không hay, có vẻ không ổn lắm.
Tôi đóng di động lại, bỏ vào túi, bước từng bước rất nhẹ.
Qua tầng bốn, tôi bước thêm vài bậc nhìn lên trên, trong ánh trăng yếu ớt, tôi nhìn thấy hai người đàn ông cao lớn đang ra sức đẩy Diệp Tử, một đứa trong bọn gằn giọng: “Đ.m mày nhanh lên, có mỗi việc mà lề mề thế à?”
Diệp Tử rơm rớm nước mắt nói: “Đại ca, đừng đánh em, em đang tìm ạ…Các anh có thể lấy hết tiền đi….”
“Đừng lèm bèm! Nói nữa tao xử luôn, tìm chìa khóa mau lên!”
Tôi nhìn thấy lưỡi dao găm sáng lóe lên trong tay họ.
Máu đã dồn lên tới não, dựa vào vài năm luyện tập trong quân đội, tôi tin hạ gục một hai thằng kia không là vấn đề, có điều…nhỡ ra bây giờ bổ vào, sợ rằng chúng cuồng tâm làm liều! Tôi nhìn thấy con dao đã kề sát cổ Diệp Tử!
Ông trời đang thử thách lòng cam đảm và sự khôn ngoan của tôi!
Tôi đứng ở tầng dưới chừng 20 giây, trong lúc chúng đẩy Diệp Tử vào trong nhà, tôi khẽ khàng đi xuống.
Tôi lao như điên ra khỏi khu nhà, mẹ ơi, cho con mọc thêm 8 cái chân dài, mau mau đi tìm người trợ giúp!
Tôi nhớ rõ ra khỏi cổng chính khu nhà rẽ qua chính là đồn công an phường, có lần tôi còn trêu Diệp Tử, bọn em sống ở đây khá hay đấy chứ, lại còn khá gần chỗ công an.
Tôi lao đi như một gã điên, câu đầu tiên chính là: “Nhanh nhanh…đi với tôi…đi, có…có dao…cướp giật!”...
« Trước1...1718192021...35Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Yêu Nữ Quậy Bar bạn có thể xem thêm yeu nu quay baryeu nu quay bar còn nữa nè

Yêu Nữ Quậy Bar v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00043s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Duck hunt