Teya Salat
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 16:27,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 28817 Views


Gió biển vỗ nhẹ gương mặt của cô, mái tóc dài buông sau lưng, nhè nhẹ tung bay, nhưng lòng của cô vẫn còn ứ đọng, không thể thanh thản.
Bỗng nhiên, phía sau truyền đến tiếng ca ——
"Why do bird suddenly appear, Everytime you cue near, Just like me they long tobe, close to you..."
Cô cười, "Close to you". Cô nhìn lại, cách ô cửa kính phòng, thấy anh đang cầm lấy Microphone của du thuyền, hướng cô hát ——
"Why do star fall down from the sky, Everytime you walk by, Just like me they long to be Close to you..."
(Vì sao sao từ trên trời giáng xuống? Chỉ cần nàng vừa đi gần. Tựa như ta giống nhau, bọn họ cũng khát vọng đến gần ngươi.)
Cô trong lòng bừng lên ấm áp, nghe tiếng hát cất lên từ chất giọng trầm thấp của Đàm Hạ Thụ.
"Close to you, oh~~close to you, close to you."
Ánh mắt nồng nhiệt chăm chú nhìn cô, cô mỉm cười, đón nhận ánh mắt anh.
Anh ngâm nga lặp lại Close to you,... Phảng phất tâm của bọn họ, một cách thần kỳ cũng từ muôn dặm xa cách mà nhích gần, nhích gần.
Chỉ trong một cái chớp mắt, nữ anh hùng hào kiệt Hùng Bảo Bảo từng ba lần vô địch võ thuật, cuối cùng cũng không thể kháng cự được ma lực tình yêu, nếm tư vị yêu thương ngọt ngào, trầm luân trong biển tình yêu.
Bốn mắt nhìn nhau, bài ca đưa tình, du thuyền lung lay, cô cảm thấy cô yêu người đàn ông này. Thì ra yêu một người cảm giác lại thư thái như vậy, lười biếng, bay bổng, rất ngọt ngào a. Dường như bị cảm giác hạnh phúc trong suốt đoàn đoàn lớp lớp bao vây, dường như cả thế giới này chỉ còn lại có anh, như thế chói mắt, đáy mắt cô lóe sáng, Bảo Bảo cảm thấy cả người từ trong ra ngoài sáng lên.
Từ không chấp nhận ai chinh phục, cô giờ đây cam nguyện đầu hàng khi chạm đến đáy mắt anh.
Anh cố định phương hướng đi tới, đi ra khỏi phòng lái, trở lại bên cạnh cô.
"Trời sắp tối rồi."
Anh ngồi ở bên người cô.
"Thực vui vẻ."
Cô theo bản năng thuyết.
"Không nỡ về nhà?"
Hạ Thụ nghe vậy mỉm cười, vén sợi toác lòa xòa trên má cô.
"Thì ra là cùng anh hẹn hò vui vẻ như vậy?"
Cô ngẩng cằm, cười liếc anh, không trả lời.
Di? Chấp nhận? Anh khiêu mi.
"Không theo anh đấu võ mồm nữa rồi?"
Cô không phải là rất thích cậy mạnh ?
"Hy vọng em mở miệng cãi lại anh? Em thật không nên để anh thất vọng, anh —— "
"Hắc!"
Lấy ngón tay nhẹ che môi của cô, đáy mắt tràn ngập nụ cười.
"Em im lặng đi, anh có phần thưởng cho em."
"Phần thưởng?"
Cô cười, lông mày giương lên.
"Đúng a."
"Cái gì?"
Cô đối mặt với anh, ngồi thẳng người.
Hạ Thụ khom người lục trong đống đồ mới lặn dưới nước lên, cầm lên chiếc lọ vừa nhặt được.
"Thu hoạch của chúng ta a!"
Anh giơ giơ lên chiếc lọ.
"Anh xem qua, không có quá hạn."
Kéo ra móc kéo.
Cô kinh ngạc:
"Uy, anh muốn uống nó?"
"Có gì không thể."
Anh uống một ngụm thật to.
"Ừ..."
Nhắm mắt lại, bộ dạng như đang thưởng thức nhân gian mỹ vị.
"Tư vị như thế nào?"
Cô tò mò .
"Tuyệt không thể tả."
Anh tà liếc mắt nhìn cô một cái, đem cái chai đưa về phía cô.
"Em uống một chút xem, có mùi vị của đại dương."
"Em không thích."
Cô đẩy ra tay của anh.
"Em không dám? Sợ cái gì?"
Anh tung mình, gục ở trên người cô, cười cúi nhìn cô.
"Em không phải là cái gì cũng không sợ?"
Cơ thể nặng nề của anh cơ hồ dán chặt trên người cô, khiến cho hô hấp của cô có chút dồn dập.
"Ai biết là do ai ném nó xuống đáy biển? Em không uống thứ đồ uống không rõ lai lịch..."
"A!"
Hạ Thụ chợt ôm bụng, sắc mặt đột biến.
"Đau..."
"Làm sao?"
Bảo Bảo vội lấy cái chai vứt xuống đât, vỗ nhẹ lưng anh.
"Đau ở đâu? Bụng? Rất đau sao? Đáng chết! Ngu ngốc, nói anh đừng uống anh hết lần này tới lần khác..."
Anh tiến sát lại chỗ cô.
"Nguy rồi, đau quá..."
Mặt chôn ở trước ngực cô.
"Uy ——"
Bảo Bảo khóe mắt co quắp, cúi nhìn tên đàn ông đang hướng trong ngực cô cọ cọ.
"Anh đang diễn trò gì? Mau. Cút. ra!"
"Anh đau bụng."
Anh chôn ở trong bộ ngực mềm mại, mỉm cười.
"Dời đi tay của anh!"
Cô trừng mắt nhìn bàn tay đang vuốt ve ở mông mình.
"Anh cần an ủi."
Hạ Thụ ngẩng đầu, thưởng cho cô một ánh mắt vô tội.
"Em xem anh là cần một ngàn đồng."
"A?"
Bảo Bảo giơ hai tay thổi thổi, hừ lạnh.
"Vừa vặn năm trăm, bành bạch hai bên chính là một ngàn đồng."
(Clair: ý là hai bàn tay, bạch, bạch 2 phát ^^)
Hạ Thụ ánh mắt tối sầm lại, vội vàng che kín hai má.
"Uy, đừng động thủ."
"Sắc lang."
Cái gì đau bụng? Căn bản là muốn ăn đậu hủ của cô, cần ăn đòn!
Anh ở trước ngực cô, nhếch miệng cười.
"Sắc lang? Không, anh chính là kìm lòng không đậu, vì em xinh đẹp mà kìm lòng không đậu."
Anh hai tròng mắt đen lóng lánh tình dục.
"Sắc lang, đừng có đè em nữa."
Cô nheo mắt lại, dùng tay đẩy mặt anh ra, ánh mắt anh quả thực rất sắc tình đó.
"Em có hiểu hay không tình thú?"
Hai tay anh khởi động trên người, cúi trừng cô.
Cô lạnh lùng trả lời:
"Anh có biết hay không cảm thấy thẹn?"
Ánh mắt của anh nóng rực.
"Thứ lỗi cho anh, anh chỉ là quá muốn thân cận bạn gái của mình, anh mới vừa không phải là hát muốn "thân cận em"? Close to you? Em không phải là rất cảm động sao?"
"Em có nói cho anh em rất cảm động sao?"
Cô khiêu mi.
Anh biết cô không có tức giận. Bởi vì trong ánh mắt mỹ lệ của cô lóe ra nụ cười.
"Em mới vừa cười a!"
Anh lười biếng nói, phảng phất rất hưởng thụ cùng cô tranh cãi.
"Đó là bởi vì bài hát của anh buồn cười."
Cô cùng anh đấu võ mồm .
"Nga?"
Anh sách sách nói:
"Hùng tiểu thư, những lời này thực thiếu sức thuyết phục, anh đối với tiếng hát của mình rất có lòng tin."
"Đàm tiên sinh ——"
Cô nháy mắt mấy cái.
"Em đính chính, em không phải vì giọng hát của anh cảm thấy buồn cười, em cảm thấy buồn cười vì bộ dạng anh cầm Microphone ca hát rất ngu."
Anh lắc đầu lại là sách sách nói:
"Hùng tiểu thư, anh đối với bộ dạng của mình cũng là rất có lòng tin, anh rất tin bất luận anh làm cái gì, xem ra cũng không ngu xuẩn, anh nghĩ em là vì mị lực siêu phàm thoát tục của anh mà cười."
"Đàm Hạ Thụ!"
Bảo Bảo ánh mắt lóe sáng .
"Ừ hừ?"
Cô ngón tay nhẹ nhẹ gật gật khuôn mặt của anh, lười biếng nói:
"Em phải lặp lại câu nói lúc nãy của mình."
"Nga? Câu nào?"
"Anh có biết hay không cảm thấy thẹn?"
Cô trợn trắng mắt.
"Mị lực siêu phàm thoát tục? Sách! Thế này mà anh cũng có thể nói ra miệng."
"Hùng Bảo Bảo."
Anh cúi người, làm cho cô cảm nhận được nhiệt khí phát ra từ thân thể anh.
"Làm gì?"
Mắt của cô tối sầm. Thân thể của anh, so sánh với cô tưởng tượng còn to lớn hơn nhiều.
"Anh đối với tính tình thích lảng tránh của em vẫn rất thưởng thức."
Anh cúi đầu, mũi chạm vào mũi của cô, cảm nhận cô hô hấp dồn dập .
"Sặx... Làm chi?!"
*****
Cảnh báo!!!!!
Phần này chỉ dành cho đối tượng 17+, ai chưa đủ tuổi mà mon men đi đọc, Clair không chịu trách nhiệm!
Đáng giận, sáp quá gần đi? Cô len lén nắm chặt quả đấm, chuẩn bị công kích sắc lang.
"Anh phát hiện một chuyện."
"Cái gì?"
Ừ, dám gần chút nữa, liền đánh hắn.
"Em mỗi khi ở một mình với anh, biểu hiện rất không được tự nhiên."
"A? Em nào có!"
Nói lung tung, Bảo Bảo phản bác:
"Em chỗ nào không được tự nhiên?"
Quả đấm siết chặt.
"Em rõ ràng rất yêu thích anh, mới vừa rồi nghe anh hát tình ca, nét mặt của em rõ ràng rất say mê, miệng lại không chịu thừa nhận, như vậy còn không coi là không được tự nhiên?"
"Uy!"
Tự đại cuồng.
Anh hít sâu một cái chậm rãi nói:
"Nhưng anh thật cao hứng."
Bảo Bảo mở to mắt.
"Lại? Anh lại cao hứng rồi?"
Anh có vẻ rất dễ dàng cao hứng ai.
"Bảo Bảo..."
Anh bỗng nhiên dùng sức bưng lấy mặt của cô, hai tay thân mật, nhiệt tình dán sát gương mặt cô.
"Làm gì!"
Quả đấm của cô uy hiếp chống vào cằm anh.
Anh đối với thái độ của cô vẫn rất nhất trí, dùng tinh thần Thiết kim cương (vững vàng), đối với sự uy hiếp của nữ Lão Đại chẳng thèm ngó tới, không sợ không hãi.
"Anh cao hứng em khi một mình đối với anh không được tự nhiên, kia đại biểu một chuyện, em thật yêu thích anh. Có thể, em đã yêu anh. Không! Tuyệt đối là em yêu anh."
"Anh, anh... anh, anh..."
Bảo Bảo mặt đỏ lên, gấp đến độ đầu choáng váng não trướng. Kỳ quái, bất luận cô nói thế nào, anh cũng có thể vặn vẹo thành ý tứ có lợi đối với anh? Hảo vô lại! Nhưng là, cô làm chi đỏ mặt? Làm chi tức giận? Tại sao nói không ra lời phản kích? Tại sao không thể tỉnh táo? Đầu trống rỗng, mặt đỏ tới mang tai nhìn chằm chằm gương mặt mỉm cười của anh, đôi mắt đen thẳm,... từ khi nào miệng lưỡi cô lại kém cỏi rồi?...
« Trước1...1819202122...31Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết bạn có thể xem thêm xuyt dung noi ta yeu han dan phi tuyetxuyt dung noi ta yeu han dan phi tuyet còn nữa nè

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00050s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện