XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:03,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 28809 Views


Hạ Thụ gương mặt anh tuấn cùng tiếng nói tràn đầy từ tính, lập tức khiến trái tim của những vị khách nữ bên dưới trở thành tù binh của anh, trừ vị kia đang trên đài chờ chuẩn bị đánh người – Hùng Bảo Bảo! Cô hừ một tiếng, khinh thường lời nói buồn nôn của anh.
"Nga?!"
Người chủ trì ánh mắt sáng lên.
"Này có thể nói, anh là muốn theo đuổi vị tiểu thư này sao?"
Dưới sự cổ vũ của mọi người, người chủ trì hài hước nói:
"Đàm tiên sinh, chẳng lẽ không có dạy anh chiêu tặng hoa hồng sao? Con gái thích nhất là hoa hồng ."
"Có a, bất quá nghe nói cô ấy đem hoa hồng buổi sáng tôi tặng đạp nát."
Đàm Hạ Thụ cười ngắm Bảo Bảo, Bảo Bảo hừ một tiếng, vuốt vuốt tóc.
Phốc! Đinh Tử Nhu nghe ra cười to, cô chính là chứng nhân.
Đàm Hạ Thụ nhún vai nói:
"Hiển nhiên cô ấy đối với đánh nhau tương đối có hứng thú."
"Nói nhảm thật nhiều, mau đánh đi!"
Bảo Bảo chống hông, không nhịn nổi nữa. Chờ một chút đem hắn đánh tới thành đầu heo, nhìn hắn còn cười được hay không.
"Tốt! Các vị, chúng ta cùng mở to mắt theo dõi."
Người chủ trì trong tiếng hoan hô đi xuống lôi đài, trọng tài ra sân đứng ở giữa hai người, phất tay thổi còi. Khán giả bên dưới hô hào "Đánh", Bảo Bảo xông về phía Đàm Hạ Thụ, vung quyền hướng đánh tới, tung về phía khuôn mặt anh tuấn.
"Wow a ~~ "
"CO OL (office lady)!"
Mọi người kinh hô, Đinh Tử Nhu che mắt không đành lòng nhìn.
Không có trúng! Đàm Hạ Thụ thấp người né tránh quả đấm.
Bảo Bảo đuổi theo, tung ra quyền thứ hai, quyền nhanh như gió, lực đạo hung mãnh, mọi người lại một trận kinh hô. Đinh Tử Nhu bị làm cho sợ đến mãnh liệt niệm A Di Đà Phật.
Tiếp theo, hình ảnh quỷ dị, kinh hãi mọi người.
Đàm Hạ Thụ không có chuyện gì, có việc chính là kẻ đánh người Hùng Bảo Bảo. Cô a một tiếng, bỗng nhiên ngã nhào trên đất.
Di? Làm sao như vậy? Mọi người há hốc mồm, Đàm Hạ Thụ không có xuất thủ a, Hùng Bảo Bảo làm sao lại té trên mặt đất? Cuộc tranh tài tạm dừng, Hạ Thụ cùng trọng tài chạy về phía Hùng Bảo Bảo, Đinh Tử Nhu đẩy đám người ra xông về lôi đài.
"Lão Đại? Làm sao a? Lão Đại?"
Hùng Bảo Bảo gục trên mặt đất vẻ mặt rất thống khổ.
Đàm Hạ Thụ quỳ một chân trên đất, đưa tay muốn đỡ cô.
"Đừng, đừng đụng ta!"
Bảo Bảo vẻ mặt đau khổ, tay phải thử sờ hướng cổ.
Hạ Thụ hiểu ra.
"Trặc cổ?"
"Ngô..."
Cô đã quên làm nóng người. Đáng chết! Cô làm sao có thể quên chuyện trọng yếu như vậy?
Cuộc tranh tài bị buộc tạm dừng, người chủ trì hướng người xem dưới lôi đài giải thích nguyên nhân, xuỵt thanh cùng tiếng chửi rủa thất vọng cơ hồ oanh rụng nóc nhà
"Còn nói cho nam giới một bài học?"
"Còn không có đánh gục, Come on!"
Cuộc tranh tài đặc sắc bị bỏ dở, đám đông vốn hăng hái vây xem giờ đây hứng thú rã rời, tản đi phân nửa.
Bảo Bảo xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng. Đương trong tiếng xuỵt, cùng chửi rủa ầm ĩ, Đàm Hạ Thụ tháo găng, ôm lấy Bảo Bảo đứng dậy.
"Mau buông tôi xuống!"
Bảo Bảo cắn răng. Sợ cô không đủ xấu hổ sao? Cô oa oa gọi:
"Không được ôm tôi!"
Cô giãy dụa giãy dụa, Nhưng anh vẫn ôm không tha.
Cô trợn mắt cảnh cáo:
"Tôi nói thả tôi xuống."
"Nếu không? Đánh tôi sao?"
Anh nhếch miệng, cười đến vô lại.
*****
Đàm Hạ Thụ lái xe đưa Hùng Bảo Bảo cùng Đinh Tử Nhu về nhà, trên đường về, trong xe, Bảo Bảo ngồi phịch trên ghế ngồi, nghiêng mặt nói chuyện ——
"Hôm nay là tôi nhất thời sơ sót, nếu không anh đã sớm té trên mặt đất rên rỉ."
Cổ cứng ngắc, cô không thể làm gì khác hơn là duy trì tư thế hướng mặt về phía cửa sổ, cùng Đàm Hạ Thụ bên trái sặc thanh.
"Đúng, đúng, đúng."
Đàm Hạ Thụ rất tốt nhịn tùy cô phát tiết tâm tình. Cô đã rất xấu hổ, anh không đành lòng lại bỏ đá xuống giếng.
"Tôi bình thường tuyệt sẽ không phạm loại sai lầm này, nếu không phải vội vã đánh anh, tôi sẽ không quên làm nóng người."
"Đúng, là lỗi của tôi."
Hạ Thụ ngoài miệng nói xin lỗi, trong mắt tràn đầy nụ cười.
"Chờ cổ tôi bình phục, tái đấu một lần."
Bảo Bảo kiên trì muốn lấy lại mặt mũi.
"Không thành vấn đề."
Anh tiếng nói là lạ, giống như là đang cố gắng khắc chế mình không bật cười.
"Anh đang cười tôi?"
Nghe được ra anh khẩu khí có chút khác thường, cô liếc về phía sau.
"Tử Nhu, hắn có phải hay không đang cười?"
"..."
Đinh Tử Nhu cúi đầu không nói.
"Tử Nhu? Đinh Tử Nhu?!"
Bảo Bảo cố hết sức đem trọn thân thể hướng bên phải.
"Cậu làm chi?"
"Không có wow..."
Đinh Tử Nhu cúi đầu, hai vai run rẩy, không thể cười, ngàn vạn không thể cười. Cô không dám ngẩng đầu nhìn Bảo Bảo, chỉ cần vừa nhìn thấy mặt của Bảo Bảo, sẽ nhớ tới chuyện mới vừa phát sinh. Cô luôn luôn sùng bái nhất nữ nhân vô địch Lão Đại, nhưng lại dưới con mắt trừng trừng của mọi người, bị trật cổ, còn bị mọi người xuỵt, thật tốt cười.
Hùng Bảo Bảo ánh mắt rùng mình, khẩu khí nghạnh bang bang:
"Cậu làm chi vẫn cúi đầu?"
"Đâu."
Đinh Tử Nhu chậm rãi ngẩng đầu lên.
"Phốc ~~"
Trời ạ, không nhịn được nữa, cô chợt cười, Đàm Hạ Thụ cũng bật cười.
Hai người nhìn có chút hả hê trong tiếng cười, Hùng Bảo Bảo mặt xanh, ngoan âm nói:
"Chờ tôi bình phục, các người chết chắc!"
Trận này, Hùng Bảo Bảo thật xấu hổ, sau khi về nhà ngàn dặn vạn dò buộc Đinh Tử Nhu nhất định phải giữ bí mật.
Nhưng là một ngày sau, bữa ăn trưa, Hùng lão sư không vui nói:
"Khó có được đàn ông thích con, con không thể ôn nhu chút sao? Nhất định phải cùng người ta giao đấu? Đến ngay cả cổ cũng bị trặc, con như vậy hung dữ còn ai dám theo đuổi con?"
Lại tới PUB đi đánh nhau, cô rốt cuộc có hay không tự biết mình là con gái a?
Đáng giận! Bảo Bảo đang đeo nẹp cổ do bác sĩ chỉ định, giơ cao tờ báo che kín mặt. Đinh Tử Nhu chết tiệt, nhất định là cô ta nói với cha.
"Ba dạy cho con Không thủ đạo không phải là để đánh đàn ông, cái gì muốn theo đuổi còn trước phải đánh thắng được con?"
Kết quả cô bị niệm túc túc một canh giờ.
Mấy ngày sau, cổ Hùng Bảo Bảo đã không còn đáng ngại, có thể quẹo phải, chẳng qua là còn có chút nhức mỏi. Cô ở đạo trường hướng dẫn võ sinh luyện tập.
"Giáo luyện, PUB có tổ chức đấu võ kia ở đâu?"
Gia Cường đột nhiên hỏi.
"Giáo luyện, cô còn muốn cùng người kia đánh sao?"
Đại Nghiệp cũng đi theo hỏi.
Bảo Bảo khuôn mặt thanh tú xuất hiện sát khí, cô muốn làm thịt Đinh Tử Nhu!
Gia Cường:
"Đây là lần đầu tiên cô thất bại ai."
Đại Nghiệp:
"Tên kia lợi hại hay không?"
"Nếu ai dám nhắc lại chuyện này ——"
Hùng Bảo Bảo nghiến răng nghiến lợi:
"Ta đem hắn đánh cho thành đầu heo!"
Đại Nghiệp cùng Gia Cường câm miệng, nhưng một lát sau lại không nhịn được hỏi:
"Lần sau các người đánh nhau, bọn em có thể đi xem được không?"
"Giáo luyện, cô thật đánh thắng được hắn ta sao?"
"Ngu ngốc!"
Hùng Bảo Bảo mắng to:
"Nếu không phải tôi bị trật cổ, hắn sớm gục trên mặt đất, để cho người nhà khiêng ra ngoài."
Dám hoài nghi năng lực của cô, có lầm hay không? Một đống bằng khen treo đầy vách tường là giả sao?
Gia Cường cùng Đại Nghiệp trao đổi ánh mắt, cười hì hì.
"Kia nếu như hắn thắng..."
"Giáo luyện thật muốn làm bạn gái hắn?"
Rất khó tưởng tượng vị giáo luyện hung hãn này trở thành bạn gái của ai đó.
"Đó là không có khả năng!"
Bảo Bảo hỏa đại.
Cô đối với mình có lòng tin. Sau khi dạy Đại Nghiệp, Gia Cường xong, lại tới một nhóm nữ sinh cấp hai đến học kỹ thuật phòng thân. Kết thúc chương trình học, Bảo Bảo ngồi ở trước bàn nghỉ ngơi, bỗng nhiên xuất hiện một vị khách không mời mà tới.
*****
Đàm Hạ Thụ đi vào đạo tràng, vẫn là nụ cười so sánh với ánh mặt trời còn chói mắt, gợi cảm mị lực đến không gì sánh kịp.
"Có khỏe hơn chút nào chưa?"
Anh mỉm cười thăm hỏi, mang đến một bó hoa tươi thăm Hùng Bảo Bảo.
Cô nhìn thế nào cũng cảm thấy nụ cười kia có nhìn có chút mùi vị hả hê, nghiêm mặt nói:
"Cảm ơn, tôi đã khỏe nhiều rồi."
Sau khi khỏe hẳn lập tức đánh chết anh! Chờ xem, Đàm Hạ Thụ.
Hai người cách bàn vuông ngồi đối diện, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ mà vào, hiện lên trên khuôn mặt anh tuấn của anh.
"Có nghỉ ngơi tốt hay không? Buồn hay không? Tôi chở em đi hóng gió?"
Thanh âm của anh trầm thấp ấm áp.
"..."
Không để ý tới anh. Bảo Bảo phiền não cầm lấy tờ báo. Người nầy rất phiền a, làm chi cứ quấn lấy cô không tha? Hừ, chơi bời lêu lổng bại hoại, rỗi rãnh không có chuyện gì, tám phần là chạy tới giễu cợt cô.
"Có muốn ăn cái gì hay không? Tôi giúp em mua?"
Cô biểu hiện lạnh lùng, anh lơ đễnh, không thể bị cô ảnh hưởng tâm tình....
« Trước1...1011121314...31Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết bạn có thể xem thêm xuyt dung noi ta yeu han dan phi tuyetxuyt dung noi ta yeu han dan phi tuyet còn nữa nè

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00039s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện