XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 01:58,Ngày 30/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Dài Tín Đồ Shopping Có Baby

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 49234 Views



“Tôi muốn cảm ơn cô đã nhận tôi khi tôi đã vào giai đoạn cuối thế này,” tôi vội nói khi đưa sổ y bạ của mình ra. “Tôi thực sự biết ơn. Và tôi thích giày của cô quá!”

“Cám ơn cô!” Cô mỉm cưi. “Thử xem nào. Cô đã mang thai được hai mươi ba tuần... con so...” Ngón tay với móng được sơn sửa của cô dò xuống những ghi chép của bác sĩ Braine. “Cô có gặp vấn đề gì khi mang thai không? Lý do gì khiến cô không tiếp tục đến khám ở bác sĩ trước nữa?”

“Tôi chỉ muốn một phương pháp toàn diện hơn,” tôi nói, rướn người về phía trước một cách nghiêm trang. “Tôi đã đọc tờ rơi của cô và tôi thấy mọi liệu pháp của cô đều có vẻ rất tuyệt.”

“Liệu pháp?” Trán cô nhăn lại.

“Các phương pháp sinh nở, ý tôi là thế,” tôi sửa chữa tắp lự.

“Được rồi.” Venetia Carter lôi từ ngăn kéo ra một cặp hồ sơ màu kem, cầm chiếc bút máy vỏ bạc viết “Rebecca Brandon” lên mặt trước bằng một kiểu chữ nghiêng nghiêng bay bướm. “Còn nhiều thời gian để cô quyết định sẽ sinh nở theo cách nào mà. Nhưng trước tiên hãy cho tôi biết thêm về cô. Theo tôi hiểu thì cô đã kết hôn, đúng không?”

“Vâng.” Tôi gật đầu.

“Thế hôm nay chồng cô có đến không? Anh Brandon, phải không nhỉ?”

“Anh ấy lẽ ra đã ở đây rồi.” Tôi tặc lưỡi vẻ xin lỗi. “Chắc là anh ấy đang tranh thủ họp hành công chuyện trong xe một chút. Nhưng sẽ vào đây ngay thôi.”

“Không sao.” Cô ngẩng đầu lên mỉm cười, hàm răng trắng bóng hoàn hảo. “Tôi chắc là chồng cô rất phấn khích khi có con.”

“Ôi, đúng thế!” Tôi đang định kể với cô từ đầu đến cuối vụ chúng tôi đi siêu âm lần đầu tiên thì cửa bật mở.

“Anh Brandon đã đến,” cô tiếp tân nói, và Luke vừa sải bước vào vừa nói, “Xin lỗi, xin lỗi, anh biết anh muộn rồi...”

“Cuối cùng anh cũng đến, Luke!” tôi nói. “Đến gặp bác sĩ Carter đi anh.”

“Thôi mà!” Cô lại cười. “Gọi tôi là Venetia đi, ai cũng gọi thế…”

“Venetia?” Luke đứng chết trân và nhìn Venetia chằm chặp như thể không tin nổi vào mắt mình. “Venetia? Là em đấy ư?”

Miệng Veneria Carter há hốc.

“Luke?” cô nói. “Luke Brandon?”

“Hai người biết nhau sao?” tôi kinh ngạc nói. Trong một giây, không ai nói gì hết.

“Bọn anh biết nhau hồi học ở Cambridge,” cuối cùng Luke nói. “Nhiều năm trước rồi. Nhưng...” Anh bóp trán. “Venetia Carter. Em lấy chồng rồi à?”

“Em đơn phương đổi họ,” Venetia nói, nở nụ cười buồn bã. “Là anh thì anh cũng đổi chứ?”

“Thế trước khi đổi thì tên cô là gì?” tôi lịch sự hỏi, nhưng không ai trong số họ có vẻ gì là nghe thấy tôi cả.

“Bao nhiêu năm rồi nhỉ?” Luke trông vẫn bàng hoàng.

“Lâu rồi. Lâu lắm rồi.” Cô luồn tay qua mái tóc và nó vào nếp thành một dòng suối đỏ hoàn hảo. “Anh có còn gặp ai trong hội nhà Brown không? Jonathan chẳng hạn? Hay là Matthew?”

“Mất liên lạc sạch.” Luke nhún vai. “Em thì sao?”

“Em vẫn liên lạc với vài người bọn họ hồi ở Mỹ. Nhưng giờ trở lại London rồi thì chỉ thỉnh thoảng có điều kiện mới gặp thôi...” Một tiếng bíp phát ra từ trong túi cắt ngang lời cô. Cô với lấy máy nhắn tin tắt đi. “Xin lỗi, em cần gọi điện thoại. Em sang phòng bên một chút.”

Khi cô biến mất tôi nhìn Luke. M sáng bừng lên như thể hôm nay là Giáng sinh.

“Anh biết Venetia sao?” tôi nói. “Tuyệt quá!”

“Thế ư?” Anh lắc đầu hoài nghi. “Cô ấy thuộc nhóm bạn anh quen biết hồi học ở Cambridge. Tất nhiên hồi đó tên cô ấy là Venetia Grime.”

“Grime?” tôi không thể nhịn một tiếng cười khúc khích.

“Không thể là cái tên hay nhất cho một bác sĩ.”[3"> Anh toe toét cười đáp. Chả lấy gì làm ngạc nhiên khi cô ấy đổi họ cả. “Anh có thân với cô ấy lắm không?”

[3">. Trong tiếng Anh, "grime" có nghĩa là "bụi bẩn, cáu ghét”.

“Bọn anh học cùng trường.” Luke gật đầu. “Venetia lúc nào cũng thông minh đến không tin được. Cực kỳ giỏi. Anh luôn biết rằng cô ấy sẽ thành đạt trong cuộc sống...” Anh ngưng bặt khi cánh cửa mở ra và Venetia quay lại.

“Thật xin lỗi quá!” Cô tiến lại ngồi xuống trước bàn, gác chân nọ lên chân kia một cách thoải mái trong chiếc quần Armani. “Chúng ta đang nói đến đâu nhỉ?”

“Tôi vừa mới bảo với Luke thật là tình cờ làm sao!” tôi nói. “Cô và anh ấy lại quen biết nhau từ trước.”

“Chẳng phải lạ thường hay sao?” Cô cất tiếng cười trong veo. “Trong số hàng trăm bệnh nhân của tôi, tôi chưa từng có ai là vợ của bạn trai cũ cả!”

Nụ cười hơi đóng băng trên mặt tôi.

Bạn trai cũ ư?

“Em đang cố nhớ xem bọn mình đã hẹn hò bao lâu, Luke ạ,” cô nói thêm. “Phải một năm không nhỉ?”

Họ đã hẹn hò một năm cơ à?

“Anh không nhớ nữa,” Luke nói một cách thoải mái. “Lâu lắm rồi.”

Gượm đã. Gượm một phút thôi. Quay lại. Hình như mình đã bỏ lỡ một nhịp nào đó.

Venetia từng là bạn gái của Luke hồi ở Cambridge ư? Nhưng... anh chưa từng nhắc đến cô ta. Trước đây tôi chưa từng nghe nhắc tới Venetia.

Ý tôi là... không phải như thế có gì quan trọng hay làm sao. Sao chuyện đó lại quan trọng cơ chứ? Tôi không phải hạng người phải khó chịu vì người yêu cũ của chồng trong quá khứ. Bản tính tôi không phải kẻ hay ghen tuông. Trên thực tế, tôi thậm chí có thể còn không nhắc đến nó nữa kìa.

Mà cũng có thể là có, chỉ tình cờ thôi.

“Vậy, anh yêu, em không nhớ là anh từng nhắc đến Venetia,” tôi nói với Luke kèm theo một tiếng cười thoải mái nho nhỏ. “Không buồn cười sao?”

“Đừng lo, Becky.” Venetia rướn người về phía trước với vẻ tự tin. “Tôi biết khá chắc rằng mình không bao giờ là tình yêu của đời Luke.” Tôi cảm thấy một nguồn hạnh phúc ấm áp dâng lên trong mình, “Ừ phải,” tôi nói, cố tỏ ra khiêm tốn. “Ừ thì...”

“Mà là Sacha de Bonneville,” cô nói thêm.

Cái gì? Cái gì?

Tình yêu của đời Luke không phải là cái cô Sacha de Bonneville chết tiệt đó! Mà là tôi! Vợ anh!

“Ngoài cô ra, tất nhiên, Becky ạ!” cô thốt lên, với một tiếng cười thánh thót ra chiều xin lỗi. “Tôi chỉ đang nói chuyện hồi đó thôi. Trong hội nhà Brown ấy. Dù sao đi nữa,” Venetia hất mái tóc đỏ chói ra sau và lại cầm giấy bút lên, “trở lại với chuyện sinh nở nào!”

“Ừ,” tôi nói, lấy lại bình tĩnh, “Ừm, tôi đang nghĩ đến chuyện có lẽ sẽ sinh con trong trong nước với hoa sen...”

“Nhân tiện, một tối nào đó anh nên đến đây, Luke,” Venetia ngắt lời tôi. “Gặp lại vài người trong hội cũ.”

“Anh rất muốn đến!” Luke nói. “Bọn anh rất muốn đến, đúng không, Becky?”

“Vâng,” tôi nói sau khi ngừng lại một chút. “Ý tuyệt hay.”

“Xin lỗi vì đã cắt ngang, Becky.” Venetia cười với tôi. “Nói tiếp đi. Sinh con trong nước, cô đang nói thế nhỉ?”



Chúng tôi ở đó thêm hai mươi lăm phút nữa, nói chuyện về vitamin và xét nghiệm máu và một đống các thứ khác. Nhưng nói thật là đầu óc tôi không thực sự để ở mấy chuyện đó.

Tôi đang cố tập trung, nhưng tất cả những hình ảnh gây xao nhãng ấy cứ nhảy vào đầu tôi. Như hình ảnh Luke và Venetia từ đầu đến chân diện đồ sinh viên của trường Cambridge, đắm đuối hôn nhau trên một chiếc thuyền thúng. (Từ này có phải cái mình đang nói đến không? Hay là thuyền đáy bằng? Dù sao thì ý mình là thuyền có cái sào ấy.)

Và rồi tôi cứ hình dung ra cảnh anh lùa tay vào mái tóc dài màu đỏ ấy. Và thì thầm, “Venetia, anh yêu em.”

Thật ngu xuẩn. Tôi cá là anh chưa từng nói với Venetia là anh yêu cô ta.

Tôi cá... một nghìn bảng.

“Becky?”

“Ối!” Tôi chợt nhận ra rằng cuộc hẹn đã kết thúc. Luke và Venetia đã đứng dậy, chờ tôi.

“Vậy cô sẽ lên kế hoạch sinh con cho tôi chứ, Becky?” Venetia nói khi mở cửa.

“Chắc chắn rồi!”

“Không có gì phức tạp quá đâu!” Cô mỉm cười. “Tôi chỉ muốn có một cái nhìn chung về chuyện cô hình dung việc sinh con ra sao thôi. Còn Luke, em sẽ gọi cho anh. Em biết vài người trong hội cũ rất muốn gặp anh.”

“Tuyệt!” Mặt anh đầy sinh khí khi anh hôn lên cả hai má cô ta. Rồi cửa đóng lại và chúng tôi đi ngược trở lại hành lang.

Tôi không chắc Luke đang nghĩ gì.

Tôi không hoàn toàn chắc mình đang nghĩ gì, nói thật là thế. “Ừm,” cuối cùng Luke nói, “rất ấn tượng. Rất rất ấn tượng.”

“Ừm... phải!”

“Becky.” Luke đột nhiên đứng khựng lại. “Anh muốn xin lỗi. Em đã đúng còn anh thì sai.” Anh lắc đầu. “Anh xin lỗi vì đã phản ứng tiêu cực đến thế với chuyện đến đây. Em nói đúng, anh đã thành kiến và ngu ngốc. Nhưng em đã ra một quyết định hoàn toàn đúng đắn.”

“Được rồi.” Tôi gật đầu vài lần. “Tức là... tức là anh nghĩ chúng ta nên chuyển sang Venetia?”

“Chính xác!”Anh cười, hơi bối rối. “Em không muốn sao? Chẳng phải giấc mơ của em đã thành hiện thực sao, đến đây ấy?”

“Ờ... vâng,” tôi nói, gấp hai rồi gập tư rồi gập tiếp tờ rơi Các lựa chọn Giảm đau Thay thế. “Tất nhiên là đúng thế.”...
« Trước1...1415161718...59Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Dài Tín Đồ Shopping Có Baby bạn có thể xem thêm truyen dai tin do shopping co babytruyen dai tin do shopping co baby còn nữa nè

Truyện Dài Tín Đồ Shopping Có Baby v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00057s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện