watch sexy videos at nza-vids!
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 18:33,Ngày 14/05/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Đi

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38761 Views


Nghe được câu trả lời của cô, anh khẽ cong khóe miệng lên, lúc này, một sóng lớn dồn lên boong tàu, Đường Diệp Trạch hoàn toàn mất thăng bằng, nhưng mà phản ứng đầu tiên của anh không phải là tóm lấy lan can, mà là nâng lên một cánh tay lên ôm chặt cơ thể Liêu Bắc Bắc, nhưng không ngờ, lần này ôm hơi cao, cánh tay vừa vặn đặt trước ngực Liêu Bắc Bắc.
Ngay sau đó, nước biển xô vào, Liêu Bắc Bắc chẳng buồn bận tâm đến đụng chạm thân thể, nắm chặt lấy lan can, nhưng mà nước biển cuộn trào mãnh liệt đẩy cả hai người bọn họ ngã nhoài xuống sàn tàu.
Trừ cả người ướt đẫm ra, coi như là hạ cánh an toàn rồi.
“Xin lỗi, nhất thời gấp gáp. . . . . .” Anh nói xin lỗi vì mình ôm sai chỗ.
Liêu Bắc Bắc nhìn Đường Diệp Trạch ướt sũng như chuột lột, phì cười một tiếng, vò rối mái tóc ướt nhẹp của anh, cười ngọt ngào: “Nói xin lỗi cái gì a, tôi phải cám ơn anh.”
Đây là buổi tối vui vẻ nhất từ khi cô đến Vạn Điệp thành tới nay.
Nếu như không phải là con sóng biển kia đúng lúc xô đến đây, suýt chút nữa cô đã quá xúc động mà muốn ôm anh.Chương 34: Anh cần một lý do từ bỏ
Công việc gọi thầu của Địa ốc Đường thị tiến hành khua chiêng gõ trống, mấy ngày nay Liêu Bắc Bắc gần như không ngủ được một giấc ngon lành. Đáng sợ hơn chính là, ngày nào Đường Diệp Hoa và Đường Diệp Trạch cũng vì kế hoạch phong tỏa vùng biển mà không ngừng tranh luận, hai bên bên nào cũng cho mình là đúng, hơn nữa đều có lý lẽ, quản lý các chi nhánh không có quyền tham gia ý kiến, đến mức nếu như không có cách nào thống nhất kế hoạch, sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến công tác mời thầu.
Hội nghị kết thúc, trong văn phòng làm việc của Đường Diệp Hoa không ngừng truyền ra tiếng gào thét, Liêu Bắc Bắc trốn ở góc phòng ra vẻ bận rộn, mà Đường Diệp Trạch tựa vào cạnh cửa sổ thưởng thức phong cảnh, tùy ý điện thoại di động la hét. Liêu Bắc Bắc ôm lấy cặp tài liệu chuồn ra phòng làm việc, xem ra lại muốn khai chiến rồi.
“Hôm nay cậu ký cũng phải ký, không ký cũng phải ký. Đừng để cấp dưới xem kịch vui nữa được không?”
Xoẹt một tiếng, tập giấy tờ bị quăng đến trước người Đường Diệp Trạch, hiện tại chỉ còn thiếu chứ ký của cậu ta thôi.
“Một người lùi một bước, bể bơi có thể xây, nhưng mà nhất thiết phải giữ lại vùng biển, đây sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thành quả bán hàng, là anh nóng nảy, không phải lỗi của em.”
“Nếu như có người chết đuối thì sao? ”
“Em nói lại lần nữa, bơi trong bể bơi cũng sẽ gặp phải nguy hiểm, anh đừng có vì mẹ qua đời giận lây sang thiên nhiên.”
Rốt cục, vẫn là nói đến.
Phút chốc, Đường Diệp Hoa tóm cổ áo Đường Diệp Trạch, trong mắt tràn ngập không chỉ là lửa giận, còn có nỗi nhớ của con trai đối với mẹ.
Đường Diệp Trạch đối mặt quả đấm của hắn, nói đúng mực: “Anh, em tin tưởng anh có thể xây dựng một sân chơi trên nước vượt xa tự nhiên, nhưng mà không thể vì Đường thị mua mảnh đất này liền cướp đoạt quyền lợi yêu thích vùng biển này của người khác, bãi biển nhân tạo sao có thể sánh ngang với bãi biển thực sự?”
“Một con sóng dữ rất có thể chôn vùi vô số mạng người vô tội. Nếu như từ đầu chúng ta được bảo vệ chu đáo, mẹ có thể chìm vào nước bỏ mình sao?”
“Anh thật chưa từng nghĩ tới sao? Nhiều vùng biển có cách thức mở như vậy, vì sao mẹ muốn đưa chúng ta đi đến khu vực không người?” Ánh mắt Đường Diệp Trạch có phần rã rời, nhưng không bi phẫn cũng không ưu thương.
Đường Diệp Hoa nắm chặt đến mức xương ngón tay phát ra tiếng răng rắc, đã nghĩ tới từ lâu, mẹ từng dẫn bọn họ đi đến rất nhiều nơi, rừng rậm, thảo nguyên, hồ, đại dương, lần nào cũng là đi đến khu nguyên sinh người sinh sống rất thưa thớt, khi còn bé dĩ nhiên không hiểu, có chơi liền chơi như điên, trưởng thành có điều tỉnh ngộ, mẹ là một người phụ nữ nhiệt tình yêu thương thiên nhiên.
Chính là bởi vì mẹ tôn sùng tự do, cha mẹ ân ái ngày nào, càng đi càng xa.
“Mẹ quá tham chơi, cậu và mẹ giống nhau. . . . . .” Đường Diệp Hoa dần dần buông cánh tay xuống, “Nếu như hồi đó mẹ rút ra nhiều thời gian hơn chút ở bên cạnh cha, cha sẽ không tìm người phụ nữ khác.”
Hồi ức tốt đẹp bao giờ cũng đi kèm với những tiếng cãi vã, nhưng mà có thể trách ai được, tình yêu vốn là chuyện không nói rõ được.
Đường Diệp Trạch vỗ vỗ bả vai anh trai, bao nhiêu năm rồi, mỗi khi nhắc tới mẹ, Đường Diệp Hoa luôn bị loại cảm xúc như dời sông lấp biển quấy nhiễu, Đường Diệp Trạch biết anh trai còn ỷ lại vào mẹ nhiều hơn mình, khó tránh khỏi nghĩ một lần đau một lần.
“Làm một người lãnh đạo, anh thừa nhận anh không nên mất đi sức phán đoán đúng đắn, nhưng mà anh nhìn thấy biển sẽ nghĩ đến mẹ, nghĩ đến hình ảnh lúc mẹ bị nước biển nuốt lấy … anh không hi vọng còn thấy chuyện như thế xảy ra.” Đường Diệp Hoa kéo kéo cà vạt, “Thiên nhiên quá tàn khốc, tai nạn không thể kháng cự bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, loài người nhiệt tình yêu thương nó, nó thật nhiệt tình yêu thương loài người sao?”
“Khai thác và bòn rút không ngừng khiến nó căm phẫn, hơn nữa trái đất lại không chỉ thuộc về loài người. Chúng ta là người phá hoại nguyên sinh thái, không có tư cách chỉ trích cơ thể mẹ đầy rẫy những vết thương.” Đường Diệp Trạch đưa một ly cà phê cho anh, “Em không phải là muốn chống đối lại anh, chỉ là hi vọng cố gắng hết sức giữ gìn từng tấc từng tấc trong khả năng em có thể bảo vệ. Anh, sân chơi cỡ lớn thực sự không cần thiết, mọi người đi tới bờ biển là để nghịch nước.”
Đường Diệp Hoa nhấp một ngụm cà phê, vừa muốn phản bác, Liêu Bắc Bắc gõ cửa mà vào: “sân bãi mời thầu đã xây dựng xong, tổ thi công mời vai vị tổng giám nghiệm thu.”
Sau khi nghe xong, hai anh em tạm thời kết thúc đề tài thảo luận, một trước một sau đi ra khỏi phòng làm việc, Liêu Bắc Bắc thì xách cặp công văn theo sát phía sau.
Triệu Diệu thấy hai vị lãnh đạo đi tới, mở cửa mời lên chỗ ngồi phía sau, Liêu Bắc Bắc thì ngồi ở ghế bên cạnh tài xế, cô cơ bản đã thích ứng với công việc thư ký, mệt đúng là mệt mỏi một chút, nhưng mà làm thuận tay rồi cũng không khó.
Trên đường, Đường Diệp Hoa thấy trên xe không có người ngoài, liền tiếp tục thảo luận chủ đề trước đó với Đường Diệp Trạch. Đường Diệp Trạch mới đầu không thèm đáp lại, về sau có thể là có chút không nhịn được, đột nhiên hỏi: “Thư ký Liêu, cô cảm thấy thế nào về chuyện này? ”
“Tôi?” Liêu Bắc Bắc xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn về phía vẻ mặt nghiêm túc của Đường Diệp Hoa, cô nuốt nuốt nước miếng, khúm núm nói, “Tôi. . . . . . Tôi ủng hộ mở cửa vùng biển. . . . . .”
“Liêu Bắc Bắc. Là ai phát tiền lương cho em a?” Đường Diệp Hoa nổi giận.
Cô rụt bả vai lại, nhỏ giọng thầm nói: “Phòng tài vụ.”
Đường Diệp Trạch cười khẽ một tiếng, giơ ngón tay cái với Liêu Bắc Bắc.
“Em phản rồi. Đừng ỷ vào anh thích em liền phát biểu vô trách nhiệm.” Đường Diệp Hoa nổi giận với cô, nhưng mà anh đúng là không nỡ trách mắng Liêu Bắc Bắc, hơn nữa sau khi chung sống một thời gian, anh phát hiện cô bé này thật đúng là có tiềm chất vợ hiền mẹ tốt. Chẳng những quét dọn sạch sẽ căn nhà, bình thường dưới sự uy hiếp của anh còn giúp anh nấu bữa khuya.
Liêu Bắc Bắc không dám lên tiếng, ở chung càng lâu cô càng hiểu rõ cá tính Đường Diệp Hoa, tính tình anh ta kém một chút, nhưng công tư rõ ràng, thông minh tài giỏi, từ phương án sân chơi cỡ lớn ven biển, các chuyện khác anh ta đều giải quyết ổn thỏa.
Liêu Bắc Bắc thông qua trò chuyện, đại khái biết được nguyên nhân cái chết của mẹ hai anh em, cũng hiểu tâm tình Đường Diệp Hoa, thấy cảnh thương tình chứ sao. Nhưng đã đến bờ biển chỉ có thể thưởng thức, không để cho chơi nước cũng quá phi thực tế rồi.
Xuống xe, Đường Diệp Trạch và Triệu Diệu đi trước đi vào hội trường, Liêu Bắc Bắc thì gọi lại Đường Diệp Hoa, cô có chuyện nói với anh, Đường Diệp Hoa tựa vào dưới tàng cây, đốt một điếu thuốc, biết cô muốn nói cái gì, cho nên hơi lộ vẻ không kiên nhẫn.
“Tôi không phải là nói thiên vị ai, chính là … các anh đừng vì chuyện này mà cãi nhau nữa, tình tĩnh hòa nhã nói chuyện một chút không được sao?” Liêu Bắc Bắc thật ra thì cũng không biết bản thân mình muốn nói gì, nhưng cô chỉ không muốn thấy hai anh em bọn họ ngày ngày cãi vã, rất ảnh hưởng đến tâm trạng a.
“Em dùng thân phận gì trao đổi với anh? Thư ký? Không chấp nhận; bạn gái? Anh có thể suy nghĩ một chút.” Đường Diệp Hoa nắm chặc từng cơ hội có thể kéo gần quan hệ với cô, giữa buôn bán và tình yêu dường như có cách làm khác nhau kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
“Mỗi lần tôi nói cái gì là anh lại nhắc đến này vấn đề này.” Liêu Bắc Bắc vẫn luôn cúi đầu, hôm nay cô không hề nữa e ngại Đường Diệp Hoa, ngược lại bị sự quấy rầy cứng rắn của anh khiến cho dở khóc dở cười.
Đường Diệp Hoa phút chốc vươn một tay ra, chống trên thân cây, cánh tay nhẹ nhàng cọ vào tóc Liêu Bắc Bắc, cô vô thức né tránh, nhưng một tay khác của anh cũng nâng lên, giam cô lại trong đó.
“Nói, anh và Diệp trạch ở trong lòng em, người nào quan trọng hơn?” Đường Diệp Hoa ăn nói nghiêm túc, anh rất buồn bực, Liêu Bắc Bắc có thể dễ dàng nói chuyện với em trai, mặc dù nói chuyện cũng là chuyện liên quan đến trẻ em thất học, nhưng mà đối với mình cũng là có thể trốn liền trốn....
« Trước1...4849505152...56Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Đi bạn có thể xem thêm tieu thuyet ong chu quan tam them chut ditieu thuyet ong chu quan tam them chut di còn nữa nè

Tiểu Thuyết Ông Chủ! Quan Tâm Thêm Chút Đi v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00063s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện