Duck hunt
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:25,Ngày 31/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tiểu Thuyết Mua dây buộc mình

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 38813 Views


Trịnh Hài không chịu được nhất chính là phụ nữ chủ động. Anh luôm cảm thấy người phụ nữ thông minh cho dù thích một người đàn ông nào đó, cũng chỉ nên nghĩ cách khiến người đàn ông chú ý mà theo đuổi cô ta, chứ không phải bản thân mình lại cứ dính vào.
Trịnh Hài luôn có chủ nghĩ gia trưởng và chủ nghĩa đại nam nhân, đối với vấn đề thái độ nam nữ, bảo thủ đến mức buồn cười.
Tối đó có một bữa tiệc xã gia, theo lệ cũ anh bảo Vi Chi Huyền cùng ứng phó với mình. Kết quả là thư ký Vi bị cảm, cố gắng chống đỡ nước mũi nước mặt sụt sịt, nói chuyện thì khào khào, anh đành cho cô về nhà trước.
Anh lại tìm Tiêu Hòa Hòa, mấy ngày rồi anh không gặp cô, nha đầu này gần đây rất phấn chấn rất siêng năng, nhận được sự trả lời quả nhiên là “ Em đang làm tăng ca.”
“Không thiếu một buổi tối, nơi anh đưa em đi có thức ăn ngon của đầu bếp lớn Thái Lan làm ngay tại chỗ.”
Sau đó Hòa Hòa nói lần này Thời Lâm về nước có một hạng mục phát triểu hướng về những đứa học sinh nhỏ, công ty họ là bên hợp tác, thời gian rất gấp gáp.
Nghe thấy tên Thời Lâm, Trịnh Hài cũng không kiên quyết nữa, sau đó liền nghĩ đến Dương Úy Kỳ.
Dương Úy Kỳ cũng đang ở công ty làm tăng ca, không kịp thay quần áo, Trịnh Hài đưa cô đi mua.
“Bình thường em thường phối theo tạp chí, hoặc là chỉ mặc màu đen, như thế xác xuất sai lầm rất nhỏ. Nhưng ông chủ của em luôn không có sáng tạo.” Dương Úy Kỳ đang hoa mắt trước giá quần áo, thẳng thắn nói thật bản thân mình không hiểu thời trang, mặc dù cô luôn mặc hàng hiệu.
Trịnh Hài tiện tay lấy ra hai bộ váy: “Hai cái này hợp với khí chất của em. Em thích cái nào?”
“Màu vàng nhạt. Anh thấy sao?”
Trịnh Hài do dự một lát: “Đều được. Nhưng anh cảm thấy màu xanh da trời, đừng ngại thử tất đi.”
Dương Úy Kỳ ướm thử vào người xem xét một lát, cong môi cười nhạt: “Vậy màu xanh da trời nhạt di, chỉ thử một cái là được, không cần lãng phí thời gian.”
Cô không tranh giành chuyện trả tiền với Trịnh Hài, nhưng nhất quyết không để anh mua cho đồ trang sức, chỉ đeo chiếc dây chuyền và đồng hồ cũ của mình. Hơn nữa cô không có có lỗ tai, cho nên không đeo hoa tai.
Hình dáng chiếc dây chuyền của cô cũng rất thường thấy, một chiếc vòng hột soàn rất nhỏ, mỗi hạt soàn đều có thể chuyển động, nhưng Trịnh Hài biết giá của chuỗi hạt đó, mỗi hạt ngọc đều là ngọc lam bảo thượng đẳng hàng thật giá thật, vì đảm báo màu sắc hài hòa, mỗi một miếng nguyên liệu tốt mài thành một hạt ngọc nho nhỏ, quả thật là tàn phá thiên nhiên.
Dương Úy Kỳ thấy anh nhìn chuỗi hạt của mình, cười cười: “Có phải rất trẻ con không?”
“Không, rất đẹp.” Để ánh mắt trước ngực của một cô gái là rất thất lễ. Trịnh Hài đưa mắt nhìn đi nơi khác.
Nguyên nhân anh biết chuỗi hạt đó là vì chuỗi hạt đó xuất xứ từ một đại sư thủ công trong thành phố, tất cả có ba chuỗi, xanh đỏ lam ba loại, là kiệt tác đại sư cất giữ riêng. Bởi vì tạo hình trẻ con, giá cả không hợp thói thường, chỉ sau khi đại sư qua đời mới được đưa ra.
Hòa Hòa có một dạo thích chuỗi hạt màu xanh lục bảo đó, thề rằng lấy cái đó làm mục tiêu phấn đấu của cuộc đời. Sau này Trịnh Hài mua chuỗi hại đó về. Hòa Hòa không chịu nhận, nói anh làm tổn hại đến chí hướng cuộc đời của bản thân mình.
Trịnh Hài cũng không ép cô nhận, chỉ nói đợi cô góp đủ tiên, chuỗi hạt đó không biết đã sớm lưu lạc đến góc nào của thế giới rồi.
Đợt đó Hòa Hòa vì chuyện đó mà nói anh là gian thương. Nhưng trí nhớ cô xưa nay rất kém, thời gian lâu rồi sẽ quên đi, Thật sự nếu không phải là Dương Úy Kỳ cũng đeo một chuỗi như thế, bản thân Trịnh Hài cũng quên đi còn có chuyện đó nữa.
Dương Úy Kỳ nói: “Em biết có tất cả ba chuỗi, nhưng em chỉ mua được 2 trong số đó. Em đã từng nỗ lực nghe ngóng một người bán khác, hy vọng cô ấy có thể tiết lộ cho, nhưng bên bán từ chối lộ ra tài liệu khách hàng. Như vậy cũng tốt, không phải chuyện gì cũng được như ý.”
Trịnh Hài cúi đầu cười cười, không nói.
Cuối cùng anh đã hiểu vì sao anh cảm thấy Dương Úy Kỳ khiến anh có cảm giác quen thuộc.
Rất nhiều sở thích của cô rất giống với Hòa Hòa, bao gồm lúc họ xem mặt cô gọi những món ăn đó, bao gồm lần thứ 2 đi ăn cơm cô mặc chiếc váy ghép từ những mảnh vải, bao gồm cô đứng giữa giá quần áo không biết phải chọn cái nào, hoặc là còn bao gồm cái tài liệu tỷ mỉ mà chị Tường Vi đưa cho anh viết về cô “lúc nhỏ thích hội họa, năm XX đặt được giải nhì hội thi vẽ lần thứ XX thiếu nhi toàn quốc.” Anh có ấn tượng rất sâu đậm về cuộc thi lần đó, bởi vì Hòa Hòa đặt được giải nhất lần đó, là lần đầu tiên cô đạt được giải thưởng lớn.
Hai người cùng tham dự, ở buộc tiệc không tránh khỏi việc gặp người quen. Người quen cũng biết Dương Úy Kỳ, thấy hai người họ đi cùng nhau rất ngạc nhiên: “Ồ, mấy ngày không gặp, càn khôn đã thay đổi rồi.”
Người đó xưa nay khéo mồm, cho nên Trịnh Hài nhất quyết không nói chuyện, ngược lại Dương Úy Kỳ tự nhiên thoải mái: “Chúng tôi là bạn.”
“Hóa ra chỉ là bạn à.” Người quen vỗ vỗ vai Trịnh Hài, “Tăng nhanh tốc độ, lúc gửi thiệp cưới đừng quên người anh em này nhé.” Trịnh Hài đẩy anh ta một cái.
Dương Úy Kỳ thẹn thùng: “Ngại quá, bình thường trêu đùa quen rồi.”
“Em không để ý là được.” Trịnh Hài cười cười một cách lịch thiệp phong độ.
Chương 13.2
Thời Lâm luôn tin rằng một người có thiên bẩm ở một phương diện nào đó, ở những mặt khác mà người khác không biết nhất định sẽ thiếu sót, ví dụ bản thân anh.
Từ nhỏ đến lớn anh đều là học sinh ngoan đẳng cấp, đa tài ở nhiều mặt, được thầy cô và bạn bè tán dương . Anh là thiên tài trong môn toán học vật lý và hóa học, môn văn lại cũng đạt được giải lớn; môn văn hóa của anh đạt trình độ cao nhất, thành tích thể dục cũng ưu tú lạ thường; anh học hành xuất sắc, sở thích sở trường nhiều, cầm kỳ thi họa không gì không biết. Thậm chí anh không có dáng vẻ điềm nhiên như học sinh loại ưu Trịnh Hài, càng tỏ ra lễ phép nhiệt tình, thì lại càng thấy lãnh đạm xa vời. Hoàn toàn ngược lại với cậu ấy, tính cách anh ôn hòa dễ chịu, nụ cười ấm áp. Nhưng thứ càng khiến người ta tức giận đó là, anh còn có một vẻ ngoài đẹp trai.
Tóm lại, trong trường Thời Lâm là học sinh hoàn hảo phát triển toàn diện các mặt đức trí thể mỹ lao, trong xã hội Thời Lâm là thanh niên trụ cột với tài đức vẹn toàn.Thời Lâm nghĩ trên thế giới vạn vật đều bình đẳng, có được tất có mất, cùng với quy luật trăng tròn thì thường dễ bị nguyệt thực, cho nên luôn cẩn thận đi tìm nhược điểm của bản thân mình.
Trước đây anh không hề tìm thấy nhược điểm thật sự của mình, bởi vì anh luôn có thể dùng thời gian ngắn nhất để khắc phục. Nhưng bây giờ anh đã biết, năng lực yếu nhất nhất của anh, đó là theo đuổi con gái.
Tuy gia thế nhà anh không bằng Trịnh Hài, nhưng vì nụ cười ấm áp và tính cách ôn hòa của anh, con gái theo đuổi anh ngược lại nhiều hơn. Nhiều năm qua đi, từ trong nước đến nước ngoài, ngoài việc nghiên cứu học vấn, liền toàn tâm toàn ý trốn những hoa đào mùa xuân và rau chân vịt mùa thu mà anh tiêu hóa không nổi đó, trong sự bận rộn như thế, bản năng theo đuổi phụ nữ của anh lại hoàn toàn bị thoái hóa.
Thời Lâm vừa nhìn vào màn hình máy tính, vừa dùng ánh mắt còn lại nhìn Tiêu Hòa Hòa đang vùi đầu chăm chú làm việc, ở nơi sâu thẳm trong lòng chia buồn thương tiếc thay cho bản thân mình.
Anh chưa từng tin tình yêu sét đánh, mà Tiêu Hòa Hòa dường như cũng không hề có phẩm chất đặc biệt gì khiến bản thân mình không thể quên nổi.
Nhưng ngày hôm đó, anh vốn cũng chỉ là nhàn rỗi không có việc gì làm, mới cứ bắt chuyện với cô gái khiến người khác cảm thấy thoải mái đó, lại vì lịch sự mà đưa cô về nhà. Sau đó anh rất muốn gặp cô lần 2.
Muốn gặp cô lần thứ 2 cũng không hề dễ dàng, anh hẹn cô mấy lần mới hẹn được, sau đó phát hiện cô gái này so với lần trước càng khiến anh cảm thấy thoải mái hơn. Do đó anh lại muốn gặp cô lần thứ 3, lần thứ 3 này lại càng khó hẹn hơn.
Thời Lâm nghĩ lại một lúc, bản thân mình dường như cũng phạm phải cái lỗi thường gặp ở đàn ông, đó chính là càng không đạt được thì lại càng muốn đặt được, càng không coi trọng thì càng muốn gặp.
Có một dạo anh khinh thường bản thân mình. Kết quả chính lúc anh đè nén cái xuân tình đang đâm trồi nẩy lộc đó của mình xuống, cơ hội lại đến trước mặt anh.
Lần về nước này của Thời Lâm là tiến hành một hạng mục nghiên cứu về kiểu mẫu hành vi của trẻ con, cần phải có người chuyên về hội họa phối hợp.
Bạn bè giới thiệu cho anh một công ty nghe nói có phong cách thiết kế và phong cách làm việc đều hợp với anh, mà ông chủ của công ty đó lại giới thiệu mấy người cho anh chọn, trong đó có đúng Tiêu Hòa Hòa.
Lần này Thời Lâm không muốn tin duyên phận cũng không được.
Cuối cùng anh có rất nhiều cơ hội quan sát Tiêu Hòa Hòa. Dựa vào đầu óc sở trường chuyên nghiên cứu về học vấn, anh rất nhanh liền đưa ra kết luận: Tiêu Hòa Hòa cô gái này quả thật có đặc điêm nổi bật thu hút anh, mà quyết không phải là hứng thú nhất thời của anh.
Trông cô rõ ràng rất bình thường, mũi nhỏ mặt nhỏ, xương bả vai mỏng manh, lạc vào giữa dòng người cũng không thể tìm thấy, nhưng chính là không giống với những cô gái anh quen....
« Trước1...2021222324...68Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tiểu Thuyết Mua dây buộc mình bạn có thể xem thêm tieu thuyet mua day buoc minhtieu thuyet mua day buoc minh còn nữa nè

Tiểu Thuyết Mua dây buộc mình v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00062s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện