wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 02:33,Ngày 09/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Thiên Kim Trở Về - Shisanchun

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 77825 Views


Cô càng ngày càng dán chặt vào anh, dường như muốn chạm vào người anh, cơ thể mềm mại không ngừng uốn éo, hai tay vuốt ve tóc anh, mặt anh, cổ anh rồi dần dần tiến đến ngực anh.
Lưỡi cô dây dưa với anh, liếm từng chỗ hở trong khoang miệng anh.
Nhưng không đủ… không đủ… cô còn muốn nhiều hơn…
Dần dần, hơi thở của anh cũng trở nên dồn dập, hai tay anh phủ lên lưng cô rồi dùng sức ôm chặt cô, sau đó anh cũng học theo cô, dần dần đáp lại, vì thế càng khiến cô thêm nhiệt tình.
Tay cô vuốt xuống ngực anh… xuống chút nữa… lướt qua cơ bụng kiên cố của anh…
Miệng anh khẽ rên rỉ, khó nhịn, triền miên.
Tiếng rên đó quả thực mất hồn…
Tay cô không chút do dự chạm vào nơi đã cứng như sắt…
Bỗng nhiên, cả người anh run lên, mở bừng mắt, vẻ khiếp sợ trong mắt vô cùng mãnh liệt.
Giây sau, anh dùng hết sức đẩy cô ra khỏi người mình.
Anh đứng phắt dậy, vội lùi mấy bước, duy trì khoảng cách với Cố Trường Khanh như thể cô là mãnh thú vậy.
Anh cúi lưng, tay chống đầu gối, hơi thở dồn dập, ngực phập phồng, sắc mặt anh ban đầu là đỏ bừng, sau đó lại thành trắng bệch, hai mắt mở lớn, hoảng hốt, mờ mịt.
Cố Trường Khanh chậm rãi đứng dậy, cũng thở hổn hển. Nhưng bị anh đẩy ra như vậy, người tỉnh táo không ít. Cô không dám ngẩng đầu bởi vì cô thực sự không biết nên đối mặt với anh thế nào, đối mặt với tình huống này…
Cô lại đi cưỡng hôn anh ta, cưỡng hôn tên cứng nhắc, luôn tự cho là đúng, tự cao tự đại, tên rắm thối.
Trời ạ, đã xảy ra chuyện gì?
Mình làm sao vậy, đối phương là cậu thiếu niên nhỏ hơn mình, thế mà cô cũng ra tay được… Sớm biết thế này, lúc ấy cô nên đợi trong toilet…
Cố Trường Khanh không ngừng kêu khổ.
Đang lúc cô nghĩ nên xin lỗi đối phương thế nào thì bên tai lại vang lên giọng nói xấu hổ, giận dữ của anh:
- Em… em còn nhỏ… sao lại có thể như vậy…
Cố Trường Khanh ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn anh đã thấy mặt anh mất đi vẻ bình tĩnh thường có.
Thấy cô nhìn mình, Phùng Tước biến sắc, lại lùi hai bước, mặt từ trắng biến đỏ, lúc này anh bối rối, phẫn nộ, xấu hổ còn có cả rất nhiều cảm xúc không thể nói rõ. Những cảm xúc này pha lẫn vào nhau khiến anh hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh, tự chủ vốn có.
Trong lúc bối rối, anh nói không nên lời, chỉ vào Cố Trường Khanh, nghiến răng nói:
- Em… em đúng là vô sỉ…
Cố Trường Khanh vốn đang định xin lỗi nhưng nghe xong thì nuốt hết xuống.
Hừ, vừa rồi chẳng phải anh cũng rất chuyên tâm, giờ còn ở đây giả vờ thanh cao gì chứ!
Cô hít sâu mất lần, ngồi dậy, chậm rãi sửa lại tóc, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng anh, cười lạnh:
- Anh Phùng Tước, anh phản ứng dữ thế này, không phải là lần đầu tiên đấy chứ?
Phùng Tước lại lui về phía sau hai bước mặt càng đỏ, vẻ mặt kia rõ ràng chứng tỏ rằng Cố Trường Khanh đoán đúng rồi!
Cố Trường Khanh trợn tròn mắt, không thể nào, con nhà cán bộ cấp cao, cao lớn tuấn tú, cũng chẳng còn nhỏ, chẳng lẽ… chẳng lẽ…
Đúng là nụ hôn đầu tiên…
Lần này đổi lại là Cố Trường Khanh trợn mắt, há hốc mồm.
- Chuyện này sao có thể tùy tiện?
Anh nói rất chính khí như thể đây là đạo lý đương nhiên!
Cố Trường Khanh nhìn anh, bỗng nhiên có cảm giác mình đang phá một đời hoa… cảm giác… lòng nặng trịch…
Rốt cuộc là gia đình thế nào mới dạy dỗ ra được đứa trẻ ngoan đến kỳ cục thế này.
- Chẳng lẽ em không phải là lần đầu tiên?
Phùng Tước trừng mắt nhìn cô:
- Đã bao nhiêu lần rồi?
Bỗng nhiên anh cao giọng.
Cố Trường Khanh có chút chột dạ, cô đứng lên, run rẩy đáp lại:
- Liên quan gì đến anh!
Nói xong, không nhìn anh mà đi lướt qua anh, bước về phòng tiệc, cảm giác như đang chạy trối chết.
Phùng Tước nhìn cô chậm rãi rời đi, chỉ theo bóng cô định nói gì đó nhưng lại chẳng nói nên lời. Anh vung mạnh tay, đi vòng quanh ba vòng, cũng chẳng biết qua bao lâu thì mới chậm rãi đi về phòng tiệc.
Bên kia, trong phòng Triệu Nghị.
Khổng Ngọc Phân nhìn vết máu đỏ tươi trên nệm, bỗng sợ hãi, cô bưng mặt òa khóc.
Triệu Nghị trần truồng ngồi bên giường, sắc mặt tái mét, ủ rũ, nghe tiếng khóc của Khổng Ngọc Phân thì mới xoay người ôm lấy Khổng Ngọc Phân:
- Xin lỗi, đều là anh không tốt…
Đầu tiên, Khổng Ngọc Phân khẽ run lên, sau đó vùi đầu vào lòng Triệu Nghị, khóc nói:
- Triệu Nghị, em phải làm sao đây? Bị mẹ biết, nhất định mẹ đánh chết em mất.
Triệu Nghị chẳng qua chỉ là một thiếu niên vừa tròn 16 tuổi, nào biết nên làm gì? Giờ cậu cũng rất hoang mang, lo sợ nhưng nhìn cô gái run run trong lòng, vẫn không nhịn được, an ủi:
- Em đừng sợ, không ai nói ra hết… sẽ không có ai biết.
Khổng Ngọc Phân ngẩng đầu, tức giận nhìn cậu:
- Vậy còn em? Em phải làm sao bây giờ?
Triệu Nghị cào đầu, làm sao mà cậu biết nên làm gì? Cậu cũng không thể đồng ý sẽ lấy cô được. Thứ nhất cậu còn nhỏ, hoàn toàn không có khái niệm gì với chuyện kết hôn. Thứ hai, cậu cũng không tự quyết được! Hình như mẹ không thích Ngọc Phân…
Nhưng nhìn đôi mắt đẫm lệ của cô, những lời này không nói ra được, đành nói:
- Em yên tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm…
Khổng Ngọc Phân yên lòng, ôm cổ cậu, dịu dàng nói:
- Vậy chút nữa điệu nhảy đầu tiên anh nhảy với em nhé.
- Được…
Triệu Nghị quay đầu đi, trong đầu hiện ra ánh mắt trong veo và nụ cười nhẹ nhàng của Cố Trường Khanh.
Lòng thầm thở dài.
Đã làm chuyện này với Khổng Ngọc Phân, thực sự là không thể từ chối.
Chương 43
Cố Trường Khanh quay về phòng tiệc, đầu tiên vào toilet rửa mặt, sửa sang lại mặt mũi. Sau khi hoàn toàn bình tĩnh thì mới đi ra.
Sau khi đi ra, thấy Triệu Nghị và Khổng Ngọc Phân đã quay lại đại sảnh.
Triệu Nghị và Phùng Tước đứng cạnh nhau, đang nói chuyện gì đó. Khổng Ngọc Phân đứng chỗ khác, nói chuyện phiếm với mấy cậu bé bên cạnh, rất rõ ràng là đang bất an.
Cố Trường Khanh cầm một ly đồ uống từ khay của nhân viên bưng qua, đi về phía Khổng Ngọc Phân, trên đường đi ngang qua Triệu Nghị và Phùng Tước, bị Triệu Nghị khẽ gọi lại.
- Trường Khanh…
Cố Trường Khanh quay đầu lại, mỉm cười nhìn cậu:
- Chuyện gì?
Triệu Nghị lại kích động cúi đầu, không dám nhìn cô, vẻ mặt vô cùng áy náy.
- Anh… anh…
Triệu Nghị muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài:
- Thôi đi, không có gì…
Đương nhiên Cố Trường Khanh có thể hiểu được tâm tình cậu lúc này, cậu là người được chiều chuộng từ nhỏ, luôn cho rằng đám con gái xung quanh đều phải chung tình với mình, như vậy, đương nhiên khó có thể trung thành với bất kì ai.
Chuyện Khổng Ngọc Phân khiến cậu trở tay không kịp, khiến cậu hoảng sợ, áp lực, giờ không biết phải xử lý chuyện này thế nào.
Nhưng nói gì thì nói, cậu cũng đâu bị thiệt, cho nên cũng không thể coi là cô đã làm tổn thương cậu chứ.
Cố Trường Khanh cười cười, quay đầu đi, ánh mắt vừa khéo chạm vào măt Phùng Tước, sắc mặt anh hơi đỏ lên, không hề trốn tránh ánh mắt cô.
Trước kia không quá để ý, giờ Cố Trường Khanh mới phát hiện, ánh mắt anh vô cùng tinh thuần, dường như không có tạp chất gì khiến người ta có cảm giác chính trực, quang minh, những chuyện mờ ám không thể tồn tại trước mặt anh.
Lúc này, Cố Trường Khanh có cảm giác thật nhỏ bé, cô cúi đầu, không nói gì, xoay người rời đi.
Cô đi đến bên Khổng Ngọc Phân, Khổng Ngọc Phân nhìn thấy cô, vội thay thái độ suy sụp vừa rồi, ngẩng cao đầu.
- Vừa rồi chị đi đâu? Sao chẳng thấy chị đâu cả?
Cố Trường Khanh lắc lắc ly thủy tinh, biết rõ nhưng còn cố hỏi.
Khổng Ngọc Phân quay đầu nhìn cô, cười thần bí:
- Em muốn biết sao? Không nói cho em!
Sau đó đảo mắt, trong ánh mắt là sự đắc ý không dấu được:
- Em đoán xem lát nữa Triệu Nghị sẽ mời ai nhảy điệu nhảy đầu tiên
Cố Trường Khanh cười cười, nhẹ giọng nói:
- Mặc kệ là mời ai thì cũng chẳng chứng tỏ được điều gì.
Cô nhìn vẻ mặt cố tỏ ra trấn định của Khổng Ngọc Phân, cười lạnh lùng:
- Bởi vì thời gian còn dài, về sau còn nhiều cơ hội.
Sắc mặt Khổng Ngọc Phân hơi tái.
Cô có thể để cho lần nào Triệu Nghị cũng mời mình nhảy đầu tiên sao? Nhất định là vậy thì mình phải…
Cố Trường Khanh nhìn ánh mắt đang lóe của cô, hơi cười.
Cô ta càng tham lam, càng bám chặt lấy Triệu Nghị thì Triệu Nghị sẽ càng phiền, chờ mới mẻ qua đi…
Hơn nữa…
Tóm lại, sau này cô ta ăn đủ!
Lúc này, cả sảnh bỗng nhiên tối sầm, tiếng nhạc cũng dừng lại.
Sau đó, một luồng sáng trắng chiếu vào giữa trung tâm, nhân vật chính hôm nay – Triệu Nghị dáng người cao ráo, khuôn mặt tuấn tú.
Mọi người không hẹn mà cùng im lặng, mấy chục ánh mắt đều nhìn cậu chăm chú, ngừng thở đợi đáp án đêm nay được công bố.
Triệu Nghị xoay người đi về phía Khổng Ngọc Phân và Cố Trường Khanh, mọi người đều tự động nhường đường, đám người trẻ bắt đầu ồn ào. Một số kêu Khổng Ngọc Phân, một số kêu Cố Trường Khanh, không biết là ai còn gõ trống thùng thùng khiến không khí thêm phần khẩn trương....
« Trước1...3536373839...65Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Thiên Kim Trở Về - Shisanchun bạn có thể xem thêm thien kim tro ve shisanchunthien kim tro ve shisanchun còn nữa nè

Thiên Kim Trở Về - Shisanchun v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00063s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

The Soda Pop