wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 20:53,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Ông chủ kiêu ngạo

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 24219 Views


Lớp tóc dài đen xõa tung trên chiếc gối trắng như tuyết. Trên drap trải giường là thân thể lõa lồ trắng nõn nằm sấp trên chiếc giường lớn lộn xộn, trên người được bao phủ bởi tấm chăn mỏng, lộ ra bờ vai thon gầy đầy ấn tích.
Trời ạ, Y Y tiểu thư đối với thiếu gia sợ hãi như thế, luôn một lòng nghĩ cách làm sao có thể rời khỏi nơi đây, cho nên tuyệt đối không thể tự có bất kì cử chỉ yêu thương nhung nhớ gì chứ đừng nói đến việc....... Hiện tại trước mắt lại hiện ra một màn như vậy... Tiểu Bình tự trách mình, Y Y tiểu thư là người thiện lương tốt đẹp như thế, nàng nên sớm nghĩ biện pháp giúp tiểu thư rời khỏi nơi này, tiểu thư sẽ không phải...
"Đều là do ta không tốt..." Tiểu Bình tự trách bản thân, hít vào một hơi, khẽ gọi: "Y Y tiểu thư, tỉnh, tỉnh lại đi..."
Vân Nhu Y chậm rãi tỉnh lại, nàng mạnh mẽ tự mở mí mắt, chua chát nói: "Tiểu Bình, a..." Mới khẽ định ngồi dậy, nhưng do vận động quá độ dẫn đến toàn thân bủn rủn vô lực, hai hàng lông mày không khỏi vội vàng nhíu lại.
Đôi môi như cánh hoa giờ sưng mọng đỏ tươi giống như muốn rướm máu, vài sợi tóc lơ thơ rũ xuống bờ vai tuyết trắng, vẻ mặt Vân Nhu Y mệt mỏi nhưng vẫn như cũ, đẹp đến động lòng người, mảnh mai khiến cho người khác chợt cảm thấy đau đớn.
"Cẩn thận..." Tiểu Bình đưa tay muốn đỡ.
"Không, đừng đụng vào ta..." Vân Nhu Y kinh hoàng mà tránh né, khẽ nâng cao tấm chăn bao bọc lấy thân thể trần trụi của mình, nàng không muốn tình cảnh thảm hại này của mình bị người khác nhìn thấy: "Đi ra, ngươi đi ra đi, ngươi không cần quan tâm đến ta!"
"Tiểu thư..." Tiểu Bình nghẹn lời, lập tức thở mạnh, nhẹ giọng nói: "Tiểu thư, người đừng giận Tiểu Bình. Ta... Ta là tới giúp người".
"Giúp ta?" Vân Nhu Y cay đắng mà giật nhẹ khóe môi: "Đừng lừa ta, ngươi hôm quá vừa mới nói, ngươi là người hầu, không có cách giúp được ta..."
"Hôm qua không giúp được, không có nghĩa là hôm nay cũng không được!" Bây giờ cần nhất là thay một bộ áo ngủ rộng rãi cho Vân Nhu Y, nghĩ thế, Tiểu Bình quay người mở tủ âm tường tìm kiếm quần áo và đồ dùng hàng ngày: "Đừng lãng phí thời gian, tiểu thư, người nhanh lên một chút, rời giường rửa mặt chải đầu đi".
"Ngươi thực sự muốn giúp ta?" Vân Nhu Y nghi hoặc vì sự thay đổi của nàng, nhưng vẫn thừa dịp nàng quay người đi hướng khác, tranh thủ ngồi dậy. Động tác vụng về khẽ trượt xuống giường, vào nhà vệ sinh rửa mặt chải đầu.
"Không sai".
Chờ thay trang phục xong xuôi: "Nhưng mà, ta mất tích, đầu tiên bịn họ sẽ tìm đến ngươi, ngộ nhỡ bị phát hiện là ngươi giúp ta..."
"Yên tâm, ta tự có cách nói để bảo vệ mình, sẽ không ai phát hiện đâu." — Tiểu Bình đỡ Vân Nhu Y đi ra ngoài, nói: "Ta vừa nghĩ ra một cơ hội tốt có thể giúp người an toàn rời khỏi Hoài Viên, người mau theo ta đi".
—————————–
"Vân Nhu Y, năm nay 20 tuổi". Tôn Lăng Tiêu đẩy gọng kính viền vàng trên mũi, tiếp tục báo cáo điều tra của hắn: "Nàng là con gái duy nhất của vợ chồng Vân Dư Huy. Từ bé theo học trường nội trú, năm 15 tuổi mẹ mất, nàng liền bị đưa đến Pháp học tại học viện Thánh Sant Jove cho đến khi tốt nghiệp. Từ 5 năm nay, đây là lần đầu tiên trở lại Đài Loan.
"Ừ". Tề Ngao Vũ thư thái ngồi sau bàn làm việc điêu khắc tinh xảo, tỉ mỉ mà đọc qua thứ mới vừa đưa đến tay hắn, báo cáo điều tra vẫn còn nóng hổi. 20 năm 5 tháng, chỉ cô đọng vỏn vẹn trong một bản báo cáo mỏng đang được bày ra trước mắt hắn. Tề Ngạo Vũ xem qua một hai ba lần, cảm tưởng duy nhất là ..... nhàm chán.
"Ngươi nghĩ, nàng có biết hành tung của Vân Dư Huy hay không?"
"Đương nhiên không biết!" Tôn Lăng Tiêu không chút nghĩ ngợi mà trả lời, theo thói quen, hắn đẩy kính mắt: "Vân Dư Huy không phải là một người cha có trách nhiệm. Con gái của hắn bị duy nhất sinh non cho nên thân thể vốn cũng không tốt, nhưng hắn từ bé đã đem nàng đưa đến trường nội trú. 5 năm trước còn gửi nàng ra nước ngoài, căn bản là muốn bỏ mặc nàng. Trong 5 năm đó, ngoại trừ nghỉ hè hàng năm, quản gia sẽ qua thăm một lần ra, còn lại thì hắn từ đầu đến cuối chưa từng đi thăm con gái, tình cảm của hắn dành cho con gái thế nào, không cần nói cũng có thể hiểu rõ. Tôi nghĩ, Vân Dư Huy căn bản là đã quên mất năm nay con gái phải tốt nghiệp. Nếu đã như vậy, hắn sẽ càng không có khả năng báo tin về hành tung của hắn cho Vân Nhu Y biết!"
Tề Ngạo Vũ dương đôi mày kiếm sắc nét lên, ý vị thâm trường mà nhìn tâm phúc của hắn – Tôn Lăng Tiêu. "Nghe khẩu khí của ngươi, hình như ngươi đặc biệt đồng cảm với Vân Nhu Y!"
"Ta... Ách..." Hắn đúng là rất có thiện cảm với Vân Nhu Y. Dừng lại một chút, giống như hạ quyết tâm, khẽ nói: "Lão đại, nếu Vân Nhu Y không biết hành tung của Vân Dư Huy, chúng ta có giam cầm nàng thì hình như cũng không có ý nghĩa gì".
"Làm sao lại không có ý nghĩa?" Khuôn mặt tuấn tú của Tề Ngạo Vũ hơi trầm xuống, "Cha nàng thiếu ta một khoản nợ lớn, ta bắt nàng chủ yếu cũng chỉ muốn nàng bồi thường cho ta. Đây là là đạo lý hiển nhiên trên đời, cực kỳ hợp lý".
"Nhưng là chúng ta đều biết, cha nàng căn bản không quan tâm đến đứa con này. Chúng ta lại cố ý muốn bắt nàng thay mặt cha bồi thường, không phải là hơi quá..."
"Mặc xác chuyện đó, dù thế nào thì Vân Nhu Y vẫn là nữ nhi duy nhất của Vân Dư Huy!" Khẩu khí của hắn kiên quyết, rõ ràng, cho thấy việc này đã được quyết định, không cần thảo luận nữa!
Tôn Lăng Tiêu thầm thở dài, lập tức nói sang chuyện khác, thảo luận giải quyết các công việc khác
Thảo luận được một lúc, Tề Ngạo Vũ phẩy tay nói: "Chiều mai tôi đi Hồng Kông, mấy ngày này, Vân Nhu Y tùy ý anh quản. Hi vọng khi tôi trở về, nàng vẫn y như cũ, bình an mà đợi tôi tại nơi mà nàng nên đợi".
"Được, tôi hiểu rồi". Mặc dù rất thông cảm với Vân Nhu Y, nhưng trong lòng Tôn Lăng Tiêu thì việc trung thành với Tề Ngạo Vũ lại cao hơn tất cả mọi thứ.
Gọi bảo vệ ra mở cổng, Tôn Lăng Tiêu theo lệ cũ, chạy xe nhanh qua cổng chính đang mở rộng. Bình thường hắn cũng vẫn thường ở Hoài Viên, chỉ có thỉnh thoảng mới ngủ lại phòng làm việc, chẳng hạn như mới gần đây nhất.
Để giảm nhẹ giải quyết và giảm nhẹ tổn thất do Vân Sùng Huy gây ra, hắn đã phải ở lại cơ quan mất ở vài ngày.
"Kỳ lạ". Tôn Lăng Tiêu nói thầm, "Tiểu tử này tuy rằng không phải là loại ngồi im chịu trận, quân tử động khẩu không động thủ nhưng cũng có thể coi là ân oán phân minh, nhưng chưa bao giờ có kiểu giận chó đánh mèo như vậy..." Làm sao đột nhiện lại nghĩ ra cái loại trò hề cha nợ con trả cũ rích này cơ chứ?
Tề Ngạo Vũ bình thường luôn coi nữ nhân làm đối tượng tiêu khiển mua vui, mặc dù không hẳn là thương hương tiếc ngọc nhưng cũng là không biến thái đến mức cố ý hành hạ đối phương, nhất là... Tôn Lăng Tiêu chau mày suy tư, hắn chợt phát hiện Tề Ngạo Vũ đối với Vân Nhu Y hình như có một loại ý định muốn chiếm hữu vượt quá mức bình thường.
Bên trong chiếc xe sang trọng đang chạy băng băng trên đường, thiết bị cách âm của xe thật sự tốt, không hề nghe thấy tiếng mưa to như trút nước ở bên ngoài. Bên trong xe một mảnh yên tĩnh không hề có tiếng động.
Trong đầu hắn chợt lóe ra một khuôn mặt diễm lệ, "Phải không?". Hắn thì thào tự nói với bản thân, vốn là biết rõ không có bất kì âm thanh trả lời nào, nhưng ngoài ý muốn của hắn, bất chợt nghe thấy nửa tiếng ho khan, hắn hoảng sợ, quay đầu lại nhìn với khuôn mặt như hung thần.
"Ách, cô..." Trông thấy dáng ngồi ở phía sau xe, bộ dạng đang bụm chặt cái miệng nhỏ nhắn, Tôn Lăng Tiêu choáng váng: "Cô làm sao..."
"Đương nhiên là thừa dịp khi anh không chú ý, nhập cư trái phép được rồi".
Ôi, lại bị cảm. Vân Nhu Y ảo não không thôi, lại một lần nữa tự mắng bản thân mình yếu đuối,không thể chịu nổi kích động quá lớn.
Nếu bị phát hiện, nàng cũng chỉ vạn phần không cam lòng rời khỏi ghế ngồi.
"Tôn tiên sinh, anh cũng không thể coi như không gặp tôi, cứ tiếp tục lái xe đi?" Đôi mắt to mỹ lệ tràn đầy thương cảm mà cầu xin hắn.
"Cô làm sao lại có thể chắc chắn rằng tôi sẽ đưa cô về nhà?" Mắt Vân Nhu Y sáng lên, Tôn Lăng Tiêu lập tức dội cho nàng một gáo nước lạnh, "Đừng có nằm mơ!"
"Tôn tiên sinh, van cầu anh..." Vân Nhu Y nôn nóng khẩn cầu nói: "Tôi chỉ là một cô gái tay trói gà không chặt, lại không có sức ảnh hưởng gì, các anh bắt tôi chỉ lãng phí nhiều gạo thóc và sức lực, thực sự là không có tác dụng gì..."
"Có ảnh hưởng hay không, có thể có tác dụng hay không, người quyết định là Tề thiếu gia, không phải cô, cũng không phải tôi. Ngạo Vũ đã quyết định cần phải giữ lại cô, cho nên cô tốt nhất là ngoan ngoãn đợi tại Hoài Viên này, nếu không thì..." Nực cười thật, hắn đúng là cùng Tề Ngạo Vũ lớn lên mặc cùng một cái quần, tính cách nóng nảy của Ngạo Vũ làm sao hắn không hiểu được? Tề Ngạo Vũ muốn giữ người lại, Tôn Lăng Tiêu có chết cũng không dám lén thả. Bằng không, hắn không chết thì cũng bọ lột da....
« Trước1...56789...29Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Ông chủ kiêu ngạo bạn có thể xem thêm ong chu kieu ngaoong chu kieu ngao còn nữa nè

Ông chủ kiêu ngạo v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00045s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Polaroid