XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 11:24,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 36219 Views


Chương 6.3
Uông Phong Lân đi vào phòng làm việc của Tư Nam, người ngồi sau bàn chưa từng ngẩng đầu lên.
"Anh ngồi ở đây? Tôi đi ra ngoài trước." Phan Già đỡ Uông Phong Lân xuống ghế, xoay người đi ra ngoài đóng cửa lại.
"Tiểu Nam." Uông Phong Lân nhẹ giọng kêu, giống như là sợ quấy rầy người kia.
"Dạ?" Tư Nam ngẩng đầu lên liếc anh một cái, lại cúi đầu xuống vùi vào trong mớ tài liệu trên tay, "Có việc gì à?"
"Cái kia, em..." Hóa ra không biết bản thân định nói gì luôn, nghĩ muốn giải thích một chút về chuyện của Lâm, rồi lại sợ thất thố, Uông Phong Lân dừng lại một chút, "Em muốn ăn chocolate không? Anh nói người đi mua."
"Trong hộc bàn của em còn, hồi sáng lúc đi qua bên phòng thư kí, Moon có cho em. còn chưa có ăn." Tư nam tiếp tục tập trung vào tài liệu trong tay.
"Em muốn uống nước không?"
"Anh định rót cho em sao?" Tư Nam ngẩng đầu lên lần nữa, liếc anh một cái.
"Anh..." ngay cả đứng dậy rót li nước còn không được, anh hỏi cái này có khác gì đang nói nhảm chứ? Uông Phong Lân cúi đầu ảo não.
"Không có việc gì thì trở về đi! Sắp hết nửa tiếng rồi." Tư Nam liếc nhìn chó cưng hai mắt trống rỗng đang nằm bên chân.
"Lâm chỉ thích chọc ghẹo thôi, anh với cậu ấy không có gì cả." Rốt cuộc vẫn đem câu giải thích nói ra khỏi miệng rồi.
"Em biết." Trả lời thật bình thản.
"Tiểu Nam, em đang giận anh à?" Uông Phong Lân chớp chớp mắt lấy lòng, chỉ tiếc bây giờ anh đang là Uông đại tổng tài, không phải là bạn chó vàng to con, cho nên làm ra bộ mặt như vậy thật sự rất buồn cười.
"Anh có làm cái gì khiến em phải giận sao?" Tư Nam mỉm cười nhìn anh.
"Không có!" Lắc đầu, làm theo thói quen như đang là A Kim.
"Vậy anh đến dỗ em làm cái gì?" Tư nam đứng dậy, "Sắp tới giờ rồi, để em đưa anh về!"
"Vậy em không có giận anh hở?" Nhìn thấy Tư Nam đi đến bên cạnh, lập tức nắm tay em.
"Chỉ số thông minh của anh chỉ bằng A Kim thôi à?" Tư Nam bĩu môi, rờ tóc anh như đang xoa đầu A Kim, "Em lúc nãy như vậy, chỉ là không muốn để cho mọi người biết mối quan hệ của chúng ta sớm quá thôi mà. Chẳng lẽ anh muốn nhìn thấy bộ dáng của em khi ghen trước mặt bọn họ à?"
"Bảo bối, em là người tốt nhất trên đời!" Ôm lấy tay em nịnh bợ, thuận tiện cọ cọ.
"Anh ghê tởm quá đi!" Tư Nam đẩy anh ra, đỡ anh đứng dậy, "Đi nào, em đưa anh về."
"Em hình như rất không thích nhìn thấy anh." Uông Phong Lân lần nữa thoải mái đem cơ thể tựa vào bên người Tư Nam.
"Đúng vậy, em thích A Kim nhiều hơn anh!" Tư Nam cố gắng ôm lấy bả vai anh để anh có thể dựa vào chắc chắn.
"Thật vậy sao?" Uông Phong Lân lập tức giả bộ đáng thương, "Bảo bối, đừng như vậy mà!"
"Anh càng ngày càng giống A Kim rồi!"
"Em cứ sỉ nhục anh đi!" Uông Phong Lân ôm lấy hông em, thấp giọng ghé vào lỗ tai em uy hiếp, "Đợi anh tốt lại rồi biết!"
"A, em rất chờ mong đó!" Híp mắt cười cười nhìn người bên cạnh.
Toàn bộ hồn phách của Uông Phong Lân đều bị nụ cười này câu đi mất tiêu rồi, lập tức cúi xuống hôn một cái.
"Đừng..." Bị tấn công bất ngờ Tư Nam hưởng thụ nụ hôn nhiệt tình bất thình lình, chủ động ôm lấy bờ vai của anh, đem người đè vào trong tường, chế ngự cơn kích động.
"Phong Lân, Tư Nam..." Tu gõ cửa hai cái, liền đẩy cửa phòng Tư Nam ra, "Cái kia..." Tu vừa đẩy cửa ra thì nhìn thấy Tư Nam đem Uông Phong Lân ép vào tường, lặng đi một chút, "Tôi đã sắp xếp lại toàn bộ hệ thống an ninh của công ti chuyển sang nhận diện bằng dấu vân tay rồi, sẽ lập tức cho người đi lấy vân tay của hai người.
"Dạ!" Tư Nam gật đầu, nửa thân trên hoàn toàn dựa vào người Uông Phong Lân đang đứng tựa vào tường.
"Biết rồi!" Uông tổng bị cắt ngang nụ hôn nên rất không vui trợn mắt nói cộc lốc với Tu.
"Không quấy rầy hai người." Tu nói xong lui ra ngoài đóng cửa lại, sau đó đứng trước cửa ngẩng người, Phong Lân chẳng phải không giống mình sao? Chẳng lẽ Phong Lân giống A Kha? Tại sao có thể như vậy...
"Tu, anh có khỏe không?" Thước Nhã nhìn Tu đang ngẩn người, "Làm sao vậy?"
"Oh? Không, không có gì!" Tu lắc lắc đầu đi về phòng làm việc của mình.
"Là lạ hè!" Thước Nhã hừ một tiếng, ngồi trở lại vị trí của mình.
"Nhìn thấy thứ không nên nhìn, tất nhiên sẽ trở nên là lạ rồi!" Phan Già đứng trước bàn Thước Nhã, nhét một viên chocolate đắng vào miệng, hai mắt nghiêng nghiêng nhìn về cánh cửa phòng làm việc đang đóng chặt của Tư Nam.
"Thứ không bên xem?" Thước Nhã nhìn theo ánh mắt Phan Già, lộ ra nụ cười hiểu ý.
Trong phòng.
"Bị Tu thấy rồi." Tư Nam nhìn Uông Phong Lân, hai mắt lóe lên.
"Thì tính sao?" Nhướng nhướng lông mi lên như chẳng có gì, lần nữa hôn lên môi em.
"Đừng..." Vội vàng đẩy đầu anh ra, "Anh muốn để cho toàn bộ bảo vệ thấy hết à?"
"Ha ha," Uông Phong Lân nghiêm túc nhìn em, "Anh rất muốn nói cho toàn bộ thế giới này biết em là của anh!"
"Hừ, em nghĩ," Tư Nam ngừng cười, nheo mắt lại, khóe miệng cong lên, "Lúc này trong khái niệm của Tu, anh là của em! Hình tượng giống như là A Kha của anh ấy."
"Ha? Tại sao?" Nụ cười đáng yêu này làm cho đại não của Uông Phong Lân tạm thời đình chỉ mọi hoạt động.
Cánh tay của Tư Nam lần nữa vòng ra sau cổ của anh, để cho anh hình dung lại tư thế mà lúc nãy Tu nhìn thấy, đôi môi kề sát bên tai anh, hơi thở ấm áp vươn vấn trên gương mặt anh: "Anh nói sao giờ?"
Bị hấp dẫn đến trống rỗng, mãi một lát sau Uông Phong Lân mới ý thức được tư thế của hai người có bao nhiêu ám muội, bản thân mình hoàn toàn bị đè xuống, cho nên Tu mới có thể hiểu lầm đến như vậy, vì vậy hừ giọng mũi tỏ vẻ bất mãn: "Hứ, em ăn hiếp người bệnh!"
"Vậy thì khi nào anh trở lại bộ dạng cường tráng đi thì có thể trả thù em mừ!" Tư Nam ghé vào lỗ tai anh thầm thì.
"Tiểu yêu tinh!" Giờ phút này Uông Phong Lân đang có cảm giác trái tim bị cào nát một trăm đường, anh thật là oán giận tại sao hai tháng trôi qua chậm quá vậy? Còn phải đợi hơn nửa tháng nửa!
"Em nghĩ, sau khi hai tháng trôi qua, anh tối thiểu cũng phải cần một tháng để phục hồi?" Tư Nam tựa hồ biết anh đang nghĩ cái gì, "Cho nên, em cần phải cố gắng lợi dụng khoảng thời gian này mới được!"
"Em muốn làm gì?" Uông Phong Lân trừng to mắt, "Em không phải muốn..."
"Muốn cái gì?" Tư nam tò mò nhìn anh.
"Không có gì, anh là chồng!" Uông Phong Lân làm ra vẻ đáng thương.
"Ngu ngốc quá đi!" Tư Nam giận dữ xoay người liếc anh một cái, tát yêu thêm một cái, "Đi thôi, em đưa anh lại!"
"Bảo bối..."
"Còn muốn gì nữa?"
"Em đáp ứng anh mà!" Uông Phong Lân nắm lấy tay áo Tư Nam.
"Nói ngốc nghếch gì đó, ai đánh ứng anh cái gì hả!" Bĩu môi khẩu thị tâm phi, hơi cúi đầu, trên má đã đỏ bừng.
"Đáp ứng anh rồi mà!" Tiếp tục lắc lắc ống tay áo của em.
"Được rồi! Anh có đi không hử?" Giọng điệu của Tư Nam vốn là nửa giận dữ nữa nũng nịu.
"Vậy thì gọi anh một tiếng đi." Uông Phong Lân được voi đòi tiên bộ dáng hoàn toàn bị hủy hoại thành người xấu.
"Em không cần!" Thẹn thùng cúi đầu, dùng khóe mắt liếc anh, "Nhanh lên một chút nào, quay về giường mau đi."
"Lên giường?" Uông Phong Lân tiếp tục đùa dai với bảo bối của mình.
"Còn như vậy nữa em thả anh lại bây giờ!" Tư Nam chun chun mũi, bộ dáng giả bộ mất hứng.
"Được rồi, anh để em đỡ về là được mà." Đầu hàng dựa vào thân hình mềm mại nhưng lại có thể tiếp cho mình biết bao nhiêu là sức mạnh.
Quay đầu lại liếc nhìn con chó to nằm bên cạnh bàn hai mắt trống rỗng, Tư Nam cười khổ: "Thật là mãi cho đến hôm nay em mới có cảm giác bị mất đi A Kim."
"Em còn có anh mà!" Uông Phong Lân gắt gao ôm em lại.
"Thì tính gì chứ? Anh sau này có thể cùng em chới ném đĩa sao?" Tư Nam nhìn về phía anh.
"Cái kia..." Uông Phong Lân suy nghĩ một chút, "Nếu như em không yêu cầu anh dùng miệng ngậm là được."
"Ha ha." Nhìn bộ dáng giả bộ ủy khuất của anh, cười đánh nhẹ anh một cái, "Đi nào!"
"Chỉ cần em vui, chỉ cần có thể ở bên cạnh em, cho dù anh vĩnh viễn phải làm A Kim, anh cũng đồng ý." Uông Phong Lâm thu lại bộ dáng giả bộ đáng yêu lúc nãy. "Chỉ là, anh tin tưởng bản thân mình có thể bảo vệ được em nhiều hơn so với A Kim, có thể yêu em nhiều hơn, thương em nhiều hơn."
Trong đôi mắt trong veo chợt phủ một tầng sương mù, đứng ở cửa, một tay nắm lấy chốt cửa, trước khi mở cửa ra, Tư Nam ngẩng đầu lên, nhìn thật sâu vào trong mắt Uông Phong Lân, lời nói vô cùng kiên định: "Cho dù tương lai có như thế nào, em đều sẽ cùng với anh."
...
Nhà họ Đường, bữa cơm tối.
"Tư Viễn, em con đâu?" Mẹ Đường từ trong bếp đi ra hỏi thăm.
"Đang chơi với A Kim ở trong sân mẹ," Đường Tư Viễn trả lời, đi đến nhà bếp giúp mẹ Đường lấy chén dĩa ra bàn....
« Trước1...3233343536...44Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo bạn có thể xem thêm nha co cho du thien thaonha co cho du thien thao còn nữa nè

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn

•Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Người tình của đại ca - Tiểu Ngôn Giới thiệu: Anh nổi tiếng với chiến tích huy...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00059s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện