wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 13:24,Ngày 27/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Kiss The Rain

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 24632 Views


Ừm, tôi cũng kịp nhận ra là có cả quý cô Thảo Vy nữa. Cô ấy đang ngồi cạnh bố mẹ và bạn bè của Mai Linh.
Run thật đấy, khán giả trong khán phòng này đông quá, mà toàn là những nghệ sĩ có tiếng tăm, thành viên ban quản trị, giám đốc Fresh Music. Bọn họ đều đang chờ xem sự lựa chọn của ông An Mạnh ra làm sao.
Đầu tiên là Mai Linh bước ra. Cô ấy được giới thiệu như là một viên ngọc được mài dũa từ bé. Mai Linh tuyệt như thế nào, không cần tôi nói thêm nhiều, hẳn bạn cũng biết rồi đấy.
Nhìn cô ấy mà tôi cứ ngỡ như một đóa bách hợp rạng rỡ. Cái cách những ngón tay thon dài của Mai Linh lướt trên bàn phím piano, rồi cách cô ấy cất giọng hát, từng câu, từng chữ trong ca khúc My Immortal thật mê đắm lòng người.
Nhưng bạn cũng đừng cho rằng tôi sẽ bị khớp và sợ sệt nhé.
Hoàn toàn không có chuyện đó đâu, bởi tôi tin vào bản thân mình.
Tại sao mọi người yêu thích bài hát Mũ Len Nhỏ của tôi chứ?
Tại sao Mũ Len Nhỏ được xem nhiều đến như thế? Và tại sao Teeny lại tìm đến tôi và phỏng vấn?
Tại sao lần đầu tiên nghe thấy tôi hát, dù chỉ qua một clip trên mạng, ông An Mạnh đã không ngần ngại chọn tôi?
Là bởi vì, tôi thực sự không hề thua kém.
Là bởi vì, họ yêu mến tôi.
Họ đã trao cho tôi niềm tin cùng chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa, thực hiện ước mơ của mình. Có lẽ gì lại không đón nhận và chạy tới phía trước mở nó kia chứ?
Lúc này Mai Linh đã hát xong, cả khán phòng ngập trong tiếng vỗ tay, những lời ca ngợi không ngứt, những bó hoa hồng nhung đỏ thắm.
Okay, giờ thì mình sẽ bước lên sân khấu mini sáng rực ánh đèn kia. Trông nó cứ như được tạc bằng pha lê vậy. Sân khấu ơi! Mi đang chờ ta đến để tỏa sáng, đúng không nào?
Và thế là, tôi lịch sự cúi đầu chào khán giả, mau chóng ôm lấy cây đàn guitar màu vàng chanh quen thuộc của mình, chỉnh mic và đánh thử.
Ừm, tôi vẫn đang thử đàn.
Nhưng mà…có cái gì đó không ổn. Sao âm thanh có vẻ rời rạc thế này nhỉ? Không đúng nốt thì phải?
Trước đó tôi đâu có vặn hay chỉnh gì dây đàn? Nhất là hai dây Mi và dây Xi, âm của nó thật là lạ lùng. Không ổn rồi, mình cần phải vặn lại dây đàn. Tôi tự nhủ.
Chết tiệt, hẳn là ai đó đã đụng chạm vào cây đàn!
Phía bên dưới, mọi người bắt đầu thắc mắc và xì xào bàn tán.
Có thể yên lặng một chút được không? Cần phải thật tập trung mới có thể vặn lại đúng nốt. Nhắm mắt lại, tay trái chỉnh dây đàn, tay phải đánh thử, cứ thế đến khi nào chuẩn thì thôi. Nó hơi mất thời gian, nhưng biết sao bây giờ? Mọi khi tôi vẫn dùng một chiếc máy nhỏ xinh, nhưng hôm nay đâu có mang theo, nên phải vận dụng mọi giác quan nhạy bén của mình.
“Sao vậy Kem?” Giọng chú An Thông.
“Có chuyện gì thế?” Mọi người bắt đầu sốt sắng khiến tôi rối hết cả lên.
“Đã vào muộn mấy tiếng đồng hồ, giờ còn không chịu hát là sao?”
“Lãng phí thời gian quá đi mất!”
“Xin các vị bình tĩnh!” Chú An Thông lên tiếng xua tan sự ồn ào.
Và chẳng hiểu thế nào, chiếc đàn mà tôi đã mất khá nhiều tiền mới mua được, vốn từ trước đến giờ chưa bao giờ gặp sự cố, nay đã phản lại tôi.
Trong lúc chỉnh, dây Mi đứt phựt một cái.
Thế là xong! Tôi chỉ còn biết há hốc mồm ra kinh ngạc. Thật xấu hổ và ngại ngùng muốn chết đi. Bao nhiêu sự tự tin khi nãy cũng bay đâu hết.
Tôi có thể nhìn thấy Mai Linh ngồi phía dưới đang mỉm cười ngạo nghễ, một nụ cười đắc thắng. Và cả cô Thảo Vy nữa, cô ấy đang cười sằng sặc và cố lấy tay che miệng lại.
Che thế quái nào chứ! Tôi đã thấy hết cả rồi. Hết vụ kẹt lại ở tầng 2, giờ thêm vụ này nữa, hai người đã nhúng tay vào có đúng không?
Nghĩ tôi là ai vậy? Là một đứa ngốc nghếch và nhu nhược ư?
Tôi sẽ không để yên cho những trò lố này đâu.
Đứt ư? Dây đàn đứt thì nối lại, chẳng sao cả. Tôi là một guitarist, và thầy giáo đã dạy tôi rằng, một guitarist chân chính không bao giờ cho phép mình dừng lại chỉ vì những lý do không đâu như thế này.
Nhưng chưa kịp làm gì tiếp đó thì một chuyện khó tin đã xảy ra.
Ôi, thật đấy, tôi còn chẳng thể tin nổi vào mắt mình nữa.
Hai chàng trai nhà Hoàng Gia: Kiwi và Skyler-chẳng ai bảo ai, mỗi người một cây đàn guitar trước mắt sẵn sàng trao nó cho tôi.
“Tiếp tục đi, Ice-cream.”
“Em có thể dùng cái này.”
Cả hai lên tiếng cùng một lúc.
Có thể họ đã lấy ở cuối phòng chăng? Hay ở đâu đó quanh đây. Ôi mình tệ thật! Đây là công ty ca nhạc cơ mà! Nhưng điều đó chẳng còn quan trọng nữa, bởi tôi đang đứng trước một tình huống vô cùng khó xử.
Nên lấy của ai đây? Chiếc bên phải của Kiwi, hay chiếc bên trái của Skyler?
Nếu phải lựa chọn, tất nhiên tôi sẽ chọn Kiwi. Nhưng nếu thế Skyler sẽ mất mặt mất.
Ahhh! Thật là…!
“Ôi trời cái tụi này làm cái trò gì thế không biết? Muộn rồi đấy!” Chú An Thông xen vào, giật lấy cây đàn từ tay Kiwi và đưa nó cho tôi. “Đừng sợ hãi quá, Kem ạ! Mọi người luôn bên cạnh ủng hộ cháu!” Chú ấy thì thầm.
Nhìn xuống phía dưới, ngoài những gương mặt ngán ngẩm của các vị quan khách là những vẻ mặt rạng rỡ của gia đình và bạn bè. Tôi có thể thấy chị Sam đang nhảy cẫng lên, vẫy vẫy chiếc túi xách khích lệ.
Gần đó, ông An Mạnh khẽ gật đầu với tôi. Hôm nay trông ông có vẻ gầy gò quá…Lặng lẽ, tôi cũng gật đầu lại và mỉm cười với ông.
Okay. Không để mọi người chờ lâu thêm nữa, tôi chính thức bắt đầu đây.
“Gấu Trắng và Tảng Băng Mùa Xuân”

Dừng lại nhé, Gấu thân yêu ơi!
Trò chơi đã kết thúc rồi
Tớ đã chạy, rất lâu cùng với bạn
Nhưng giờ thì tớ mỏi chân lắm rồi, tớ không thể chạy theo bạn được thêm nữa đâu
Vậy tớ dừng lại nhé
Dừng lại, để mình bạn cô đơn trên con đường ấy
Nhưng bạn sẽ chẳng cô đơn thêm bao lâu đâu. Bạn rồi cũng sẽ quên tớ đi, sẽ nhanh thôi
Mùa xuân đến mất rồi
Ánh dương sao mà nóng bỏng
Tớ sẽ tan chảy
Và trôi dạt đến một đại dương xa tít tắp
Hòa mình cùng những con sóng bạc đầu
Đùa vui
Và vỗ bồm bộp vào những mỏm đá
Gió sẽ ru tớ những giấc ngủ say
Đừng khóc, Gấu Trắng yêu dấu!
Hẹn gặp lại, nếu có thể
Một ngày mùa đông chưa kịp gọi tên…

Bài hát đã kết thúc, nhưng khán phòng vẫn cứ im lặng mãi.
Hình ảnh chú gấu ngơ ngác nhìn theo tảng băng trôi đi xa cứ hiện ra trong tôi suốt quá trình viết cũng như thể hiện bài hát. Một cảm xúc gì đó trong veo, đượm buồn.
Và rồi tất cả dậy lên như một đợt sóng, những tràng pháo tay, những bó hoa nhiều màu sắc.
“Thật không còn lời nào để nói!”
“Tuyệt quá!”
“Sự lựa chọn của ngài An Mạnh đó, quả không ngoa!”
“Rất thuyết phục!”
“…”
Những người khi nãy tỏ ra chán nản thì nay đứng hết dậy, vỗ tay hết sức nhiệt tình.
“Cháu đã không hề làm ta thất vọng, Hạ Kem.” Ông An Mạnh lúc đó ngồi trên chiếc xe lăn mỉm cười đầy tự hào.
“Cảm ơn ông! Cảm ơn bố mẹ, cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ con!” Tôi rạng rỡ.
“Cậu tuyệt lắm!” My chạy lên ôm chầm lấy tôi.
“Có thế chứ, lẽ ra mình nên mang camera theo!” Siro vừa tặng hoa cho tôi vừa tỏ vẻ tiếc nuối.
“Ôi, con gái bé bỏng của bố mẹ!” Mẹ nhìn tôi nghẹn ngào.
Rất, rất nhiều người đến ôm và chúc mừng tôi, trong đó còn có cả bác giám đốc Fresh Music, những nhân vật nổi tiếng của showbiz, cả chị Kì Diệu nữa.
Ui, một buổi tối tuyệt vời, mình ngập trong hoa mất! Hạnh phúc quá!
Và còn hạnh phúc hơn nữa khi đón nhận bông hồng nhung của Kiwi. Và bạn biết không, sau buổi biểu diễn ra mắt đó, tất cả đều ở lại đến nửa đêm để khiêu vũ, còn tôi và Kiwi đã bỏ về nhà anh ấy để uống cacao nóng. Tất nhiên, chỉ một lúc thôi, không phải là qua đêm đâu nhé!
Bọn tôi lên sân thượng nhà anh ấy, một khu vườn đầy hoa thơm ngào ngạt, ở đó có thể ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao.
Tôi cùng Kiwi nằm dài ra trên chiếc thảm mềm giữa khu vườn, vừa nhấm nháp bánh qui, uống cacao nóng, vừa nghe nhạc.
“Em biết không, Ice-cream? Gấu Trắng và Tảng Băng Mùa Đông trong bài hát của em sẽ gặp lại nhau.” Kiwi vừa nói vừa bâng quơ nhìn lên bầu trời.
“Bằng cách nào cơ?”
“Trái Đất vốn dĩ hình cầu. Đi hết một vòng tự khắc sẽ quay lại nơi cũ. Rồi vào một ngày mùa đông nào đó, tảng băng kia sẽ tìm lại được Gấu Trắng.”
“Nhưng nếu Gấu Trắng không còn ở đó nữa thì sao? Nó chuyển nhà đi nơi khác, hoặc nhỡ…”
“Ngốc ạ!” Kiwi xoa xoa đầu tôi. “Em sáng tạo ra hai nhân vật đó, mà lại để chúng rời xa nhau là thế nào? Phải có niềm tin vào tương lai chứ!”
“Ừ, happy ending đúng không anh.” Tôi bật cười.
Rồi anh ấy rủ tôi chơi trò nối hình. Dễ lắm nhé, chỉ cần dùng ngón tay nối các ngôi sao lại thành một hình nào đó là được. Bọn tôi vẽ ra đủ mọi hình thù ngộ nghĩnh, như quả chuối, một con gấu bông, chiếc lá, hình con cừu,…mặc dù trông chúng chẳng giống ngoài đời thực chút nào cả.
“Tặng em bông hoa này.” Kiwi đưa ngón tay vạch ra trên khoảng không những đường chẳng ra đâu vào đâu cả.
“Nó không giống hoa chút nào, Kiwi ạ. Với lại, hôm nay anh đã tặng em một bông rồi.” Tôi mơ màng nhìn theo.
“Ai bảo em thế, nhìn cho kĩ này.”
Rồi anh ấy cầm lấy tay tôi, cùng nhau vẽ những đường kì dị lên bầu trời đêm....
« Trước1...3132333435Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Kiss The Rain bạn có thể xem thêm kiss the rainkiss the rain còn nữa nè

Kiss The Rain v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00044s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Pair of Vintage Old School Fru