wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 07:05,Ngày 10/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Kiss The Rain

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 24676 Views


“Ừ ừ.” My gật đầu. “Không thể tin nổi!”
“Mình cũng vậy.” Tôi tiếp tục rảo bước.
“Vậy là, cậu sắp trở thành ca sĩ rồi. Không phải ai cũng được ông nhạc sĩ đó chú ý đâu.”
“Ừm, mình biết. Nhưng cậu nói xem, mình có thực sự đặc biệt như thế không?”
“Chắc chắn rồi, Kem.”
“Chiều nay mình đến nhà ông ấy luyện thanh nhạc. Cái khoản này chắc mình tệ lắm.” Tôi thở dài đánh sượt.
“Ôi dào, đừng lo lắng quá. Có gì đâu nhỉ, chắc lại mì mi mí mi mì, mò mo mó mo mò thôi. Ha ha nghĩ đến là thấy thú vị!”
Rồi My hắng giọng một cái, rướn cao cổ lên, bắt đầu mì mí mi rõ là hài hước.
“Chưa chuẩn đâu, hai tay cậu phải ôm bụng nữa. Mấy người tập hát đều làm thế. Ha ha ha!” Đoạn cả tôi và My đều cười vang.
Vừa bước chân vào cửa lớp, Gigi đã đứng sẵn ở đó và dang tay ra chặn tôi lại.
“Cho mình hỏi cậu một chút, được không?” Gigi lên tiếng rất dịu dàng.
“Ừm. Cậu hỏi đi.”
“Rốt cuộc cậu và Kiwi là gì của nhau vậy? Cậu là bạn hay bạn gái anh ấy thế?” Đắn đo mãi, cuối cùng cô nàng cũng lên tiếng.
Nhìn gương mặt thành khẩn của Gigi, tôi thực sự chẳng muốn chọc cô ấy thêm chút nào nữa.
“Là bạn bình thường thôi, không có gì cả.”
Nghe đến đây, Gigi rạng rỡ hẳn ra, mỉm cười đắc ý quay lại nói với mấy đứa con gái khác.
“Đấy chưa, mình bảo rồi mà. Trước đến nay anh ấy vẫn độc thân.”
“Không hẳn đâu, anh ấy có bạn gái rồi.” Không hiểu sao tôi lại thốt ra được mấy câu ấy một cách hết sức bình thản.
“HẢ?”
Đúng như dự đoán, tất cả bọn con gái đều ồ lên.
“Cậu có đùa không thế Kem? Bạn gái của anh ấy là ai cơ?” Gigi đứng phắt dậy, chống hai tay lên bàn.
“Không đùa đâu. Cô ấy đâu có học trường mình, nên các cậu không biết là phải.” Nói rồi tôi chuồn lẹ về chỗ, bỏ lại Gigi cùng hội bạn đang thất vọng tràn trề.
Nghĩ lại, mình có hơi nhẫn tâm quá không nhỉ? Tự nhiên vùi dập hy vọng đang nhen nhóm của bọn họ.
Nhưng thôi kệ, đó là sự thật mà, chẳng có gì sai trái khi nói ra sự thật cả. Với lại, tôi thấy vô cảm với chuyện này.
Kiwi có bạn gái hay cái quái gì đi nữa là chuyện riêng tư của anh ấy, không liên quan đến tôi. Từ giờ trở đi, không-liên-quan-đến-tôi-nữa!
Có thế chứ, phải lạnh lùng dứt khoát mới đúng phong cách của Kem.
Kiwi, từ giờ trở đi, em sẽ không quan tâm đến anh nữa. Anh là gì chứ? Là trái Kiwi xanh tươi chua chua mát mát? Tốt thôi, em sẽ bỏ anh vào máy xay và trộn anh cùng món kem vani.
Đúng lúc đang hào hứng, sung sướng vì sự thay đổi xuất sắc của mình thì tôi bỗng thấy Kiwi trong bộ đồng phục siêu cool của Isaac Newton, vai khoác chiếc túi xách da màu nâu sáng đi qua hành lang lớp học. Nhìn thấy tôi qua cửa kính trong suốt, Kiwi vui vẻ nở nụ cười rạng rỡ, rất thu hút và lịch lãm.
Trong giây lát, tất cả hệt như một thước phim quay chậm, tôi thấy mình ngừng thở và nghe được cả tiếng nhịp tim đập thình thịch.
Kem đã thất bại toàn tập.
Tại sao chứ? Tại sao cứ xuất hiện cool như vậy hả!!!

3h chiều. Tôi đã có mặt trước cổng nhà ông An Mạnh.
Ra mở cửa là cậu nhóc Antony. Nhìn thấy nó, tôi bỗng chẳng còn cảm giác tức giận vì nó đã đọc cuốn sổ của tôi cả.
“Chị Kem!” Cậu bé reo lên.
“Ừ chào Antony!”
Nhìn kĩ cậu nhóc tôi mới thấy, trông nó đáng yêu nhưng không giống cậu bé 13 tuổi chút nào. Thực tế nó lớn hơn như vậy, cao hơn tôi một cái đầu, và…giống một anh chàng 17 tuổi hơn.
Antony giúp tôi dắt xe rồi đóng cổng lại.
Cậu bé dẫn tôi qua phỏng khách, lên cầu thang và đi qua nhiều căn phòng mới tới nơi luyện giọng.
“Cô Thảo Vy sẽ hướng dẫn chị.” Antony nói và khẽ mở cánh cửa căn phòng kiểu châu Âu rộng lớn.
Chợt âm thanh mềm mại của đàn piano từ bên trong phát ra, xen vào đó là giọng hát cao vút của ai đó.
“Từ từ đã Antony.” Tôi ra hiệu cho cậu bé chưa vào vội.
Chúng tôi đứng bên mép cửa, dõi về phía trong phòng, nơi có người đang chơi piano, và cô ấy còn hát nữa.
Giọng hát trong trẻo, đầy kĩ thuật, khi hiền hòa, khi dữ dội.
Đó là một cô gái mặc váy trắng, mái tóc đỏ rực ánh lên những tia sáng lấp lánh. Cô ấy ngồi bên cây đàn piano, đôi bàn tay lướt trên những phím đàn một cách rất tự nhiên, đầy say mê.
Ôi Chúa ơi…!
Âm vực của giọng hát này…phải thuộc đến quãng 7, quãng 8.
Cô ấy hẳn là…
“Chị ấy là Mai Linh, gương mặt triển vọng mà ông em đã dày công đào tạo từ nhỏ đó chị.”
Ra là cô ấy.
Tôi sững sờ trong giây lát.
“Chị Mai Linh có giọng ba quãng tám.” Antony thêm vào.
Và lần này thì tôi shock thật sự.
Ba quãng tám? Ôi thánh thần ơi, khủng khiếp quá.
Cô ấy hẳn sẽ rất nổi tiếng, có thể không phải hôm nay, ngày mai, nhưng chắc chắn trong một tương lai không xa.
Tôi không thể tin nổi vào mắt mình, cô bạn xinh đẹp mà tôi từng gặp trước kia, người nói với tôi rằng cô ấy là bạn gái Kiwi, có giọng hát ba quãng tám, và còn chơi piano rất thành thạo nữa.
Bỗng nhiên tôi thấy mình nhỏ bé quá đỗi…
“Ai thế này?”
Tôi cứ đứng đó đơ người ra, mãi đến khi Mai Linh phát hiện ra và lại gần.
“Chị ấy là Kem.” Antony nhanh nhảu.
“À chị nhớ ra rồi, bạn của anh Kiwi. Thảo nào trông quen quen. Rất vui được gặp bạn!” Mai Linh chìa tay ra bắt tay với tôi.
“Ừ ừm…mình cũng vậy.”
“Ông đã chọn chị Kem đấy chị Mai Linh!”
“Sao? Chọn gì cơ?” Nghe Antony nói vậy, đang vui cười bỗng dưng Mai Linh nhíu mày.
“Giọng hát chính cho album mới.”
Tôi không chắc nữa, nhưng hình như lúc này đây, một tia chớp bắt đầu lóe sáng nơi đôi mắt Mai Linh và giông bão quanh đó bắt đầu nổi lên ầm ầm.
Không còn một chút thân thiện nào nữa, Mai Linh quay sang nhìn tôi hằn học, cái nhìn đầy tuyệt vọng.
“Antony…em nói sao cơ? Giọng hát chính?” Cô ấy như bị mắc nghẹn, nói không thành lời.
“Vâng. Ông đã quyết định rồi, từ giờ chị Kem sẽ đến đây tập cùng cô Thảo Vy.”
Có gì đó không ổn. Ít nhất là từ cô gái này.
“KHÔNG ĐỜI NÀO!” Cô ấy gắt lên, và run rẩy lùi lại phía sau.
“Chị sao vậy?”
“Không đời nào…không…” Mai Linh bắt đầu cười rời rạc. “Cô không thể có nó, bài hát đó là của tôi…không thể nào!”
“Bình tĩnh nào chị Mai Linh!” Antony chạy lại gần và ngay lập tức bị Mai Linh hất phăng ra.
“Các người đang chơi trò gì vậy? Đang đùa tôi có đúng không?”
Tôi sợ hãi không dám nói gì, co mình lại nơi cánh cửa.
Như hiểu ra điều gì, Antony bèn đứng đó yên lặng.
“Đi, đi với tôi.” Mai Linh giận dữ kéo lấy tay tôi lôi ra khỏi phòng.
“Đi đâu cơ?” Tôi cố gỡ bàn tay cô ấy ra, nhưng bất lực.
“Làm rõ cái chuyện chết tiệt này. Tôi không tin người được chọn lại là cô. Không đời nào cô hiểu không?” Mai Linh hét lên.
“Mình…”
“Tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện ông đang nằm và hỏi rõ xem rốt cuộc là thế nào! Ông đã nhầm lẫn rồi! Người đó phải là tôi, bài hát đó là dành cho tôi! Tôi đã chờ nó quá lâu, quá lâu rồi cô biết không?”
“Bỏ chị ấy ra Mai Linh!” Antony chạy theo.
Cô ấy rõ ràng không nghe thấy gì, sự bực bội và giận dữ của Mai Linh trút hết lên cổ tay tôi, nó khiến tôi đau.
“Bỏ tay Ice-cream ra.”
Bỗng một giọng nói lạnh lùng quen thuộc cất lên từ phía sau. Cùng lúc là bàn tay anh ấy nắm lấy tay tôi kéo lại.
Rất mạnh mẽ, rất ấm áp…

Chương 26

“Để yên đi Kiwi! Em cần phải biết chuyện gì đang xảy ra!” Mai Linh nức nở quay lại, và cảm xúc mãnh liệt của cô ấy cuối cùng đã trào ra bằng những giọt nước mắt.
Cùng lúc Mai Linh buông tay, Kiwi vội kéo tôi nép sát về phía anh ấy.
“Anh xin lỗi. Nhưng ông quyết định rồi, Mai Linh. Không ai thay đổi được ông đâu.”
“Quyết định? Từ khi nào? Tại sao em lại không biết?”
“Từ hôm qua.” Kiwi bình thản đáp lại.
Khác với thái độ giận dữ khi trước, lần này thì Mai Linh ôm mặt khóc nấc lên thành từng tiếng trước mặt tất cả chúng tôi. Hẳn cô ấy buồn và thất vọng lắm.
Không hiểu sao, tôi bỗng thấy mình có lỗi, mình thật là xấu xa. Xét về mọi khía cạnh, về ngoại hình, giọng hát, kĩ thuật, cô ấy hơn tôi hoàn toàn. Vậy tại sao không chọn cô ấy?
Trong bộ váy trắng, trông cô ấy càng thêm yếu đuối và mỏng manh. Đột nhiên, Kiwi khẽ buông tay tôi ra, bước lại gần Mai Linh.
“Đừng khóc nữa, Mai Linh.” Rồi Kiwi cúi xuống lấy tay gạt những giọt nước mắt đang lăn trên gương mặt xinh đẹp kia.
Không chần chừ gì, cô ấy ôm chầm Kiwi, thật chặt.
Một thoáng sững sờ, nhưng rồi Kiwi cũng vòng tay ôm lại.
“Anh có hiểu cảm giác của em lúc này không?” Cô ấy thì thầm trong tiếng nấc và vùi mình vào bờ vai ấm áp của Kiwi.
“Anh hiểu.” Kiwi thở dài.
Tất cả những việc này…đang diễn ra trước mắt tôi. Rất thật, rất sống động.
Phải rồi, Mai Linh là bạn gái của anh ấy mà, chuyện này thật quá đỗi bình thường. Vả lại, tôi cũng đâu có tình cảm gì với Kiwi đâu.
Nhưng sao…lại đau thế này nhỉ?
Cảm giác như…có ai đang bóp chặt lấy trái tim mình vậy.
Ước sao mình có thể biến mất khỏi nơi đây.
Có một điều kì lạ là, mặc dù muốn vậy, mặc dù có thể bỏ chạy, nhưng tôi lại không hề nhúc nhích. Cứ đứng đó hệt như bức tượng đá vô hình. Đối diện với tất cả....
« Trước1...2425262728...35Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Kiss The Rain bạn có thể xem thêm kiss the rainkiss the rain còn nữa nè

Kiss The Rain v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00041s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Polaroid