wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:46,Ngày 16/06/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Kiếm Chồng Đại Gia - Lam Tiểu Tịch

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 33484 Views



Ở thế yếu phải cầu cạnh người ta, Thành Cương và Tang Tiểu Tình phải làm ra vẻ giống như tri kỉ, nghe thấy hết, hiểu hết, gật đầu lia lịa, hiểu ý mỉm cười, giống như đang diễn kịch câm.

Đột nhiên, tiếng động trên tầng vụt tắt, giọng nói của giám đốc Lưu bỗng chốc cao vút:

- Lúc nãy nói nhiều như vậy, ý của tôi là năm nay đã đăng không ít quảng cáo ở quý tòa soạn, cuối năm thì thôi.

Thông tin này đúng là tin dữ, nụ cười trên khuôn mặt Tang Tiểu Tình bỗng chốc đông cứng lại. Điều đầu tiên cô nghĩ tới là: Chiếc xe ở hiệu cầm đồ không lấy về được.

Thành Cương cũng ngạc nhiên, vội nói:

- Giám đốc Lưu, hợp tác lâu như vậy rồi, cuối năm ông nhất định phải ủng hộ.

Giám đốc Lưu xua tay:

- Truyền thông nhiều như vậy, ai cũng là anh em, ủng hộ cậu không ủng hộ người ta, như thế không được.

Thấy giám đốc Lưu đứng dậy chuẩn bị tiễn khách, Tang Tiểu Tình làm ra vẻ đáng thương:

- Giám đốc Lưu từ trước tới nay là người hiệp nghĩa, lúc quan trọng như thế này, nhất định phải giúp đỡ chúng tôi, nếu không kế hoạch năm không hoàn thành, cuối năm chúng tôi chết đói mất.

Rõ ràng câu nói này khiến giám đốc Lưu cảm thấy rất kiêu hãnh. Ông ta vươn vai rồi ngồi xuống ghế, mỉm cười với Thành Cương một cách đầy ẩn ý:

- Hahaha, trưởng phòng Thành, Tiểu Tình của các cậu đúng là ai nhìn cũng phải yêu quý, khuôn mặt thanh tú, năng lực cũng rất cừ.

Thành Cương thấy không khí được xoa dịu, lập tức chuyển sang vấn đề quan trọng nhất:

- Hoa đẹp đến đâu cũng phải được tưới tắn. Tiểu Tình nợ mấy chục vạn tiền nhà, chỉ chờ vào tiền thưởng cuối năm để cải thiện cuộc sống! Giám đốc Lưu nhất định phải giúp đỡ! Quảng cáo! Quảng cáo chính là tính mạng của chúng tôi. Nhất định giám đốc Lưu phải để tâm giúp đỡ.

Tang Tiểu Tình thấy các dây thần kinh trên trán giật giật, ngọn lửa tức giận bùng cháy trong lòng nhưng phải mỉm cười:

- Đúng đây ạ, mong giám đốc Lưu để tâm giúp đỡ.

- Không còn sớm nữa, mời hai người ăn cơm, vừa ăn vừa nói chuyện. - Giám đốc Lưu đưa ra lời mời. Thành Cương thở phào, vụ làm ăn này vẫn còn cơ hội xoay chuyển.

2

Phía dưới là nhà hàng sang trọng. Giám đốc Lưu gọi mấy cuộc điện thoại, căn phòng rộng lớn sang trọng bỗng chốc chật kín người.

- Vị này là chủ nhiệm Mã của công ty chúng tôi. Vị này là giám đốc Quan. Đây là … đây là trưởng phòng Thành của tòa soạn, còn có phóng viên xinh đẹp Tiểu Tình. - Giám đốc Lưu vắt chéo chân, giới thiệu từng người một. Những người được giới thiệu, ai cũng bật cười giả tạo:

- Nghư danh đã lâu, hân hạnh, hân hạnh!

Đây chính là cuộc tiếp khách điển hình của Trung Quốc: Trương Tam, Lí Tư, Vương Ngũ, Triệu Lục, không ai quen ai, lát nữa cùng uống vài li rượu, tất cả đều trở thành anh em chị em.

- Uống gì? Vang hay trắng? - Giám đốc Lưu tỏ vẻ rất hứng thú, không đợi mọi người đáp lời đã vẫy tay gọi nhân viên phục vụ - Cho bốn chai Thủy Tinh Phường! - Sau đó quay sang, cười cười hỏi Tiểu Tình – Cô gái của chúng ta uống gì?

Trong số khách mời chỉ có Tang Tiểu Tình là nữ. Cô vẫn chưa kịp nói gì thì Thành Cương đã tranh nói trước:

- Giám đốc Lưu mời, sao Tiểu Tình của chúng ta có thể không uống được? - Vừa nói vừa nháy mắt với Tang Tiểu Tình – Đúng không Tiểu Tình, lát nữa phải mời rượu giám đốc Lưu.

Tang Tiểu Tình chỉ có thể gượng cười:

- Vâng ạ, vâng ạ!

Đồ ăn đã được bưng lên, rượu cũng được rót đầy, mọi người cùng chạm cốc. Bữa tiệc này được coi là chính thức mở màn.

Giống như tất cả những bữa tiệc khác, lúc bắt đầu không khí vẫn thân thiện, hài hòa. Khi đã ngà ngà say, mặt ai cũng đỏ bừng, giọng nói to hơn, khua chân múa tay, lời nói bắt đầu lệch lạc. Giám đốc Lưu nói:

- Trưởng phòng Thành, chúng ta là người có văn hóa. Tôi thích nhất là uống rượu với những người có văn hóa!

Thành Cương mập mờ nói:

- Giám đốc Lưu…nâng…nâng ly. Tôi đâu phải người có văn hóa, cùng lắm là lưu manh có văn hóa mà thôi.

Mọi người bật cười.

Giám đốc Lưu xua tay:

- Tôi…tôi mới là lưu manh.

Mọi người đều tỏ ra kinh ngạc, không hiểu ý ông ta.

- Tôi họ Lưu, mọi người gọi là Lão Lưu. Lão Lưu rất bận, gọi tắt là “Lão lưu manh!”[1"> - Giám đốc Lưu đắc chí giải thích.

Tất cả những người có mặt ở đó, muốn cười hay không muốn cười đều chỉ có thể cười theo, còn có người vỗ tay ca ngợi. Giám đốc Lưu rất hài lòng với phản ứng của mọi người, nâng cốc và nói:

- Nào! Uống rượu!

Là cô gái duy nhất trong phòng, Tang Tiểu Tình dễ dàng trở thành tiêu điểm bị chuốc rượu.

- Nào, nào, nào, Tiểu Tình, tôi mời cô một ly, uống cạn rồi ngày mai chúng ta kí hợp đồng quảng cáo… Hahaha, được, Tiểu Tình đúng là hào kiệt. Trưởng phòng Thành, tướng giỏi không có quân yếu! Hai người nhảy sang chỗ tôi làm đi, đảm bảo lương rất cao, hahaha. - Giám đốc Lưu nói.

- Người đẹp Tang, chúng ta uống một ly… Không được à? Đàn ông không thể nói không, phụ nữ càng không thể nói không. Nể mặt đi, hợp tác lâu như vậy rồi, uống với nhau một ly cũng không được sao? Không nói nhiều nữa, cạn ly. - Giám đốc Quan nói.

- Cô Tang, tôi mời cô. Tửu lượng là phải luyện, tôi cùng cô luyện! Nào, tôi cạn trước! - Một người không nhớ họ tên nói.

Mỗi ly rượu đều có lí do đầy đủ bắt bạn uống, còn có lí do đầy đủ bắt bạn uống cạn. Tang Tiểu Tình không ngừng nâng ly, uống đến dạ dày sôi lên ùng ục.

- Xin lỗi, tôi phải vào nhà vệ sinh. - Tiểu Tình vùng đứng dậy, loạng choạng lao ra ngoài, ngồi trong nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Những gì vừa mới ăn đều trở về với thiên nhiên.

Nôn xong, vã nước lạnh vào mặt, hít một hơi thật sâu rồi loạng choạng đi vào. Khoảnh khắc ấy, Tang Tiểu Tình chỉ thấy hoảng hốt, anh mắt mơ hồ, hai má nóng rát. Tâm lí sợ rượu hoàn toàn tan biến, cô mang trong mình quyết tâm và dũng khí, tiếp tục nâng ly.

Một bữa cơm từ năm rưỡi chiều đến mười giờ tối, giám đốc Lưu cũng uống say, cuối cùng nâng ly nói:

- Rượu trong cốc rồi.

Tang Tiểu Tình thật sự đã uống rất nhiều, nắm chặt ly rượu trên tay:

- Uống, chỉ cần không chết thì cứ uống! - Cô ngửa đầu, uống hết nửa lý rượu.

Mọi người ra sức đập bàn:

- Phóng viên xinh đẹp, được! Có tiềm năng!

Tang Tiểu Tình mượn men rượu nhìn giám đốc Lưu và nói:

- Giám đốc Lưu, tiền thưởng cuối năm của tôi ở trong tay ngài!

Giám đốc Lưu bỗng chốc cảm thấy hãnh diện, bật cười:

- Nói hay lắm, ngày mai sẽ kí!

Trên đời không có bữa tiệc nào không tàn, ăn xong, mười mấy người mời nhau ra khỏi nhà hàng rồi nhường nhau vào thang máy, đứng ở cửa bắt tay, kính lễ, ôm tạm biệt… làm ra vẻ rất lưu luyến.

Cuối cùng cũng tàn tiệc, giống như ống kính máy quay, chỉ nháy một cái, đám người một phút trước vẫn còn lưu luyến khách sáo, một phút sau đã biến mất không thấy bóng dáng.

Tiểu Tình cô đơn đứng bên đường bắt xe. Ánh đèn vàng nhạt khiến bóng cô đổ dài. Dáng vẻ quạnh vắng, cảm giác mệt mỏi rã rời chưa từng có giống như sóng biển ập tới, cô chỉ thấy cô đơn trống trải.

TTT

Ngày hôm sau thức dậy, Tiểu Tình không còn nhớ mình rời khỏi nhà hàng bằng cách nào, về nhà bằng cách nào, nằm vật xuống giường như thế nào. Điều duy nhất in đậm trong tâm trí của cô là: Giám đốc Lưu nói uống cạn ly này sẽ kí hợp đồng quảng cáo, sau đó mình ngửa cổ uống cạn.

Đầu đau như muốn nổ tung, chân tay dường như không nghe theo sự điều khiển của bộ óc, Tang Tiểu Tình vẫn bò dậy đến tòa soạn, phác thảo hợp đồng, đóng dấu quảng cáo, một phút cũng không bỏ lỡ rồi lao như ngựa phi đến công ty bất động sản Kim Thành.

Giám đốc Lưu đang ngồi trước bàn làm việc nói chuyện điện thoại. Nhìn thấy Tiểu Tình, chỉ gật đầu, khuôn mặt không chút biểu cảm. Tiểu Tình thấy lòng nhói một tiếng, thầm nghĩ “không xong rồi”.

Quả nhiên, giám đốc Lưu cúp máy, làm ra vẻ rất nghiêm túc:

- Chuyện gì?

Tiểu Tình mỉm cười đưa hợp đồng quảng cáo. Giám đốc Lưu chỉ liếc nhìn rồi hỏi:

- Để bàn sau.

- Giám đốc Lưu, chẳng phải hôm qua chúng ta đã bàn xong rồi sao? Ông nói hôm nay sẽ kí hợp đồng với chúng tôi! - Tiểu Tình toát mồ hôi.

- Cô Tang, những lời nói trên bàn ăn có tin được không? Hôm qua tôi uống hơi nhiều, hoàn toàn không nhớ mình đã nói gì. Cô hỏi thư kí của tôi, quả thực chi phí quảng cáo năm nay của chúng tôi đã dùng hết rồi. – Giám đốc Lưu làm ra vẻ khó xử.

Tiểu Tình hận là không thể vò nát ông ta rồi ném xuống từ tòa nhà ba mươi mấy tầng này, nhưng vẫn cười và nói:...
« Trước1...56789...56Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Kiếm Chồng Đại Gia - Lam Tiểu Tịch bạn có thể xem thêm kiem chong dai gia lam tieu tichkiem chong dai gia lam tieu tich còn nữa nè

Kiếm Chồng Đại Gia - Lam Tiểu Tịch v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00076s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog