wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 07:41,Ngày 12/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Anh Có Thích Nước Mỹ Không

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 52239 Views


Nguyễn Nguyễn nói: “Ngày nào tớ cũng có bao nhiêu việc để làm, lúc nào cũng cảm thấy không đủ thời gian, làm gì có lúc nào rỗi”. Ngô Giang là người thích sạch sẽ, vỏ ga, vỏ gối, vỏ chăn ở nhà đều màu trắng, ngày nào cũng phải thay giặt, sàn nhà sạch bóng, ánh nắng mặt trời chiếu vào không được nhìn thấy bụi, ăn uống cũng rất kén chọn. Trước khi cưới, anh ấy thuê một người giúp việc theo giờ, hàng ngày đến dọn dẹp nhà cửa ba tiếng. Sau khi cưới Nguyễn Nguyễn, để tiện cho việc chăm sóc Nguyễn Nguyễn, anh đổi người giúp việc theo giờ đó thành người giúp việc cả ngày, nhưng chưa đầy một tháng Nguyễn Nguyễn đã phát hiện ra một vấn đề, khu nhà họ đang sống nằm trong khu vực có phong cảnh thiên nhiên đẹp nhất thành phố, yên tĩnh, sạch đẹp không cần nói làm gì, nhưng cơ sở hạ tầng chung quanh không đồng bộ, phần lớn các hộ trong khu chung cư này đều có xe riêng, siêu thị hoặc chợ gần nhất cũng phải lái xe hết 15 phút. Người giúp việc không biết lái xe, còn bến xe buýt lại cách quá xa; để người giúp việc tiện trong việc mua thức ăn, hàng ngày Nguyễn Nguyễn phái lái xe đưa đón chị ấy. Nguyễn Nguyễn cảm thấy làm như thế là phức tạp hóa một vấn đề rất đơn giản, cô không phải là tiểu thư đài các gì. Cô tự cảm thấy mình có thể đảm nhiệm được các công việc gia đình, vì thế sau khi được bác sĩ Ngô Giang đồng ý, cô đã trả thêm ba tháng lương cho người giúp việc đó và cho nghỉ, để cô tự tay chăm lo cuộc sống hàng ngày của anh. Cô làm việc vốn chu đáo, mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều chăm lo đâu vào đấy, bác sĩ Ngô Giang ngoài những lời khen và cảm động trước sự đảm đang của vợ, càng thấy yên tâm công tác hơn, chưa đầy 35 tuổi đã trở thành trụ cột trong ngành. Anh thường nói tất cả những điều này là do anh có một người vợ hiền.
Trịnh Vi nhắm hờ mắt, nói: “Mấy hôm trước tớ gọi điện cho Trư Bắc, cô nàng vẫn chưa học xong, chắc là do bị kích động mạnh, năm nay lại thi tiến sĩ. Nói đến chuyện của cậu, Trư Bắc bảo có thể gọi cậu là “Nỗi sỉ nhục của phụ nữ Trung Quốc thời đại mới”, nói thật đấy, nếu người khác biết một người tốt nghiệp với số điểm cao nhất của khoa Xây dựng trường Đại học G khóa x, cuối cùng lại trở thành một bà nội trợ, thật đúng là quá khôi hài”.
Nguyễn Nguyễn tỏ ra không chịu, “Thế thì có sao, ít nhất các kiến thức chuyên ngành của tớ cũng đã giúp tớ có một tay nghề khá ổn trong việc chăm sóc vườn hoa này."
Trịnh Vi tỏ ra bất bình thay cho bạn, “Tớ đến mấy lần rồi, cuối tuần cũng không thấy anh chồng bác sĩ đáng kính của cậu ở nhà, anh ta giỏi thật đấy, một chiếc nhẫn cưới là đổi được một người giúp việc, ban ngày làm việc, tối đến ngủ cùng. Nguyễn Nguyễn, lần gần đây nhất cậu ăn cơm cùng với anh ta là hôm nào?”
“Không lâu đâu, ba hôm trước thôi”.
Trịnh Vi thở dài, “Chuyện chưa bao giờ nghe thấy, không ngờ lại xảy ra ở nước Đại Thanh. Anh ta cũng chỉ là một bác sĩ khoa Ngoại, đâu có phải là phi công vũ trụ, lấy vợ rồi, gì phải đến nỗi bận như vậy, thế mà cậu cũng chịu được. Cậu còn nhớ hình dáng của anh ta không?”
Nguyễn Nguyễn chăm chú nghĩ một lát rồi bật cười, “Ngốc ạ, đàn ông coi trọng sự nghiệp có gì là xấu”.
“Cậu không sợ anh ấy ngoại tình à?”
“Ngoại tình?” Nguyễn Nguyễn cười rồi lắc đầu, “Chỉ mong anh ấy có thời gian rảnh rỗi đề nghĩ đến chuyện đó, tớ đoán với thói quen nghề nghiệp của anh ấy, nhìn thấy phụ nữ khỏa thân là chỉ muốn rạch dao”.
Trịnh Vi bật cười, “Khủng khiếp quá”. Tiện tay cô kéo một chiếc lá trên đầu, chần chừ một lát cuối cùng vẫn hạ giọng hỏi: “Thế…anh ấy biết chuyện trước kia của cậu không?”
Nguyễn Nguyễn lắc đầu, “Tớ không biết anh ấy có biết hay không, có lẽ trong lòng anh ấy biết rất rõ, nhưng ít nhất anh ấy chưa bao giờ hỏi. Vi Vi, nghe lời tớ, những chuyện như thế, nếu không hỏi thì cậu đừng bao giờ nhắc, hãy để chuyện đã qua lùi vào dĩ vãng, điều quan trọng nhất là hiện tại. Thực ra anh ấy rất tốt với tớ, rất tôn trọng tớ, cũng rất gần gũi, quan tâm đến tớ, nhớ ngày sinh nhật của tớ, ngoài Tết Thanh minh ra, ngày lễ nào cũng tặng hoa, mặc dù những ngày đó đều được lưu trong lịch điện thoại di động của anh ấy, nhưng ít ra là anh ấy quan tâm. Ngoài công việc quá bận rộn ra, tớ không biết còn chê anh ấy ở điểm nào”.
“Thế cậu có thấy hạnh phúc không?” Trịnh Vi hỏi.
Nguyễn Nguyễn vặn lại: “Định nghĩa về hạnh phúc là gì?”
Cuối cùng, Nguyễn Nguyễn lảng sang chủ đề khác, “Đừng nói chuyện của tớ nữa, cậu và Lâm Tĩnh thế nào rồi? Cuối cùng hai người cũng gặp lại nhau, chắc không đơn giản chỉ chào nhau một câu thôi chứ?”
Trịnh Vi xé chiếc lá đang cầm trên tay, “Còn biết làm thế nào, thực ra có rất nhiều vấn đề tớ đều hiểu, chỉ có điều không thể vượt qua được những ám ảnh trong lòng. Nếu hồi đó anh ấy không đi, con của tớ và anh ấy phải biết gọi cậu là cô rồi, nhưng anh ấy đi mà không nói câu nào, tớ gặp …Trần Hiếu Chính, đây có lẽ là cái duyên cái số mà mọi người thường hay nói. Nếu nói Lâm Tĩnh là người đem lại cho tớ giấc mơ về tình yêu đầu đời, thì Trần Hiếu Chính mới là người đem lại cho tớ tình yêu thực sự, vì anh ấy mà tớ mới học được cách làm thế nào để yêu một người, học được cách làm thế nào để thể hiện tình yêu, tớ học xong, anh ấy cũng ra đi. Kể cả là như thế, vì đã từng có anh ấy nên tớ và Lâm Tĩnh không thể quay lại, không biết vì sao, lần nào đối mặt với Lâm Tĩnh tớ cũng cảm thấy lòng ngổn ngang trăm mối, nhưng anh ấy không còn là người mà hồi nhỏ tớ một lòng một dạ muốn lấy làm chồng”.
“Thế các cậu còn liên lạc với nhau không?”
“Thỉnh thoảng, ngoài lời nhắn tin hôm đó của anh ấy, về sau bọn tớ không nhắc gì đến chuyện này nữa, thỉnh thoảng đi ăn cũng nhau, coi như gặp mặt bạn cũ, tớ cũng ngại từ chối. Tớ chỉ sợ một ngày nào đó ngay cả nỗi oán hận của tớ đối với anh ấy cũng không còn nữa, bao tình cảm trong mười bảy năm, cuối cũng còn giữ được bao nhiêu?”
Nếu không đến chơi với Nguyễn Nguyễn, phần lớn thời gian còn lại của Trịnh Vi vẫn dành để sống một mình, người bạn thân nhất bên cạnh cô vẫn là Nguyễn Nguyễn, cuối cùng cũng chỉ còn lại Nguyễn Nguyễn mà thôi. Mặc dù ngày ngày sống chung một mái nhà với Thiếu Nghi, nhưng cô và Thiếu Nghi không thể thân mật hơn. Nhắc đến tính cách dở hơi đó của Thiếu Nghi, cũng thấy khó chịu thật. Trịnh Vi cảm thấy sự theo đuổi của Hà Dịch đối với Thiếu Nghi thực sự ngông cuồng và khó lý giải, người ta càng không muốn gặp, anh ta lại càng xông tới, gài bẫy lừa dối, bao vây chặn đường, có chiều nào xài hết chiêu đó nhưng Thiếu Nghi vẫn không mảy may động lòng. Ai cũng bảo Thiếu Nghi không biết điều, mặc dù nhờ có quan hệ cô ta mới vào được Công ty 2 nhưng người họ hàng giúp cô ta đã rời vị trí lãnh đạo từ lâu, trong khi Hà Dịch lại là cậu ấm của vị lãnh đạo có quyền uy nhất trong Tập đoàn Kiến trúc Trung Quốc, trông cũng khôi ngô tuấn tú, được Hà Dịch để mắt tới quả là một diễm phúc lớn. Nhưng Trịnh Vi cũng mơ hồ đoán được Hà Dịch không phải mẫu người Thiếu Nghi thích, và quá khứ ham chơi, thích trêu hoa ghẹo nguyệt của anh ta là điều Thiếu Nghi tối kỵ.
Rất hiếm đàn ông lọt được vào mắt xanh của Thiếu Nghi, Trịnh Vi may mắn được chứng kiến một lần, hôm đó cô ăn cơm ở nhà ăn trong trụ sở Công ty, đúng lúc gặp Thiếu Nghi, hai người ngồi ăn cùng bàn, mặc dù không nói gì nhiều nhưng cũng hỏi thăm nhau vài câu, nhưng khi có một người đàn ông vô tình đi ngang qua, cô phát hiện thấy hai má Thiếu Nghi đỏ bừng lên rất đáng ngờ. Thực ra Trịnh Vi cũng đã từng gặp người đó, nghe nói là anh chàng đẹp trai nhất của viện thiết kế, trông rất dễ khiến người ta say như điếu đổ, nhưng gia đình anh ta rất có vai vế, làm việc ở viện thiết kế chỉ do hứng thú. Với mẫu người này, Trịnh Vi luôn giữ thái độ “Chỉ nên ngắm nhìn mà không đùa cợt”, lần trước trong hội thi đấu cờ vây của ngành kiến trúc, cô còn tự tay loại anh chàng này- nhưng nói đi nói lại chẳng ra gì, nếu cô là anh ta, chắc chắn cô sẽ không làm những việc để lộ điểm yếu của mình như thế.
Nói ra cũng trùng hợp lạ, hôm đó anh chàng đẹp trai vừa đi qua, Thiếu Nghi ngượng ngùng trước ánh mắt theo dõi của Trịnh Vi, rồi Thiếu Nghi quay đầu khẽ ho hai tiếng, không ngờ nhìn thấy dưới sàn nhà cạnh bàn ăn có một sợi dây chuyền bạc, cô liền nhặt lên, thấy mặt dây chuyền giống ngọc cẩm thạch, nhìn giống chiếc khuyên tai hình giọt lệ. Trước khi anh chàng đẹp trai đi qua, sàn nhà không nhìn thấy gì, Thiếu Nghi không kịp nghĩ gì bèn đuổi theo ngay, mấy phút sau, quay lại tiếp tục âm thầm ăn cơm. Trịnh Vi không nén nổi tò mò, cũng không thèm để tâm đến sự lạnh lùng của cô bạn, ghé sát vào hào hứng hỏi, “Trời cho cơ hội ngàn vàng, có tiến triển gì không, nhặt được tín vật mà chàng không gửi tặng nàng cái gì để làm tin hả?”
Thiếu Nghi hậm hức nói: “Vớ vẩn! Anh ta cũng cuống cả lên, lúc tớ vừa cầm dây chuyền đi tới, anh ta liền xông tới giằng ngay sợi dây chuyền, mắt nghe như chực khóc. Tớ bảo với anh ta, em có phải là kẻ trộm đâu, em nhặt được nên mang trả lại anh, không ngờ anh ta lại rút ví ra định đưa cho tớ tiền”.
Trịnh Vi cười rất to trước sự đau khổ của cô bạn: “Thất bại, thất bại lớn, giấc mơ hoài xuân tiêu tan rồi phải không”....
« Trước1...6263646566...85Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Anh Có Thích Nước Mỹ Không bạn có thể xem thêm anh co thich nuoc my khonganh co thich nuoc my khong còn nữa nè

Anh Có Thích Nước Mỹ Không v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00141s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog