Snack's 1967
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 02:15,Ngày 10/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Anh Có Thích Nước Mỹ Không

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 52211 Views


Trịnh Vi không phản bác gì thêm, cuối cùng cô chỉ nhớ một câu hỏi của hắn: “Tại sao em cứ phải mở mắt? ”
Cô nói: “Em muốn ghi nhớ ánh trăng đêm nay”.
Đúng vậy, trăng hôm đó rất sáng, bầu trời không một ánh sao, ánh trăng nhuốm mây thành ánh hoàng hôn.
Đó là ánh trăng rạng ngời nhất trong cuộc đời của cô.
Trịnh Vi có phần hổ thẹn, cô thầm nghĩ, chắc chắn là cô đã làm lỡ việc của Trần Hiếu Chính, vì tối hôm đó lúc hắn đưa cô từ sân vận động về ký túc xá đã rất muộn, ngay cả cửa ký túc cũng đã khóa chặt. Trịnh Vi đành phải đứng ngoài cửa gọi cô quản lý ký túc xá vừa mới ngủ say. Cô khoác áo, cau mày ra mở cửa, nhìn thấy Trịnh Vi ngạc nhiên hỏi: “Ấy, không phải cháu là Trịnh Vi phòng 402 đó sao? ”
Trịnh Vi cười hì hì, “Cảm ơn cô” rồi chạy tót lên tầng. Lúc lên đến góc rẽ ở tầng hai, cô nhìn thấy hắn vẫn đứng dưới cổng, cách xa như thế, cũng không dám nói gì, chỉ biết nhìn hắn cười sung sướng, hắn vẫy vẫy tay, ra hiệu cho cô lên đi, còn mình cũng quay về phòng.
Đèn phòng đã tắt, ngoài cô ra, tất cả mọi người đều đã yên vị, thấy cô về phòng trong sự hớn hở, Nguyễn Nguyễn mới nói: “Làm tớ giật cả mình, vừa nãy còn lo cậu mất tích rồi cơ?"
Tiểu Bắc thì nói với vẻ bực tức: “Thành thật khai đi, mò đi đâu vậy? Chủ xị chạy mất, bỏ bọn tớ ở đó là sao? ”
“Đúng đấy”. Duy Quyên hùa theo, “Lúc cậu bỏ đi, nhìn vẻ buồn bã của anh Khai Dương, tớ cũng thấy ái ngại."
Bọn họ xúm vào mỗi người một câu nhưng Trịnh Vi đều bỏ ngoài tai, cô lặng lẽ đứng trước chiếc gương lớn trong phòng, nhờ ánh đèn ngủ yếu ớt hắt ra từ giường Lục Nha, ngắm nhìn mình trong gương, hết lần này đến lần khác. Những đường nét quen thuộc đó, có chỗ nào là không giống, ánh mắt long lanh ngời sáng hay đôi môi xinh xắn gợi cảm…Cô giơ tay ra, khẽ đặt ngón giữa lên môi người trong gương, cô nghĩ, cô đã say thật rồi.
Đêm hôm đó, cô chui vào ngủ cùng giường với Nguyễn Nguyễn, hai người thầm thì nói chuyện đến nửa đêm, không ai thấy buồn ngủ.
Chương IX
Tớ cược một lần suốt đời
Sau này cô và Trần Hiếu Chính còn có rất nhiều lần tận hưởng vị ngọt ngào của tình yêu trong khoảng trời riêng như thế, dưới cầu bóng rổ, trong rừng cây nhỏ của vườn trường, trong khuôn viên tượng Mâu Dĩ Thăng, tất cả đều lưu giữ hình bóng của họ trong những giây phút đẹp nhất của tình yêu. Trần Hiếu Chính không thích những người như Hà Lục Nha và phần lớn các đôi yêu nhau trong trường khác, lúc nhàn rỗi đi chơi công viên hoặc đi tiêu khiển thời gian ở các chợ đêm, kể cả bên cạnh có thêm cô người yêu Trịnh Vi, cuộc sống của anh vẫn theo quy luật và chỉn chu với ba điểm: ký túc xá, giảng đường, thư viện, anh nói anh căm ghét mọi lối sống lãng phí thời gian.
Mặc dù Trịnh Vi luôn kè kè nhưng phần lớn đứng trước cô, Trần Hiếu Chính luôn tỏ vẻ bình thản, không vồ vập. Chỉ trong màn đêm của riêng hai người, đôi môi nóng bỏng của anh thường khiến Trịnh Vi phải tự hỏi, phải chăng người đang ôm chặt cô trong lòng này là chàng trai kiêu hãnh thờ ơ đó ư? Nhưng con người có thể khiến cô lãng quên cả bản thân mình, ngoài anh ra còn có thể là ai?
Trịnh Vi thích nhìn anh bỏ kính ra, độ cận thị của anh không nặng lắm, dưới tròng kính trắng là đôi mắt đẹp mà sâu thẳm, kể cả những lúc xúc động, anh luôn giữ được vẻ mặt lạnh lùng, nhưng đôi mắt lại không biết nói dối, ngọn lửa lấp lánh, bối rối đó chắc chắn sẽ phản lại anh. Những khoảnh khắc rực lửa đó cô đã từng nhìn thấy, chỉ có cô được nhìn thấy, đúng vậy, chỉ có cô mà thôi.
Lần đầu tiên anh luồn bàn tay run rẩy vào áo cô lần tìm, đôi má Ngọc diện Tiểu Phi Long đã đỏ rực lên như hai quả táo chín, lòng thầm tiếc, tại sao hôm nay không mặc chiếc áo ren đẹp nhất của cô. Khi bàn tay có phần chai sạn của anh đặt lên gò ngực như nụ hoa mới nở của cô, cô cảm giác như trái tim thật ngất ngây làm sao, rõ ràng lần nào anh cũng hồi hộp đến mức không thể kìm chế bản thân, nhưng trong giây phút quan trọng đó, anh luôn bắt mình phải dừng lại.
Thực ra Trịnh Vi cũng rất sợ, nhưng cô cũng không thể lý giải. Một lần cô nằm trong lòng anh thì thầm với vẻ buồn rầu: “Do ngực em nhỏ quá nên anh không thích à? ” Anh hơi sững lại, nghĩ ngợi một lúc lâu mới hiểu được hàm ý trong câu nói của cô rồi bật cười, “Hình như là hơi nhỏ thì phải, nhưng anh cũng chưa bao giờ nhìn thấy cái lớn, thế nên vẫn thấy đẹp… chỉ có điều, ngốc ạ, anh không thể làm như thế, hiện tại vẫn chưa thể”. Lúc nói câu cuối, đôi mắt anh ánh lên vẻ buồn bã, lúc đó Trịnh Vi vẫn chưa thể hiểu, một người kiêu hãnh như anh, tại sao lại có ánh mắt buồn như vậy?
Trịnh Vi là một cô gái vui vẻ lạc quan, nên cô chỉ muốn ghi nhớ những khoảnh khắc hạnh phúc ngọt ngào, ghi nhớ nụ cười của Trần Hiếu Chính và quên đi mọi nỗi buồn. Niềm vui hồi đó lại quá nhiều và quá lớn, ngay cả kỷ niệm hai người đi chơi về khuya bịn rịn chia tay, đứng trước cửa ký túc xá đã khóa chặt, không dám làm phiền cô quản lý ký túc xá hết lần này đến lần khác, đành phải mạo hiểm leo tường vào cũng rất đẹp. Tường bao xung quanh ký túc xá nữ của trường vốn chỉ phòng quân tử không phòng tiểu nhân, Trịnh Vi từ nhỏ đã thích nghịch ngợm, leo tường trèo cây vốn là sở trường của cô, chỉ cần Trần Hiếu Chính đẩy nhẹ một cái là có thể leo lên dễ dàng. Anh luôn nhắc cô cản thận, cô lại thích ngồi trên tường cười và làm trò ngáo ộp với anh, sau đó mới vẫy tay nhảy xuống. Thời gian đó, dường như cô đã trở thành thần tượng của những cặp tình nhân đi chơi về khuya của trường, có lúc ngoài việc lập thành tích riêng cho mình, cô còn không quên tiện đà kéo một chị em cùng cảnh ngộ. Anh chàng thường xuyên cầm bóng bay hình trái tim đứng dưới tầng đó, bạn gái của anh ta là một cô bạn khá mập ở dưới tầng Trịnh Vi. Trước sự năn nỉ của họ, bất chấp sự phản đối của Trần Hiếu Chính, Tiểu Phi Long đã mềm lòng và để lại kỷ niệm lôi chị bạn mập cùng leo tường, theo lời phàn nàn của cô sau khi sự việc kết thúc, cánh tay ít nhất bị tê cứng một tuần, Trần Hiếu Chính vừa giúp cô xoa bóp gân cốt, vừa không thương xót nói cô vác vạ vào thân.
Đương nhiên cũng không phải không có nước mắt. Sau tối sinh nhật đó không lâu, Khai Dương lại một lần nữa hẹn Trịnh Vi đi ăn cơm, nhớ lại sự mất tích vô lý của mình hôm sinh nhật, Trịnh Vi cũng cảm thấy có lỗi với Khai Dương. Hai người ngồi đối diện với nhau, Trịnh Vi cố gắng tìm những chủ đề vui vẻ nhưng đều không thành công, cuối cùng mới phát hiện ra rằng, có lẽ sự tâm đầu ý hợp giữa họ sẽ không bao giờ trở lại nữa.
Khai Dương nói: “Vi Vi, anh mong em đừng giận, tối hôm đó… đó là nước cờ cuối cùng của anh”.
Trịnh Vi lắc đầu liên hồi: “Em không giận, em không giận, bọn mình vẫn chơi với nhau như trước nhé? ”
Khai Dương cười với vẻ đau khổ, “Đừng nghĩ anh vĩ đại như thế, em tìm được người em yêu, anh không thể đứng cạnh nhìn hai người cười”.
“Anh nói như thế có nghĩa là, từ nay trở đi chúng mình không còn là bạn nữa sao? ” Nói đến đây, Trịnh Vi rơm rớm nước mắt, họ từng là bạn tốt của nhau như thế, ngay cả ăn cơm cũng có thể dùng chung một bát.
“Dĩ nhiên vẫn là bạn, nhưng chắc sau này chúng ta không còn dịp để ngồi riêng với nhau ăn cơm, chuyện trò như thế này, coi như anh bụng dạ hẹp hòi, ít nhất hiện tại nhìn thấy hai người, anh rất buồn”.
Vừa nghe thấy thế nước mắt Trịnh Vi liền nhỏ xuống, trước kia tại sao cô chưa bao giờ nghĩ đến điều này, giành được một điều đồng nghĩa với việc điều khác ắt sẽ phải mất đi? Cô vẫn còn nhớ Khai Dương tay cầm tay dạy cô chơi cờ vây, nhưng chàng trai này, có lẽ sẽ không còn là bạn tốt của cô nữa.
Thấy Trịnh Vi khóc, Khai Dương cũng có phần ái ngại, đành cười trừ, “Rõ ràng anh mới là người phải khóc, anh vừa để mất người bạn gái mà anh quý mến, tại sao em lại khóc thảm hơn anh? ”
Trịnh Vi vừa sụt sịt vừa nói: “Khai Dương, đợi cho anh suy nghĩ thấu đáo, bọn mình lại chơi cờ nhé”.
Khai Dương sợ cô lại khóc nữa, đành gật đầu: “Sẽ có ngày đó thôi”.
Trên thực tế, họ không còn ngày ngồi chơi cờ với nhau nữa, rất nhiều người, khi đã đi lướt qua nhau, sẽ trở thành người xa lạ.
Rất lâu sau đó Trịnh Vi vẫn không thể hiểu, hay là do cô tham lam, nên trong giây phút ý thức được việc sắp mất Khai Dương, cô lại đau đớn đến thế, mỗi giọt nước mắt đều chảy từ trong tim, tại sao cùng với việc có được tình yêu bắt buộc phải từ bỏ tình bạn - có thể, trong mắt Khai Dương, tình cảm mà anh dành cho cô chưa bao giờ là tình bạn. Và cũng bắt đầu từ lần đó, Trịnh Vi bắt đầu hiểu ra rằng có những thứ buộc phải cắt đứt, cô khóc nức nở, nhưng không cho phép mình hối hận, vì tất cả đều là sự lựa chọn của cô.
Cô đã lựa chọn Trần Hiếu Chính tức là lựa chọn những nỗi ngọt ngào và đắng cay mà anh đem lại cho cô. Những ngày tháng bên nhau, lúc nào cũng là cô đợi anh, đợi anh tan học, đợi anh đi học, đợi anh lên giảng đường tự học, đợi anh đến chốn hẹn hò. Cô luôn luôn là người đến sớm hơn anh, sau đó đếm lá trên cây, đếm ngón tay mình, đợi người thích đến muộn đó. Có lúc anh đến muộn vài phút, có lúc là nửa tiếng, lần tệ hại nhất, đã hẹn 8 giờ 30 chủ nhật đi chợ sách, 10 giờ 30 anh mới xuất hiện, rõ ràng anh là người rất đúng hẹn, với thầy cô, với bạn học, với bạn bè, anh không bao giờ đến muộn nửa phút, duy chỉ với cô, anh lại để mất khái niệm thời gian. Có thể anh quá tin tưởng rằng, nhất định cô sẽ ở đó đợi anh nên anh yên tâm giải quyết xong việc của mình mới nhớ đến cô vì cô luôn luôn ở đó....
« Trước1...3233343536...85Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Anh Có Thích Nước Mỹ Không bạn có thể xem thêm anh co thich nuoc my khonganh co thich nuoc my khong còn nữa nè

Anh Có Thích Nước Mỹ Không v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00070s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện