Pair of Vintage Old School Fru
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 09:39,Ngày 27/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Anh Có Thích Nước Mỹ Không

» Thể loại: Tiểu Thuyết Hay
» Lượt xem: 52174 Views


Nghe thấy vậy Trịnh Vi liền nổi cáu: “Tớ lại thích chơi bời đấy, chỉ có điều câu lạc bộ cờ vây tuy là kém cỏi thật nhưng nghe nói câu lạc bộ cũng có một quy định, tất cả mọi người đều có thể tham gia, trừ sinh viên khoa Xã hội."
Tiểu Bắc cười ha ha: “Hay đấy, hay đấy”.
Duy Quyên không nói gì thêm, chắc là nằm trên giường tức nổ đom đóm mắt. Cuối cùng vẫn là Nguyễn Nguyễn giảng hòa, “Tồn tại tức là hợp lý, mỗi người một ý thích thôi mà”.
Duy Quyên cũng không muốn làm mất lòng Trịnh Vi, được đà hạ giọng: “Nhưng nói đi lại nói lại, nghe nói trong câu lạc bộ cờ vây cũng có mấy anh không đến nỗi, nghe nói chàng công tử họ Hứa khoa Vật lý Điện tử cũng ở câu lạc bộ đó."
Trịnh Vi vẫn chưa hả giận, “Hứ” một tiếng rồi không nói gì thêm.
Lục Nha hỏi: “Chàng công tử họ Hứa nào?”
“Công tử họ Hứa mà cậu không biết à?” Duy Quyên nói” “Hứa Khai Dương - năm thứ hai khoa Vật lý Điện tử, nhà rất giàu, lại đẹp trai, mấy nàng trong lớp tớ thường xuyên nhắc tới anh ta, nghe nói vẫn chưa có người yêu”.
“Xem ra cậu đã điều tra kỹ rồi phải không? Chưa có người yêu, thế không phải là cậu có cơ hội hay sao?” Tiểu Bắc nói.
Duy Quyên nói với vẻ ngượng ngùng: “Làm sao người ta thích tớ được”.
“Đừng nói như vậy, bạn Duy Quyên của chúng ta tuyệt vời làm sao, còn ai bonsevich hơn bạn ấy nào? Tiểu Bắc nói.
Sau một hồi thảo luận, trừ Trịnh Vi và Tiểu Bắc ra, Trác Mĩ tham gia câu lạc bộ nấu ăn, Duy Quyên và Lục Nha tham gia câu lạc bộ văn học, chỉ có Nguyễn Nguyễn không tham gia câu lạc bộ nào, lý do của cô là sợ phiền hà, có thời gian tham gia vào mấy việc đó không bằng lên thư viện đọc sách.
Trong trường đại học, muốn nhận biết sinh viên mới và sinh viên cũ không có gì là khó, những người hào hứng đi theo tốp mấy sinh viên nam hoặc sinh viên nữ là sinh viên mới, hai người dắt tay nhau đi lang thang trên đường là sinh viên cũ; trước giờ vào học vẫn còn năm phút đã chạy thục mạng vào giảng đường là sinh viên mới, chuông báo vào học réo đã lâu mà vẫn dụi mắt lê từng bước vào lớp là sinh viên cũ; ánh mắt hồ hởi, mong chờ, tràn trề hy vọng trước bốn năm đại học là sinh viên mới, hai mắt vô hồn, nụ cười mờ ám là sinh viên cũ… Đương nhiên rồi, có người lại thích phân biệt theo kiểu này hơn, trong nhà ăn, ăn phải một con sâu kêu lên thất thanh là sinh viên mới, thấy trong bát không có sâu liền ngạc nhiên đến mức không dám nuốt là sinh viên cũ.
Cho dù thế nào, so với cực hình của ba năm cấp ba, cuộc sống trong trường đại học chẳng khác gì thiên đường, đứng trước môi trường sống, môi trường học tập thoải mái và tự do tự tại vì không có người giám sát, rất nhiều người có cảm giác như con chim được sổ lồng, hào hứng vỗ cánh nhưng không biết nên bay về phương nào. Lục Nha kể rằng, học kỳ một của năm thứ nhất đại học sắp kết thúc nhưng cô vẫn thường xuyên mơ thấy cảnh mình quay về với thời trước khi thi đại học mà toát cả mồ hôi hột.Lần trốn học đầu tiên của Trịnh Vi bắt đầu từ những lời gợi ý của Lão Trương - người được mệnh danh là giang hồ Bạch Hiểu Sinh. Xuất phát từ tâm lý đối phó, sau khi gia nhập câu lạc bộ cờ vây, cô cũng mấy lần đến trung tâm hoạt động của câu lạc bộ. Lần thì đi vào sau khi tan học, lần thì đi lúc không có giờ, bất kể lần nào đến địa điểm tồi tàn đó, cô cũng đều nhìn thấy bóng dáng Lão Trương. Cuối cùng có một lần, không nén nổi tò mò, Trịnh Vi liền nói ra thắc mắc của mình: “Anh Trương, sao lúc nào anh cũng có mặt, anh không đi học à?” Lão Trương cười, điềm nhiên nói: “Cô bé ngốc ngếch thế, em tưởng rằng tất cả mọi người đều như các em tiết nào cũng cắp cặp đi học ư, thà đi làm những việc mình thích còn hơn là để tuổi xuân quý báu trôi qua một cách vô bổ trong những môn học vô vị”. Lúc đó Trịnh Vi thầm nghĩ, thảo nào mọi người đều nói trong câu lạc bộ cờ vây toàn là sinh viên bị đúp mình không thể như thế được.
Cho dù là năm thứ nhất nhưng chương trình học của sinh viên các nhóm ngành tự nhiên đều đươc xếp khá nặng, ngoài bốn môn chuyên ngành, còn có các môn chung bắt buộc như ngoại ngữ và triết học Mác-Lênin, cơ sở pháp luật. Về cơ bản thời khóa biểu ngày nào cũng được bố trí kín mít, thỉnh thoảng những buổi không có giờ lại phải đối phó với các bài tập vi phân, tích phân dài lê thê.
Một buổi sáng trời mưa, Trịnh Vi tự cho phép mình được ngủ nướng với lý do đau đầu để biểu tình việc rời khởi chăn ấm lên lớp đi học. Thấp thỏm một hồi, thấy hậu quả không những không nghiêm trọng như mình tưởng tượng - thậm chí có thể nói sau khi không để lại hậu quả gì, cô bắt đầu có những hành động liều lĩnh hơn, ngoài môn chuyên ngành không dám bỏ học, sợ bỏ sẽ không theo kịp, các môn học chung bắt buộc, bỏ được đều bỏ. Thời gian đầu cô còn nhờ Nguyễn Nguyễn làm đơn xin phép nhét cho cán bộ lớp, nhưng sau khi mọi lý do ốm vặt đã sử dụng hết, ngay cả giấy phép cũng không buồn viết nữa. Sau khi cha mẹ cô mỗi người bỏ ra nửa tiền mua cho cô một chiếc máy tính, tình trạng này ngày càng nghiêm trọng hơn, vua trốn học trong phòng chính là cô và Trác Mĩ - người nổi tiếng vì đức tính ham ngủ lười học, thỉnh thoảng còn có Tiểu Bắc - người cũng dị ứng với môn triết học Mác-Lênin tham gia, cứ rỗi rãi là mấy người lại thuê về mấy bộ phim truyền hình mà nghiền ngẫm. Phim Hàn Quốc, Nhật Bản, Hồng Kông, Mỹ, Đài Loan rồi phim trong nước, phim nào cũng không chê, có lúc xem quên cả mình là ai, ngay cả cơm cũng phải nhờ Nguyễn Nguyễn sau khi tan học mua về cho.
Mặc dù Nguyễn Nguyễn không phải tiết học nào cũng chăm chú nghe giảng, nhưng nguyên tắc của cô là không có chuyện đặc biệt thì không trốn học, cho dù tâm hồn có treo ngược cành cây, cũng phải tự mình đến tận hiện trường. Như lời cô nói thì, Trịnh Vi đã bỏ học nhiều như vậy, nếu cô cũng làm như thế thì phòng ký túc xá của cô vốn là phòng có các sinh viên học ở các khoa khác nhau, khi lớp có chuyện gì cần thông báo sẽ chẳng ai biết, nếu chẳng may gặp phải hôm điểm danh, kiểu gì cũng phải có người để đối phó.
Bình thường trên lớp đều do lớp phó phụ trách kỷ luật điểm danh, mặc dù giấy xin phép mà Nguyễn Nguyễn đưa ra trông lem nhem, tệ hại, nhưng trước ánh mắt khẩn cầu của nàng hoa khôi, hơn nữa Trịnh Vi cũng được bạn bè trong lớp quý mến vì tính tình xởi lởi, vô tư nên lớp phó phụ trách kỷ luật cũng nhắm mắt cho qua, chỉ có điều nếu gặp phải vị giáo sư nào mạnh tay, sự việc sẽ không đơn giản như thế. Một lần, Trịnh Vi liều mạng bỏ giờ môn xây dựng công trình đại cương. Thầy giáo dạy môn này là giáo sư Lý - người được mệnh danh là một trong tam đại sát thủ của khoa Xây dựng; trước khi vào lớp mà vị giáo sư này phát hiện số chỗ ngồi còn trống vượt quá lim chịu đựng của ông thì sẽ điểm danh rất cẩn thận, lúc hết tiết ông còn đứng trên bục giảng đập bảng với vẻ đằng đằng sát khí, “Giờ của tôi mà cũng dám bỏ hả, không biết ông Lý này là ai hả, học kỳ này nếu hai lần điểm danh không có mặt thì điểm thi cuối kỳ nhất loạt là 0 điểm”.
Những lúc như thế, Trịnh Vi đang ngồi ở ký túc xá xem phim mà nước mắt lưng tròng; Nguyễn Nguyễn tranh thủ giờ giải lao giữa hai tiết học, hổn hển chạy về ký túc xá báo tin cho Trịnh Vi. Trịnh Vi lập tức thay ngay quần áo, rồi cùng Nguyễn Nguyễn lên lớp trước khi và tiết hai. Từ trước đến nay, các môn đều học liền hai tiết một lần, vừa nhìn thấy giáo sư Lý mặt đằng đàng sát khí, vẻ yếu ớt của Trịnh Vi lại càng lộ rõ, cô nói: “Em xin lỗi thầy, em bị đau bụng đã hai ngày nay rồi, vừa nãy em phải nghỉ một tiết của thầy”.
Vẻ ngây thơ, trong sáng đó có lợi như vậy đấy, nhìn ánh mắt ngơ ngác như nai tơ của Trịnh Vi và vẻ thành khẩn không thể chê vào đâu của Nguyễn Nguyễn đứng bên cạnh, ngay cả giáo sư Lý đã sống nửa đời người và nổi tiếng vì sự cứng rắn cũng không khỏi động lòng trắc ẩn, ông xua xua tay và nói một câu: “Các cô đừng có ăn vặt linh tinh không tốt cho sức khỏe, ảnh hưởng đến học tập, quay về chỗ ngồi đi, lần này tôi cho qua”. Nghe nói, cách này đã có lần được một sinh viên nam trong lớp bắt chước, kết quả không những vẫn bị đánh dấu bỏ học, mà còn bị giáo sư Lý cho một bài ca không quên. Vì thế sinh viên nam đều thầm than thở rằng tại sao mình không được sinh ra làm kiếp má hồng duyên dáng. Trịnh Vi nghe thấy liền nói: “Từ trong trứng nước người ta đã được cha mẹ phú cho nét tươi xinh, biết làm thế nào? Hơn nữa, người đầu tiên áp dụng chiêu bài này là thiên tài, mà người nào học lỏm đều là ngu tài”.
Điều khiến mọi người ấm ức hơn cả là sau khi biết điểm thi học kỳ, Nguyễn Nguyễn đứng trong top ba người có điểm cao nhất lớp chẳng nói làm gì, riêng Trịnh Vi đi học bữa đực bữa cái nhưng môn nào cũng qua. Hôm thi môn triết học Mác-Lênin, do được ngồi sau Nguyễn Nguyễn nên TV không phải thi lại.
Sống trong môi trường như vậy, Trịnh Vi như cá gặp phải nước, cô cảm thấy tương lai tựa như một bức tranh sơn thủy theo phương pháp vẩy mực đang từ từ mở ra trước mắt cô. Tuổi trẻ tuyệt vời biết bao, phía trước vẫn còn rất nhiều điều lý thú đợi chờ cô khám phá, vẫn còn rất nhiều thời gian để có thể thỏa thích phung phí, mặc dù đôi lúc nhớ đến Lâm Tĩnh, trong lòng cũng rầu rĩ, nhưng không có gì có thể ngăn nổi nhịp chân vui vẻ tiến bước của Tiểu Phi Long....
« Trước1...1011121314...85Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Anh Có Thích Nước Mỹ Không bạn có thể xem thêm anh co thich nuoc my khonganh co thich nuoc my khong còn nữa nè

Anh Có Thích Nước Mỹ Không v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế

•Truyện : Gần Như Vậy, Xa Đến Thế Truyện : Gần như vậy, xa đến thế Tác giả: Tinh Không Lam Hề Nguồn: ex04pro.wap.shDiệp...

Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi

•Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Truyện : Tốt nghiệp rồi kết hôn thôi Tác giả : Thuấn Gian Khuynh Thành Sáng sớm,...

Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo

•Nhà Có Chó Dữ - Thiên Thảo Nhà có chó dữ - Thiên Thảo Giới thiệu: A! Người đàn ông nằm trên sofa trình diện ra tư thế...

Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau

•Yêu Nhau Lắm Cắn Nhau Đau - Full Yêu nhau lắm cắn nhau đau - Chương 1-2 bản in Đăng ngày 06-06-2013 Chương 1 Phần 1 Trò...

Ông chủ kiêu ngạo

•Ông chủ kiêu ngạo Vì cái gì? Cha của nàng lại trộm cướp buôn bán thông tin cơ mật của người ta, lại còn dụ dỗ vợ...

Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết

•Xuỵt, Đừng Nói Ta Yêu Hắn - Đan Phi Tuyết Xuỵt, đừng nói ta yêu hắn - Đan Phi Tuyết Văn án: Nhu đạo, không thủ đạo,...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00071s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện