80s toys - Atari. I still have
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 03:29,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.

Xem phiên bản đầy đủ: Cô Nàng Mạnh Mẽ

Doisuytinh  


Cầm đến điện thoại, tôi mới nhớ ra, tôi qua sau khi chia tay với Dương Tử tôi đã tắt máy, hèn gì ngủ thẳng cẳng đến chiều cũng không bị ai quấy rầy. Vừa mở máy, lập tức có ngay một cuộc gọi đến, nhìn thấy hai chữ Trình Thần hiện lên trên màn hình, tôi không khỏi mỉm cười, không hổ là chị em tốt, vừa nghĩ đến đã thấy xuất hiện.

“Nghe, em vừa tính…”

“Hà Tịch. Cuối cùng cô chịu nghe máy rồi sao?”

Bốc hỏa lớn như vậy làm tôi giật mình, chẳng lẽ bà chị này đột nhiên nhớ ra nửa năm trước tôi còn nợ hai trăm tệ sao?

Giọng điệu nghiêm túc kèm phẫn nộ của Trình Thần trong điện thoại truyền tới, “Dương Tử dám đá cô?”

Trình Thần lớn hơn tôi hai tuổi, lúc tôi học năm nhất thì chị ấy học năm tư, lúc phân phòng ngủ không biết như thế nào lại ở cùng nhau, tuy gọi là chị nhưng tính tình còn muốn trẻ con hơn tôi vài phần.

Thói xấu của tôi và bà chị này vô cùng giống nhau, thường sa cạ cùng một chỗ nên bạn bè của chị ấy tôi biết mà chuyện của tôi, chị ấy cũng rành. Sau đó chị ấy tốt nghiệp, đi làm rồi đến lượt tôi tốt nghiệp, đi làm, sợi dây liên hệ giữa hai bên cũng chưa từng đứt đoạn.

“Ah, nhưng anh ta so với em còn khó coi hơn nhiều….khoan”, tôi kỳ quái nói, “Sao chị biết?”

“Mẹ! Chuyện này mà thằng khốn đó cũng làm được” Trình Thần oán hận nói, “Hôm qua, Thẩm Hi Nhiên dùng cơm với đồng nghiệp, thấy cô quăng tiền vào mặt một thằng đàn ông, Hi Nhiên trở về còn khen cô thật hiên ngang, mạnh mẽ. Tôi nghĩ lại, chẳng phải hôm qua cô gọi điện nói với tôi Dương Tử đã về nước sao? Nên tôi nghĩ người bị cô ném tiền chắc là Dương Tử, tối qua định gọi điện hỏi cô ai dè cô lại tắt máy, hại tôi lo lắng cả đêm! Nói, tối hôm qua làm gì?”

Chuyện tối hôm qua dĩ nhiên không thể nói với chị ấy, tôi cười ngây ngô, nói cho qua chuyện: “Sau khi bị đá thì dĩ nhiên mượn rượu tiêu sầu thôi”

Bên kia im lặng hồi lâu.

Tôi nói tiếp: “Đừng nói chuyện này nữa, chiều nay đi dạo phố với em, em muốn tiêu tiền, cải thiện tâm trạng một tí”

Dĩ nhiên Trình Thần không dám cự tuyệt người vừa thất tình như tôi, hai người phụ nữ đi dạo hết buổi chiều, ăn tối bên ngoài xong bỗng nhiên Trình Thần lôi kéo tôi nói: “Món nợ này để chị đòi lại cho cô”

“Thôi đi.” Tôi ngại ngùng nói, “Chỉ cần chị trói chân được Thẩm Hi Nhiên là tốt rồi. Còn về Dương Tử, đời này em không muốn gặp hắn nữa, nửa điểm cũng không.”

“Thẩm Hi Nhiên hiện tại rất ngoan, chị nói một, anh ấy không dám nói hai.” Trình Thần kiêu ngạo nhíu mày, lập tức nghiêm túc nhìn tôi, “Tịch Tịch, em thích Dương Tử thế nào chẳng lẽ chị không biết. Nó ra nước ngoài du học, chỉ riêng tiền gọi điện thoại cũng đủ cho em mua vé máy bay sang Mỹ. Nó kêu mùa đông lạnh, em liền gửi áo khoác qua. Nó nói hết tiền, mỗi tháng em đều để dành gửi sang. Tiền này là tiền em không dám ăn, không dám mặc, em tưởng chị không biết sao. Em hết lòng hết dạ với nó để rồi cuối cùng nó trở về đòi chia tay với em. Loại đàn ông như vậy em có thể nhịn nhưng chị thì không!”

Tôi hơi mím môi nhưng lại không thể phản bác một lời.

“Chị biết tính em cái gì cũng để trong lòng, ngoài mặt thì tỉnh bơ nhưng trong lòng không biết đau đớn bao nhiêu mà kể. Lúc em còn hẹn hò với Dương Tử, chị đã không thích nó rồi, lần này chị không cho nó biết mặt là không được.”

Trình Thần đanh giọng rồi nghênh ngang lái xe đi mất.

Một mình tôi về nhà, ngồi ngẩn người trong phòng khách một chút, bỗng nhiên cảm thấy chịu không nổi không khí tịch mịch này bèn mở tivi, vặn volume đến mức cao nhất. Tôi ngơ ngác nhìn màn hình nhưng trong đầu tràn ngập hình ảnh buổi gặp gỡ hôm qua với Dương Tử. Bỗng dưng một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trong ti vi đập vào tầm mắt tôi.

“A.” Tôi không khỏi kinh hô, chẳng phải là anh chàng pha rượu đẹp trai kia sao! Hắn đang gãi đầu, ngại ngùng mỉm cười. Một phóng viên xuất hiện, giải thích “Tối qua một người đàn ông nhìn thấy vài người cầm dao giết người ở phía sau quán bar vì thế gọi điện báo cảnh sát, không ngờ khi cảnh sát huy động lực lượng đến nơi thì đó là một cảnh quay của một bộ phim xã hội đen. Sự nhầm lẫn này khiến cho…”

Nhầm lẫn…

Xấu hổ quá nhưng tôi lại cảm thấy sự nhầm lẫn này cũng không tệ lắm, làm cho tôi có cơ hội ăn sạch một anh chàng cực phẩm như vậy. Người đàn ông kia….tôi lại nhớ bộ dáng như hoa sen mới nở của anh ta sáng nay, còn có những đoạn trí nhớ ngắt quảng tối qua nữa thì trên mặt từ từ đỏ ửng—mẹ nó, thật là mê người!!

Thôi thì coi như đã ăn được một bữa đại tiệc trong đời này vậy.

Từ nay về sau, người này cũng không xuất hiện trong cuộc đời của tôi nữa, đây chính là suy nghĩ trong lúc đó của tôi.

Nửa tháng sau, lúc tôi quăng mất tiêu lời nói của Trình Thần khi trước thì chị đột nhiên gọi điện cho tôi: “Tám giờ tối nay, quán bar Tuyệt Địa, chị cho cô trọng sinh từ tuyệt địa”, chưa chờ tôi có ý kiến chị đã ngắt điện thoại.

Tôi cầm điện thoại im lặng hồi lâu, nghiêm túc lo lắng có phải hay không bà chị này lại nghĩ ra trò quái chiêu gì nhưng cũng cực kỳ tò mò muốn biết chị ấy sẽ dùng cách gì để chỉnh Dương Tử một trận đây.

Ý tưởng muốn trả thù bạn trai cũ của tôi cuối cùng cũng đã chiến thắng. Tôi vớ lấy túi xách, trang điểm thật xinh đẹp, tươi tắn đi đến quán bar.

Tám giờ tối, chân tôi còn chưa bước tới ghế lô của Trình Thần thì đã nghe một trận cười vang, trong đó nghe rõ tiếng Trình Thần hô to: “Uống đi! Uống đi! Dương Tử, nếu là đàn ông thì cạn ly!”

Khi tôi đẩy cửa vào, trong phòng im bặt, không ai chớp mắt, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người tôi. Tôi nhìn thoáng qua, trong phòng đa số là bạn học đại học của Trình Thần, đều là người quen cũ nên chuyện trước kia giữa tôi và Dương Tử bọn họ đều rõ ràng. Buổi tụ tập hôm nay…nhất định là do Trình Thần gọi bọn họ đến.

Cuối cùng ánh mắt của tôi dừng ở người đàn ông đang đứng ở quầy bar, mà bên cạnh anh ta có một cô gái nước ngoài đang úp mặt trên quầy ngủ mê mệt.

“Hà Tịch! Cuối cùng cô cũng tới đây.” Trình Thần uống say khướt, lảo đảo chạy đến giữ chặt tôi, “Đến đây, đến đây, mọi người xem thử bạn gái mới của Dương Tử so với Tịch Tịch của chúng ta như thế nào?”

Mọi người đều trầm mặc.

Tôi tinh tế đánh giá cô gái nước ngoài đang ngủ say kia. Thì ra hắn ra nước ngoài tìm bạn gái? Dáng người cũng không tệ, trong lòng tôi tràn ngập sự lãnh lẽo.

Dương Tử quay đầu nhìn tôi, đôi mắt đỏ ngầu, nhất định đã bị Trình Thần chuốc không ít rượu.

Anh ta nói: “Cô vừa lòng chưa?” Trong thanh âm chứa đựng sự xa lạ, phòng bị cùng cừu hận. Mặc dù trước khi đến đây tôi đã làm công tác tư tưởng với mình nhưng khi nghe anh ta nói như thế trong lòng lại nhói lên một cái. Tôi chợt nghĩ đến đoạn thời gian ngày đêm nhung nhớ, những đêm thức trắng tăng ca vì anh ta, lòng càng thêm chua xót. Lồng ngực tôi lúc này căng đầy cảm giác chua chát, tức giận chỉ muốn tìm một nơi nào nhanh chóng phát tiết ra.

Trình Thần nghe xong lời này của anh ta, ngửa cổ, quyệt mông muốn mắng chửi người, tôi túm nàng lại, nhìn Dương Tử. Tôi chưa kịp nói lời gì thì anh ta đã mở miệng: “Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện.”

Thật ra tôi cảm thấy giữa tôi và anh ta chẳng còn gì để nói nhưng thấy điệu bộ của Trình Thần dường như muốn lột da ăn tươi nuốt sống hắn thì tôi buộc phải gật đầu đồng ý. Trình Thần không chịu liền bị mọi người xúm lại ngăn cản.

Dương Tử dẫn tôi đến một hành lang ít người qua lại của quán bar. Ánh mắt anh ta hung tợn mang theo ít hèn mọn: “Tịch Tịch, anh xin lỗi em nhưng nếu em muốn làm gì để trả thù anh, để làm anh mất mặt anh đều chấp nhận, nhưng em đừng động đến Anna, cô ấy không biết gì hết”.

Nghe xong, phản ứng đầu tiên của tôi là sửng sốt sau đó hồi phục tinh thần cười lạnh nói: “Dương Tử, anh nghĩ tôi nhàm chán đến độ này sao? Tôi không biết Trình Thần đã làm gì anh và cô gái kia nhưng nếu anh muốn bảo vệ cô nàng Anna gì đó thì hôm nay đừng dẫn cô ta tới đây”

Hắn ngẩn ra, nhíu mày: “Bất quá anh chỉ muốn làm cho cô ấy thâm nhập vào cuộc sống của mình, nhưng anh không nhớ em lại ….ti tiện như vậy”

“Ti tiện?” Tôi cảm thấy thật buồn cười, lập tức xù lông, cười lạnh phản bác, “Anh cũng đánh giá tôi cao quá! Nghe câu này xong tôi thật sự hối hận lúc trước không cùng Trình Thần ngồi xuống bàn bạc thật kỹ thế nào để hôm nay càng “phấn khích” để thật xứng đáng với hai chữ ti tiện này mới được.”

Hắn tức giận mặt đỏ bầm.

Tôi nói: “Còn nữa, trong kia không phải cuộc sống của anh mà là của tôi. Anh lập tức cút xéo ra khỏi cuộc sống của tôi và cũng đừng nghĩ mang theo người phụ nữ kia tiến vào” Tôi trỏ tay vào hắn, gằn mạnh từng chữ:

“Mời, xéo.”

Cảm giác say rượu cộng với cơn tức giận đang ào tới, anh ta giơ tay định đánh tôi. Tôi ngây người, đại khái là chưa từng nghĩ tới Dương Tử dám động thủ với mình!...
Bình Luận Bài Viết
Không spam,nói tục,chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng Chuyên Mục
» Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử
» Anh là đồ ngốc chứ không phải em
» Đương Gia Cách Cách
» Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!
» Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương
» Cô Nàng Mạnh Mẽ
» Chỉ Cần Cái Gật Đầu
» Gọi Chú Bằng Anh Nhé
1234...8910»
wap doc truyen teen wap truyện
CPU Load: 0.00043s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện