wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:17,Ngày 22/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Yêu Thầm Chị Họ

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 67112 Views


Ngồi tự kỷ được một lúc, nghe tiếng xe mẹ về. Sau đó là âm thanh xì xào của chị và em Uyên bên phòng, mình biết thế nào chị cũng sang đây.
- T ơi... mở cửa cho chị đi!! - Mình đoán không sai, vài phút sau chị gõ cửa.
Mình mở cửa ra, rồi ngồi xuống ghế.
Chị rón rén bước nhẹ vào, gương mặt đáng yêu tái nhợt, lấm lét nhìn mình, thấy mình nhìn lại thì sợ hãi quay đi nơi khác. Đang bực, mà thấy chị như vậy mình không đành lòng chút nào.
- Chị muốn nói gì nói đi! - Mình nhìn chị.
- Chị... xin lỗi... không phải muốn giấu T đâu... tại... - Chị ấp úng.
- Tại gì? - Mình hỏi cộc lốc.
- T đừng vậy mà... chị sợ lắm... hix... - Chị lắp bắp được vài chữ, rồi khóc ngon lành.
Zzz... chưa la tiếng nào đã khóc, chị cũng biết đánh vào yếu điểm của mình lắm.
- Thôi... nín đi!! Rồi nói em nghe, em không giận nữa, được chưa? - Mình vò đầu, tóc rối nùi.
- Chị... sợ nó hận T rồi làm bậy... Chị biết T không sợ, nhưng rủi T có gì... sao chị sống nổi... - Chị sụt sịt nói, nước mắt vẫn chảy dài, nhỏ tong tong xuống gạch.
- Ừ, em hiểu mà!! Nín đi... em không trách nữa!!
Mình bước lại ôm chị vào lòng vỗ về, càng dỗ chị càng khóc lớn. Rốt cục chả biết ai đang tra tấn ai đây hả trời. T_T
- Em biết chị lo cho em, nhưng em không muốn chị hạ mình đi năn nỉ người khác như vậy, hiểu không? Em không thích chị chịu nhục hay bất cứ chuyện gì vì em hết!
- T hiểu sai rồi... chị không có hạ mình van xin nó đâu... nói chuyện giải thích cho nó hiểu thôi mà... - Chị mếu máo.
- Nhưng em không thích như vậy! Quan trọng nhất là em không muốn chị xảy ra bất cứ nguy hiểm gì, tự nhiên chị với Uyên lại vác xác tới gặp nó, rủi nó làm gì thì sao??? - Mình cố ôn tồn nói cho chị hiểu, không dám lớn tiếng.
- Chị biết, nhưng chị lo quá... với lại ban ngày, ở quán nước đông người, chắc nó không dám làm gì đâu..
- Lần này hai người gặp may thôi, rủi nó làm gì chị... em chả biết sao nữa!! - Mình vuốt mặt, trong lòng thầm thấy quá may mắn.
- Chị xin lỗi... không có lần sau đâu... - Chị dần nín, sợ sệt nhìn mình.
- Còn lần sau nữa hả? - Mình trợn mắt.
- Không có... - Chị hết hồn vội nhắm mắt lại.
Thương quá, mình cúi xuống hôn lên mắt chị còn đẫm nước. Yếu đuối, mong manh, đáng yêu thế này... thật còn hơn cả kê súng vào đầu mình mà uy hiếp. - Cũng tại Uyên xúi bậy chị, mốt không được nghe lời ai khác nữa đó! - Mình cốc nhẹ lên trán chị.
- Hả? Ai nói là bé Uyên xúi chị? - Chị ngơ ngác.
- Uyên nói. Không phải Uyên rủ chị đi sao? - Mình cũng ngơ theo.
- Là... chị rủ bé Uyên đi đó... T hiểu lầm bé Uyên rồi... - Chị cúi đầu lí nhí.
- Ax... sao hồi nãy Uyên nhận là rủ chị trước mà?
- Chắc... thấy T làm dữ quá... bé Uyên lo cho chị nên nói vậy...
Mình thừ người, hiểu lầm em Uyên rồi...
- Sao không nói em biết trước, mà lén làm hả? - Mình cau mặt chuyển đề tài.
- Nói T biết... T đâu cho chị đi... - Chị đưa hai tay che mặt, hi hí nhìn mình qua kẽ tay.
- Giỏi lắm! Nay biết giấu em rồi hén, coi bộ ở chung Uyên cũng truyền cho chị được nhiều thứ rồi.
- Không phải tại bé Uyên thật mà! Chị tự đề nghị đó, T đừng trách bé Uyên tội nghiệp. Lúc đầu chị kêu, bé Uyên không chịu, chị năn nỉ nhiều lắm mới được đó...
- Ừm, là chị giỏi, được chưa? Thầy hay trò giỏi có khác!! - Mình gật gù.
- T... còn giận chị không? - Chị bỏ tay xuống, ngập ngừng hỏi.
- Còn.
- Sao mới hết giận đây? Hix... - Chị lay nhẹ tay mình.
- Không biết, làm sao coi được thì làm. - Mình vờ ngầu mặt.
- Chụt... chụt... chụt...
Chị ngồi lên hôn vào má mình cả chục cái. Sau đó vuốt tóc, cắn môi len lén nhìn mình:
- Hết giận... tí nào chưa?
- Ờ, đỡ được tí...
Chị nhoẻn cười thẹn thùng, lại chồm dậy hôn khắp mặt mình, sướng ghê nơi.
- Đừng giận nữa nghen!! Mốt chị không vậy nữa đâu... - Hôn đã đời, cặp mắt nai mở to long lanh của chị nhìn mình chờ đợi.
Mình phì cười, kiểu này bố mình cũng chả giận nổi, huống chi mình. Chị xin lỗi cứ như trẻ con năn nỉ người lớn vậy \"con hứa con chừa, lần sau không dám nữa\".
- Lần cuối nhen! Mốt có làm gì phải hỏi ý em trước, không được tự ý làm bậy đó! - Mình cố nghiêm mặt.
- Hi hi... biết rồi mà... - Chị cười tươi như hoa.
Vừa khóc đó rồi lại cười, thật là...
Mình không kìm lòng được, cúi xuống hôn chị thật sâu... Chị nhắm mắt đón nhận, nhiệt tình đáp lại mình một cách say đắm... Bao phiền muộn trong lòng mình vụt tan biến hết, chỉ thấy yêu chị thật nhiều... vì mình, chị yếu đuối là thế cũng dám làm cái việc dũng cảm đi gặp thằng Khang... giận thì có giận... nhưng mình cũng thấy thật hạnh phúc...
- T nè... - Chị nằm ngoan ngoãn trong vòng tay mình, kêu khẽ.
- Sao?
- Hồi nãy về, chị thấy bé Uyên ngồi trong phòng buồn thiu à! T la bé Uyên hả?
- Ừ, nghe Uyên nói rủ chị đi gặp thằng Khang, em bực quá...
- Tại chị năn nỉ thật đó, không phải do bé Uyên đâu... T trách oan người ta rồi...
- Haizzz... lúc đó em hơi nóng!! Mà em chỉ trách vài tiếng thôi, cũng đâu nặng lời gì..
- Thật không đó? Chị sợ T nóng rồi nói gì không nhớ, tội bé Uyên... - Chị hơi cựa mình, chớp mắt.
- Không có đâu. Thôi để bữa nào rảnh, em dẫn chị với Uyên đi chơi bù lại. - Mình chép miệng.
Hết cô này tới cô kia, con gái lại là động vật khó hiểu nhất trên đời, mình thật đau đầu.
- Đi đâu vậy? - Chị tròn mắt.
- Chưa biết nữa. Tùy Uyên và chị tính đi..
- Ủa, là sao nè?
- Hồi nãy Uyên bắt em hứa không được la chị, với phải dẫn Uyên và chị đi chơi thì Uyên mới nói. Em hứa rồi.
- Vậy hả? Bé Uyên tốt với chị quá à, mốt T đừng la bé Uyên nữa nghen!! Hix... làm chị thấy có lỗi muốn chết luôn rồi nè... - Chị phụng phịu.
- Rồi, rồi. Em chịu thua rồi, sao cũng được hết! - Mình giơ hai tay lên trời đầu hàng.
- Hi hi... yêu T lắm đó!! - Chị cười khúc khích, hôn tay mình thật kêu.
- Yêu em thì nhớ đừng bao giờ làm gì thiếu suy nghĩ nữa, chị có gì em biết sao đây? - Mình thở dài.
- Chị biết rồi mà... hứa luôn đó...
- Ờ, yêu cưng chỗ đó đó!! Ngoan anh mới thương nghe không??
Mình cười dê, ôm chặt chị. Về mặt tình cảm, có lẽ mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời này, và phần nào đó cũng bất hạnh nhất. Phải không nhỉ?!?
---------------------------------
Một ngày đẹp trời, nắng chói chang, mình chỉ cảm nhận được điều này khi mở mắt ra lúc 11h trưa. Thi cử xong rồi, chủ nhật tuần này được nghỉ, tha hồ ngủ nướng thật sướng.
Ngồi dậy vươn vai, bất chợt nhớ ra... ai đưa chị đi làm nhỉ???
Ngó sang phòng chị chả có ai, mình vội chạy xuống dưới nhà. Em Uyên đang loay hoay nấu nướng, không có ba mẹ ở đó.
- Chị Diễm đi làm rồi hả Uyên? - Mình hỏi.
- Ừ, ngủ dữ quá, quên mất nhiệm vụ đưa rước chị luôn hả? - Ẻm đáp nhưng không nhìn mình.
- Sao chị Diễm không kêu T dậy? - Mình gãi đầu.
- Chị Diễm thấy T ngủ ngon quá, không nỡ gọi dậy, định tự đi. Mà Uyên không an tâm nên đưa chị đi giùm T rồi. - Ẻm liếc mình.
- Ờ, vậy hả? Cảm ơn!
Ậm ừ vài câu, mình chui vào toilet súc miệng rửa mặt.
- Đói chưa? Dọn cơm ăn luôn nhen! - Mình vừa đi ra, ẻm đã hỏi.
- Ừ, ba mẹ T đâu rồi? Không chờ về hãy ăn?
- Dì dượng đi thăm ngoại từ sáng rồi, chiều mới về.
- Ax... không lẽ đi nói chuyện hôm trước à?
- Chắc vậy! Mình bước lại bê nồi cơm, lấy chén đũa. Bữa nay chỉ có mình và em Uyên ăn thôi, thấy không khí hơi khác lạ.
Ngồi nhìn một bàn đầy ắp thức ăn, mình choáng váng. Gà ram, canh chua cá lóc, cà pháo, thịt ba rọi luộc, chưa kể một mớ tôm sú rim, món nào cũng một tô đầy. Cả nhà ăn còn không hết, đừng nói chỉ có mình và ẻm.
- Làm gì dữ vậy? Người chứ bộ trâu hay sao mà nấu nhìn thấy oải quá!! - Mình so đũa.
- Tiền của Uyên mua đó, không lấy của nhà T nấu đâu mà tiếc! - Ẻm ngồi vào bàn, tay xới cơm, mắt liếc mình.
- Vấn đề không phải tiền của ai, mà Uyên nấu nhiều quá, ăn sao hết? Phí lắm!!
- Ăn không hết thì bỏ, thà dư còn hơn thiếu! - Ẻm nghênh mặt.
- Ờ... tùy.
Mình cũng hết biết nói gì, im lặng chiến đấu.
Công bằng mà nói, tài nghệ nấu nướng của em Uyên có lẽ không thua kém gì chị Diễm. Chị từ bé đã chịu khó làm lụng, nấu ăn ngon cũng dễ hiểu, riêng em Uyên... mình chả biết sao lại nấu ăn giỏi thế?? Kiểu này, heo biết leo cây cả rồi.
- Ngon không? - Ẻm gắp con tôm bỏ vào chén mình, cười hỏi.
- Ờ... cũng được. - Mình không thích khen ẻm chút nào.
- Nấu từ sáng đến giờ, khen một tiếng cho người khác vui cũng không được sao? - Ẻm nhìn mình có vẻ bực dọc.
- Thấy ăn là biết rồi, còn bày đặt hỏi làm gì?? - Mình chép miệng, đũa gắp đồ ăn khí thế.
- Thích! Ăn thử gà coi vừa miệng không nè? - Em Uyên xé cái đùi đưa mình.
- Để đó đi, T tự ăn được rồi. Uyên ăn đi!
Ăn xong một chén cơm, mình đang định bới thêm thì ẻm đã giật chén, bới hộ mình.
- Uyên đừng tốt với T quá, được không? - Đón chén cơm từ ẻm, mình nhăn mặt.
- Nấu cơm ăn, sẵn tiện làm cho T ăn luôn, có gì đâu mà tốt! - Ẻm cứ ngồi nhơi nhơi, thỉnh thoảng ngó mình.
- Ừ, thì T nói vậy!
- Tại ở ké thấy ngại nên cố gắng thôi, đừng tưởng bở! - Ẻm trề môi.
\"Vậy thì tốt\" - Mình lầm thầm trong bụng. ...
« Trước1...7475767778...100Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Yêu Thầm Chị Họ bạn có thể xem thêm yeu tham chi hoyeu tham chi ho còn nữa nè

Yêu Thầm Chị Họ v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00089s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog