wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 10:07,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Voz Tuổi thơ dữ dội của đứa con gái (chập 1)

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 11564 Views


Tôi vừa khóc vừa gào kêu đau. Cô Vân vội vàng ôm tôi vào lòng, xoa lưng. Cũng may ngã trúng miếng giẻ lau sàn nên không bị trầy xước, tôi khóc âm ỉ một lúc rồi nín.
Ấy thế mà tên hàng xóm chạy tới, chìa trước mặt tôi cái gì đó màu trắng:
“Răng của mày đó!”
Sau đó quả thực không ai làm tôi nín được, đến nỗi bà nội, người tôi sợ nhất cũng không thể dùng uy khiến tôi ngậm miệng lại. Tôi chỉ ngừng khóc cho đến khi lăn quay ra ngủ.
Tôi chấp nhận sự thật mình bị sún hai cái răng cửa, một cái tự rụng, một cái chịu tác động của lực… ngã. Răng cửa sau này cũng mọc lên cái mới nhưng hễ cứ ngoặm thứ gì cưng cứng, lành lạnh hay nong nóng là nó buốt lên, thành ra kể từ đó trở đi tôi ăn kem bằng… răng hàm.
Chưa hết, Phong và Yến làm mặt lạnh với tôi luôn, không biết có phải vì hành động giả lại răng cho tôi của Phong mà cậu ta bị bố quát đâm ra giận, hay là cậu ta sợ Yến ghen nếu cứ đi với tôi, theo lời Mai Mít nói.
Không chơi với Phong và Yến, tôi ở nhà làm nũng ông. Ông chiều tôi lắm, thích gì cũng được. Chỉ cần tôi được tám điểm bài tập viết là ông thưởng ngay con búp bê. Ấy thế mà tôi cứ phải lén la lén lút chơi, để bà biết ông cưng nựng tôi quá sẽ thu lại hết. Nhờ tính nghiêm khắc của bà mới giúp tôi cai được việc cắn các thứ bằng răng cửa, chứ nếu cứ đòi ăn kem thì có đến vài tháng lợi tôi cũng không lành được.
Dù vậy ở trên lớp, thật chán quá đi. Bình thường tôi ngồi theo dõi Phong chơi cùng mấy thằng con trai, chốc chốc cậu ấy lại chạy ra chỗ tôi nhờ giữ bi hộ thay vì để trong túi quần rơi lúc nào chẳng biết. Phong chơi giỏi lắm, chỉ cần hai viên bi làm của, nhoáng một phát đã gấp đôi, gấp ba, tuy nhiên cũng có lúc chẳng còn viên nào.
Trong khi đó tôi chơi dở tất cả các trò, nếu có oẳn tù tì nhất đi chăng nữa thì chưa đầy hai phút tôi sẽ làm kẻ bét và không bao giờ gỡ được. Thế nên chúng nó không cho tôi chơi cùng, nhất là trò nhảy dây, cái trò đặc sệt nữ tính.
Giờ giả lao, Phong kéo đàn kéo lũ chơi bi. Theo thói quen tôi đi theo, nhưng cậu ấy đứng cửa lớp bên nhờ Yến giữ hộ. Lúc ra về, Phong để Yến giữ cặp giùm, họa hoằn nhờ Mai Mít. Vì thế ngày nào tôi cũng đi học về sớm, có nhiều thời gian làm bài tập hơn.
Nghỉ chơi với Phong tôi cứ thấy buồn buồn sao ấy.
Được hai hôm tôi huých tay cậu ta trong giờ học.
“Chốc ra chơi cho Chun hỏi cái này.”
“Nói luôn đi, sao phải đợi ra chơi?”
“Nói trong giờ cô bắt phạt đó.”
“Cầm quyển sách chống mặt bàn như thế này này…”
Tôi bắt chước theo, đặt cuốn tập đọc dựng thẳng, cúi người khom khom. Hôm nay Phong có vẻ hiền hiền.
“Nói đi!”
“Ơ thì… tại sao… à, thực ra…”
Tôi ấp úng nghĩ mãi không biết nói gì đành cắn môi, mà tôi làm gì có răng cửa để cắn, nói ngậm môi đúng hơn.
“Cho mày ba giây, mày không nói chốc tao bắt trông cặp và giữ bi cho tao.”
Thế là tôi ngậm tăm luôn. Tôi… tình nguyện trông cặp cho cậu ấy mà. Hihi, tôi cười toe thích thú.
“Lâm Anh, em đọc tiếp!”
Cái mặt tôi vẫn ngơ ngơ mỗi khi có người gọi cái tên đó, kiểu như thấy quen lắm dù không biết của ai.
“Lâm Anh là tên mày đó.”
À ha, tôi đứng bật dậy nhưng không biết đọc đoạn nào.
“Đọc đến đâu rồi?”
May cho tôi Phong nhanh trí hỏi đứa bên cạnh và chỉ kịp thời. Tôi đọc một lèo đến hết bài luôn.
Tới 5h chiều hai đứa mới mò về, Phong khoác ba lô của mình, gần đến nhà cậu ta giành lấy cặp của tôi, thì thầm:
“Mày nghe tao dặn, người lớn hỏi vì sao về muộn, không được nói tao chơi điện tử, mày bảo tại mày đi lạc nên tao tìm hụt hơi. Nhớ chưa?”
“Nói dối à?”
“Mày muốn thấy cái mông đỏ như gấc của tao không?”
“Không muốn… Biết vậy sao còn ham chơi?”
“Hứ… Tao không cần mày nữa, tao làm tao chịu!”
Nói rồi cậu ta hùng dũng bước đi. Tôi chậm chạp đi theo sau.
“Sao? Mày muốn nói gì? Cớ sao cứ theo đuôi tao?”
“Ơ không, nhà tớ đi qua nhà cậu mà!”
“Hừm.”
Phong bước rất nhỏ, còn lần chần như thể đợi tôi đi qua. Thực ra tôi cũng không muốn để Phong bị đòn nát mông, nhưng cậu ấy đã muốn tự làm tự chịu thì tôi cũng chẳng giúp gì được, bọn con trai sĩ diện cao lắm, câu này tôi mới nghe lỏm được của chị họ Hải Anh. Nghĩ vậy tôi bước còn chậm hơn.
“Tao hỏi lại mày lần nữa, mày có giúp tao không?”
“… Tớ không muốn cậu bị đòn…”
Thế là tôi lại bị xỏ mũi. Hôm ấy Phong được mẹ tôi khen lắm. Mẹ định mang dưa hấu sang, tôi lanh chanh đòi đi tiện thể hóng xem Phong có bị sao không.
“Phong đúng là đáng ghét!”
“Sao vậy?”
“Hôm trước anh ta nhờ tớ giữ cặp cho, nhưng tớ muốn về nên cầm theo. Hôm sau anh ta đã giận mà đi về với cái Chun.”
Ế, nhỏ Mai và Yến đang nói chuyện gì về tôi thì phải, tôi nán lại đứng nghe khi hai đứa đang ngồi chơi chuyền.
“Cậu không biết à, hôm qua Phong bị đánh đòn đau lắm, chú Dương biết cậu ấy đi chơi mà, bình thường con Chun hôm nào cũng đợi Phong về cùng, chú tưởng nó học dốt nên cô bắt ở lại học thêm, Phong đợi nó nên về trễ.”
Cái gì cơ, bố Phong tưởng tôi học dốt á, thảo nào bố mẹ bắt tôi học thêm hoài à. Tôi nép mình vào cửa nhà, nghe rõ hơn. Lần này là giọng của Yến:
“Sao cậu biết?”
“Chiều qua chú Dương hỏi tớ về con Chun mà, lấy lí do học khác lớp nên tớ nói không biết. Mới lại khai thật thì Phong chỉ có nhừ xương”.
Con bé Mai Mít cũng có lúc cao hứng bao che cho bạn, điều này khiến tôi hơi bất ngờ.
“Cậu nói tớ mới thấy an tâm, tớ chỉ sợ Chun gần Phong hơn tớ, ngộ nhỡ…”
Ngộ nhỡ gì vậy, sao không nói tiếp đi, tôi căng tai lên nghe nhưng cô bạn không nói gì thêm. Cứ như phim truyền hình dài tập bị cắt giữa chừng.
Hôm qua Phong bị đánh sao tôi không biết nhỉ? À, tôi đi học thêm. Mà tại sao phải đi học thêm nhỉ? Vì học dốt ư? Nhưng vì sao tôi học dốt chứ? Do Phong mải chơi và hai đứa luôn về muộn. Vậy lí do khiến cậu ấy cho làm hòa vì muốn tôi đi cùng. Tự dưng tôi thông minh đột xuất, hiểu ngay vấn đề. Nhưng sự thông minh tùy hứng này khiến tôi chạnh lòng vô cùng.
Phong không hề muốn chơi với tôi, cậu ấy chỉ muốn có người đi học muộn về chung.
---
Nếu muốn đọc tiếp thì em sẽ post tiếp, còn giờ các thánh chém hộ em cho thành vòi rồng luôn…Chương 3:
“Giữ cho tao năm viên bi mắt mèo này, nhớ giữ cẩn thận đó. Chiều về tao trả công.”
“Ừm.”
Thả vào lòng bàn tay tôi những viên bi, Phong chạy đi chơi tiếp. Tôi buồn thiu, giờ mới để ý, cậu ấy đúng chỉ coi tôi như nhân viên trông đồ trong siêu thị.
Trong giờ tập viết, tôi nắn nót viết từng chữ. Phong đưa một viên bi sát mặt tôi. Viên này to hơn những viên khác, màu hồng phấn, đặt dưới ánh điện trông nó mới lung linh, huyền ảo làm sao.
“Đẹp không?”
“… Đẹp.”
“Tao định cho Yến.”
“…”
“Viên này tao cho con Mai Mít.”
“…”
Tôi liếc nhìn viên bi màu vàng tươi.
“Còn cho mày viên này, tao mới chơi thắng thằng Phú”.
Mắt tôi sáng lên cầm viên bi trên tay, ngắm nghía. Nó là viên bi có kích cỡ nhỏ hơn những viên mà Phong hay chơi, nó còn chẳng có màu nào bên trong. Trong suốt. Mặt tôi tiu nghỉu, viên này bị lỗi mà lại cho tôi.
Tôi cắm cúi làm bài. Đến giờ tan học, tôi ngồi chờ Phong đi đánh điện tử, cậu ta bảo cứ đợi ở hàng ghế dưới gốc cây bàng, chừng mười lăm phút sẽ quay lại. Tôi không có đồng hồ và cũng không biết xem giờ nên chẳng hay mười lăm phút dài như thế nào, đành giết thời gian bằng cách… đếm lá trên cây. (>.<)
“Sao hôm nay mày im re?”
Gần về đến nhà, Phong gặng hỏi tôi.
“…”
“Mày bị nhiệt miệng à?”
“…”
“Mày không nói tao nghỉ chơi với mày luôn.”
Lần nào cậu ta cũng đem câu đó ra dọa, và lần nào cũng thành công.
“…”
Trừ lần này.
“Sắp sinh nhật con Yến rồi, tặng nó cái gì bây giờ nhỉ? Hay tao với mày góp chung tiền, mày đi mua.”
“…”
“Mày há miệng tao xem mày bị sao?”
Phong đột ngột xoay người đứng đối diện khiến tôi giật thót. Cậu ta giơ ngón cái định đặt lên môi tôi như thể chuẩn bị cậy vỏ hến. Cái tay vừa lê la nghịch đất bẩn khủng khiếp, tôi lắc đầu nguầy nguậy, đáp:
“Chun sắp phải đi học thêm tiếng Anh!”
Phong rút tay về. Từ đó trở về nhà, chúng tôi đi trong im lặng.
*
Con Yến và con Mai Mít thích viên bi của Phong lắm, nghe chúng bảo Phong chơi thắng mấy đứa con trai lớp bên để giành được hai viên bi to đột biến này. Hai đứa cầm trên tay lắc qua lắc lại một hồi mới quay sang hỏi tôi.
“Thế của mày đâu?”
Tôi xòe viên bi “dị dạng” của mình ra, mặt mày bí xị.
“Nó đâu phải là bi?”
“Không biết.”
“Nó không có đẹp”.
Đúng hơn là xấu xí với những đứa trẻ con chỉ thích những thứ màu mè sặc sỡ. Tôi chán nản thả nó vào túi. Ba đứa tôi đợi Phong cùng đi học.
Rồi bốn đứa về chung với nhau.
Ngày hôm sau cũng thế.
“Phong không chơi với bọn thằng Phú nữa à?”
Không chỉ Yến, cả tôi với Mai Mít cùng thấy lạ.
“Chơi thì vẫn chơi, nhưng không đi đánh điện tử nữa.”
“Sao vậy?” - Cả ba chúng tôi đồng thanh.
“Hết tiền.”
Tôi thấy con Mai huých tay Yến, hai đứa tủm tỉm cười với nhau. Có chuyện gì vậy nhỉ?...
« Trước1234...6Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Voz Tuổi thơ dữ dội của đứa con gái (chập 1) bạn có thể xem thêm truyen voz tuoi tho du doi cua dua con gai chap 1truyen voz tuoi tho du doi cua dua con gai chap 1 còn nữa nè

Truyện Voz Tuổi thơ dữ dội của đứa con gái (chập 1) v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00031s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Snack's 1967