XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 12:27,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập 3)

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 29016 Views


- Chúc em ngủ ngon đi, hê!
- Thì nhắn tin không được hả?
- Không, cô phải chúc chứ, đó giờ chẳng chịu chúc đàng hoàng gì cả! – Tôi trề môi.
- Thì.. ngủ ngon nha nhóc quỷ.
- Ớ ớ, nữa, lại kêu người ta là quỷ. À mà quỷ với ma cũng không thua gì nhau đâu nha – Tôi cười hề hề.
- Đúng là.. mà hết ôxi chưa đó? – Cô giáo phì cười.
- Ủa? Sao cô biết?! – Tôi hết hồn, bà thím này đang ở đâu mà biết tôi đang chui vô trong chăn đây?
- Nghe giọng em là biết, thôi đừng kiếm chuyện nữa, ngủ đi. Cô buồn ngủ rồi. – Sau câu nói cũng nghe tiếng cô ngáp nhẹ phát, ôi, muốn hôn. Hic!
- Thì chúc em đàng hoàng đi!
- Em vô lễ vừa vừa thôi nhaaa!! – Giọng sùng máu tới nơi.
- Thôi thôi được rồi, ngủ thì ngủ. Dậy sớm đó, mai em tới. – Tôi làm giọng hầm hố.
- Ừ, vậy mai Chủ tịch nước cũng phải đến sớm nha, cô đón!
Nghe cái giọng hóm hỉnh lòng tôi lại nở hoa các bác ạ, lạy chúa tôi, bả làm cái quái gì cũng dễ thương hết là sao?!
- E hèm, ừ, biết rồi, hề hề!
- Hừ!!
[Tit Tit Tit">
Ớ, thất kính với Chủ tịch nước kìa trời!!!!BONUS THẰNG BẠN THÂN NỐI KHỐ
Ngồi buồn buồn nhớ lại, hầu như tất cả thời gian hồi tiểu học và cấp 2 tôi toàn chơi vs thằng Hòa gần nhà. Cứ coi như là tôi lớn lên cùng nó, và về cái độ khôn thì cả 2 không biết ăn ở cỡ nào mà tối ngày cứ bị chúng lừa =...,=\'.. Nhưng đôi bạn cùng tiến giờ chỉ còn lại 1 đứa.
Đi đá banh, 2 đứa đội nắng đầu trần đi. Đi ruộng bắt cá nó rủ đi, có khi sẵn tiện tạt qua bên lò chén móc đất sét về, 2 đứa cọc cạch xe đạp cà tàng, đứa chở đứa xách, chí chóe cả đường về. Đi bắn bi, 2 đứa xách thùng bi cùng đi bất chấp mưa gió, có khi hăng máu qua bên xóm bên cạnh chơi với mấy thằng khác bị thua cháy túi, tức quá đạp luôn cái thùng đựng bi. Đi bắt cóc về nấu cháo 2 đứa ban đêm ban hôm mò đường, nó còn bảo đừng gọi là cóc, phải gọi là ông kẹ thì cóc nó mới ko tránh. Chơi cờ vua, nó chỉ tường tận từ A đến Z, nhưng ngặt nổi bản thân tôi không hứng thú với cờ nên không đi thi cùng nó, cũng hay cái là sau này được vài ngón cờ nó chỉ mà lên mặt được với thằng Kha
Lên cấp 2, cái ngày ngày dọn nhà tôi nói vs chúng nó là cuối tuần nào tôi cũng sẽ về, rốt cuộc thì cũng chỉ hơn tháng là phải cắm đầu vào ôn thi, sau cũng lười. Năm sau cả tôi với nó đều bị nắm đầu làm lớp trưởng, 2 lớp kế nhau, nên 2 đứa cứ tiết truy bài mà hí hửng ra căntin ngồi, riết bà bán quen mặt, sau biết làm lớp trưởng chửi quá trời. Ủa chứ đó giờ thím tưởng tụi con là thành phần cá biệt à? Lại lên lớp 9 làm được nửa năm, tôi chán ngán cái chức vớ vẩn nên chuyển sang phó học tập, nên cũng bị cầm chân ở lớp không đi đâu được, tự dưng từ đó ít nói chuyện với nhau hẳn.
Sau này nó chuyển nhà chuyển trường, coi như chính thức mỗi đứa 1 nơi. Lúc sau thì lên đại học nó có điện thoại cũng có nhắn tin nhưng chẳng có gì nhiều để nói, 2 đứa đều có ghệ, có bạn bè riêng nên xa lại càng xa. Nhưng quả thật 6 năm trời, tôi chưa tìm kiếm được thằng bạn nào tâm đầu hợp ý như nó. Haiz! Ngày ấy.. nay còn đâu...
Hòa hêu, giờ tự nhiên nhìn mày tao thấy tủi thân quá, nghĩ sao mà mày sắp cưới, tao lại đơn thân đơn chiếc, bị ba mẹ thúc vào mông vụ bồ bịch, khổ kinh. Tất nhiên là tao không thể nhắn cho mày những dòng này rồi, còn đâu là sỉ diện nữa. Nhưng lễ cưới của mày thì tao nhất định phải đi trọng. Giờ đi mua heo đất bỏ tiền để dành là vừa rầu. Ái chà chà!!! Hạnh phúc nhé, thằng bạn thân nối khố
__________________
CHAP 38: Review 18/4/2009
- Nguyên! Hôm nay vẫn học ở nhà cô à con?
- Dạ, như bình thường mẹ - Tôi xách cặp chạy xuống tranh thủ ăn chén cơm bỏ bụng.
- Vậy xế chiều qua nhà bác 7 bây phụ bác bứng mấy cái chậu, nãy bác mày mới gọi qua nhờ đó – Mẹ tôi từ tốn nói.
- À, dạ, ủa mà ba đâu mẹ?
- Ba mày đi ra ngoài cơ quan tiếp khách từ sáng rồi.
- Uầy, chủ nhật mà cũng tiếp khách hả trời – Tôi bới chén cơm rồi ngồi nhơi.
Nhà bác 7 tôi có 3 người con gái đã về nhà chồng cả, một anh trai út đang học cao học ở ngoài Hà Nội lâu lâu mới về nên bác kêu tôi qua cũng là chuyện bình thường. Có hôm phụ bác nhổ cỏ làm cái vườn cả ngày chứ chẳng ít, bù lại được ăn đủ thứ loại trái cây, me trái nào là hốt trái đó. Vô tư.
Theo dự tính thì chiều cỡ 2h tôi đạp xe qua rồi khoảng 5h mấy về nhà tắm rửa đi học là vừa, cơ mà đến 5h rồi mà y cái vườn nó còn tùm lum, mấy bụi cỏ vẫn chưa nhổ, rồi cái vụ tưới nước tự động của bác cũng chưa xong nên tôi cố gắng làm hết công suất. Hic, mệt rã cả người.
- Trễ nửa tiếng luôn nha – Cô giáo đứng mở cửa nhăn mặt.
- Uầy, nhanh đi cô, mới tắm xong mà nực quá vầy nè.
- Em mà cũng biết tắm nữa hả?
Không màn đến câu trêu đểu của cô giáo, tôi dắt xe vào sân rồi phóng vô nhà ngồi trước cái quạt đứng. Ôi, hạnh phúc là đây.
- Nóng thì uống nước đi rồi học – Cô giáo đến salon đọc tiếp cuốc tạp chí.
- Cô lấy dùm em đi – Tôi thở phì phò.
- Hay nhỉ?! Chủ tịch nước hay Tổng bí thư đây?!
- Cái nào cũng đúng, đi mà cô!
Cà cưa một hồi thì bà thím nhà tôi cũng chịu đi lấy dùm, mà không có đưa tận răng đâu, bắt vô phòng học luôn, cấm có cãi.
Tôi chẳng biết dạo này do mê bả nhiều quá nên ốm yếu hay sao mà mới lao động chân tay độ 3 tiếng mà giờ toàn thân mỏi nhừ, mệt chưa từng thấy. Ngồi làm bài mà cứ như ngồi trên mây.
- Cô, nghỉ tí đi. – Tôi nhỏ giọng đề nghị, vừa nói vừa quan sát sắc mặt của cô giáo.
- Hôm nay kiếm chuyện hoài nha – Cô nheo mắt.
- Nghỉ đi cô, cô nấu cơm chưa? Chưa thì đi nấu đi. – Tôi “lên lịch” cho cô luôn.
- Hay thật!
Dù cằn nhằn nhưng cô cũng đi, được thế, tôi lượn luôn lên phòng khách, ngã người trên ghế salon mà đánh một giấc cho đẹp trời đẹp người.
Có thể nói, đó là giấc ngủ sâu nhất mà dạo gần đây tôi có được. Thật chứ hình như cái bệnh mất ngủ “gia truyền” dần dần được hình thành hay sao ấy, cứ hễ nằm xuống là độ hơn 1 tiếng sau mới có thể nhắm mắt xuôi tay, mặc dù khi ngủ thì đầu óc tôi nghĩ cái mốc gì đâu.
Nhưng..!
- Ê..! Dậy đi!!
- ………………….!
- Dậy đi chứ?! Ở nhà cô mà ngủ là sao chứ?!! – Bả đập đập vai.
- …………….!
- Nè… NÈ…È…È…!!! – Bả nhéo nhéo lưng.
- ………………!
- ……………!
[Bẹp">
- Óa óa.. cô làm gì vậy chứ? – Tôi ôm mông quay lại sừng sộ.
- Coi cái mặt kìa, nãy giờ nằm ăn vạ đúng không? – Bả rút chân lại đứng chống nạnh.
- Có đâu… cô cho em ngủ tí đi – Tôi quay mặt lại ôm gối nằm tiếp.
- Còn lâu, em ngủ hơn cả tiếng rồi, ở đó mà..!!!
- Hử? Ngủ lâu vậy á? – Tôi bò dậy dòm đồng hồ xác nhận.
- Thiệt tình, ngủ mà còn ngáy nữa chứ!! Hết nói nổi.
- Ủa có hả cô, hê hê – Tôi cười cầu tài.
- Hừ! Đến 9h luôn rồi kìa. Cặp nè, về đi! – Cô quăng cái cặp qua tôi, chắc cũng đã bỏ hết sách vở vào trong rồi. Thiệt tình, lo cho người ta dữ lắm mà cứ làm bộ.
- Vâng, để xuống rửa mặt đã.
Tạm biệt cô giáo bịn rịn không rời (đùa thôi), tôi ngó lại dòm mặt cô lần cuối trong ngày rồi đạp pedal dong thẳng. Uầy, tính ra tối nay chẳng học được cái gì. Thôi thì ngày tháng còn dài, lo quái gì.
Nhưng vừa dắt xe vô sân thì tôi nghe những lời to tiếng vọng ra từ nhà bếp. Lại cãi nhau, chắc do ba đi cả ngày lại về trễ nên mẹ đâu bực, mệt thật chứ. Lúc xuống nhà thì ba mẹ tôi mỗi người ngồi trên cái ghế, cãi vả chuyện gì đó tôi nghe cũng chẳng rõ. Cầm ly nước nốc cho bằng hết rồi lên phòng khách xem tivi. Giờ mới để ý là thằng Kha đâu mất, chắc nó ngủ sớm, mai là đầu tuần mà.
Ngồi độ nửa tiếng mà ba mẹ vẫn cứ cãi, nhiều khi còn lớn tiếng hơn lúc tôi mới về. Đại loại là ba tôi cẩu thả nhiều chuyện gộp lại, thêm cái tật hay nhậu, số cũng đào hoa lăng nhăng nên mẹ tôi tức nước vỡ bờ, nổi điên luôn thể. Ngồi nghe hết chuyện này đến chuyện khác tôi cũng phát chán. Thôi lên phòng ngủ cho lành. Cãi mệt rồi cũng hết thôi.
Nhưng nếu là lúc 6h giờ thì tôi mặc kệ mọi chuyện mà ngủ cho rồi, còn giờ thì sau khi ngủ nhà cô xong mắt tôi nó mở trao tráo, thần kinh tỉnh như sáo thì bố con thằng nào chợp mắt được. Nhất là khi ba tôi bực bội đi lên phòng khách trên lầu nằm võng, mẹ tôi vẫn đi theo. Dù nằm phòng ngủ bên trong như tôi vẫn biết thừa vì tiếng nói rõ như mồng một.
Thực ra những chuyện cãi nhau thế này thì dạo lớp 9 xảy ra hàng ngày, như cơm bữa. Cũng vì ba mẹ tôi cùng tuổi, tính tình lại trái ngược nhau nên không bao giờ cùng quan điểm. Mẹ tôi lại nóng tính, cứ cãi miết thôi. Lúc sau này thì cũng có đỡ hơn, nhưng dồn lại một cục rồi xả thế này thì cũng đau đầu lắm.
Không ngủ được, tôi nằm im hóng câu chuyện của 2 người. Nhưng đỉnh điểm là cái khúc ba tôi lại đi nghi ngờ mẹ có gian tình. Bờ mờ, ba tôi đó giờ lăng nhăng hết biết, gặp ai xinh xinh hay thế nào là dính chóc. Mẹ tôi cũng đã can ngăn hết lời, thế mà giờ lại dám đi nghi ngờ ngược lại. Tức quá, tôi hầm hầm cái mặt đi ra phòng khách.
Nhưng lên rồi ngồi im.
Nghiệm lại thì vài ngày trước, mẹ tôi có vui vui ngồi kể tôi nghe một chuyện:
- Hôm trước ba mày hỏi mẹ là nếu sau này mất mẹ muốn ba đi trước hay mẹ trước.
- Rồi mẹ nói sao? – Tôi hào hứng ngồi nghe, vừa nhai mấy quả táo.
- Thì mẹ nói là
« Trước1...181920

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập 3) bạn có thể xem thêm truyen voz co giao chu nhiem cua toi chap 3truyen voz co giao chu nhiem cua toi chap 3 còn nữa nè

Truyện Voz Cô Giáo Chủ Nhiệm Của Tôi (chập 3) v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00051s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện