wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 22:22,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Tôi Và 3 Người Con Gái

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 25164 Views


- Ừ ha, em quên. Mà chân em tự nhiên đau quá. Hay anh tới đây lấy hộ em. – Nói rồi em Linh chỉ tay vào trong cổ áo mình.
- “ Đệt ! Bộ giỡn sao. Có cho vàng cũng chả dám “
- Không lấy chìa khóa sao ? Bộ tính đêm nay ngủ đây với em hả ? – Em Linh cười gian xảo
- Em đừng đùa nữa ! Thực là anh đang rất mệt, em đưa chìa khóa đây anh còn về. – Tôi xuống nước năn nỉ ẻm
- Thì em có cấm anh lấy chìa khóa đâu. Tại chân em tự nhiên bị đau chứ bộ. – Em Linh vẫn “ ngây thơ vô số tội “
Đang đau đầu không biết phải làm gì thì may thay mẹ em thấy lâu quá tôi vẫn chưa xuống thì mới lên hỏi. Em Linh đành đoạn mới ra mở cửa. Cửa vừa mở ra là tôi vội tung ra, chào vội mẹ em Linh một tiếng rồi phi xuống lấy xe dong thẳng. Lúc xuống cầu thang còn nghe em Linh liến thoắng
- Mẹ! Con thích anh gia sư này lắm ! Mẹ giữ ảnh lại đi, khỏi cần tìm gia sư khác làm gì. Con chỉ học với ảnh thôi à !
- Ừ. Con gái mẹ nói được là được mà – Mẹ em thương con nhưng vô tình lại hại chết tôi. Hic.
Trên đường về nhà. Em có gọi điện cho tôi. Hỏi han đủ thứ, tôi cũng ậm ờ qua chuyện. Tắt máy xong. Tôi chỉ muốn hét lên cho thật to. Nhưng sợ người ta tưởng thằng hâm trốn trại thì khổ nên thôi. Mình biết em Linh là chúa gây chuyện, việc tới đây vẫn còn chưa xong đâu. Lỡ sau này em Linh tới trường tìm, rồi lại gặp em. Mình biết giải thích sao? Ôi đúng là… Tự nhiên ở đâu rước phải cục nợ. Đau hết cả đầu……
Ngoại truyện
Ngồi trong xe phóng tầm mắt ra ngoài qua ô cửa kính. Các căn nhà san sát nhau cứ chạy qua vùn vụt. Trên đường, các đứa trẻ rượt nhau cười giỡn. Cái không khí sau mưa có lẽ trong lành lắm. Bầu trời quang đãng. Bỗng...
Tôi bắt gặp hình ảnh một cây phượng vỹ già bung các cành lá đâm ra khắp hướng. Cả một vùng như một ngọn lửa đỏ rực. Trên tán cây là một cậu học trò đang cố với tay lấy một chùm hoa phía xa. Có lẽ các tán cây sau mưa vẫn còn trơn lắm. Mặc dù cô bé bên dưới có lên tiếng nhắc nhở như thế nào thì cậu chàng nhất quyết cũng chẳng chịu leo xuống.
- Chắc là lại định lấy điểm trước mặt nàng đây mà. - Tôi buột miệng rồi lắc đầu mỉm cười.
Bao nhiêu kỉ niệm thời áo trắng bất giác ùa về. Tràn ngập cả đầu óc. Có những chuyện tôi tưởng chừng như đời này chẳng bao giờ nhớ lại nữa.
Ôi sao mà thèm cái cảm giác mỗi sáng đạp xe tới trường.
Nhớ cái trường tôi quá! Nhớ cả thầy cô, bè bạn. Nhớ những buổi chào cờ, nhớ những lúc cả đám kéo nhau đi khắp các nẻo đường mặc dù trời nóng như đổ lửa cốt chỉ để tìm được một quán nước mía. Rồi những buổi đi chơi xa, tuy mệt mà vui.
Lúc tựu trường ai cũng khóc, nhất là mấy đứa con gái. Làm bọn tôi cũng không kìm được mà khẽ sụt sùi.
Tao cũng nhớ tụi mày lắm mấy thằng khốn nạn à! Chỉ cần tao buồn là tụi mày lại bu vào hỏi thăm:
- Mày bị gì mà buồn?
- Con ki nhà tao mới chết.
- Ôi xời, tưởng gì? Thôi chuyện lỡ rồi. Chiều nay cúp tiết anh em mình tập trung quán bà hai. Vui lên đi nào! Cười một cái coi VIỆT NAM ơi!
- Hì hì.
Tôi cũng nhớ đến em. Mối tình ngây thơ tuổi học trò luôn là mối tình đẹp nhất. Em chia tay tôi trong một ngày hè. Trời cũng đổ mưa như hôm nay. Mặc tôi đứng đó dưới cơn mưa tầm tã. Em quay mặt đạp xe đi. Tôi cũng chẳng rõ cảm giác trong lòng đối với em là như thế nào? Có lẽ là một chút hận, một chút thương, một chút nhớ, pha lẫn một chút buồn bã. Tôi cũng không trách em. Lúc đó tính tôi vô tư, không ràng buộc em bằng ba tiếng ANH YÊU EM nên tôi cũng chẳng làm gì được. Có lẽ sau này gặp lại. Chúng ta có thể vào một quán cafe bất kì, ừ tính em thế mà! Rồi chúng mình hàn huyên tâm sự.
Ngày tôi đi học trong SG. Chúng bạn chẳng đứa nào đến tiễn tôi, chỉ dám gửi quà rồi nhờ anh tôi đưa hộ. Tôi biết mình mà thấy chúng đến thì sẽ khóc. Chúng nó cũng biết. Chẳng ai đến cả. Cho tới khi tôi lên xe rồi thì chẳng biết ở đâu lại chui ra một lũ dỡ hơi đằng sau xe mà vẫy tay. Mở điện thoại ra là vô vàn tin nhắn của lũ bạn trời đánh. Tôi khóc. Hic...
- Tới nơi rồi. Mọi người chuẩn bị đi! - Tiếng bác tài kéo tôi về thực tại.
Bước xuống xe. Đã lâu rồi không về quê. Nhớ quá. Chắc ôm mẹ một cái thật chặt, thật lâu quá. Sống mũi lại cay. Hic. Sắp nhè ra tới nơi rồi...
PhanThiết, ngày 17, tháng 5
Chapter 7
Ngày hôm nay của tôi trôi qua như mọi ngày. Sáng 8h đã có người gọi đi tập bóng.
- Dậy, dậy. - Thằng bạn sau một hồi gọi điện không thấy tôi bắt máy thì nó nhảy vào phòng lôi tôi dậy luôn. Nó vừa lay vừa tát vào mặt nổ đóm đóm mắt luôn
- Cái... Móa thằng nào... Ơ mày đấy hả Sơn ngố. - Tôi bị nó lôi dậy mà hai mắt vẫn nhắm nghiền.
- Không bố mày thì ai. Cái thằng. Lúc nào cũng nướng. Thế hôm qua làm gì mà không ngủ? - Nó vừa nói vừa đá đầu tôi vào nhà vệ sinh.
- Dạo này mất ngủ mày ạ! - Tôi vừa với lấy cái khăn lau mặt rồi nói vọng ra.
- Mày làm gì mà mất ngủ? Móa đú cho lắm vào. Tối lại buôn với con Ngân chứ gì? - Nó phán như thánh.
- Mọe. Đã được Ngân thì bố mày đã không mất ngủ. Tại cái con bé học trò tao... à mà thôi đi đi kẻo muộn. - Hú hồn, suýt nữa thì lộ. Tôi kéo nó đẩy ra ngoài luôn.
- Chào chị em đi ạ! - Thằng Sơn tranh thủ chào chị Huệ.
- Ừ em đi. Đá đấm gì cẩn thận coi gãy tay gãy chân thì khổ đấy! - Chỉ đáp.
- Em biết mà chị. - Nói rồi hai thằng ra xe dong thẳng lên sân bóng luôn.
Dạo này tập tành cũng chẳng có gì nhiều. Mấy ông mãnh hết tập chuyền rồi sút. Lâu lâu dàn hoạt cảnh một pha lên bóng như mấy câu lạc bộ hay tập mới bựa chứ. Tập một mình chán chê thì mấy cậu chàng nổi hứng qua bên sân ké rủ mấy thằng đội bên ấy đá độ luôn.
- Đá độ đi tụi bay - Thằng Hưng đội trưởng lên tiếng.
- Thằng nào rủ thì thằng đó chung độ nhé - Tôi gài nó.
- Ớ. Anh em với nhau. Ai lại nỡ làm thế. - Nó xìu mặt.
- Thôi nói vậy chớ tụi mày đá đi. Tao về cái. Mấy bữa nay thiếu ngủ quá. À chiều điểm danh hộ tao cái. - Nói rồi tôi lững thững bước ra khỏi sân. Lủi thẳng ra bến bắt xe bus về phòng luôn.
Vừa về đến là tôi chỉ kịp cởi giày tất rồi tôi phi lên trên giường nằm luôn. Do đá bóng mệt nên chỉ một lúc sau là tôi chìm vào giấc ngủ. Đang miên man mơ về một nơi xa xăm thì chuông điện thoại reo. Lờ mờ với tay lấy cái điện thoại áp vào tai.
- Alô
- Anh à? - Bên kia đầu dây một giọng nói trong trẻo vang lên
- Ừ anh đây. Mà em nào thế? - Tôi nói chuyện mà vẫn nhắm tịt mắt.
- Bộ ông có nhiều em lắm hay sao mà hỏi thế ? - Giọng nói trong trẻo bây giờ đã pha một chút sát khí (Không dám một chút đâu. Hic, có mà sát khí ngút trời ấy)
- Ơ...ơ Ngân à em? Gọi có chuyện gì không? - Tôi vội mở bừng mắt. Cái tật ngủ không biết trời đất gì hết của mình chắc phải sửa dần dần quá.
- Anh liệu hồn đấy! Mà sao chiều nay anh không đi học? - Giọng Ngân đã dịu bớt. Phù, may mà không giận.
- Anh mệt quá. Không đi học được! - Tôi cố gắng nói giọng người ốm cho em thấy mà thương cảm.
- Hả? Anh ốm à. Bị như nào? Có cần em mua thuốc cho không? - Em dồn dập. Ôi thấy em lo lắng cho mình sao mà thấy ấm áp cõi lòng quá.
- Anh không sao. Mệt chút thôi, ngủ chút là khỏe ngay ấy mà! - Hìhì thật ra là buồn ngủ nên trốn học. Nhưng mà nói thế cho em lo tí.
- Ừ anh nghỉ đi cho khỏe. Tí chiều em nhờ mấy anh lớp anh mang cháo qua cho anh nhé? - Ôi thương thế chứ. Lại còn quan tâm mang cả cháo qua cho mình.
- Thôi phiền lắm em. Anh ăn ngoài được rồi.
- Phiền gì? Nghỉ đi. Chiều em qua đó. - Em nói rồi cúp máy luôn.
Tôi cúp máy mà miệng vẫn cười hềnh hệch. Cảm giác có người quan tâm thì vẫn sướng hơn cả. Đang tự kỉ trên giường thì chuông điện thoại lại reo. Nhìn vào màn hình thì thấy số em Linh. Tôi ngắt luôn. Được một lúc sau thì em Linh lại gọi. Tôi hết cách đành cầm lên nghe
- Anh sao không nghe điện thoại em?
- Anh đang nghê đây thôi.
- Hì. Tối nay anh rãnh không? Mình đi xem phim đi anh! - Biết ngay mà! Mấy ngày nay ngày nao cũng rủ tối đi chơi. Đêm về lại còn nhắn tin gọi điện lung tung làm mình mất ngủ. Tắt điện thoại đi thì không dám. Lỡ em Ngân cũng gọi mà nghe câu : "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang nằm đè lên một thuê bao khác. Xin quý khách vui lòng gọi lại vào 7h sáng hôm sau" thì xác định là mình lên trường thể nào cũng bị lột da.
- Tối anh bận rồi. Em đi với người khác đi. - Tôi liền từ chối.
- Anh thì lúc nào cũng bận. Chẳng thấy lúc nào mà anh rãnh đâu. - Biết vậy mà lúc nào cũng gọi điện rủ đi. Không biết tôi nhiều lý do hay em Linh cố tình chai mặt đây.
- Anh bận thật. Thôi chào em anh đi bây giờ, có công chuyện cái.
- Ê này... - Chưa kịp nghe hết câu tôi ngắt luôn.
Nằm vật ra giường vắt tay lên trán nghĩ ngợi. Haizz, không biết làm sao để vẹn cả đôi đường đây? Giải thích với em Linh là không có cửa, gì chứ tính tình ẻm mình lại còn không rõ sao? Cố chấp một cách trẻ con. Đã vậy tính chiếm hữu quá lớn, em ấy đã muốn cái gì thì có mà trời cản. Khổ nỗi tôi lại là "cái gì" đó đó mới nản chứ. Còn Ngân nữa. Mặc dù đã trù bị cho tình huống xấu nhất. Nhưng mà tôi thì làm sao mà biết lúc đó em Linh nghĩ gì? Có khi hứng lên em canh lúc Ngân đang ngồi trong lớp với tôi rồi te te xách bó hoa đi vào tặng thì thân tôi bảo đảm tanh bành với em Ngân (Cái chiêu này tôi ngồi nghĩ linh tinh thôi. Chắc em Linh chẳng có gan thế đâu. Mà hic, ai biết được đâu đấy, cứ dự phòng trước hết đi. Lúc chuyện xảy ra rồi mình đỡ shock. Toan tính nghĩ ngợi một hồi cũng chẳng đâu ra đâu. Chỉ thấy đầu bốc khói ngùn ngụt. Tôi đứng dậy đi vào nhà vệ sinh tắm rửa thay quần áo luôn (lúc trưa đi đá bóng về chỉ kịp cởi giày, còn mặc nguyên bộ đồ thể thao mà leo lên giường nằm luôn). Tắm rửa xong xuôi tôi đi xuống lầu thì thấy mảnh giấy nhỏ để trên tủ....
« Trước1...7891011...20Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Tôi Và 3 Người Con Gái bạn có thể xem thêm toi va 3 nguoi con gaitoi va 3 nguoi con gai còn nữa nè

Tôi Và 3 Người Con Gái v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00038s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

80s toys - Atari. I still have