XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:58,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 15568 Views

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)
Tác giả : Sting Dau
Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương
Chào mọi người
Mình giống bố nên rất thích văn chương . Đọc và viết đều thích cả , nhưng nó không được gọi là đam mê . Vì đam mê của mình nó giản dị và chân phương lắm , chỉ tiền và gái đẹp thôi
Mình cũng từng viết nhật ký nhưng chỉ để tdtt đọc mình thôi . Hôm nay mạnh dạn nên đây lập thớt này . Chia sẻ lại ngày tháng đầy thăng trầm , đau khổ nhất , và cũng hạnh phúc nhất trong 22 cái xuân xanh đã đi qua .
Thú thực , mình cũng không biết đây là truyện , chuyện , hồi ký , hay nhật ký , review gì cả . Mình chỉ biết viết , viết lại những gì đã đi qua trong cuộc đời mình một cách chân thực và sống động nhất . Vì vậy mọi người đừng triệu hồi thằng nào lên đây làm gì cho mất công.
Và phải công nhận là mình giật cái title này khá là lởm khởm. Rồi đến một ngày câu truyện này kết thúc , hi vọng một bác nào đó sẽ giúp em đặt giúp em đặt cho câu truyện này một cái tên phù hợp và đi vào lòng người hơn .
Rất cảm ơn nếu được mọi người ủng hộ, nó sẽ là liều thuốc kích dục cực mạnh để em xuất đều hơn . Chúc mọi người có những giây phút vui vẻ và thư giãn bên voz

Chap I :
Có lẽ tôi nên bắt đầu câu chuyện này từ đêm hôm ấy . Sau chầu nhậu nhẹt hát hò với đám bạn nhân dịp năm học mới. Con ware chiến của tôi đèo hai thằng bạn lao nhanh vào trong đoạn đường tối om mặc dù cái đèn pha hỏng toàn soi lên ngọn cây , sở dĩ tôi mát ga mát số thế là vì đây là con đường quen , đi cả ngàn lần rồi .
Thế nhưng tối nay thì khác, đang chạy tôi nghe tiếng : Aaaaaaaaaa vọng lên từ phía trước . Tôi nhận ra đó là đôi trai gái đang ôm hôn nhau ở ven đường nhưng đã quá sát rồi , Tôi vội vàng quặt tay lái để tránh thì mất lái , mất luôn cả bình tĩnh , tôi phanh gấp.
Chiếc xe ngả sang bên phải rồi giê một đoạn dài trên mặt đường nhựa trước khi lao lên vỉa hè rồi dừng lại . Trong cái khoảnh khắc chết tiệt ấy , chẳng kịp nghĩ gì , chỉ theo bản năng con người tì hết tay chân ra mà chống . Một chuỗi âm thanh khô khốc của người và xa tiếp đất vang lên , ngay sau đó là tiếng chửi rủa thô thiển của thằng lol hành lạc giữa đường tối om om :
- đ.m mấy thằng ranh con chúng m đi đứng kiểu gì đấy , tí đâm vào bố mày rồi .
Tôi nhăn nhó , vì đau , chân phải tê dại , cong luôn , đoạn mắt cá rách sâu lộ ra cả xương trắng phớ , nhưng lúc đó nó tê nên chưa thấm đau, đầu óc mặt mũi không sao nên vẫn còn tỉnh táo,tôi ú ớ đáp :
- Em xin lỗi , em ẩu quá .
- Đm mày uống rượu à , có sao không ?
- Em gãy chân rồi , em không uống , 2 thằng bạn e uống nhưng em cầm lái
- Đm thế 2 thằng kia sao không .
Ông hất hàm về phía thằng Vỹ ml và thằng Cường phò đang thất thểu bước về phía tôi , quần áo thằng nào thằng nấy te tua do mài xuống đường.
- Bọn em không sao . - Thằng cường nhanh miệng, nhăn nhó
- Thằng này nó gãy chân rồi ,để tao gọi taxi hộ .
- Vâng , em cảm ơn , đêm hôm thế này bọn em cũng không biết gọi ai .
Song thằng đấy nó gọi , chắc là bạn nó nên chỉ một lúc đã thấy xe tới nơi . Nó bế tôi vào xe , thằng Vỹ thì tự lết vào . Xe tôi nát hết yếm và mặt nạ nhưng máy móc không sao nên thằng cường chạy xe theo sau . Trong 3 thằng thì nó là thằng ổn nhất .
Nói thêm , cho dù thằng kia cũng có lỗi sai của nó, không có nó chắc cũng chả có việc gì, nhà nghỉ đầy rẫy mà lại đi dắt con gái nhà người ta ra đứng đường, đứng chợ , lại tắt đèn xe tối om . Ấy thế mà tôi vẫn phải dạ dạ vâng vâng với nó bởi một lẽ lúc nó bật đèn xe lên tôi nhận xa nó là một trong những tay cứng cựa, chuyên cho vay lãi ngày ở khu vực tôi còn chúng tôi chỉ là mấy thằng sinh viên quèn , sa cơ nơi đất khách quê người .
Thằng này đẹp trai , có mấy hình săm con cá chép mặt quỷ rất ấn tượng, nó cũng chẳng thiếu gì tiền . Tôi dự là nó mới chăn được em sinh viên ngây thơ ở trường tôi , chưa chín muồi nên mới phải đứng bờ đứng bụi thế này, nhưng vào tay nó thì cũng vào mấy ngôi nhà cao cao sớm.
Thôi , tránh voi chẳng xấu mặt nào , cổ nhân dạy chí phải , ít ra nhờ sự lễ phép của tôi còn được nó gọi taxi cho chứ bướng với nó thì chỉ nó nước nó đập nát nốt chân kia rồi lê ra bệnh viện .
Mong như mong mẹ về chợ là câu mà các cụ hay dùng để diễn tả sự mong đợi . Nhưng tôi thấy mẹ về chợ chưa ăn thua , mong được gặp bác sĩ mới là cái sự mong đợi mỏi mòn , khắc khổ . Con đường 5km đến bệnh viện Phúc Yên . 5km , 5km thôi mà dài đằng đẵng , cảm tưởng tôi chưa bao giờ phải ngồi ô tô lâu đến như vậy . Tại sao những giây phút sướng vui hạnh phúc cảm chừng như luôn bị rút ngắn lại còn giây phút đau đớn tủi hờn ta luôn thấy nó bị kéo dài ra . Có lẽ chẳng bao giờ tôi tự trả lời được .
Cuối cùng thì chiếc taxi chở tôi cũng được đặc cách cho đi vào tận sâu trong bệnh viện , trước khu sơ cứu gì đó . Tôi cũng chả biết là 5km ấy tôi đã đi trong mất bao nhiêu lâu , chỉ biết rằng tôi nhập viện lúc 1h45\' đêm hôm đó . Anh taxi nhanh nhảu vào mượn cho tôi một con xe lăn , rồi đẩy tôi vào phòng sơ cứu . Chuyện đã sảy ra được hơn 1 năm nhưng đến tận bây giờ khi tôi ngồi đây viết lại những dòng này tôi vẫn thấy akay ông bác sĩ trẻ sơ cứu cho tôi lúc đó . Ông lấy nẹp gỗ cố định tạm thời chân cho tôi và đằn tôi ra tiêm vài mũi gì tôi cũng không rõ . Trong lúc hoảng loạn , tôi liên tục mếu máo hỏi :
- Bác sĩ ơi liệu chân em có bó bột được không , mau lành không .
- Chân mày tanh bành bó làm sao được , phải mổ mà đóng đinh .
- Mai này em vẫn đi lại bình thường chứ ạ.
- Bt làm sao được, đi chấm phẩy đấy .
Nghe dứt câu , tôi nhả phịch người xuống giường , thở một hơi dài , ngoảnh đầu ra phía cửa sổ nhìn xa xăm , bỏ ngoài tai mấy lời giáo huấn đạo đức của ông bác sĩ trẻ : \" Sinh viên gì chúng mày , học không học đi chơi tới tầm này , phí cơm phí gạo của bố mẹ \" .
Mắt tôi ngân ngấn , chân tôi mai này chẳng thể đi lại với dáng dấp của một người bình thường nữa , chưa vợ con , nghề nghiệp không có . Con làm khổ bố mẹ rồi . Giá như, giá như......

Đang miên man tiếng gọi của thằng cường kéo tôi ra khỏi mớ suy nghĩ tồi tàn ấy :
- Sao rồi?
Tôi quay ra nhìn nó chẳng nói gì . Nó tiếp lời :
- Phải có 3 thằng bảo lãnh người ta mới cho mày nhập viện , mà điện thoại tao đ\' mang .
- Đthoai tao để cốp ý .
- Ừ thế để tao ra gọi bọn thằng Tùng lên .
Nó chạy ra ngoài , một lúc sau quay lại hớt hải chìa cái cái điện thoại ra :
- Này , cái Trang nó đòi gặp mày .
- Nghe đi , bảo tao ngủ rồi.
- Nó biết mày bị tai nạn rồi
- Đ.m sao nó bít .
- Thấy số này hiện ra đầu tiên trong nhật ký cuộc gọi , nghĩ là của thằng Tùng , tao bấm luôn , quẫn quá, mà đằng nào nó chả biết .
Nó vừa dứt lời thì hết chuông , tôi ngán ngẩm quay ra hỏi nó
- Thế gọi tùng chưa .
- Rồi bọn nó lên luôn bây giờ đấy .
- thằng Vỹ ml đâu rồi .
- Nó kêu đau , nó đi sát trùng rồi về xóm trọ luôn, tao ở đây với mày .
Tiếng chuông Nokia quen thuộc làm cắt đứt cuộc nói chuyện của 2 thằng . Đuôi số quen thuộc , là của Trang , tôi nhìn thằng Cường , nó gật đầu , hiểu ý nó , tôi bắt máy :
- Alo
- Anh đang ở đâu - Tiếng nói vội vã , chắc Trang đang rất lo lắng cho tôi .
- A đang ở viện
- A làm sao rồi
- A có sao đâu
- Không sao mà nằm viện .
- Ờ thì anh gãy chân , nhẹ thôi , không có gì .
- Gãy chân mà vẫn không có gì ,a giỏi lắm , em dặn anh bao nhiêu lần rồi , em chưa bao giờ yên tâm với cái kiểu chạy xe như thằng chết rồi của anh .
- gì cơ , đến nước này mà e vẫn mắng a được à - Tôi gằn giọng
- Em xin lỗi , giờ em không đi được , anh cố gắng nhé , mai em vào viện với anh sớm - Có lẽ Trang cũng hiểu được mình đang lệch hướng nên đành phải xuống nước
- Thôi khỏi .
- Anh đừng vớ vẩn .
- Em này , giờ mỗi đứa một đường rồi, em cứ lo cho cuộc sống riêng của em đi , a tnao kệ anh, anh chưa bao giờ cần và muốn ai thương hại mình cả .
- Em chưa bao giờ thương hại anh cả - Trang nói như muốn hét lên
- A không quan tâm , chỉ cần biết là e không cần phải đến đây đâu .
- Anh quá đáng lắm, mặc kệ anh, mai em đến sớm .
Thế rồi Trang cúp máy luôn , tôi chẳng kịp ú ớ thêm câu nào. Trước tiếng Tút ... Tút ấy rõ ràng là một tiếng nấc nhẹ . Đừng khóc vì anh , người con gái anh đã từng rất yêu . 3 tháng 6 ngày kể từ ngày chia tay. Chúng mình vẫn thường xuyên liên lạc , nhưng a chưa bao giờ muốn gặp lại em, anh không đủ can đảm , càng không muốn một chút nào khi anh đang trong cái tình cảnh này . \" Chúng mình chẳng đến được với nhau đâu , anh biết mà, em với anh cách nhau cả trăm cây số mà nhà e không có con trai , em không dám mạo hiểm, em không muốn đánh đổi, thực sự em không muốn , mình chia tay đi anh \" Anh vẫn nhớ từng câu từng chữ em nói ngày ấy . Ừ anh chấp nhận, anh không muốn cái điệp khúc \" nhà xa\" ấy khiến anh suốt ngày phải đau đầu nữa . Thế rồi 3 ngày sau em đăng một stt tình cảm , anh chẳng nói gì chỉ like mà em cũng tự nhiên hộp đêzn và bảo rằng không phải em viết cho anh đâu , lòng vòng tam quốc một lúc thì em thú nhận là em nhận lời với anh Thắng rồi , vì em muốn có cái ràng buộc để không quay lại với anh nữa . Anh chẳng bít phải hiểu thế nào cho đúng . Anh cũng chẳng tin chẳng ngờ . Anh không muốn phải suy nghĩ nhiều . Anh chỉ biết nhà xa hay phản bội thì cũng vậy thôi . Cũng không còn là của nhau nữa....
123Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) bạn có thể xem thêm nhap vien xa nha gai thanh pho thuong chap 1 5nhap vien xa nha gai thanh pho thuong chap 1 5 còn nữa nè

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 5>6)

Tác giả : Kun Max CHAP 5: NHỮNG ĐIỀU BẤT NGỜ Người Thy bỗng run lên khi em cúi sát mặt xuống mặt nó. Nó không né...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00036s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện