Old school Easter eggs.
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 22:37,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Ngày Đó Ta Bên Nhau.chập 1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 31205 Views


- Có chuyện gì hả em? Sao em không nói gì với anh?
Như tủi thân chị lại khóc càng to hơn. Ôm ghì lấy tôi chị khóc nấc lên thành tiếng. Sau một hồi như đã nguôi đi nỗi tủi thân trong lòng chị sụt sịt nói:
- Thôi anh ra ăn tiếp đi, em tắm rồi mình đi đâu đó chơi anh nhé.
Lúc này tôi chẳng muốn hỏi chị điều gì, tôi chỉ sợ những câu hỏi của tôi lại càng làm chị buồn hơn. Lòng lặng trĩu, tôi lặng lẽ ra bàn ngồi một mình.
Chị tắm xong tôi và chị lên xe đi chơi, chị bảo tôi đưa chị đi ăn ốc, chị thấy thèm thèm. Đến quán ốc cạnh bưu điện, có lẽ do chiều nay gió mùa về, trời trở lạnh nên khách chỉ thưa thớt vài người. Chị vẫn buồn bã, thi thoảng thở dài, ngồi cạnh tôi, ngả đầu vào vai tôi chờ chị chủ quán luộc ốc, chị thủ thỉ:
- Hôm đầu tiên mình yêu nhau, chúng mình cũng đi ăn ốc ở quán này anh nhỉ.
- ừ, mấy tháng rồi. – Tôi trả lời rồi lại nhìn ra đường.
Lúc này tôi buồn lắm, chỉ mong chị được vui được yên bình bên tôi mà khó quá. Chị nói chị chủ quán lấy cho tôi và chị 1 chai rượu rồi chị rót đều 2 chén, tôi và chị cùng uống. Ngày đầu tiên bên chị cũng vậy, tôi và chị cũng đi ăn ốc và uống rượu nhưng đêm đó với bao niềm vui, niềm vui được hòa vào nhau, niềm vui và cả sự lạ lẫm của lần đầu tiên đi vào đời nhau. Tôi uống chén nào chị uống chén đó. Đến chén thứ 3 thì mặt chị ửng hồng, Chị vẫn muốn uống nữa nhưng tôi không muốn nhìn thấy chị như này. Sao chị lại phải khổ như vậy? có phải là vì tôi, vì tình yêu chị dành cho tôi quá lớn để bây giờ chị chấp nhận chống chọi lại với cả những người thân trong gia đình chị. Đứng dậy thanh toán tiền rồi đưa chị đi lòng vòng quanh thị xã, 11h đêm, đường phố vắng tanh, tôi và chị cũng im lặng. Gục đầu vào lưng tôi chẳng biết chị đang nghĩ gì. Loanh quanh đến 12h kém tôi và chị về xóm. Cất xe rồi sang phòng tôi ngủ. Nằm xuống ôm tôi chị nói:
- Chiều nay anh M xuống bảo em vài ngày nữa trả phòng rồi lên nhà bác ở cùng anh ấy anh ạ.
Tôi như lặng đi, ôm chị vào lòng mà chẳng biết nói gì lúc này. Chị nói tiếp:
- Em chuyển đi rồi… anh còn yêu em nữa không?
Thật sự tôi chẳng biết phải trả lời chị thế nào, tôi chỉ thấy buồn, hụt hẫng, cảm giác như mình sắp phải mất đi một cái gì đó quý giá nhất làm cổ họng tôi nghẹn đắng.Cố gắng bình tĩnh tôi hỏi chị:
- Bao giờ em chuyển đi?
- Em chưa nói với anh M khi nào em chuyển, e chỉ bảo em đã đóng tiền phòng đến hết tháng 2 năm sau rồi, nhưng anh ấy kiên quyết nói em trả phòng để lên ở cùng 2 bác. – Chị trả lời.
Tôi như kẻ mất hồn, chẳng biết chị chuyển đi rồi tôi sẽ thế nào. Yêu nhau ở bên cạnh nhau còn xảy ra bao nhiêu chuyện, tới đây xa nhau rồi biết sẽ còn những chuyện gì nữa. Buồn vô hạn. Ôm tôi chị lại thủ thỉ:
- Để cuối tuần này về em nói chuyện với bố mẹ. Em sẽ cố gắng để vẫn được ở đây với anh.
- Ừ - Tôi buông câu trả lời đầy tuyệt vọng rồi lại miên man suy nghĩ. Chị nói tiếp.
- Nếu em phải chuyển đi thì anh cứ ở đây nhé. Sáng em sẽ đi làm sớm rồi qua phòng chơi với anh, trưa em về phòng ăn cơm với anh nữa. Tối thì thi thoảng em xin bác cho sang nhà Hương ngủ, em sẽ xuống với anh bất kể khi nào có thể.
Tôi biết chị cũng đang buồn lắm. chị đang động viên tôi nhưng lúc này có lẽ tôi và chị chẳng quyết định được việc gì. Một chút hi vọng mỏng manh cuối cùng là bố mẹ chị vẫn đồng ý cho chị ở lại xóm trọ để đi làm cho gần, nhưng còn chuyện với tôi... chị sẽ nói thế nào với bố mẹ chị. Chán nản và thất vọng đến cùng cực. Ôm chị trong lòng mà cảm giác như khoảng cách giữa tôi và chị đang ngày một xa. Thì thầm chị nói:
- Giá như anh đã ra trường và đi làm…. em sẽ mang thai của anh, lúc đó chẳng ai ngăn cản nổi mình nữa anh nhỉ, nhưng bây giờ.....phù…. - tiếng chị thở dài.
Từng lời chị nói như cắt cứa vào lòng tôi, 3 năm nữa, còn bao nhiêu sóng gió, còn bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu muộn phiền nữa sẽ đến với chị và tôi. Buồn quá, lòng tôi rối bời, làm gì để giữ chị ở bên tôi khi trong tay tôi chẳng có gì, chỉ tình yêu không liệu có đủ? Lại một đêm trắng với bộn bề suy nghĩ, lo lắng và hoang mang của tôi và chị. Xa nhau rồi, hàng đêm ai bên chị? Chị nói chị sợ lắm, chị sợ tôi buồn, chị sợ tôi thay đổi khi không còn chị thường xuyên bên cạnh nữa. Còn chị vắng tôi, nhưng chị sẽ cố gắng đến với tôi bất kể khi nào có thể. Chị nói điều chị lo lắng nhất không phải là bố mẹ chị cấm cản chị yêu tôi mà nỗi lo lớn nhất trong lòng chị chính là tôi, chị sợ tôi không vượt qua được những lời châm chọc, những áp lực và gia đình chị gây lên, chị sợ tôi tự ái rồi bỏ chị. Chị sợ xa mặt cách lòng….
Ôm chị trong lòng tôi chẳng biết phải nói gì, nói gì bây giờ khi chị không ở cạnh tôi nữa, không nói nhưng thật sự chị đã là một phần trong con người, trong cuộc sống của tôi. Yêu chị và tôi cũng như chị, tôi không muốn mất chị.Chị buồn tôi cũng chẳng vui, chị lo lắng, chị suy nghĩ , chị bị mọi người châm chọc tôi cũng đau lắm, cũng xót xa lắm chứ. Nhưng chẳng làm được gì. Ôm chị, tôi nói tôi sẽ chờ chị, sẽ chỉ có chị để nếu có phải chuyển đi chị cũng đừng quá lo lắng cho tôi. Tôi nói tôi sẽ vượt qua được mọi thử thách để có chị. Đêm buồn, lặng lẽ lặng lẽ trôi qua.
Sáng hôm sau mắt chị thâm quầng vì mất ngủ, dáng vẻ mệt mỏi chị cúi xuống ôm tôi rồi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt thay quần áo đi làm. Sáng nay tôi được nghỉ ở nhà ôn thi. Nằm cầm quyển sách đọc mà chẳng nhập tâm chút nào. Nhớ chị quá, thương chị nữa. Có lẽ tôi đã làm khổ chị.
Những ngày sau đó tôi và chị vẫn ở bên nhau, tối tối đi làm về tôi và chị nấu cơm rồi ăn cùng nhau, đêm đêm tôi và chị ở bên nhau, bao nhiêu tình yêu, sự nhớ nhung, lo lắng tôi và chị trao hết cho nhau. Cùng nhau quên đi mọi khó khăn, mọi muộn phiền để sống.
Thứ 7, học xong buổi sáng tôi bắt xe thẳng về quê. Chiều nay làm xong chị cũng về quê theo lời anh M dặn chị. 2 ngày ở quê muốn điện cho chị mà chẳng biết điện rồi để nói gì. Nhớ chị thì tôi nhớ chị nhiều lắm, nhưng gặp chị rồi sợ chị lại buồn, chị lại khóc. Lo lắng lắm, không biết chị về bố mẹ có mắng chị không, có bắt chị chuyển lên nhà bác ở không.
Sáng thứ 2 tôi bắt xe lên thẳng trường học xong rồi về, sốt ruột quá, tôi chỉ muốn về thật nhanh để gặp chị. Nhưng khi vừa về đến xóm thì tôi gặp ông K đi từ phòng chị đi ra, đồ đạc, máy tính, bàn làm việc của chị lần lượt được chuyển ra chiếc taxi tải. Đứng sừng sững như chết lặng, tôi đến cửa phòng chị nhìn vào nhưng không có chị ở trong phòng. Quay ra quán điện thoại dịch vụ, bấm số của chị nhưng không thấy chị nhấc máy. Chẳng lẽ tôi và chị xa nhau thật sao?
Lững thững đi về xóm, qua phòng chị ông K vẫn đang lúi húi thu dọn đồ đạc cùng chị. Có lẽ chị vừa được nghỉ trưa nên tạt qua nhà. Mặt chị buồn rười rượi, những động tác của chị như rất nặng nề. Thấy tôi về chị bước ra cửa phòng, nhìn tôi mắt chị ngân ngấn nước, còn tôi cảm giác ức nghẹn đến tận cổ khi nhìn cảnh người yêu sắp rời xa mình. Mím chặt môi tôi nhắm mắt quay đi, thật sự tôi không muốn nhìn thấy cảnh này. Lúc đó nếu chị nói gì có lẽ tôi cũng sẽ bật khóc. Rồi chị nói khe khẽ:
- Anh… đi học về à?
Chẳng nói gì, tôi đi tiếp về phòng. Chị giật giọng gọi như quát tôi:
- Anh. Anh quay lại đây.hu..hu..hu.
Thấy chị khóc, lão K từ trong phòng chạy ra, thấy tôi quay lại hắn lại quay vào thu dọn tiếp. Chị đi đến gần tôi, hai hàng nước mắt lăn dài, chị lí nhí:
- Sao em gọi anh không nói gì?
- Phù….. – Tôi thở dài.
- Anh…hu..hu..hu. - Giọng chị như van nơn tôi hãy nói điều gì đó.
Nói gì bây giờ? Tôi im lặng tôi biết chị buồn và sợ lắm. Nhưng lúc này tôi nói ra điều tôi nghĩ, điều tôi mong muốn thì mọi chuyện cũng không thể thay đổi được nữa. Quay đầu tôi bước thẳng về phòng, tôi không muốn nhìn chị như thế này, nhìn chị tôi không chịu nổi. Nỗi uất ức càng lớn lên trong tôi, nghĩ đến lão K… uất ức lắm mà chẳng làm gì được. Cái ý kiến bắt chị chuyển lên ở với Bác là do hắn nói với anh M. Chị đi theo tôi sang phòng, nước mắt vẫn lăn dài trên má chị.
- Anh, hu..hu..hu. Em khổ lắm anh có biết không..hu..hu..hu. - Chị vừa nói vừa khóc.
Gục mặt xuống bàn tôi chẳng nói gì. Đau quá, đau lắm, tôi cũng cũng đau lắm chị có biết không? Lay lay cánh tay tôi chị lại nói:
- Anh…hu..hu..hu. Anh….hu…hu..hu. Anh ơi..hu.hu.hu.
- Thôi em đi về đi, anh mệt lắm, để anh nghỉ một lúc. - Vẫn gục mặt xuống bàn tôi nói.
- Không, anh..hu..hu..hu. Anh bỏ mặc em thế này à..hu..hu..hu.
Ôm chặt lưng tôi chị khóc to hơn. vừa khóc chị vừa nói:
- Em không muốn như này đâu …hu…hu...hu. anh ơi...hu…hu…em khổ lắm. đừng bỏ em.
Tiếng lão K vang lên từ phòng chị:
- P ơi, về xem mấy thứ này có chuyển đi không?
Chị như chẳng quan tâm, chị vẫn ôm chặt lấy tôi và khóc nấc lên. Chị nói nhiều lắm nhưng lúc đó đầu óc dối bời nên tôi chẳng biết chị nói những gì. Thương chị lắm, xót xa lắm nhưng đành tuyệt vọng. Tôi không dám ngẩng lên nhìn chị.
- Em đi về đi, anh mệt mỏi lắm. - Vẫn gục mặt xuống bàn tôi bảo chị.
Buông tôi ra chị đờ đẫn người ngồi thụp xuống đất khóc nức nở. Tiếng lão K lại vọng sang:
- P ơi, về xem còn gì nữa không để anh dọn nốt.
- Chị đứng dậy đến gần bên tôi, sụt sịt chị nói:...
« Trước1...910111213...35Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Ngày Đó Ta Bên Nhau.chập 1 bạn có thể xem thêm ngay do ta ben nhau chap 1ngay do ta ben nhau chap 1 còn nữa nè

Ngày Đó Ta Bên Nhau.chập 1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00061s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện