wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 09:49,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Lời Chân Tình Của Một Ả Điếm chập 3

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 12024 Views


Tôi thức dậy trong cơ thể đau buốt từ chân tới đầu, nhìn xung quanh lác đác những chiếc áo, chiếc quần của tôi bị thằng Văn cắt bỏ trước đó. Tôi ngồi dậy, dở cái chăn hắn đã đắp cho tôi trước đó, tôi giật bắn mình vì thấy những vết đỏ lom lỏm xung quanh chiếc giường. Một con bé tuy tuổi còn nhỏ như tôi nhưng có thể biết được những vệt màu đỏ đó là từ đâu ra. Vậy là “Mẹ ơi, con đã mất trinh rồi, con đã không giữ được lời hứa với mẹ trước lúc ra đi rồi, mẹ ơi, con, con…xin lỗi mẹ).
Buổi tối ngày hôm đó tôi chôn mình trong phòng, tôi bấm chốt cửa lại để bảo đảm rằng thằng Văn sẽ không vào đây nữa. Tôi kinh tởm cái loại đàn ông như hắn, tôi đã sai khi đã nói hắn là người hiền lành. Nhà ông bà chủ trưa mai mới về tới Saigon, tôi sẽ làm gì để đối mặt với sự thật đây, tôi sợ tôi không kiềm chế được, tôi sẽ giết thằng Văn như những gì hắn đã gây ra cho tôi. Tôi khóc nhiều lắm, tôi sợ mẹ biết chuyện sẽ thêm buồn, rồi sức khoẻ yếu đi. Tôi sợ tôi sẽ có thai, tôi sẽ sinh ra 1 đứa trẻ mà cha nó lại là kẻ đã hãm hiếp mẹ của nó. Trong bóng tối, nước mắt tôi cứ rơi tựa như cơn mưa lâu ngày không dứt.
Khi ấy, trong đầu tôi có 2 giải pháp, thứ nhất tôi sẽ trở ra ngoài rồi dùng dao đâm chết cái thằng Văn đó, hoặc chí ít tôi sẽ tố cáo nó trước ông bà chủ, rồi đưa nó ra toà. Thứ hai, tôi sẽ rời khỏi căn nhà này vào sáng sớm mai, tôi sẽ đi tìm chú Hùng, tôi sẽ quên đi tất cả mọi thứ đã diễn ra trong căn nhà này, tôi sẽ quên luôn cậu hai, cô chủ, quên cả ông bà chủ. Đối với tôi, họ là những ân nhân thực sự, nếu có kiếp sau, tôi nguyện sẽ vẫn làm ô sin cho họ, nhưng kiếp này coi như tôi nợ họ. Tôi đã quyết, tôi sẽ chọn cách hai, tôi sẽ rút lui và không nói điều này cho ai biết hết.
Thế là sáng sớm ngày hôm sau khi trời tờ mờ sáng, tôi dọn đồ cùng chút tiền lương vài triệu trên tay cất bước ra đi. Tôi đi nhanh tựa như một kẻ trộm, tôi không muốn đánh thức thằng chó Văn dậy, biết đâu hắn lại dở trò với tôi. Tôi thật sự không biết đi đâu về đâu, tôi lang thang đi từ Bình chánh đến khúc quận 6. Trời sáng dần, tôi đón chiếc xe buýt đi đâu đó, hết chuyến này đến chuyến kia, tôi chỉ biết ngồi trên xe buýt rồi suy nghĩ vu vơ. Tôi muốn đến chỗ chú Hùng nhưng tôi đâu biết chú ở chỗ nào của quận thủ đức, mà tôi lại không có số điện thoại của chú, chú chỉ dặn sau này sẽ đến nhà đó đón tôi chứ có đời nào tôi lại đi đón chú như bây giờ.
Những ngày ấy là khoảng thời gian tồi tệ nhất với tôi, tôi lang thang, ngủ bụi tại bệnh viện như một con điên. Vài hôm sau thì với số tiền ít ỏi còn lại, tôi đã nhờ vã 1 bác xe ôm chở tôi đi tìm một căn phòng trọ giá rẻ, tá túc qua ngày. Nhưng tôi không biết được rằng, chủ của cái phòng trọ đó là nơi ở của một ả phụ nữ làm nghề tú bà có tiếng. Vì thấy sắc đẹp và sự cô độc của tôi, bả đã mời mọc tôi làm gái phục vụ cà phê cho quán bả. Tất nhiên, vì đang cần chỗ ở và tiền trang trải qua ngày, tôi đã gật đâu đồng ý làm công việc này, bởi vì tôi nghĩ đơn giản nó như nghề ô sin thôi, chỉ rửa ly, rửa chén, bưng bàn ghế…
Ngày tháng chầm chậm trôi qua, tại quán café đó, tôi đã tiếp xúc đủ loại thành phần đàn ông, bên cạnh những người thích uống café và muốn có người ngồi tâm sự với mình thì còn đó là những tay sát gái, sở khanh giấu mình. Nhiều con bạn trong quán có lần rủ tôi đi khách vì được tiền nhiều hơn là mức lương ít ỏi đang nhận, ban đầu tôi đều một mực từ chối, tôi căm phẫn bọn đàn ông ham chơi. Nhưng tôi không ngờ những cám dỗ của xã hội, của đồng tiền sau đó đã đẩy đầu óc còn non trẻ của tôi đến với tội lỗi. Những lần tôi “đi khách” cũng từ từ xuất hiện theo thời gian và càng ngày càng dày đặt hơn, tôi thầm nghĩ “đời mình đến đây là hết”. Số tiền tôi kiếm được phải nói là lớn hơn rất nhiều mức lương tôi nhận được tại quán café, thậm chí nhiều hơn 6,7 tháng tôi làm ô sin trong nhà ông bà chủ. Tôi dự định khi nào kiếm được kha khá tiền, tôi sẽ trở về quê, đưa hết cho mẹ, rồi tôi sẽ đi học trở lại, tôi sẽ lại ra đồng án như thuở xưa. Sau này, tôi biết được một thông tin rằng, lúc tôi bỏ nhà ông bà chủ ra đi, cả gia đình của ông bà đã đổ xô đi tìm tôi, cậu hai còn đăng báo tìm tôi. Nhưng giờ có lẽ cậu đã bay ra nước ngoài rồi, dẫu sao đi nữa tôi cũng sẽ chôn kín mối tình với cậu hai trong lòng, tôi nợ mọi người, mong kiếp sau được đền trả, cô chủ, cậu hai và ông bà chủ….Tôi có lỗi với ba, với mẹ và với các em…
Chap 16A: Mất tích
Ở chương trước, em đã được bé Huệ kể cho nghe về tất cả quá khứ của nàng, từ lúc nàng ở dưới quê cho đến khi những cám dỗ xuất hiện, cuốn nàng trôi dần vào con đường tội lỗi. Mỗi người đều có quyền chọn lựa cho số phận của mình, và Huệ đã chọn theo cách của nàng. Âu cũng là quyết định của nàng, dù sao quá khứ cũng đã qua rồi, hi vọng Na luôn hạnh phúc trong quãng đời còn lại.
Vâng, một từ “giá”, giá như mà Huệ không bị thằng chó Văn kia nó cưỡng bức thì chắc có lẽ cuộc đời nàng giờ đây không phải như bây giờ, nàng có thể được ông bà chủ hỗ trợ tiền bạc để đi học trở lại, nàng sẽ được chị Linh kiếm cho một công việc tử tế, và điều quan trọng nhất là mối tình giữa nàng với cậu hai có lẽ sẽ thành sự thật, nàng sẽ trở thành con dâu của một gia đình giàu có, nàng sẽ trở về quê và đón mẹ già cùng các em của mình lên thành thị. Nhưng tất cả có lẽ đã quá trễ với số phận bi thương của Huệ, ước mơ trở thành một nữ tiếp viên hàng không ắt hẳn sẽ mãi còn dang dở đến tận kiếp sau….
Trở lại với cuộc sống đời thường, kể từ sau đêm hát karaoke vui vẻ với nhau, tình cảm em dành cho bé Na đã tăng lên một xíu nhưng không quá lớn, kiểu như lâu ngày không gặp thì thấy nhớ. Chắc có lẽ em chỉ thương thay cho số phận của nàng, chứ thật ra không hề có bất cứ tình cảm nào. Tâm trí em giờ vẫn còn vương vấn đến hình ảnh của con bạn cũ, em muốn tống nó ra khỏi đầu nhưng thật khó hơn lên trời. Nhiều đêm em chôn vùi trong cơn say để quên đi nỗi buồn tình cảm, nhưng càng uống em lại càng nhớ đến khuôn mặt của nhỏ. Em thật sự muốn có một cô gái nào đó giúp em thoát khỏi hình bóng của Vy.
Một buổi sáng nọ, cảm thấy trong người hơi khó chịu, em mới gọi điện cho anh quản lý để xin nghỉ làm một bữa. Tuy nhiên, nằm ở nhà bơ vơ buồn bã quá, nên em quyết định rủ thằng Bình đi câu cá cho khuây khoả tâm hồn.
“Ê Ku, rãnh hông, tao chạy qua nhà mày”
“Qua làm gì mày, tao đang bận chơi Dota” (Ơ địt, thằng này láo)
“Nghỉ đi, đi câu cá với tao không”
“Mày điên à, tự nhiên hai thằng con trai đi câu cá với nhau” (Ụ oẹ mày nhoé)
“Mày có tin tao qua, tao đập nát cái máy tính của mày không”
“Mày ngon qua đây” (Thằng lol này hôm nay bố láo dễ sợ)
“Ok, mày đợi đó nhé con”
Những đoạn đối thoại ở trên có phần hơi lố bịch nhưng em biết tính thằng Bình, bọn em cũng hay giỡn với nhau, chửi nhau ỏm tỏi lên như vậy, ấy thế mà thân nhau lắm cơ. Giờ đây em chỉ còn mỗi thằng Bình là bạn thân, (à quên còn bé Na nữa) nên không rủ nó đi thì em chả biết rủ ai vào giờ này. Cũng thưa thốt với các thím rằng, thằng Bình nó tốt nghiệp chung với em, nhưng sau mấy tháng ra trường thì em đã kiếm được một công việc tạm ổn, còn thằng Bình vẫn lay lất thất nghiệp, suốt ngày ở nhà chơi game đến nỗi bà già nó còn sợ nó nữa mà. Có điều, em biết một nguyên nhân khiến thằng Bình không xin được việc làm, đó chính là cái đầu trọc của nó. Mọi người thử nghĩ xem, có thằng nào mà dám bỏ tiền ra thuê một thằng trông đầu gấu thế để làm việc không, trừ khi là các công việc như bảo vệ, cu ly, bốc vác hay vệ sĩ. Mà hỡi ôi, xin lỗi chứ thằng này nó nhát bỏ mẹ ra thì làm vệ sĩ cái gì, lol.
Khi vừa dắt xe vào nhà thằng Bình, em thấy mẹ nó đang ngồi trước nhà trông quán, nhà nó bán tạp hoá, em lễ phép chào hỏi:
“Dạ chào bác, cháu mới qua, Bình trên gác hả bác”
“Ùa nó chơi game suốt ngày trên gác đó, cháu xem rủ nó đi đâu đó đi, chứ ngồi riết hư hết người” (Tội nghiệp cu Bình, đến mẹ nó còn xua đuổi nó nữa)
“Dạ, cháu biết rồi, cháu xin phép bác cho Bình đi câu cá với cháu chút rồi về ạ”
“Ùa tụi con cứ đi đi”
“Dạ cám ơn Bác”
Vừa dứt lời thì em phóng nhanh lên gác thì tá hoả thấy thằng chó Bình đang cởi trần mặc quần xì ngồi chơi game, em thầm nghĩ “thằng này điên mẹ rồi”. Nhìn cơ thể nó với cái đầu trọc và cái quần xì bóng bẩy, tự nhiên em mắc cười quá chịu không nỗi:
“Mày làm cái quái gì vậy thằng kia haha, nhà không có quần à”
“Ở nhà một mình cần chó gì mặc, để vậy cho mát” (Vâng, anh quá bá đạo)
“Lỡ mẹ mày lên bất ngờ thì sao” (Em chụm miệng lại vừa nói vừa cười)
“Mẹ tao thì tao làm gì phải sợ, trước giờ tao mặc vậy khi ở nhà không, tại mày không thấy đấy thôi”...
« Trước1...6789Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Lời Chân Tình Của Một Ả Điếm chập 3 bạn có thể xem thêm loi chan tinh cua mot a diem chap 3loi chan tinh cua mot a diem chap 3 còn nữa nè

Lời Chân Tình Của Một Ả Điếm chập 3 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00050s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Polly po-cket