wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 23:53,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 23155 Views


CHAP 8:
Đệch, tiêu Boss rồi, 8 năm học sinh “uy danh lẫy lừng” nay phút chốc ra tro. Tôi nghiến răng, trợn mắt nhìn chằm chằm cái lão đang lôi mình đi. Mà nào phải nhẹ nhàng đâu, lão thì cao, tôi lại lùn tịt (1m5), vậy mà cứ nhè lỗ tai tôi ra xách ngược lên. Báo hại khi đến được cái văn phòng Đoàn, 2 chân tôi run rẫy và muốn khụy xuống vì nãy giờ phải nhón theo lão mắc dịch kia. Lão bảo vệ này lạ hoắc, hình như mới chuyển vào, hèn chi không nhận ra Boss, chứ bất cứ ai, dù là GV hay bảo vệ thấy tôi cũng phải “Chào Boss” một tiếng... Nhìn vẻ mặt thích thú của lão, tôi khẽ lườm bằng nửa con mắt. “Ta mà không phải học sinh gương mẫu thì nhà ngươi nãy giờ nằm trong xe cứu thương rồi! Gru!”, tôi thầm nghĩ khi thấy lão cứ nhếch mép kiểu khinh người, để rồi xem. Vừa lúc đó anh Triết-tổng phụ trách trường tôi- bước tới,trên tay là một chồng tài liệu cao ngất ngưỡng. Vội lao tới đỡ phụ, tôi sớt bớt qua bên mình và đặt lên bàn. Thấy thái độ của tôi, lão bảo vệ hơi thắc mắc nhưng cũng lôi tôi lại và đẩy mạnh ra trước mặt anh Triết:
-Anh Triết, thằng này giẫm lên bồn hoa trong trường!
-Anh biết đây là ai không?-Anh Triết chỉ tôi, nói chậm rãi.
-Chắc là thành phần cộm cán trong sổ đen chứ gì?-Lại kiểu cười khinh khỉnh đó.
-Anh mới vào làm non nửa tuần nay nên tôi không trách. Nhóc này đến thầy Hiệu Trưởng cũng phải nể đó.
-Thằng này á...? Nhưng nó dẫm lên bồn cỏ trong trường...!- Có vẻ như không tin vào tai mình, lão bảo vệ cố kết tội tôi lần nữa.
-Ơ,nãy giờ anh trong đây vậy cổng ai canh ngoài đó?-Lão Triết nhanh chóng tảng lờ qua chuyện khác.
-Không...không... có... ai hết.
-Trời,lo đi ra, nãy giờ học sinh cúp tiết quá trời rồi đó. Ông ơi muốn bị kỉ luật hả?
-Vâng vâng, em ra ngay.-Lão bảo vệ vội quay lưng.
-Đi nhanh đi, đồ nhiều chuyện!-Tôi bơm đểu cú chót.
-Mày...
Vẻ mặt uất ức cao độ xen lẫn nhục nhã, lão bảo vệ bước như chạy ra ngoài cổng trường,tiếp tục nhiệm vụ. Sau khi anh Triết dặn dò vài điều, tôi vội chào và ra về.Ngang qua lão bảo vệ, tôi khẽ lùi bước, cúi đầu:
-Anh cho em xin lỗi nhé!
-Ờ...ờ.-Hình như không tin vào tai mình, lão đứng đực ra nhìn tôi.
-Em tên N. Anh tên gì?
-Ờ... tên Tâm.- Đệch, lại Tâm.
-Vâng, lần sau đừng gây với Boss nữa nhé anh, chống không nổi đâu!
Và mặc kệ thái độ của lão, tôi thản nhiên bước ra quán nước trước trường, nơi thần dân đang chờ... tính tiền. Điệp khúc tính tiền réo gọi, tôi bấm bụng móc tờ 200k ra, tiền nhiều không xài để... phí. Phải nói hồi đó ăn hàng hơi bị dữ, tôi lại dám bao cả lớp kiểu đó kể cũng đại gia lắm rồi. Nhưng đó là quá khứ, chứ nếu so với bây giờ chắc chẳng bằng một góc đi ăn ốc với em Neul.
Trả tiền xong, tôi méo mặt khi thấy nàng tiên của mình lại biến mất, người gì đâu thoắt ẩn thoắt hiện.
-HÙ!!!
-Oái! Yếu tim chết mất!-Tôi ôm ngực giả đò rên rỉ.
-Nhát gan, hì!-Tú cười, thoảng qua nhưng đủ để tôi thôi ý định chọc nàng.
-Hù kiểu đó không hoảng mới lạ!-Tôi đành nói đại cái lí do ba xàm để nàng khỏi để ý.
-Giỏi nói!-Nàng nguýt dài rồi ra dắt xe.
Tôi lót cót dắt xe theo Tú rồi chạy sóng đôi với nàng. Con đường làng vắng vẻ lắm ổ voi, ổ gà, tôi cố đi ngang tầm và tránh xe nàng lội xuống cái ổ gà nào đó (tất nhiên tôi là người xuống mấy cái ổ đó). À mà giờ mới nhớ, Tâm kèn không có trong buổi liên hoan tự phát này, thù dai hơn cả bố nữa, haizz.
Ôi thôi xong, tôi và Tú bị “kẻ gian hãm hại”: xe 2 đứa bị chích mấy lỗ. Mà kĩ thuật của tên này cũng không tồi, tôi và Tú đi một quãng xa mới phát hiện bánh xe xẹp lép, cả 2 bánh mới ác. Và còn ác hơn nữa khi gần đó không có chỗ nào sửa xe, 2 đứa đi cũng đã quá xa trường.
Bóp muốn trầy trán tôi mới khẽ reo lên:
-Tú, gửi xe nhà thằng Đăng nhé?
-Ừ,tùy N thôi. Làm sao chiều nay Tú kịp đi học là được.
Có thế chứ, tôi búng tay cái chóc rồi mỗi bên một chiếc xe quay ngược lại, đi thẳng tới nhà thằng Đăng. Và ngay khi vừa thấy tôi dắt 2 chiếc xe, phía sau là Tú thì Đăng cò-hắn cao gần 1m72- lập tức trêu:
-Ái chà, chàng dắt xe cho nàng, coi bộ tiến triển nhanh nhở!
-Mệt mày, xe tao với Tú bị đứa nào chích lủng rồi, cho gửi đây chiều tao ghé lấy.Coi thử cho tao mượn luôn chiếc xe đạp điện của mày!-Tôi nói mà giọng y như... ôngnội nó.
-Á thằng này láo!
-Giờ cho mượn không, chiều nay tao với Tú trễ là do mày á?
-Xe ông anh tao lấy đi công chuyện rồi.ĐỌC TRUYỆN TẠI ZINGTRUYEN.COM
CHAP 9:
Công nhận tôi khùng, trên lưng nguyên một cục nợ, trời thì nắng chang chang mà mặt mày cứ “tươi như hoa”. Hềnh hệch cười, tôi bị Tú vỗ mấy phát đau điếng vào lưng. Mặc kệ, anh đang phê, vẫn cười.
-Im không tui bóp chết giờ!-Tú siết chặt 2 tay lại, ra vẻ như muốn bóp cổ tôi thật.
-Ax, tiểu thư bóp chết tại hạ rùi ai cõng tiểu thư về?-Tôi cố đùa.
-Lẻo mép! Chiều nay có kiểm tra Hóa 15’ đó, nhớ chỉ bài cho tui!
-Hjk, sao mấy môn học bài cô em học giỏi thế mà Toán, Lí, Hóa thì èo uột thấy thảm vậy? Từ chiều nay Boss sẽ kèm tiểu thư 12/24, học lơ tơ mơ là biết tay Boss!-Tôi lại cười, nhưng chỉ thoáng qua vì sợ nàng ngại.
-Kệ tui. Hứa phải giữ lời đấy!-Nàng áp má vào vai tôi, tự nhiên thấy cả người nóng bừng lên.
-Muốn còn chưa được nữa chứ lị, chắc chắn rồi!
Sướng! được cõng người con gái mình thương, được nói chuyện tình tứ với nàng thế này cả ngày thì có chết tôi cũng chẳng oán đâu. Đấy, cái mối tình giữa tôi với Tú đã chính thức bắt đầu, tuy rằng “tình trong như đã, mặt ngoài còn e”. Người lớn bảo yêu cho cố thì học hành sao vô nỗi, tôi thấy cũng chí lí lắm. Điển hình là Boss tôi đây bắt đầu học sút kém thấy rõ, một phần do sự chủ quan của tôi và các thầy cô toàn giao đề khó riêng tôi. Học chung với một lũ… dốt đặc 0 đúng là khổ, không có cơ hội phát huy tài năng. Biết vậy hồi xưa thi thẳng vào trường chuyên là ngon lành rồi, có cơ hội phát huy tài năng. Í, mà qua đó làm sao quen được “nàng tiên núi rừng”-biệt danh tôi đặt cho Tú- đây, ngu thiệt.
Nói lan man hoài, quay lại cảnh tôi cõng Tú đi. Tôi vẫn thỉnh thoảng mới mỉm cười ngoài ra toàn Tú độc diễn. Mãi tới khi nàng im lặng tôi mới khẽ lên tiếng:
-Nói nãy giờ tưởng không biết mệt chứ?
-Uhm, chưa mệt. Tự nhiên độc diễn một mình giống khùng.
-Cũng biết nữa hả! Giờ về nhà N nghỉ ngơi được không?
-Đồ đạc thì Tú có đem theo sẵn đây chứ sách vở đâu mà đi học?
-Khỏi đem! N cho mượn vở về chép lại cũng được.
-Uhm, vậy làm phiền nhà N rồi.
-Hì, cảm ơn!
-Cảm ơn gì?-Tú ghé sát miệng vào tai tôi, hơi thở nàng phả ra ấm áp lạ.
-Không có gì, chỉ cảm ơn vậy thôi!
-Khùng!
-Ừ.
Tôi sợ Tú sẽ từ chối việc ở lại nhà tôi dùng cơm nhưng nàng lại đồng ý một cách nhanh chóng, thế thì còn gì bằng. Vui hơn, tâm trạng cũng thoải mái hơn, tôi cất bước nhanh hơn mong sao về tới nhà cho nàng đỡ nắng. Chiếc áo thể dục mỏng không đủ tạo cảm giác mát mẻ, trái ngược lại nó càng khiến tôi nóng hơn, lại còn Tú trên lưng nên mồ hôi mẹ mồ hôi con cứ túa ra như tắm.
Về đến nhà, tôi đặt Tú nhẹ nhàng xuống ghế salon, sợ chạm tới cái chân đau của nàng. Vội rót cốc nước lọc, tôi đưa nàng:
-Uống đỡ cốc nước lọc, nhà không có tủ lạnh.-Vẫn giọng lạnh tanh, tôi trao cốc nước tận tay Tú.
-Cảm ơn. Ba mẹ N đâu?
- Chắc đi công chuyện rồi, nhỏ em còn đang học. Tú nghỉ ngơi đi, nước ở trong phòng tắm, có gì vào rửa mặt hay tắm táp thay đồ luôn cũng được.
-Còn N làm gì?-Tú trợn mắt nhìn tôi, dữ như “sư tử Hồng Đa” í.
-Nấu cơm, muốn trưa nay nhịn đói à!
-N ra rửa mặt đi, mồ hôi tùm lum kìa, để Tú nấu cơm cho!
-Thôi làm vậy kì lắm, Tú là khách mà.
-Không nói nhiều, gạo đâu!-Bắt chước lạnh tanh giống tôi à cô nương.
-Trời, bữa nay dám ra lệnh cho Boss nữa! Ừ, hũ gạo cạnh giàn chén đó. Vo gạo đi, N nhóm lửa trước.
-Uhm.
Nhanh chóng xuống bếp, tôi nhóm lửa, thỉnh thoảng ho sù sụ khi hít phải khói. Quẹt nhẹ mấy giọt mồ hôi trên mặt, tôi hì hục nhóm luôn cái bếp thứ hai. Tú vo gạo xong đem vào, bắt luôn lên bếp và chụm thêm ít củi. nàng quay sang nhìn tôi và phì cười:
-Boss mèo, hihi!
-Ớ!-Tôi ngó 2 tay mình, toàn lọ nghẹ-Được lắm, này thì mèo!
-Oái, không giỡn nhé!
Thế là 2 cô cậu chơi trò rượt đuổi trong bếp, tôi thắng, mặt Tú ngoằn nghoèo lọ nghẹ. Lừ mắt nhìn, nàng tặng tôi mất phát nhéo vào hông rồi xách tai tôi lôi vào… nhà tắm.
-Rửa sạch cho Tú!-Nàng chỉ vào mặt mình.
-Ừ, rửa thì rửa!
Có ai sướng như tôi không, tự nhiên có lí do… rờ mặt người đẹp. Nhẹ nhàng lau sạch từng vệt đen trên mặt Tú, tôi cứ tưởng tượng là mình đang mân mê một bảo vật vô giá. Hình như nhận ra tôi hơi quá, Tú cốc nhẹ đầu thằng ngốc trước mặt, lè lưỡi trêu:
-Plè, lợi dụng!
Tôi không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Tú, nàng đỏ mặt ngó bâng quơ. Chợt một mùi toang thoảng trong gió, chết rồi, nồi cơm của tôi. Hai đứa vọt lẹ xuống bếp, mở nắp nồi cơm và méo mặt, bị “khê” rồi. Định vác nguyên nồi cơm đi đổ, tôi bị Tú ngăn lại:
-Ra bứt cho Tú ít lá chuối, vừa đủ miệng nồi là được.
-A, nhớ rồi, lúc trước bà nội cũng làm cách này, hì!-Tôi reo lên và chạy đi bứt lá....
« Trước1...34567...31Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 bạn có thể xem thêm lieu anh co qua ngoc tap 1lieu anh co qua ngoc tap 1 còn nữa nè

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00062s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

XtGem Forum catalog