Polaroid
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:43,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 23149 Views


Lớp 6 không có gì đáng nói, đơn giản vì lúc ấy trẻ trâu, chỉ biết học và phá. Tôi với C béo lúc ấy chỉ đánh nhau ở nhà nên trên trường không biết 2 đứa học võ. Hết lớp 6, vẫn phong thái của cấp I, tôi lại làm trùm lớp về học tập, trừ môn Anh Văn.
Sang lớp 7, “biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”, đó là bài học đầu tiên của 2 thằng “miệng còn hôi sữa” khi gây sự với mấy lão lớp 9. Lần đó 2 thằng xém bị cho ăn cháo cả tuần vì dám chọc ngay “ổ kiến lửa” của trường. Mà nào phải 2 thằng yếu đâu, chỉ là còn...nhát quá nên mới bị ăn hiếp thế. Haha, học tập bố vẫn là Boss. Tự dưng xuất hiện tên phó học tập vừa đểu, vừa tự cao lại hách dịch. Lần đầu tiên tôi thù dai.
Số là đang giờ truy bài, chàng phó học tập cầm cây thước cuốn (chắc mới tịch thu của cu nào đó) đi lên đi xuống, ra chiều ta đây là cán sự lớp gương mẫu. Tôi thì đang học bài nên chả để ý, bỗng thấy tay trái nhói kinh khủng, nhìn lại thì thấy máu phun ra thành tia. Ôi má ơi, thằng chả muốn lấy le với lũ con gái nên lại chỗ tôi chơi trò... tặng thước. Loại thước này làm bằng nhôm hay gì đó, khi đập nhẹ vào vật nào tròn tròn là nó cuộn lại rất đẹp. Vả chăng trong lớp tôi học trội hơn hẳn nên chả kình cũng ghê gớm lắm. Khốn nỗi sai góc, cây thước cuốn vào nhưng chỉ được 1 nửa. Lớp phó Tâm kèn thì ung dung về chỗ còn góc cây thước thì đâm lủng luôn tay tôi, sát mạch máu mới khổ. Máu chảy ròng ròng nhưng tuyệt nhiên tôi không la lên, cũng may tôi úp tay xuống nên không ai thấy tôi bị thương. Thản nhiên mở cặp lấy dụng cụ ra sát thương và băng bó lại, tôi cố làm khuôn mặt bình thường nhất có thể.
Nhìn lại lớp phó Tâm kèn đang say mê trò chuyện với một nhỏ gần đó, tôi sôi máu. Mở cặp lấy chai nước còn đầy, tôi phi thẳng vào đầu thằng lớp phó. Khỏi nói cu cậu đập đầu thẳng xuống bàn sau cú va chạm với chai nước. Nhưng có lẽ tôi đánh giá thấp Tâm kèn, nó... tỉnh rùi sau cú ném vừa rồi. Bình tĩnh mở sách ra đọc tiếp, tôi phì cười khi cái mỏ nó quạc hỏi ai chọi. Mấy nhỏ nhiều chuyện ngay lặp tức chỉ tôi, đệch. Ngay vừa vào học, lại là tiết chủ nhiệm, Tâm kèn chơi... méc. Nhục không thể tả, đường đường lớp phó mà chơi hèn như con gái. Bố chấp, mời phụ huynh bố cũng không sợ. Và tôi bị mời phụ huynh thật.
CHAP 3:
Sau buổi học, tôi lấy xe đạp về thẳng. Đưa ngay giấy mời cho papa, tôi giải thích rõ ràng và đưa chứng cứ xác minh ra rồi ngồi bó gối chờ ăn “bánh tét”. Đời tôi còn hên, papa hiểu nên không đánh. Đương nhiên tội chết có thể bỏ nhưng tội sống thì khó tha, tôi bị papa “ca cải lương” đúng 2 tiếng đồng hồ. Vừa xong màn tra tấn lỗ tai, tôi loạng choạng đi rửa mặt cho tỉnh và ăn cơm. Ăn xong khỏi vệ sinh cá nhân, tôi leo luôn lên giường đánh một giấc thẳng cẳng. Bài vở không nhiều nên sáng hôm sau tôi làm nhanh và tót đi chơi.
Nhưng làm gì mà dễ vậy, lớp phó Tâm kèn sau khi đợi tôi về hình như còn “tố’ thêm vài thứ gì đó với thầy Lệ-GVCN của lớp tôi kiêm phó hiệu trưởng. Thế là từ một học sinh ngoan ngoãn, tôi bị đày xuống học sinh trung bình, mất luôn vé đi thi học sinh giỏi tỉnh. Bố khỉ, mày chết với bố, tao không xử mày tao không phải N…khùng.
Tất nhiên tôi chả dại mà đánh nó lần nữa, lỡ “chàng” chơi khổ nhục kế chắc tôi ở lại lớp mất. Mà tôi cũng chẳng muốn ra tay, đánh nhau với thứ đàn bà ấy chỉ tổ bẩn tay. Và kế hoạch của tôi tất nhiên vô cùng hoàn hảo: trong học tập không cho ai áp đảo được Boss, vấn đề đạo đức vẫn được giữ nguyên, thậm chí là tỏ ra ngoan ngoãn hơn để lấy lòng GVBM. Tính tôi tuy láu táu nhưng thật sự ít khi nào tôi bộc lộ trên lớp nên cái vẻ mặt cừu non lúc bấy giờ dư sức đánh gục bất cứ GV nào khó tính nhất. Cái gì đến sẽ đến, hết lớp 7, tôi trở lại vị trí độc tôn của mình: Super Boss. Học sinh giỏi nhất khối 7, tuy Anh Văn tôi hơi tệ nhưng không phải là hạng không biết gì, vẫn đủ để đối phó khi kiểm tra hoặc thi, hề hề. Tất nhiên sau mọi nỗ lực thì hạnh kiểm tôi được nâng lên thành TỐT. Ơ mà phải tôi thù dai không đâu, Tâm kèn cũng thù tôi lắm lắm đấy, bị tôi bơm đểu nhiều quá mà.
Nhắc lại khoảng Anh Văn, tôi tức tốc học thêm trong hè, nhờ lão anh họ chuyên Anh mà cơ bản Boss thuộc hàng… thú dữ. Niềm vui không tồn tại được lâu, tôi bị lão anh huấn luyện dã man qua các kĩ năng để thi lấy bằng A. Cái não nhăn nheo của tôi, huhu, nay nó đã nhăn như thế, không biết sau đợt này nó còn nhăn như thế nào nữa đây. Sau đợt hè ấy tôi hoàn thành bài thi bằng A với số điểm gần Max, và hết cấp II thì lấy nốt 2 cái còn lại. Trình anh đây chưa đủ làm Boss à, khà khà?
Năm lớp 8, ây dà, tình đầu ơi, anh tới đây! Lớp 8, dân số tăng, 8/3 tiếp nhận thêm 3 thành viên, tiễn đưa 2 chàng ở lại lớp. Úi trời, tim Boss lệch nhịp rồi, người gì đâu mà dễ thương thế. Da không trắng lắm (2 cái tay với khuôn mặt), nhìn có vẻ sương gió. Mặc kệ, mái tóc dài qua eo với mùi hương núi rừng tỏa ra từ người nàng đủ làm tôi chết đứ đừ rồi. Đôi mắt to tròn, trong veo, ánh lên một cái nhìn tinh nghịch màu nâu hạt dẻ, nàng ngại nhưng vẫn cố bình tĩnh, tự nhiên tôi thấy vui lạ. Mũi dọc dừa thanh tú, đôi môi hồng lâu lâu khẽ mím lại, lúc ấy tôi chỉ muốn nhào ra khỏi ghế mà lao đến ngấu nghiến lấy cặp môi ấy thôi. Tất nhiên tôi không điên nên vẫn cứ trơ mắt ra nhìn. Nhưng khốn nỗi, càng nhìn thì mặt tôi càng nghệt ra, hài kinh dị. Em ngó mong lung, và khi bắt gặp ánh mắt “thèm thuồng” (nói quá chứ cách nhìn của tôi lúc đó gần giống như là đang ngó thử… sinh vật ngoài hành tinh nào mới chui vô đây, siêu kinh điển) của tôi, bất giác 2 đứa mặt đỏ như gấc. Tôi nhếch môi, khẽ quay ra ngoài ngó mông lung ra chiều ta đây không thèm quan tâm nữ nhi nhan sắc. Tất nhiên tôi cũng có vài lần nhìn lại nàng và bắt gặp nàng nhìn mình… mỉm cười, tim tôi lại đập với vận tốc maratong.
Mặc dù định ngó lơ tiết mục giới thiệu người mới nhưng khi vừa thấy nàng thì tôi lại chăm chú nghe cho bằng hết. Nhưng ngoài cái tên ra thì tôi chẳng thêm được thông tin nào từ nàng nữa cả. Võ Thị Cẩm Tú, tình đầu của tôi ơi!!!!!!
Cẩm Tú, vâng, cái tình yêu mãnh liệt của Boss ơi, em có biết anh khổ rất nhiều vì em không? Cô Ngọc, GVCN mới lớp tôi, cảm ơn cô nhiều lắm. Tinh ý nhận ra sự khác lạ của 2 đứa học sinh, cô xếp luôn cho em ngồi cạnh tôi. Và bắt đầu giai thoại yêu đương mà đối với tôi, kể cả quá khứ, hiện tại, tương lai đều là nỗi dằn vặt gặm nhấm tâm hồn: đầy bi hài, éo le và đau khổ đối với một học sinh lớp 8..
Phút làm quen, nàng nhẹ nhàng chìa tay ra:
-Mình tên Cẩm Tú, chúng ta là bạn nhé!
-Uhm, N!
Tôi lạnh tanh, chả buồn bắt tay Tú, nàng thoáng bất ngờ nhưng cũng khẽ mỉm cười rồi ngồi xuống. Trước nụ cười ấy, tôi dù có cố lạnh lùng thế nào đi nữa thì cuối cùng cũng đành mỉm cười lại. Vẫn giữ thái độ lạnh lùng, tôi chúi đầu vào quyển vở mà chẳng để ý, đến khi nàng khẽ đẩy đẩy tay tôi:
-Đang học bài à?
-Ờ… ừ…
-Học sao siêu thế?
-Uhm…học bình thường thôi….-Tôi trả lời ậm ừ, cố giữ bình tĩnh mà giọng vẫn run lên.
-Học sao để vở lộn ngược thế?
-Ớ!
Tôi ngớ người, quả thật tôi đang cầm vở… ngược. Bách nhục, tôi gấp quyển vở lại cất luôn. Trong đầu lập tức nảy ra cách chữa thẹn, tôi nhíu mày nhìn nàng rồi lôi môn kế tiếp ra giả đò ghi ghi chép chép. Và tôi thầm thở phào khi nàng không nhận ra sự khác lạ vừa nãy mà hỏi:
-N có cách đọc lạ nhỉ, toàn cầm lộn ngược vậy à?
-Luyện mắt!-Tôi vẫn cắm cúi ghi, lạy trời nàng đừng nghi.
-Ra vậy. Mình học tệ lắm, N giúp mình với nhé!
-Uhm, không hiểu thì cứ hỏi.
-Hỏi cái gì cũng được à?-Mới vô mà nàng chơi tôi 2 phát.
-Cái nào mình trả lời được thì mình chỉ, được chưa cô nương!-Cơ hội thoát nạn, tôi dừng viết nhìn nàng.
-Uhm, cảm ơn.
5 tiết học hôm đó tôi cứ thầm cười tủm tỉm, đủ cho một người tinh ý thấy (không phải nàng thì ai), khỏi nói ai kia cứ nhìn tôi mà nhíu mày thắc mắc mãi.
Đánh trống về, ra nhà xe, tôi thấy nàng đang chật vật trong một đống xe bị đổ rạp, trong đó có cả xe của tôi. Nhanh chóng tiến về phía chiếc xe thân yêu, tôi khựng lại nhìn hình ảnh tuyệt đẹp trước mắt mình. Phải nói Tú rất đẹp, không chỉ tôi mà cả mấy thằng con trai có mặt lúc ấy cứ ngẩn người ra mà nhìn nàng. Làn tóc mai bết vào khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi, đỏ hồng lên vì sự nóng bức do làm quá sức, đôi môi ấy cứ mím chặt lại mỗi khi cố nâng 1 chiếc xe lên. Mãi nhìn, tôi giật mình và nhanh chóng lại giúp nàng. Hình như tôi phô trương hơi quá sứa khỏe, mỗi tay mỗi chiếc xe đạp dựng thẳng dậy. Gần 40 chiếc, tôi cắn môi cứ một lần 2 chiếc, dựng đàng hoàng. Tới chiếc @ màu trắng bạc, tôi cũng hùng hổ xách lên, nàng liền nhẹ nói:
- Nhẹ thôi, xe Tú!
-Uhm.
Lúc ấy trên tay tôi là xe của nàng và bên kia là chiếc Martin đỏ của… tôi (ý trời). Nhẹ thảy chiếc xe yêu dấu của mình xuống (ngã chỏng kềnh thì có), tôi đặt khẽ xe nàng bên cạnh chủ nhân của nó.
- Sao N quăng chiếc kia vậy, lỡ chủ xe ra mà thấy thì sao?
Nói rồi nàng vội nâng chiếc xe của tôi đứng lên, dựng đàng hoàng vào hàng. Tôi khẽ cười:
-Xe Tú lấy xong rồi đấy, lo về đi chứ không tối bây giờ!
-Ủa chứ N không về sao?
-Dựng cho xong rồi về, nhà N cũng gần, không sao đâu.
-Vậy Tú đợi!
-Uhm!
15 phút sau đó, tôi mồ hôi mồ kê nhễ nhại ngồi bệt xuống thở dốc. Mấy đứa xe bị ngã thấy tôi đỡ xe cho chúng mà không có lấy một lời cảm ơn làm tôi tức nổ đom đóm. Đang mệt, tôi cảm nhận má mình mát rượi. Ngó qua, một cốc nước mía chìa sát mặt....
« Trước1234...31Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 bạn có thể xem thêm lieu anh co qua ngoc tap 1lieu anh co qua ngoc tap 1 còn nữa nè

Liệu Anh Có Qúa Ngốc tập 1 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00055s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện