wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 01:20,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gái đến ở cùng nhà chập 2

» Thể loại: Truyện Voz
» Lượt xem: 20478 Views


-Biết ai không?
Thằng điên nào vậy trời? Em bèn rep lại:
-Không biết và cũng không cần biết, thế nhé, đang học đừng có nhắn tin.
-Làm gì dữ vậy, em Huyền nè, nhớ không?
-Huyền nào, có nhiều em gái tên Huyền nhắn tin cho anh lắm, phải nói rõ ra chứ.
-Thôi đi ông, chém gió quen thân, em Huyền ở quán net hôm trước nè.
-Nhớ rồi, mà đang giờ học cũng nhắn tin được à, tắt máy học bài đi cháu.
-Anh nhắn tin được thì em cũng nhắn tin được thôi, cơ mà đang làm gì đấy?
-Đang nhắn tin, hỏi ngu.
-Sax nói như anh ai chả nói được.
-Thôi không nói nhảm nữa, có chuyện gì không, đang học mà cứ nhắn tin làm phiền người ta.
-Nhớ anh thì nhắn đó, sao không?
-Đùa nữa là khỏi anh em gì nữa nhé.
-Hihi thì thôi không đùa nữa, mà chiều anh rảnh không, đi ăn với em tí, tiện thể xem hộ em cái điện thoại luôn.
-Ừ được rồi, mấy giờ?
-2h ở quán A gần trường em được không anh?
-Ok, chiều anh qua.
-Hihi pp anh nha.
-Ờ chào em.
Đút máy vào túi quần, em ngẫm nghĩ. Lần đầu tiên được gái chủ động rủ đi chơi, thấy vui vui sao ấy các thím ạ. Khéo em nó thích mình rồi cũng nên. Mải suy nghĩ, quay sang thì thấy Trân đang lườm em sắc như dao cạo, nói:
-Nãy giờ nhắn tin với em nào mà lâu thế?
-Đâu có, lên facebook tí ấy mà. - Em nói dối không chớp mắt.
-Facebook gì mà facebook, chắc lại có em nào rồi chứ gì. - Em nó nguýt dài rồi quay đi.
Em gõ gõ vai Trân rồi hỏi:
-Dỗi rồi hả?
-...
Thấy em nó im im, em vừa làm mấy trò hề vừa luôn miệng nói:
-Bé Trân dỗi rồi, bé Trân dỗi rồi, lêu lêu.
Bị em pha trò, Trân cũng phải phì cười vì cái điệu bộ ngớ ngẩn của em. Em được đà tiến tới:
-Cười trông xinh quá nha.
-Em Minh nói chuyện riêng trong lớp, vào sổ đầu bài. - Cô giáo quát.
Đen vãi *beep*, bao nhiêu đứa nói chuyện, sao cô bắt mình em. Thế là em đành ngồi im thin thít đến cuối giờ, Trân ngồi bên cạnh cứ cười khúc khích, thấy ghét.
Chiều, 2h giờ kém, em lên bộ đồ chất nhất của em: áo sơ mi caro, quần kaki ống côn, giày Vans anti hero, khoác thêm bên ngoài cái áo hoodie Tribal. Thím nào hồi tết thấy thằng nào ăn mặc y như thế mà lảng vảng ở Tiên Du Bắc Ninh thì đích thị là em đấy ạ. Vẫn với con Asama thần thánh, em tràn đầy tự tin đạp tới quán A. Dừng xe tại quán, thì ra đây là quán đồ ăn vặt cho học sinh thím ạ, cũng khá to và đẹp. Bước vào, ngó qua ngó lại chẳng thấy em Huyền đâu, em đành ngồi vào một bàn, gọi một đĩa khoai tây chiên ăn cho đỡ đói. 15 phút sau, em nó mới lò dò đến. Đậu má, bọn con gái đúng là chúa lề mề, em khuyên thím nào đi chơi với gái thì nó hẹn mấy giờ thì cứ đi muộn hơn tầm 15-20p cho đõ phải chờ. Nhìn thấy em, em nó lon ton chạy tới ngồi xuống rồi cười, nói:
-Anh đến sớm thế.
-Có em đến muộn thì có, đâu điện thoại đâu đưa anh xem nào. - Em đáp.
-Lúc trưa anh em mang đi ra hiệu sửa rồi. - Em nó lại cười.
-Ax, thế sao không nhắn tin cho anh? - Em hỏi.
-Hì hì sáng nhắn tin với anh hết tiền rồi. - Em nó bẽn lẽn.
-Làm anh đang có việc cũng phải bỏ để đi. - Em trách móc.
-Anh bận việc gì vậy? - Em nó tò mò.
-Thì việc này này... - Em quay quay cái tay.
-Trời ơi sao anh bậy quá vậy! Không nói chuyện với anh nữa. - Em nó đỏ mặt quay đi.
-Bậy gì mà bậy, anh bận tập tạ mà, lại nghĩ bậy rồi. - Em troll con bé.
-Anh này, toàn trêu em. - Nó nhéo em phát.
Ngồi nói chuyện một lúc thì nó bắt em chở về. Tính em vốn ga lăng với con gái (hay là dại gái cũng không biết nữa) nên tất nhiên là em đồng ý. Đang vi vu trên đường thì bỗng em nó ôm nhẹ vào bụng em.
-Bỏ ra, em làm gì vậy hả. - Em sửng sốt nói.
-Trời lạnh quá, ôm tí cho ấm. - Huyền tỉnh bơ.
-Bỏ ra ngay, người ta thấy bây giờ. - Em cố gỡ tay em nó ra khỏi bụng mình nhưng không được.
-Lêu lêu, không bỏ. - Em nó cười.
-Anh không đùa đâu, bỏ...
Chưa nói hết câu, em bỗng nhìn thấy một bóng hình quen quen. Là Trân, là Trân các thím ạ. Em dừng xe, đứng hình luôn, trân trân nhìn em nó, em nó cũng nhìn em. Vẫn cái nhìn đó thường ngày thấy đáng yêu mà sao nó lại lạnh lùng, xa vời quá. Thấy em bỗng im lặng, Huyền cũng quay ra nhìn, tay vẫn giữ nguyên ở hông em, thấy Trân em nó hỏi:
-Ủa ai vậy anh?
Em không trả lời, vội thanh minh với Trân:
-Không phải như Trân nghĩ đâu, để Minh giải thích.
-Minh không cần phải giải thích gì cả... - Trân vội quay đi và chạy, hai tay che lấy mặt.
Em vội nhảy xuống xe, chạy theo Trân. Nắm lấy tay Trân, em giật lại, định mở miệng thanh minh thì em nó trừng mắt nhìn em, hét to:
-Bỏ tôi ra!!!
Tiếng hét to tới nỗi mọi người xung quanh cũng phải quay lại nhìn. Em á khẩu luôn, em nó vẫn trừng mắt nhìn em, lạnh lùng nhắc lại:
-Bỏ tôi ra.
Trước phản ứng mạnh mẽ của Trân, em đành phải buông tay ra, Trân lại tiếp tục chạy đi. Em buồn bã, lững thững quay về. Huyền chứng kiến tất cả mọi chuyện, chắc nó cũng hiểu. Em tới, nói nhẹ:
-Để anh chở em về.
Em nó không nói gì, ngoan ngoãn leo lên xe để anh đèo về. Thả em nó ở của nhà, em định quay xe thì em nó ngăn lại, rụt rè nói:
-Em xin lỗi, tại em mà...
-Không, em không có lỗi gì cả, tại anh không nói cho Trân trước.
-Anh về cố gắng hòa giải với chị ấy nhé. - Em nó ái ngại nói.
-Ừ. - Em cười nhẹ mà lòng đầy cay đắng.Chap 23:
Đạp xe chầm chậm về nhà, con đường cứ như dài thêm vậy. Em đã đánh mất lòng tin của Trân, giờ về không biết giải quyết như thế nào nữa. Tự trách mình sao mà ngu ngốc quá, chết vì gái bao giờ cũng là một cái chết tê tái. Về đến nhà, lên trên tầng ngó qua phòng Trân thì chưa thấy Trân về, em vội chạy xuống nhà.
-Trân về chưa mẹ ơi?! - Em hỏi mà như hét vào tai mẹ
-Chưa, lúc chiều thấy nó ra ngoài đi chơi đâu đó, giờ vẫn chưa thấy về. Mà mày làm gì mà sốt sắng thế? - Mẹ em hỏi, vẻ mặt nghi ngờ.
-Không có gì đâu mẹ, con hỏi vậy thôi. Con đi ra đây tí nhé!
Không đợi mẹ có đồng ý hay không, em chạy nhanh ra ngoài sân, xỏ chân vào đôi tông chiến rồi nhảy lên con Asama thần thánh, phóng điên cuồng ra đường. Em đạp như điên qua những con đường quen thuộc, chỉ mong hình bóng nhỏ bé thân thương ấy xuất hiện mà sao không thấy. Em liệt kê ra những nơi mà Trân có thể tới trong đầu, nhưng càng nghĩ lại càng rối rắm. Em đi hết nhà con Trinh cùng mấy đứa con gái trong lớp, tìm cả ở mấy quán ăn chúng em thường đến mà vẫn chẳng thấy Trân đâu. Em chỉ sợ Trân nghĩ quẩn rồi lại làm điều gì bậy bạ. Em vẫn cứ phóng xe tìm kiếm trong vô vọng, những giọt nước mắt đã chực trào ra nhưng em cố nén vào.
-Bây giờ mày phải mạnh mẽ, không được yếu đuối - Em tự nhắc nhở mình.
Rồi em rút điện thoại ra gọi cho thằng T.Giang.
-À lố!
-Mày có rảnh không?
-Có, sao?
-Trân đi đâu mất tích rồi, mày đii tìm với tao, nhanh lên!!!
-Ok, tao ra chỗ mày ngay.
-Thôi khỏi, mày với tao chia 2 hướng đi tìm, tao nghĩ Trân không đi xa được đâu.
-Ok!
Tắt máy, em đạp xe ra bờ sông. Tìm khắp nơi cùng chốn rồi, lần này mà không thấy nữa chắc em phải đăng tin tìm trẻ lạc quá. Trời quả không phụ lòng người, Trân đang ngồi bên bờ sông. Em chống xe, từ từ lại gần rồi ngồi xuống bên cạnh Trân. Trân vẫn chẳng phản ứng gì, mắt trân trân xuống dòng nước phía dưới.
-Trân để Minh giải thích, không phải như Trân nghĩ đâu. - Em gãi đầu.
-Cậu không phải giải thích. - Trân lạnh lùng đứng dậy, bước nhanh đi.
Đến nước này không còn gì để mất nữa. Em ôm lấy Trân từ đằng sau, mặc cho em nó giãy giụa, rồi cắn, cấu, làm đủ trò với em, em vẫn siết chặt vòng tay.
-Bỏ tôi ra, bỏ tôi ra!!! - Trân hét to, lạc cả giọng.
-Anh không để mất em đâu! - Em nói rõ ràng từng chữ.
Trân chống cự yếu dần rồi dừng hẳn. Em buông Trân ra, xoay người em nó lại nói:
-Nhìn thẳng vào mắt anh này!
Trân ngẩng mặt lên.
-Cô bé hồi chiều chỉ là anh quen biết thôi, anh chỉ xem nó như một đứa em gái mà thôi.
-Sao tôi có thể tin cậu khi tôi đã chứng kiến cảnh chiều nay. - Trân lạnh lùng nói, từng lời như vết dao cứa vào lòng em.
-Huyền chỉ đùa giỡn mà thôi, em không tin anh sao?
Trân im lặng. Em nắm lấy vai Trân, nhìn thẳng vào mắt em nó:
-Em có tin anh không?
Như không chịu được cái nhìn của em, Trân quay đi. Trân không phản ứng nữa, chắc là hết giận em rồi. Ôm Trân vào lòng, em thủ thỉ vào tai em nó:
-Yêu nhau thì phải tin nhau chứ.
-Em...em xin lỗi. - Trân lí nhí.
-Không, em không có lỗi, người có lỗi là anh. - Em dỗ dành em nó.
-Khi nhìn anh đi cùng cô bé đó, em sợ lắm anh biết không. Em sợ rằng sẽ mất anh, em sợ rằng sẽ không còn anh ở bên cạnh nữa, khi đó thì em biết sống sao. - Trân nói mà giọng nghèn nghẹn, mắt đỏ au.
Đưa tay lên lau nhẹ những giọt nước mắt của Trân, em cười trấn an em nó:
-Anh hiểu mà. Em yên tâm, thằng Minh này sẽ mãi mãi bên em thôi, không đi đâu đâu.
Trân ngửa mặt lên cười với em. Khoảnh khắc ấy như ngàn vạn tia nắng xuất hiện sau cơn mưa to vậy, nụ cười ấy làm em ấm lòng lạ lùng. Vẫn ôm chặt lấy em, Trân ngập ngừng hỏi:
-Anh có thể hứa với em điều này được không?
-Điều gì?
-Anh sẽ không bao giờ buông tay em.
-Được rồi, anh hứa. - Em cười nhẹ.
Trời bắt đầu tối, em nói với Trân:
-Thôi mình về.
Em nó ngoan ngoãn ngồi lên yên xe để em chở về. Trên đường bỗng điện thoại rung, đưa lên nghe thì hóa ra thăng T.Giang:...
« Trước123456...11Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gái đến ở cùng nhà chập 2 bạn có thể xem thêm gai den o cung nha chap 2gai den o cung nha chap 2 còn nữa nè

Gái đến ở cùng nhà chập 2 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Say nắng em gia sư của em trai

Gia sư đến dạy thằng em mình hằng ngày từ thứ 2 đến thứ 7, ngày 2 tiếng, từ 7h đến 9h tối, theo mẹ mình , thì gia sư...

Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5)

Truyện Vo zNhập viện xa nhà -Gái thành phố thương (chap 1 >5) Tác giả : Sting Dau Nhập viện xa nhà -Gái thành phố thương Chào...

Cuộc sống của 1 thèn nhát gái

Chào các bác thích đọc voz trước khi viết em xin bày tỏ cái lý do mà em viết truyện. tình hình là em đang thất cmn nghiệp....

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 11)

Tác giả : kun max CHAP 11: GIAO DỊCH VÀ BUỔI CAFE NGỌT NGÀO Em xin thề với các thím lúc đó mặt em ngu cực kì...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 9>10)

Tác giả : Kun Max Chap special: Hiện tại Em và người đó yêu nhau cũng được gần một năm. Cũng trải qua đầy...

Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị (chap 7>8)

Tác giả : Kun Max CHAP 7: LỜI HỨA "Minh? Có phải Minh không?" Ừm! Phải nói sao nhỉ? Giọng nói này, hình...

1234...252627»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00321s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

80s toys - Atari. I still have