XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:13,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện tình yêu ba ngày trên thiên đường

» Thể loại: Truyện Tình Yêu
» Lượt xem: 5702 Views



Nếu, nếu Liên Tường chính là thằng nhóc 6 năm trước, nếu nó đã thực sự trở về sau chuyến đi Úc lần đó…

Thì tôi nhất định phải gặp lại nó.


***


Đêm mưa đầu tiên trong năm…

Đi xe máy trên đại lộ, có cảm giác mưa như trút nước không đúng thời điểm. Cuối cùng thằng nhóc tôi yêu quý đã thật sự trở về. Cao lớn và đẹp trai hơn hẳn, tôi chỉ trách hận bản thân quá ngu ngơ không nhớ nổi những sở thích quái đản của nó. Không đủ kiên nhẫn chờ Liên Tường đến bệnh viện nữa, tôi sẽ tới nhà “anh ta” kì vọng lời giải thích rõ ràng.

Bịa chuyện chết chóc hù tôi, cậu chết chắc rồi.

Sẵn có một trí nhớ tồi vả cảm giác sai về phương hướng, tôi chạy xe vòng vòng, không rõ đi đâu. Căn hộ lần đó tôi ngủ lại, rốt cuộc ở đâu cũng là một ẩn số. Cuối cùng, xe cũng cạn xăng. Đang lúc trời mưa, tôi thẫn thờ bỏ nó trong một khu giữ xe siêu thị. Liên Tường rốt cục đang ở đâu khi tôi đang mong chờ anh ta nhất chứ? Khi biết hôm nay là ngày anh ta đinh ninh mình sẽ chết, tim tôi đập càng mạnh hơn.

Đứng phía bên kia làn đường, Liên Tường trân trân nhìn tôi. Chiếc áo trắng đã thấm đẫm nước mưa.

- Tôi sẽ qua đường. Đứng nguyên đấy.

Nhưng là trời mưa, tôi tuyệt nhiên không nghe tiếng anh ta nói. Tôi chỉ biết mình rất nhớ, nhớ thằng bé ngày xưa đã làm hư mình, bỏ phận sự đi chơi…

Khi tôi bước xuống lòng đường, thế giới bỗng nhiên trở nên hư ảo. Giữa màn mưa, một luồng sáng chói lòa chiếu vào đôi mắt. Tiếng còi tuýt ỉnh ỏi. Rồi im lặng. Lại im lặng.Trong một khoảnh khắc, tôi đã lên đến được thiên đường sao?

Thiên đường không có thật. Đó chỉ là tưởng tượng của con người nhằm thoát khỏi thực tại mà thôi.

Thực tại của tôi, nằm sõng soài trên đường, thở hổi hển, nước mưa ngỗ nghịch bắn thẳng vào mặt. Tôi thấy bầu trời, màu đen, chung quanh dường như tối sầm lại. Khi chợt nhận ra có gì đó đang sờ vào tay mình, tôi chợt ngoảnh đầu lại. Liên Tường cũng nằm như tôi, đầu gục xuống nền cát. Có cái gì đó trong tôi dường như đã mất đi. Lúc nãy khi xe vừa lao tới, Liên Tường đã cứu, cứu…

Người trong xe kêu lên “ Đi đứng kiểu gì vậy?” Tôi trừng mắt nhìn ông ta, vội hét “ Ông đã đâm chết người đấy, biết không?” . Ngoan cố hơn, ông ta nhíu mày đầy khó hiểu, vội thắng ga đi thẳng.

Tôi bất lực nhìn chiếc xe lao đi, nước mắt trào ra lẫn với màn mưa. Rồi chợt nhớ ra điều gì, chân ào tới chạy lại chỗ Liên Tường. Liên Tường vẫn nằm nguyên tư thế, ngón tay không ngừng chuyển động. Tôi quyết tâm cõng Liên Tường tới bệnh viện. Nếu hôm nay là ngày đúng như số mệnh của anh, tôi cũng phải làm nó thay đổi.


Tôi chợt nhận ra một vết thương trên người Liên Tường cũng không có. Không máu, không sứt sẹo, chỉ thấy độc một nụ cười chua chát:


- Không được đâu. Tôi chỉ tan biến đi, không có cách gì chữa trị. Tôi đã xin họ một điều, đến để gặp được em rồi… siêu thoát.

- Siêu thoát? Siêu thoát là sao?

Sắc mặt của tôi trở nên khó coi hơn bao giờ hết. Liên Tường vẫn giữ đôi mắt ráo hoảnh ấy nhìn tôi, không đổi hướng. Chỉ là, chỉ là cơ thể đã dần trở nên trong suốt, như người từ khi bắt đầu đã đoán trước kết cục vậy. Nếu thật sự anh chỉ là một hồn ma, làm sao để tôi có thể tỉnh lại khỏi ác mộng này?


- Thằng nhóc mà Diệp cho máu đấy, chẳng phải xuất viện gì, mà chết ngay sau đó. Tôi chỉ sợ em buồn, nên luôn nói là đi Úc đến tận bây giờ. Linh hồn tôi đến đây là để bảo vệ em. Hôm nay phải ngày nói thật mới đúng. Tôi nói, hôm nay là ngày chết của em.

- Đừng đùa. – Nước mắt tôi lăn dài trên má, liên tục lặp lại lời cảm thán vô nghĩa đó.

- Tôi không hề tồn tại. – Cơ thể Liên Tường chợt rung lên, thở dốc từng tiếng – Diệp phải công nhận một sự thật, những ngày qua là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của tôi.

- Đừng nói nữa…

Tôi lặng người nhìn Liên Tường. Cánh tay anh chầm chậm vuốt má tôi, hệt như cậu bé năm xưa vẫn thường trêu đùa. Khoảnh khắc Liên Tường tan biến hệt như một giấc mơ. Khi vừa nghe câu “ Tôi thích anh”, ánh mắt Liên Tường như đang cười, lại vừa thỏa mãn, nhưng đơn độc đến kì lạ.


Đôi mắt chỉ thực sự ngừng nhìn tôi cho đến tan biến, không còn dấu vết.


***


Năm tháng.


Mắt tôi không ngừng dán chặt vào đồng hồ, cảm giác bồn chồn dâng lên theo nhịp tiếng chân chạm xuống nền. Là một y tá, đã hoàn thành nhiệm vụ trực ca suốt mấy đêm liền, hôm nay là ngày tôi được tự do làm những điều mình thích. Tôi chọn cách đi dạo, chẳng hiểu sao từng bước chân tôi đến đều gắn với những kỉ niệm về Liên Tường. Cậu bé ấy vẫn thật sự tồn tại, theo một cách mà chỉ có cảm giác tôi mới là điều hiểu rõ nhất.

Trời lại mưa.


Tôi tự hỏi khi đứng trong cơn mưa ấy Liên Tường sẽ nghĩ gì, làm gì.. thực tình không thể lý giải. Khi anh ở bên cạnh, tôi không hề muốn nói gì, luôn để người đối diện mở lời trước. Cả một nụ cười cũng không thể níu kéo lại, chỉ một giây thôi, cả đôi mắt kia, cũng không thể nhìn lại.



- Cô xinh đẹp ơi!

Khẽ gạt nước quanh khóe mắt, tôi ngạc nhiên nhìn xuống. Một cậu nhóc khuôn mặt khá khôi ngô. Ấn tượng nhất có lẽ là đôi mắt như hai vì sao. Sáng rõ, và ngờ ngợ cảm giác không thể quên được.


- Chưa khỏi bệnh, ra ngoài trời làm gì.

- Ở bệnh viện hoài chán quá. –Môi cậu nhóc dẩu lên hờn dỗi – Con muốn ra ngoài.
Khẽ cúi người xuống, tôi nhìn vào sâu mắt nó, nói chậm rãi tường câu.

- Được. Nhưng việc ra khỏi bệnh viện lần này là bí mật của chúng ta. Cháu mà nói cho người thứ ba biết, cô thất nghiệp, cháu cũng không tránh khỏi liên quan đâu.
Nụ cười ranh mãnh của cậu bé bất chợt nở trên khóe môi. Tôi không thể kìm được cơn giật ngửa người ra, trong lòng xao động bồi hồi, thật tình không thể hiểu được.

Hay, cậu nhóc là tái sinh của Liên Tường? Nghe có vẻ hoang đường thật! Nhưng chính vì hoang đường, tôi cảm thấy thế giới này ấm áp hẳn lên. Giữa lòng đời thực này có 1 câu chuyện để níu kéo cảm giác, và tôi luôn tin vào nó. Tôi luôn tin ở một nơi nào đó, tôi và Liên Tường, nhất định sẽ gặp lại nhau.

“Heaven is the place on earth with you”

Ming Ming
Xem thêm hình ảnh và tải truyện về máy tại : http://ex04pro.wap.sh
« Trước123

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện tình yêu ba ngày trên thiên đường bạn có thể xem thêm truyen tinh yeu ba ngay tren thien duongtruyen tinh yeu ba ngay tren thien duong còn nữa nè

Truyện tình yêu ba ngày trên thiên đường v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
NGƯỜI CON GÁI KHÔNG CÓ TƯ CÁCH

"Em có tư cách nói với anh câu đó sao?" Tim cô quặn thắt, đau nhói. Có những giọt nước chợt ngân ngấn trên khóe mắt...

Xin Lỗi Em Sẽ Không Lấy Anh

Bản chất của một con người rất khó thay đỗi. Cô ấy một lần nữa bỏ rơi anh. *** Ngày mai là kỷ niệm 3 năm tôi...

QÚA TRẺ CON. NHƯNG… RẤT QUYẾN RŨ!

PHẦN HAI CỦA "CHỊ ƠI! NGÀY MAI ĐỢI ANH ĐI HỌC NHÉ!" ^^ P/s: Theo như ý của các bạn, một nhóc Ju ương bướng sẽ lại xuất...

Người bên ngoài cửa sổ

Rồi sẽ có một ngày bạn nhận ra rằng, những đứa bạn thân nhất chính là những kẻ sẽ làm phiền bạn nhiều nhất trong...

Anh đã nợ em 1 trái tim

Có một lần tôi tham gia một bài trắc nghiệm về Tình yêu trên Internet và bắt gặp một câu hỏi khá thú vị: “Nếu không...

Em sẽ chờ anh về trong ngày đầy nắng

Truyện tình yêu, Câu chuyện tình yêu Em sẽ chờ anh về trong ngày đầy nắng Em sẽ chờ anh về trong ngày đầy nắng “...

1234...121314»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00036s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện