ố tập quên hình bóng đã từng yêu
[M">ỉm cười khóc, em sẽ nhớ thật nhiều
[E">m cứ khóc, đừng làm liều là được =))))))))
- Đậu mọe anh =))))))))))
- Người phụ nữ ấy đang xem tivi - Anh bựa lắm Tùng ạ =)))
Mình vs Linh tiếp tục trò chuyện, hình như ít nhiều mình cũng gây được cái gọi là niềm tin từ Linh, nên cô bé chia sẻ ko 1 chút ngại ngần.
Quay đi quay lại 1 lúc cũng gần 11h. Cũng muốn lấy sdt em nó nhưng ngại xin. Nên mình mới nhờ em nó :
- à, điện thoại em còn tiền ko, anh nhờ nhắn 1 tin. Máy a htien nhưng muộn rồi anh ko dám ra ngoài. Ở thành phố đèn sáng rừng rực, chứ ở quê trèo lên cột điện mới thấy đèn cao áp. Nửa đêm ra đường lớ ngớ dẫm phải shit nữa thì mệt - =))) nhắn tin gì đưa sdt + nội dung đây em nhắn cho
- Nhắn hộ anh\"Sáng mai 6h gọi t dậy với nhé xấu trai 20cm\"gửi số 0169.......42. EM nhắn thế là nó biết là anh.
Đơn giản nhưng hiểu quả. Ko quá 1p sau thì đt mình có tin nhắn từ Linh. Và có thêm cái cớ để sáng mai alo cho em nó vì tin nhắn lúc nãy =)))
2 đứa nói chuyện thêm 5p rồi chúc nhau ngủ ngon đi ngủ. Mình leo lên giường, đắp chăn, cho tay vào háng đi ngủ. Vẫn không quên hẹn báo thức 6h kém 5 để 6h sáng mai alo em nó . Chợp mắt được 20p. Tiếng muỗi vo ve bên tai làm mình tỉnh giấc. Bực mình, dậy buông màn đánh lạc hướng chui xuống gầm giường ngủ 1 giấc ngon lành đến sáng
Chap 4 :
6h kém 5p. Tiếng gà gáy ầm ĩ làm mình tỉnh giấc. Bực mình quật dậy, giơ tay đẩy mạnh cửa sổ , vươn cổ ra ngoài rồi hét to \"Sáng sớm gáy đéo gì gáy lắm thế, im không bố sang bố chọc tiết từng thằng 1 bây giờ\". Lại ngái ngủ, nằm xuống úp mặt vào gối để ngủ tiếp thì chẳng may đập đầu vào thành giường. Tỉnh cmn ngủ luôn. Mở mắt, cầm con lumia 1202 lên thấy nó cứ ò ó o phòòòò mới nhớ là hàng xóm mình làm gì có nhà nào nuôi gà.
Ơ đệt, quên mất dự định sáng nay gọi điện thoại cho Linh. Mở hộp thư đến. \"\"Sáng mai 6h gọi t dậy với nhé xấu trai 20cm\". Lấy số em nó. E hèm vài 3 cái để lấy lại giọng.
Sdt hiển thị ngay ở màn hình rồi, nhưng giờ alo biết nói con mẹ gì đây, chả nhẽ lại kiểu sến sủa \"em dậy chưa, a là Tùng, tối qua có nc vs em, Chúc em ngày mới tốt lành blah blah blah\". Nói chuyện như thế giống mấy thằng mọt sách bỏ mẹ, trong khi mình học 3 năm lớp 10 ko lên 11. Văn tổng kết chưa bao giờ nổi 5 thì làm sao nói chuyện vs gái đây. Thôi kệ, làm liều theo cách của riêng mình vậy.
Đúng 6h00. Bấm nút gọi. Chuông bắt đầu đổ. Túttt... Tútt.... Tút....
Linh nghe máy : \"Alo\"
Giọng Linh nhẹ nhàng, ấm, dễ nghe nữa. Gái Hà Nội mà Tim mình đập hơi nhanh, có chút gọi là lo sơ. Nhưng đã đâm lao thì theo lao, đã gọi rồi thì phải nói chuyện chứ chả nhẽ tắt ngang thì còn gì là đàn ông. Mình cố gằn giọng, vẻ mặt đằng đằng sát khí và nói theo kiểu mấy thằng sắp gây gổ đánh nhau :
- MÀY CÓ PHẢI CON LINH KO?
- Ai đấy ạ...
- TAO HỎI MÀY CÓ PHẢI CON LINH KO?
- Nhưng cho em hỏi ai đấy ạ...
Giọng Linh lúc này nói bé dần, còn mình thì được đà nên cứ hổ báo dần.
- BỐ MÀY HỎI MÀY CÓ PHẢI CON LINH, FB LÀ LINH SMILE KO?
- Dạ, em là Linh ạ, ai thế ạ ...
Lúc này mình mới trở về cái giọng nhẹ nhàng của 1 thằng đực rựa khi nói chuyện vs gái xinh
- Anh Tùng đây, tối qua anh nhờ em nt ý, em dậy sớm thế
- Tiên sư bố nhà anh , Mới sáng ra đã dọa nhau thế à. Làm em hết cả hồn.
- Cái đờ mờ em, tối qua a thấy tin nhắn bảo 6h sáng mai gọi thì anh mới gọi chứ. Xem lại tin nhắn tối qua em gửi có phải vào số anh ko.
- Anh khôn thế. Lần này em thua. Đợi đấy, có ngày em phục thù.
- Hahahaha. Ờ, a đợi. 2 mẹ con dậy đớp gì mà đi học đi....