Teya Salat
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 11:48,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Teen Cô Dâu Mặc Váy Đen

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 19901 Views


- Thiên Di, chúc mừng xuất viện!
Thiên Di sững người. Trong nhà có đông đủ bố mẹ, bạn bè,…của Thiên Di. Khuôn mặt ai cũng rạng rỡ chào đón Thiên Di trở về nhà. Thiên Di ngạc nhiên đưa mắt nhìn xung quanh. Hôm nay phòng khách cũng được trang trí cẩn thận và lộng lẫy với nến, bóng bay và có một chiếc bàn dài để đầy đồ ăn. Hoa chạy đến trước mặt Thiên Di, hớn hở nói:
- Bất ngờ chứ? Để chúc mừng cậu “tai qua nạn khỏi” nên mọi người đã đến đông đủ đấy.
Thiên Di cảm động ôm chầm lấy Hoa rồi chạy tới chỗ bố mẹ. Ở đằng xa, một chàng trai với khuôn mặt lạnh lùng chăm chú dõi theo bóng dáng của cô gái bé nhỏ, đôi môi khẽ nở nụ cười.
***
Minh Long đèo Thiên Di trên chiếc xe màu trắng sữa. Từng cơn gió vờn nhẹ mái tóc dài của Thiên Di, nó khẽ dựa đầu vào vai Minh Long. Hà Nội đẹp nhất khi vào thu, những con đường nhỏ bé nằm yên bình với lá vàng bay là là nơi mặt đất. Thời tiết dễ chịu cũng như làm cho con người dễ chịu theo, Thiên Di thấy lòng mình nhẹ nhõm và thoải mái kì lạ. Rồi như chợt nhớ ra điều gì, nó hỏi Minh Long:
- Cậu đưa mình đi đâu vậy?
- Lát nữa cậu sẽ biết.
Minh Long tỏ vẻ bí mật và cứ vậy lái xe. Hơn mười phút sau, Minh Long dừng xe lại và nói lớn:
- Đến nơi rồi.
- Khu vui chơi?- Thiên Di ngạc nhiên.
- Ừ, đến đây để cho đầu óc thoải mái. Đợi mình một lát nhé!
Minh Long đi vào bãi gửi xe rồi một lát sau quay trở lại, nắm tay Thiên Di và kéo đi. Cả hai bắt đầu buổi đi chơi bằng cách…vào ngôi nhà ma. Sau đó Thiên Di và Minh Long tiếp tục chơi hết tất cả các trò chơi khác. Tiếng cười và khuôn mặt vui vẻ của cả hai khiến mọi người trong khu vui chơi đều phải nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ. Đến gần trưa, khi cả hai đứa đều đã mệt, Minh Long liền bảo Thiên Di ngồi chờ mình ở chiếc ghế đá gần đó rồi chạy vụt đi. Đến lúc Minh Long quay trở về thì cũng là lúc trên tay Long xuất hiện thêm hai que kem. Minh Long ngồi phịch xuống ghế và giơ hai que kem ra.
- Cậu muốn ăm kem nào? Dâu hay vani?
- Mình muốn kem dâu.- Thiên Di cười và chỉ vào que kem màu hồng.
- Vậy hả? Vậy mình sẽ đưa cậu kem vani.
Minh Long nói rồi cười đắc ý. Nhưng chưa hả hê được bao lâu thì bỗng “Á! Đau quá!”. Dưới ánh nắng mặt trời, một bên má của Long bị Thiên Di véo đỏ bừng.
- Dám trêu mình? Còn không mau trả mình kem dâu.- Thiên Di giả bộ giận dữ nhưng lại bật cười vì vẻ mặt tội nghiệp của Minh Long.
- Đây đây, cậu nhẫn tâm thật.
- Đâu có nhẫn tâm bằng cậu, mình nằm viện bao lâu mới thấy cậu đến thăm.
- Thật ra thì…
- Thì sao?- Thiên Di nheo mắt tỏ vẻ khó hiểu.
- À không sao. Dù gì giờ cậu cũng ở bên cạnh mình, vậy là tốt rồi.
Minh Long nói và quàng tay ôm lấy Thiên Di. Thiên Di cũng không quá để tâm đến lời nói ban nãy của Minh Long, nó vui vẻ ăn nốt que kem mát lạnh. Lúc nào cũng vậy, Minh Long luôn làm cho không khí bên cạnh Thiên Di trở nên sôi nổi và đầy màu sắc thế này- một chàng trai rực rỡ và ấm nóng như mặt trời.
***
Thiên Di đứng dưới chiếc vòi hoa sen, vừa tắm vừa ngân nga giai điệu của một bài hát quen thuộc. Nước ấm hòa vào với dòng tâm trạng vui vẻ làm cho Thiên Di thấy thật sự thoải mái và nhẹ nhõm. Bây giờ mọi thứ với Thiên Di đều ổn, sức khỏe của nó sau tai nạn cũng đã bình phục hơn nhiều. Điều duy nhất làm Thiên Di cảm thấy bận tâm lúc này chính là Mạnh Hoàng. Từ sau khi ở bệnh viện về, Mạnh Hoàng đã bắt đầu thay đổi so với trước, tính khí đã dễ chịu hơn. Nhưng tất cả mới chỉ là “bắt đầu” , Hoàng vẫn chưa thật sự mở lòng để đón nhận mọi người bước vào cuộc sống của mình. Đang miên man suy nghĩ thì tiếng đổ vỡ phát ra từ phòng của Mạnh Hoàng làm Thiên Di sực tỉnh. Nó lo lắng không biết chuyện gì đã xảy ra. Thiên Di vội vã mặc đồ và chạy nhanh sang phòng Mạnh Hoàng. Cảnh tượng hôm nay không khác gì ngày đầu tiên mà Thiên Di đến ngôi biệt thự này, chỉ khác ở chỗ lần này thứ mà Mạnh Hoàng đập phá không phải bình hoa mà là cốc uống nước.
- Có chuyện gì thế? Anh ổn chứ?
Thiên Di hỏi rồi bước vào phòng. Mạnh Hoàng đang đứng tựa người vào cửa sổ, bàn tay nắm chặt. Dưới đất, ngoài những mảnh thủy tinh còn có chiếc điện thoại đã vỡ tan tành.
- Không sao, cô ra ngoài đi.
- Thật sự là không sao?
- Tôi đã nói là không sao mà! – Mạnh Hoàng bắt đầu gằn giọng.
- Được rồi, tôi ra đây. Tính khí của anh đúng là khó chịu thật. Có chuyện gì thì đừng nói tôi không quan tâm nhé.
Thiên Di nói rồi bực tức bước ra phía cửa. Bỗng nhiên “Á!” một tiếng, Thiên Di kêu lên rồi vội ngồi phịch xuống chiếc giường bên cạnh. Thấy vậy, Mạnh Hoàng liền chạy đến và khẽ nâng bàn chân Thiên Di.
- Cô dẫm vào mảnh thủy tinh rồi. Ngồi yên đợi tôi.
Không đợi Thiên Di trả lời, Mạnh Hoàng liền đứng dậy và đi ra ngoài. Một lát sau Hoàng trở lại, trên tay là hộp sơ cứu. Mạnh Hoàng ngồi xuống nền nhà định băng vết thương lại cho Thiên Di nhưng nó đã nhanh chóng rút chân về.
- Cảm ơn, tôi tự làm được.
Mạnh Hoàng ngước mắt lên nhìn Thiên Di rồi thô bạo nắm lấy bàn chân của nó khiến nó khẽ nhăn mặt.
- Không muốn chân mình chịu khổ thì ngồi yên đó đi.
Mạnh Hoàng lạnh lùng nói rồi lấy bông băng từ trong hộp ra, cẩn thận lau nhẹ vết thương. Mặt Thiên Di nóng ran, không khí im lặng lúc này càng làm nó cảm thấy ngột ngạt. Thiên Di bèn lên tiếng:
- Hình như anh có sở thích là mỗi khi nổi nóng lại đập phá đồ đạc thì phải. Lần này là chuyện gì?
- Cô cũng như những người khác, đều nghĩ tôi rất xấu xa và tồi tệ đúng không?
Mạnh Hoàng không trả lời mà mông lung hỏi lại Thiên Di, giọng nói có chút gì đó chùng xuống. Thiên Di im lặng một lát rồi lên tiếng, từng câu từng chữ vang lên nhẹ như gió:
- Tôi chưa bao giờ nghĩ anh như vậy, và sự thật thì anh cũng không như vậy. Những gì anh thể hiện không hoàn toàn giống như con người thật bên trong của anh, anh là người tốt. Như bây giờ, chẳng phải anh đang giúp đỡ tôi, băng bó cho tôi sao?
Lúc này, cả căn phòng chìm vào yên lặng. Thiên Di nhìn Mạnh Hoàng.Liệu Hoàng có hiểu những điều mà nó vừa nói, hiểu rằng mình không hề cô đơn?
***
Sáng chủ nhật, đã hơn tám giờ mà Thiên Di vẫn nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường đặt bên cạnh cửa sổ. Vết thương ở chân được Mạnh Hoàng băng bó cẩn thận khiến nó không hề cảm thấy khó chịu. Chỉ đến khi mùi hương của những bông hoa trong khu vườn thoang thoảng khắp căn phòng, Thiên Di mới thức giấc. Nó uể oải vươn vai rồi bước vào nhà tắm, một lát sau mới lững thững đi xuống cầu thang.Vừa đặt chân xuống phòng khách, Thiên Di bỗng giật nảy người khi nhìn thấy người đang ngồi ở ghế salon – Trần Bùi, bên cạnh còn có cả Mạnh Hoàng.
- Chào buổi sáng, Thiên Di. – Bác Trần mỉm cười.
Thiên Di lúng túng cúi đầu. Nó thầm nguyền rủa mình vì đã xuất hiện trước mặt bác Trần với bộ dạng không thể nào thê thảm hơn: mắt nhắm mắt mở, đầu tóc rối bù. Đã vậy còn mặc nguyên bộ đồ ngủ hình mèo Kitty. Thiên Di đang loay hoay không biết làm gì lúc này thì bỗng Mạnh Hoàng lên tiếng:
- Tôi có chuyện riêng cần nói với bố tôi, cô Sang đang chờ cô trong phòng bếp.
Hiểu ý Mạnh Hoàng, Thiên Di khẽ gật đầu rồi đi vào bếp. Cô Sang đang cẩn thận lau sạch bàn ăn, thấy Thiên Di thì vội bỏ dở công việc và nói:
- Cô Thiên Di dậy rồi hả? Để tôi chuẩn bị đồ ăn sáng.
- Thôi không cần đâu, cháu không đói.- Rồi Thiên Di tỏ vẻ giận dỗi.- Sao bác Trần về mà cô không báo trước cho cháu, làm cháu bẽ mặt quá.
- Sáng nay khi ông chủ về nhà tôi cũng mới biết. Hình như ông chủ có việc gì gấp nên mới về đột xuất thế này.
Thiên Di “ồ” lên một tiếng, bởi vậy nên khuôn mặt Mạnh Hoàng khi nãy mới nghiêm túc như vậy. Cuộc nói chuyện ở phòng khách có vẻ khá căng thẳng vì ở đây cũng có thể nghe thấy rõ những gì mà bác Trần và Mạnh Hoàng đang nói.
- Sao mà con lại cứng đầu như thế? Nếu không bắt đầu điều trị thường xuyên, bệnh của con sẽ xấu đi. Vào trong Hồ Chí Minh vừa ở gần mẹ con, vừa thuận tiện cho việc chữa trị.
- Con không muốn đi đâu hết. Cũng không muốn chữa trị gì cả!- Giọng nói bất cần nhưng có chút gay gắt của Mạnh Hoàng khiến Thiên Di giật mình.
- Con…Rốt cuộc thì con muốn mọi thứ rối tung hết lên thì mới vừa lòng đúng không? Lần sau trở về, đừng để bố thấy cái thái độ này của con một lần nào nữa.
Bác Trần nói xong thì cũng là lúc Thiên Di nghe tiếng bước chân, tiếng cửa sập mạnh và cuối cùng là tiếng xe ô tô lao vút đi. Khi mọi thứ trở về với vẻ im lặng, Thiên Di mới bước ra phòng khách. Nó tiến lại gần Mạnh Hoàng.
- Không cần nói gì cả, tôi không sao.- Mạnh Hoàng nói, giọng nói vẫn lạnh lùng đến đáng sợ.
- Thế nhưng…
- Tôi không sao, đừng ở đây tỏ ra thương hại tôi! – Mạnh Hoàng đứng bật dậy, hai tay siết chặt lấy vai Thiên Di – Không ai cần tôi cả nên cô cũng đừng tỏ ra thương hại tôi nữa! Cô có biết trông thấy khuôn mặt này của cô tôi khó chịu thế nào không?
Thiên Di sợ hãi. Chưa khi nào nó thấy Mạnh Hoàng kích động thế này. Cô Sang cũng từ bên trong chạy ra, vội vã kéo tay Mạnh Hoàng:
- Cậu chủ, cậu chủ đừng làm thế.
Mạnh Hoàng vẫn nhìn chằm chằm vào Thiên Di, đôi mắt vằn đỏ nhưng pha chút đau đớn. Bất chợt, bàn tay đặt trên vai Thiên Di lỏng dần. Thiên Di chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì bỗng Mạnh Hoàng ngã phịch xuống đất, hai mắt nhắm nghiền. Thiên Di hoảng hốt, nó cuống cuồng lay Mạnh Hoàng:...
« Trước1...89101112...22Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Teen Cô Dâu Mặc Váy Đen bạn có thể xem thêm truyen teen co dau mac vay dentruyen teen co dau mac vay den còn nữa nè

Truyện Teen Cô Dâu Mặc Váy Đen v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00039s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện