wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 19:23,Ngày 28/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Teen Because You Crying

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 27158 Views


- Em nói bằng tiếng mẹ đẻ thì sao mà anh biết được cơ chứ !
Tôi cười.
- Lâu lắm mới trở lại Hà Nội.
Anh Tùng tựa vào ghế,mắt nhắm hờ,cảm nhận từng phút một đang dần đưa anh em tôi về với quê hương…
- Không biết Việt Nam như nào nhưng thấy thái độ của hai người tôi đoán nó rất thú vị.- Kang Min nhận xét.
- Cũng giỏi quá ha !- Tôi trêu.
- Tae Kyung không về thật đáng tiếc.- Kang Min chép miệng.
- Kệ anh ta !- Tôi nói vậy nhưng tự nhiên trong lòng lại thấy hụt hẫng vô cùng.
Anh ta ở lại Hàn Quốc một mình như vậy có buồn không? Vậy là cả một tháng tôi sẽ không được gặp Tae Kyung ! Cứ như đến lại thấy chán nản.Sao thế này?
“Mình điên thật rồi !”

- Này ! Ngủ sớm đi,mai bay rồi !- Tae Kyung đứng ở cửa phòng Hồng Anh nói.
- Anh không muốn đi cùng chúng tôi sao?
Cô không hiểu tại sao mình lại hỏi anh như vậy? Chỉ biết tâm trạng cô khi biết anh quyết định không cùng đi thì rất không bình thường.
- Không,tôi không đi ! Tôi còn có việc ở đây.
Anh nói rồi khẽ cười…nhưng nụ cười có gì đó không đành lòng.Hồng Anh biết trước thế nào Tae Kyung cũng không đi nhưng suy nghĩ của cô mơ hồ rất muốn anh đi…
- Vậy thì anh cứ ở luôn đây đi !- Cô chạy ra đóng sầm cửa vào không nhìn anh đến một lần…
Tae Kyung đứng bên ngoài thẫn thờ nhìn vào cánh cửa phòng…
- Ngốc !
Anh khẽ chạm tay lên cửa rồi quay về phòng mình…
Vậy là sáng hôm sau cô lên máy bay mà không chào anh…cứ thế đi thẳng.

Chuyến bay đã hạ cánh :
- Hồng Anh ! Ở đây nè.
Vừa mới bước gần ra ngoài tôi đã nghe thấy tiếng gọi của Gia Linh và Mai Nhi.
- Ê ! Nhìn thấy rồi.
Tôi nhảy lên xua tay chào hai đứa làm náo loạn cả sân bay.Bao nhiêu đò đạc đang cầm trên tay tôi ném hết cho Kang Min và anh Tùng để chạy ra trước.
- Ah !!!- Cả ba đứa cùng hét lên nhảy vòng tròn.công nhận là lúc đấy mình điên thật.
- Tôi nhớ bà quá !
- Bọn tôi nhớ bà sắp chết rồi.
Nói rồi cả bọn ôm lấy nhau.Nhưng chợt thấy thiếu cái gì đó tôi lên tiếng :
- Nhung Anh đâu?
- Nó phải ở lại để giữ chân ông thầy.- Gia Linh nói.
- Àh !- Tôi nhớ ra là buổi chiều chúng nó phải học.
- Bà trông trắng ra nhiều đấy nhỉ !- Mai Nhi cười khen tôi.
- Ừh ! Khí hậu bên đấy mà,ai ai cũng trắng.
- Anh Tùng đâu?- Gia Linh nhìn đằng sau.
- Biết ngay mà,chưa hội ngộ được bao lâu mà đã tớn mắt đi tìm anh tôi rồi !- Tôi trêu Gia Linh.- Ở sau đây,tôi chạy lên đây trước mà.
- Ừ,nhìn thấy rồi.- Gia Linh cười thích thú.- Trời ơi,sao mà anh bà càng ngày càng đẹp trai thế? Trông bụi bặm và nam tính không chịu được !
Gia Linh quay vào kêu trời đất với tôi.
- Anh tôi mà !
- Này con nhóc kia,chạy gì mà nhanh thế?- KangMin vừa lại gần vừa mắng tôi.
- Í ! Cái anh này ở đâu ra thế? Ở cùng nhà đây hả?- Mai Nhi giật áo tôi.
- Không hẳn,tên này cũng ở cùng nhà tên là Kang Min,còn người mà tôi kể với mấy bà không về cùng đâu.
- Ôi ! Đẹp trai dễ sợ bà ơi !- Mai nhi giật giật áo tôi.
“Đúng là…hám trai đẹp kinh khủng hơn cả mình !”
- Bà không sợ Vương nhà bà nghe thấy hả?- Tôi quay sang ngắm nó.
- Kệ chứ ! Có trai đẹp thì phải ngắm.
Mai Nhi mắt cứ dán chặt vào Kang Min.
- Thật khổ cho thằng bạn tôi.
Quay ra thì đã thấy anh Tùng và Kang Min đứng bên cạnh.
- Em chào anh,lâu lắm không gặp !
Gia Linh cười chào anh tôi.
- Ừh,chào Gia Linh,thế hai đứa khoẻ không?- Anh Tùng khá vui khi được gặp lại hai nhỉ này.
- Có,tụi em nhớ hai người nhiều lắm !
Mai Nhi chen vào nói trêu.
- Haha ! Chưa tin được.
Ca ca cười.

Sau một hồi giới thiệu Kang Min đã làm quen được với Mai Nhi và Gia Linh.
- Bây giờ ba người ở đâu?
Gia Linh hỏi khi chúng tôi vừa lên taxi.
- Về khách sạn !- Tôi nói.

- Haiz,cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.
Tôi nhảy lên giường.mệt quá !
Anh Tùng thuê hai phòng,tôi một phòng,anh và Kang Min chung một phòng.Haha thoải mái vô cùng.
- Bao giờ mấy bà tan học thế?
Tôi hỏi Gia Linh.
- 5 giờ,còn một tiếng nữa.Hôm nay tôi hi sinh một buổi học để đi đón bà đấy !
Gia Linh nhìn đồng hồ và nói.
- Bà đón tôi hay là anh tôi?
Tôi hỏi đểu,ngó xem mặt con bé như thế nào.
- Bà đừng có mà trêu tôi !
Gia Linh đánh tôi,mặt hơi ửng hồng lên.
“Haha con bé này cũng biết ngượng đấy chứ !”
- Mà Tuấn cũng biết bà về đây.
Gia Linh nói làm tôi giật mình,từ lúc về đây đến giờ tôi chưa hề nghĩ đến Tuần lần nào.Lạ thật ! Nhưng chắc tại vui quá thôi.
- Sao Tuấn không đến đón tôi? Chắc quên luôn đứa bạn này rồi.
- Thôi không phải lo đâu,chắc nó quên thôi mà.
- Ah ! Hay là lát nữa lớp tan học tôi đến đó nhé.Làm cho bạn nó ngã ngửa ra mới được.- tôi nói,trong lòng vui sướng vì sắp được gặp lại lũ bạn.
- Bà không nghỉ ngơi àh?
- Không cần đâu,tôi khoẻ lắm.
Nói rồi tôi lôi Gia Linh và Mai Nhi sang phòng ca ca để xin phép :
- Sao vừa mới xuống sân bay đã đòi đi rồi?
Ca ca giãy nảy lên.
- Thôi mà,em đi một chút thôi,không ốm đâu mà lo,ca ca nhé !
Tôi giở giọng năn nỉ.
- 7 giờ về ăn cơm đấy,muộn thì cứ liệu hồn.
- Ok anh !
Tôi nhảy lên vỗ vai anh rồi chạy về phòng thay quần áo.Mặc nguyên một bộ đồng phục trường Việt Đức : quần bò,áo đồng phục sơ mi và áo khoác đồng phục và cáo khoác đồng phục.Tôi bước ra khỏi phòng trước sự ngạc nhiên của hai nhỏ bạn.
- Bà…bà…vẫn giữu bộ đồng phục này hả?
Mai Nhi lắp ba lắp bắp.
- Ừ,tôi biết là sẽ có lúc cần dùng mà.
- Hồ hồ,tôi phục bà rồi đó nha.
Gia Linh hẩy tôi vài phát.
- Thôi ! 4h30 rồi mau đi thôi.
Tôi nói và kéo cả lũ đi đến chỗ học thêm.Vẫn đi bon bon trên chiếc xe mini của Mai Linh và chiếc cào cào màu bạc của Gia Linh,ba đứa chúng tôi lại cùng nhau lượn phố Hà Nội.Thật sự cảm giác này này quá thân quen,dễ chịu.Đã lâu lắm rồi tôi không được đi trên con đường này…quê hương thứ hai của tôi…
- Sắp tan chưa thế?- Tôi suốt ruột hỏi.Đứng đợi ở ngoài này hơn 10 phút rồi.
- Đợi thêm một chút nữa đi,tôi vì bà mà đau cả đầu.- Gia Linh càu nhàu.
- Kìa,ra rồi !- Mai Nhi chỉ cho tôi thấy.
- Trốn đi !- Gia Linh cúi đầu xuống.
Haha ! Đã nhìn thấy thằng Vương này,Nhung Anh này,Duy điên này,Quang lợn này…ủa sao không thấy Tuấn?
- Bây giờ cả ba giả vờ ra lấy xe đạp nhé ! Còn Hồng Anh,bà bịt khẩu trang vào.
Nói rồi Gia Linh đưa cho tôi chiếc khẩu trang màu đen của nó.
- Cứ như bình thường nhé ! Ok?- Tôi nói.
- Ok !
- Ok !
Tôi và hai đứa nó từ đi ra chỗ gửi xe coi như ko có chuyện gì xảy ra cả.
“Hay thật,không có đứa nào để ý đến mình !”
- Ơ hay,Gia Linh,Mai Nhi,chúng mày không đi đón Hồng Anh hả?- Nhung Anh hỏi.
- Nó không về nữa rồi,làm mất công tụi tao đến sân bay.
Công nhận Mai Nhi diễn giỏi thật.
- Trời ! Con nhỏ này đùa ai vậy?- Vương thốt lên.- Thế mà Mai Nhi nói với Vương là hôm nay nó về !
- Nhi cũng có biết đâu Vương !
Mai Nhi tiếp tục giả bộ ngây thơ.
Trong lúc chúng nó đang chán nản mừng hụt thì tôi bỏ khẩu trang ra nói to.
- Đói quá,đi ăn cháo quẩy cay nóng thôi chúng mày ơi !!!
Ngay lập tức bọn nó nhận ra giọng tôi và quay ra nhìn kinh ngạc.
- Bà…bà ở đây từ khi nào thế?- Nhung Anh réo lên ôm chầm lấy tôi.
Nhỏ này vẫn mít ướt như xưa vậy.
- Anh “ngộ” về từ khi nào thế?
Vương lớn tiếng hỏi.
- Mày về sao không không khai báo thành thật với bọn tao để hai đứa này tung tin giả hả?
Duy cùng cả lũ nhao nhao hết cả lên.
- Trật tự cái nào !- Tôi hét to.- Tôi mới về thôi,mấy ông mấy bà để từ từ tôi mới nói được chứ…
Sau một hồi ôm nhau hò hét tôi mới sực nhớ ra :
- Àh,thế Tuấn đâu rồi? Từ hồi về tới giờ tao chưa thấy.
Tôi hỏi bọn bạn.
- Thôi chết rồi !- Quang lợn hoảng hốt kêu lên.- Nó bảo với tao là cũng đi đón mày sau khi bọn Mai Nhi với Gia Linh đi đấy.
Quang lợn nói làm cho mấy đứa phát hoảng.
- Cái gì?
- Thế bây giờ vẫn ở đấy hả?
- Tao cũng không biết.- Quang lợn lắc đầu.
- … !
Tuấn đi đón tôi từ lúc đấy đến giờ mấy tiếng rồi.Làm sao đây,biết Tuấn ở đâu mà tìm? Đầu óc tôi đang dần rối loạn lên.
“Không đón được mình chắc Tuấn sẽ lo,cứ ra sân bay đi xem sao đã.”
- Tôi phải ra sân bay !
Tôi quay vào nói với Gia Linh và chạy ra đường đón taxi luôn.
- Bác ơi,cho cháu đến sân bay.
Nhưng bây giờ đến sân bay liệu Tuấn còn ở đó không? Mấy tiếng như vậy chắc gì đã còn đợi.
- Khoan đã bác ơi,cho cháu tới Hồ Gươm đi ạh.
Tôi đổi ý.
Có lần Tuấn nói với tôi rằng nếu muốn tìm cậu ấy hãy đến quán kem ở Hồ Gươm.Mong rằng sẽ gặp cậu ấy ở đó.
Becase You Crying…! - Chương 23
Vừa xuống xe tôi chạy ngay đến mấy hàng kem bên hồ.Đưa mắt tìm kiếm xung quanh…cuối cùng thì bóng ấy…cũng đã xuất hiện.
Tuấn đang ngồi đó – chiếc bàn ngay sát hồ.Vẫn chiếc áo đồng phục ấy,vẻ mặt luôn rạng ngời ấy,nụ cười khiến tôi như đóng băng,nhưng hình như cậu ấy có gì đó rất buòn trong sâu đôi mắt kia,sao mà xa vời thế?
- Lại tương tư Hà Nội hả?
Tôi lại gần và ghé mặt xuống hỏi.Tuấn có vẻ hơi giật mình quay ra nhìn :
- Cậu…?
Thật không ngờ Tuấn lại ngỡ ngàng đến vậy,cứ tròn mắt ra nhìn tôi.
- Tuấn không nhận ra Hồng Anh này hả?
Tôi ngồi xuống ghế....
« Trước1...2223242526...33Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Teen Because You Crying bạn có thể xem thêm truyen teen because you cryingtruyen teen because you crying còn nữa nè

Truyện Teen Because You Crying v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00054s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Snack's 1967