wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 17:04,Ngày 14/05/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Thầy Ơi Em Ghét Thầy

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 42137 Views


Cách thời gian vào học còn có vài phút, đầu người xung quanh bảng thông báo đã biến thành ruồi tản đi, chỉ còn một cái thùng rác màu xanh sẫm lẻ loi đứng ở cạnh bảng thông bào.
Tôi mặt không chút thay đổi nhìn chính mình trên bảng thông báo, cưỡng chế hai tay của mình để chúng không run, đôi mắt dán chặt nhìn chăm chăm phía trên.
Đọc xong nội dung rất ít chữ, quay đầu về phía Lăng Linh chỉ vào chính mình ở phía trên, mở to mắt, mạnh mẽ cười nói: “Tớ vẫn, rất ăn ảnh đấy chứ.”
Vừa quay đầu lại, liền thấy Lý Đông Lâm đứng trên bãi tập, cau mày.
Năm tiết học buổi sáng đến bốn tiết là môn
Chuông vào học reo vang, cả lớp không có ai là không bày ra vẻ mặt vừa rục rịch vừa hưng phấn nhìn chằm chằm cửa.
Đáng tiếc, Chu Dật không tới.
Nguyên một tiết học, anh chưa hề xuất hiện.
Tiết thứ hai, Chu Dật không tới.
Tiết thứ ba, tiết thứ tư, toàn bộ buổi sáng đều trôi qua, anh vẫn không xuất hiện.Uy vũ của chị Chu
Lúc ăn trưa tôi không ra khỏi phòng học, Lăng Linh mua cơm về cho tôi, cùng ăn cùng cô nàng còn có Đinh Trạch và Lý Đông Lâm. Đinh Trạch nhìn tôi hồi lâu, thở dài, ngồi xuống trước mặt tôi, nói: “Đã sớm nói với cậu, thầy Chu của các cậu rất phức tạp, bảo cậu đừng đi trêu chọc, sao cậu lại ngu như vậy?”
Hoá ra, trong mắt bọn họ, người chịu tổn thương chính là tôi.
Dù sao, tôi vừa mới là người trưởng thành, còn chưa đặt chân vào xã hội, nhân tình rủi ro cũng đều không hiểu, rất dễ sa vào bùn đất.
“Thế nhưng…” Tôi lắc đầu. “Là tớ đi trêu chọc thầy trước.”
“Cậu…” Đinh Trạch dựng lông mày.
Lý Đông Lâm đặt một tay trên vai hắn: “Được rồi, cũng bớt tranh cãi đi.”
Lăng Linh cũng than thở ở bên cạnh, buồn tẻ vô vị bới my miệng cơm, đặt đũa xuống, hỏi từng câu từng chữ: “Vậy… Rốt cuộc là ai đã chụp mấy bức ảnh này?”
Tôi hờ hững cúi đầu không nói lời nào, không dám nhìn vẻ mặt của Lăng Linh.
Lý Đông Lâm nháy mắt với Lăng Linh: “Chuyện này đã xảy ra, thầy Chu không xuất hiện, hẳn là phương pháp của trường
Bốn người đều im lặng, bầu không khí vẫn lạnh lẽo.
Mãi cho đến lúc bắt đầu giờ học buổi chiều, Đinh Trạch và Lý Đông Lâm mới rời đi. Họ vừa đi khỏi, chủ nhiệm Cao đã hấp tấp đẩy cửa phòng học đi vào.
Chủ nhiệm Cao phụ trách chủ nhiệm toàn bộ năm ba chúng tôi, ngoan cố nghiêm khắc, búi tóc buộc cao, vẻ mặt nghiêm túc đi lên bục giảng, nhìn xung quanh lớp học một vòng, hỏi: “Ai là Chu Đạm Đạm?”
Trái tim đột nhiên lệch nửa nhịp, ngẩng đầu mới phát hiện phần lớn tất cả mọi người đều đăm chiêu nhìn chằm chằm tôi.
Tôi đứng lên, nhìn thẳng vào mắt chủ nhiệm Cao: “Là em ạ.”
Chủ nhiệm Cao nhướng mi mảnh, híp mắt quan sát, tìm tòi nghiên cứu tôi một hồi, mới bạnh cằm: “Hiệu trưởng tìm em, bây giờ đi qua đó đi.”
Trong nháy mắt, lớp học rối loạn cả lên, những cặp mắt xem kịch vui thiếu chút nữa bắn thủng gáy tôi, tôi nhếch môi, chẳng nói câu nào rời khỏi lớp học.
Trên đường đi, tâm tình của tôi đặc biệt phức tạp, một trong những lí do là vì tôi đã đi học ba năm cấp hai, ba năm cấp ba ở Nhất Trung, tổng cộng là sáu năm, nhưng cho đến này còn chưa vào phòng làm việc của hiệu trưởng.
Ngày hôm nay xảy ra việc này, liền nhanh chóng nhận được hẹn gặp của hiệu trưởng, tôi vui vẻ nghĩ, chết cũng chết tại phòng hiệu trưởng, đáng giá.
Về phương diện khác, tôi không nắm chắc hiệu trưởng sẽ hỏi cái gì, tôi càng không nắm chắc hiệu trưởng đại nhân có thể đuổi học tôi hay không, cho nên trong lòng vẫn cực kì sợ.
Lúc lên lầu, tim đập đến nỗi suýt bắn ra khỏi cổ họng tôi, rẽ qua một mặt tường, chính là phòng hiệu trưởng.
Tôi thở hắt ra thật sâu, bình tĩnh đi về phía trước, chưa đi được hai bước, tôi đã đứng sững tại chỗ.
Ở trước cửa phòng hiệu trưởng, Chu Dật dựa vào cánh cửa, con mắt đen kịt bình thản dừng ở tôi, nhìn không ra vui hay giận.
Tôi bỗng chốc luống cuống, tay chân càng không biết thả ở đâu, mở miệng cũng không biết
Anh nhìn thấy tôi như vậy, trầm mặc một lúc, nghiêng lệch đầu cúi xuống nở nụ cười, có chút cười tự giễu.
Anh nói: “Đi vào, em đừng nói gì cả, để anh xử lí.”
Không đợi tôi trả lời, anh liền đẩy cửa ra.
Tôi và Chu Dật cứ đứng song song như vậy trước mặt hiệu trưởng, hiệu trưởng họ Phó, là một người hơn năm mươi tuổi, hơi hói đầu.
Lãnh đạo bình thường đều là ngồi trên cao nhìn người khác mà nói chuyện, ông lại là một người rất hoà ái chính trực.
Tiếp xúc mặt đối mặt thế này, không hiểu sao lại có một loại cảm giác nhục nhã không nói nên lời thoát ra từ trong lòng. Hiệu trưởng Phó buông bút trong tay, chỉ chỉ sô pha phía trước: “Hai người ngồi đi.”
Tôi và Chu Dật đều tự ngồi vào một cái ghế sô pha, mặt đối mặt, bàn làm việc của hiệu trưởng Phó ở giữa hai chúng tôi. Tình huống này, bỗng chốc làm cho tới nghĩ tới giống như ở toà án.
Trong nháy mắt, có chút như đứng đống lửa như ngồi đống than.
Hiệu trưởng Phó bưng cốc trà lên uống, không mặt không nhạt nói: “Tôi tin rằng ảnh chụp hai người cũng thấy, lời đồn cũng nghe được. Bởi vì thực sự làm trái lại với nguyên tắc ổn định tiến bộ của trường học, chuyện này của hai người truyền ra ngoài mặc kệ là đúng thì đối với trường học đều là một lời đồn đại tiêu cực vô cùng tồi tệ, cho nên tôi tìm hai người đến để nói chuyện, cùng nhau làm sáng rõ sự tình.”
Giọng điệu của một người vân đạm phong khinh chính là như thế này, mới khiến cho tôi cảm thấy một cảm giác áp bức nặng nề. Hai tay tôi đặt trên đùi, tay trái nắm chặt tay phải, rất sợ bản thân sẽ nói ra cái gì không nên nói.
Tôi không cúi đầu, mà là nhìn thẳng bàn trà ở giữa tôi và Chu Dật.
Hiệu trưởng Phó ho một tiếng khó chịu, lại uống nước, khi tôi cho rằng ông chuẩn bị nói thì Chu Dật hơi nghiêng người, ngắt lời ông.
“Hiệu trưởng Phó, xảy ra chuyện như vậy, tôi thực sự rất xin lỗi. Dù sao, đây không phải là dự tính ban đầu của tôi. Đứa trẻ này là tôi từng bước một dẫn em ấy từ chỗ lạc lối đi ra, quả thực đối với em ấy khá thiên vị, nhưng thành tích của em ấy tôi tin ngài cũng đã biết.” Chu Dật dừng lại, liếc mắt nhìn tôi, tiếp tục nói: “Tôi cũng không có ý từ chối trách nhiệm ở đây, là tôi vượt rào, tôi sẽ từ chức.”
Hiệu trưởng Phó trừng mắt “Hừ” một tiếng với Chu Dật, đang cầm cái cốc tình ý sâu xa liên tục lắc đầu: “Chu Dật à, nói thật ra, lúc trước cậu đến, là tôi nể mặt mũi của ba cậu. Năng lực của cậu tôi biết, cũng xếp đặt ở chỗ này, lớp do cậu chủ nhiệm thực sự tiến bộ rất lớn. Nhưng hiện tại cậu lại chọc cho tôi một cái sọt lớn như vậy, đừng nói tôi, chính cậu ăn nói thế nào với cha mình? Đứa trẻ này mới bao nhiêu tuổi?”
Chu Dật đứng lên khom người, vẻ mặt hổ thẹn: “Xin lỗi, chuyện này đều là trách nhiệm của tôi.”
Hiệu trưởng Phó không để ý tới anh, quay đầu nhìn tôi, cũng quay sang nói với Chu Dật: “Em ấy sẽ không chịu trách nhiệm sao? Chu Dật, sa thải cậu là chắc chắn, đứa trẻ này, cũng phải đuổi học.”
Cái gì?!!
Tôi thoáng cái từ sô pha đứng lên, gấp đến độ nói năng lộn xộn: “Hiệu trưởng… Em… em…”
Chu Dật sa sầm mặt quay sang, lạnh lùng trách mắng: “Chu Đạm Đạm, ngồi xuống.”
Chu Dật nắm tay thành quả đấm, tôi biết, đây là anh hồi hộp khi làm chuyện mờ ám.
Anh bình thản nói với hiệu trưởng Phó: “Ông Phó, giống như ngài vừa nói, em ấy mới bao nhiêu tuổi? Đối với chuyện tình cảm có thể hiểu rõ bao nhiêu? Là tôi quá qua loa không lo lắng chu toàn để cho em ấy quá nhiều không gian. Tôi hiểu rất rõ đứa trẻ Chu Đạm Đạm này, thẳng thắn cởi mở, nỗ lực vươn lên. Làm một giáo viên, tôi không muốn bởi vì phương thức giáo dục sai lầm của tôi khiến cho một đứa trẻ ưu tú dừng lại ở cấp phổ thông. Ngài đã từng là giáo viên, tôi tin rằng ngài cũng không hi vọng thấy chuyện như vậy phát sinh.”
Hai tay tôi lạnh buốt, vành mắt sưng đỏ nhìn một người con trai thường ngày kiêu ngạo như vậy, hiện tại vì tôi, khiêm tốn khom người, ẩn nhẫn mà kiên định.
Sau khi nói xong anh chậm rãi nhìn qua, nháy mắt, mỉm cười.
Tôi vội vàng chuyển tầm nhìn, nước mắt không kiêng nể gì cả chảy ra, tôi bối rối nhanh nhẹn dùng tay áo lau đi, nhưng càng lau càng nhiều, thế nào cũng không l
Tôi cố gắng bình tĩnh lại, chân thành nói với hiệu trưởng: “Hiệu trưởng, sắp thi vào trường đại học rồi, xin ngài đừng đuổi học cháu, cháu không dám nói thành tích của mình có thể thi đậu thủ khoa á khoa của trường đại học, nhưng trong quãng đường còn lại cháu nhất định sẽ dốc hết sức đem hết toàn lực ra để học tập, xin ngài cho cháu một lần cơ hội đi ạ.”
Hiệu trưởng Phó nhìn vẻ mắt ngấn lệ của tôi hồi lâu, sau đó quay về trước bàn làm việc của mình, giơ tay lên, mu bàn tay hướng ra phía ngoài, khua khua với hai chúng tôi: “Đi ra ngoài đi.”
Tôi không hiểu hiệu trưởng Phó rốt cuộc là có ý gì, Chu Dật xoay người lắc đầu với tôi bảo tôi đừng hỏi.
Lúc tôi đi tới cửa, hiệu trưởng ở phía sau đột nhiên gọi tôi lại, nhẹ nhàng mà nói câu: “Nhớ cảm ơn thầy Chu của em.”
Tôi ngơ ngác nhìn ông, nước mắt lại rơi xuống miệng....
« Trước1...5051525354...63Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Thầy Ơi Em Ghét Thầy bạn có thể xem thêm thay oi em ghet thaythay oi em ghet thay còn nữa nè

Thầy Ơi Em Ghét Thầy v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00061s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

80s toys - Atari. I still have