Old school Swatch Watches
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 17:32,Ngày 12/05/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Thầy Ơi Em Ghét Thầy

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 42095 Views


“A!! Cái này cái này … Là cái camera lần trước chúng ta thấy trên đường ạ, a không đúng gọi là máy ảnh kĩ thuật số chứ!”
Tôi kinh hỉ cầm lấy, quan sát chính diện trái phải.
Sờ lên thân máy thuần màu trắng là cảm giác ma sát, rất có xúc cảm, chiều dài béo tròn rất được yêu thích.
“Thầy, thầy thật sự nhờ bạn của thầy hỏi qua hả?”
Anh ta ngậm miệng cười: “Ừ, vừa lúc cậu ta từ Hồng Kông trở về thì đem theo một cái.”
“Oa! Thực sự rất nhanh nha, thầy, thầy thật là một người tốt, cuộn phim của máy ảnh này thì thế nào ạ, chúng ta nhanh tới thử chụp đi.”
Anh ta đưa qua một cái túi nhỏ: “Cuộn phim là mua riêng, một hộp gồm mười tấm, tới đây thầy chỉ cho làm thế nào.”
Anh ta cầm máy ảnh kĩ thuật số khẩy cái cửa nhỏ thấp ở phía sau ra, mở cuộn phim ra, là một hộp màu đen, nhắm ngay kí hiệu màu vàng bỏ vào.
Sau đó mở nút khởi động: “Được rồi, học được chưa?”
“Dạ vâng, học xong rồi ạ, chúng ta nhanh thử chụp đi. Cách thức chụp hình này trước đây em có hỏi qua.”
“Thầy chụp cho em nhé?”
“Không nên không nên, đây là của thầy Chu mua, đầu tiên phải chụp ảnh chung.”
Anh ta ngẩn người, sau đó gọi nhân viên bên cạnh qua: “Thật ngại quá, có thể giúp chụp tôi chụp hình được không?”
Tôi nhanh chóng đứng dậy lách qua bàn ngồi vào bên cạnh anh ta, nhân viên kia đã giơ cái camera lên, tôi hơi nghiêng đầu, vừa mới nở nụ cười mỉm thì thấy ánh sáng chợt loé lên, máy móc bắt đầu ken két lộc cộc hoạt động.
Tôi chạy tới xem thành quả của camera, luôn miệng nói i cảm ơn với nhân viên, sau đó hiếu kì nhìn vào tấm ảnh từng chút từng chút đi ra.
“Thầy Chu à, thầy vừa mới làm biểu cảm gì đây?”
“Không biểu cảm.”
“Hừ, vậy cái này cho thầy giữ đi.”
“Làm sao vậy? Em không muốn?”
“Không phải không phải, đây là thầy mua giúp em nha, bức đầu tiên nên để thầy giữ đi, đừng làm mất đấy ạ.”
Anh ta nghe xong cúi đầu cười: “Đã biết.”
Ai có thể biết được, chiếc camera thuần màu trắng cùng tấm ảnh mỏng manh nho nhỏ lại trở thành hồi ức quý giá nhất của hai người chúng tôi sau này.
Chụp ảnh xong, chúng tôi bắt đầu học, anh ta đem mấy công thức toán học quan trọng và tinh tuý nói rút gọn, rồi ném cho tôi một quyển bài tập dày: “Làm đi, luyện tập những đề này xong em sẽ không sai nữa.”
Tôi hung hăng nhận bài tập: “Hoá ra thầy Chu chỉ biết nói Ngữ Văn, mỗi lần dạy toán học đều bảo em làm bài.”
Anh ta gõ đầu tôi: “Toán học quan trọng nhất là luyện tập, đừng dài dòng. Nhanh làm đi.”
Tôi nói với anh ta nhưng mà không thể làm gì khác hơn là yên lặng làm bài, anh ta thản nhiên ngã người, tựa trên đệm sô pha mỉm cười, bắt tay vào lật tiểu thuyết.
Tôi làm bài một hồi, ngẩng đầu thấy anh ta vô cùng hài lòng, trong lòng nghi hoặc: “Thầy ơi, thầy xem tiểu thuyết gì đấy, sao lại cười vui vẻ như vậy?”
Anh ta nhìn trang bìa mỉm cười: “Viết về tình yêu thầy trò.”
Tim tôi đập thình thịch run lên, không nói chuyện, vùi đầu làm bài.
Anh ta nhìn tôi không nói chuyện, không giận không cười, vẻ mặt thản nhiên buông sách, lẳng lặng nhìn tôi.
Tôi bị anh ta nhìn cực kì khó chịu, thậm chí ngay cả tay cầm bút cũng run nhè nhẹ.
Mắt tôi nhìn chằm chằm công thức phức tạp, nhưng trong đầu lại nghĩ đến hình dáng của anh ta.
Lại không dám ngẩng đầu, không thể làm gì khác hơn là nhìn ngón tay của anh ta.
Anh ta có lẽ là nhìn ra tôi không chú tâm, không hờn giận nói: “Chăm chú làm bài.”
Tôi nghe xong trong lòng càng buồn phiền hơn, thẳng thắn buông bút, nhìn chằm chằm anh ta.
“Làm sao vậy?” Anh ta hỏi tôi.
Tôi dán mắt vào anh ta một phút, trong đầu tựa như một thứ hồ dán đậm đặc, vô số tâm tư bay tới bay tới, cuối cùng là đầu thực sự nóng lên, tâm ngổn ngang, xúc động, táo bạo, nóng bỏng trực tiếp khiêu khích nói: “Thầy, có phải thầy thích em không ạ?”
Sau đó không khí xung quanh đều đóng băng.
Tôi nghe âm thanh da mặt của mình vỡ vụn…
Tôi mò lấy hai tay run run lạnh buốt của mình…
Sau đó nhìn vẻ mặt thập phần bình tĩnh của Chu Dật…
m thanh dịu dàng êm tai: “Chu Đạm Đạm, làm xong bài mới được nói chuyện với thầy.\"Đản Đản đau lòng
Nhiệt tình tràn đầy của tôi đều bị một câu nói lạnh lùng thản nhiên như thế của anh ta cuốn đi, trong lòng chán nản xấu hổ đến nỗi cuống quýt cầm lấy bút, ép buộc lực chú ý đặt vào đề bài.
Tiếng đồng hồ tích tắc trên tường từng bước một nhích về phía trước, tôi làm xong đề bài cuối cùng thì đã tới gần thời gian ăn tối. Chu Dật cầm quyển bài tập kiểm tra từng bài cho tôi xong, thoả mãn gật đầu: “Không sai, một bài cũng không sai.”
Tôi rầu rĩ không vui nhận lại quyển bài tập thả vào trong cặp: Em về nhà đây ạ.”
“Chờ một chút.” Anh ta đứng dậy, sau đó níu cặp của tôi: “Đi ăn trước đã.”
Lòng tôi buồn phiền đoạt lại cặp của mình: “Không cần đâu ạ, ba em chuẩn bị cơm tối rồi, tạm biệt thầy.”
Nói xong sải bước đi ra khỏi hiệu sách, để lại Chu Dật đứng một mình tại chỗ, giống như có một ánh mắt lửa nóng bắn về phía sau lưng tôi.
Buổi tối, lúc nằm ở trên giường, tôi đang cầm di động lật qua lật lại thì khuôn mặt mỉm cười nho nhã, ánh mắt sâu cùng với giọng điệu lạnh băng của Chu Dật cứ tản ra trước mắt không chịu biến mất.
Chúng tôi đã vượt qua quan hệ thầy trò nhưng lại không giống bạn bè, lại càng không giống như người yêu, chẳng ra cái quan hệ gì hết như vậy làm lòng tôi buồn phiền phát bực, hôm nay thật vất vả cố lấy dũng khí hỏi ra nghi hoặc dưới đáy lòng, lại bị anh ta tứ lạng bạt thiên cân (bốn lượng tiền đè bẹp ngàn lạng vàng) mà đánh trả lại như vậy. Lại càng làm cho tôi không hiểu cuối cùng anh ta đang suy nghĩ cái gì.
Có thể là tôi quá nhỏ tuổi, anh ta là người đàn ông yêu nhất trêu đùa mờ ám như vậy, mà tôi ghét nhất bị trêu đùa mờ ám.
Tôi, Chu Đạm Đạm đã từng nói qua, muốn làm một người dám yêu dám hận, chứ không phải là rùa đen rút đầu.
Tôi trở mình quay mặt vào tường, hai tay nắm điện thoại di động, nhắn cho Chu Dật một tin: Thầy Chu, thầy còn chưa trả lời vấn đề hôm nay của em.
Điện thoại di động ở trong tay rung lên, sau đó gửi đi. Tôi ôm nó vào trước ngực, lẳng lặng chờ đợi anh ta trả lời.
Thế nhưng qua thật lâu thật lâu, lâu đến mức đồng hồ báo thức đã đi tròn một vòng, Chu Dật cũng không trả lời tin nhắn của tôi.
Tôi chôn mặt vào gối, hung hăng đấm vài cái, sau đó trở mình một lần nữa, mở ra tin nhắn mới, mỗi chữ mỗi câu nói rằng: Thầy Chu, sự im lặng của thầy làm cho em rất thất vọng, em vẫn nghĩ đến thầy là một người dám làm dám chịu, không nghĩ tới một vấn đề đơn giản như vậy mà thầy cũng không thể trả lời em, em rất thất vọng về thái độ hèn nhát của thầy, thất vọng về sự lùi bước của thầy.
Sau khi gửi đi, tôi liền tắt máy, nắm lấy máy ném đi rất xa, sau đó trùm chăn nhắm mắt lại.
Ban đêm yên tĩnh hít thở của tôi ở trong chăn bông có vẻ gấp, mí mắt rất nặng, nhưng không thể ngủ. Cuối cùng tôi không nhịn được mà đứng lên, tìm lại cái điện thoại di động đã bị tôi ném trên bàn học, mở máy.
Màn hình màu lam âm u ở trong căn phòng đen như mực cực kì chói mắt, tôi cầm máy giơ lên không trung, không quá lâu sau, một tiếng rung vù vù đến làm trái tim tôi cũng chấn động.
Là một tin nhắn ngắn của Chu Dật.
Tôi nhìn tên của anh ta trong mười giây, mới mở xem nội dung: Chu Đạm Đạm, thầy không trả lời em nguyên nhân không phải là thầy hèn nhát, mà là em chỉ là học trò của thầy, thầy yêu thương mỗi một học trò của mình, nếu như trước đây có chuyện gì làm cho em hiểu lầm, xin hãy quên đi.
Tôi ngơ ngác nhìn chăm chú tin nhắn ngắn gọn này, câu chữ và giọng điệu rất bình tĩnh của một bài thi chính thức, nhưng lại giống như một cây kiếm sắc bén hung hăng đâm vào lòng tôi.
Viền mắt căng ra, không nghĩ đến cả việc nháy mắt, nước mắt kìm lòng không đậu cứ như vậy mà chảy xuống.
Tôi cầm máy ném lên giường, sau đó che mắt lại, trong căn phòng vắng vẻ oà khóc ô ô.
Chất lỏng đều đều chảy vào trong miệng, tôi lấy chăn bông trùm đầu lại, co ở bên trong lau nước mắt.
Vì sao, dựa vào cái gì!
Anh ta có thể bình tĩnh như vậy, lạnh lùng như vậy?
Tôi không tin lí do thoái thác của anh ta, anh ta chính là một người nhát gan!
Tôi co giật nhắn lại một tin: Thầy, ngài thật là thương người, tôi muốn học tập theo ngài.
Sau đó nghĩ nghĩ rồi ngủ mất tiêu.
Lúc Lăng Linh nhìn thấy tôi, sợ đến vội vàng lùi lại: “Ngày hôm qua cậu làm cái gì đấy?”
Tôi sờ mắt: “Rất nghiêm trọng à?”
Lăng Linh ngưng trọng gật đầu: “Có một chút, làm sao thế?”
Tôi nằm nghiêng trên bàn, suy nghĩ thật lâu, sau đó đem ngọn nguồn sự tình một năm một mười nói với
Ban đầu, Lăng Linh khiếp sợ, nổi điên đến cuối cùng thì tức giận, khoa tay múa chân mắng Chu Dật: “Tớ thực sự là nhìn lầm thầy Chu mà, sao lại không giống đàn ông một chút nào hết!”
“Đạm Đạm, cậu định tiếp tục thế nào bây giờ?”
Tôi lắc đầu.
May là mới buổi trưa, chưa có giờ của Chu Dật, bằng không tôi thực sự không biết đối mặt với anh ta thế nào.
Buổi trưa, lúc tan học, Đinh Trạch đã lâu không gặp lại xuất hiện ở cửa lớp chúng tôi, hắn hỏi tôi: “Cùng nhau ăn cơm đi?”...
« Trước1...2829303132...63Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Thầy Ơi Em Ghét Thầy bạn có thể xem thêm thay oi em ghet thaythay oi em ghet thay còn nữa nè

Thầy Ơi Em Ghét Thầy v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00065s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện