Insane
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 16:24,Ngày 17/06/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Sao Phải Quá Đa Tình - Cúc Tử - Full

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 24692 Views


“Học kỳ này…”
“Học kỳ này tớ vẫn thích cậu, nhưng đó là sự yêu thích giữa những người bạn, cảm ơn cậu đã giúp đỡ tớ trong công việc, tớ vô cùng cảm kích.”
Biểu lộ của Đinh Dật rất chân thành, không giống như đang giả vờ, Chu Văn Bân bình tĩnh nhìn cô hồi lâu, cuối cùng cúi đầu xuống: “Cậu nói, chúng ta vẫn là bạn?”
“Đúng, có thể làm bạn với cậu, tớ rất vinh hạnh.”
“Vậy thì tốt, Thẩm Trường Đông, cậu ta bây giờ chính là người mà cậu thích nhỉ.” Gần như từng từ từng chữ thốt ra, Chu Văn Bân không hề ngẩng đầu, chỉ nghe thấy Đinh Dật nói rất rõ ràng: “Không đúng, cậu ấy vẫn luôn là người mà tớ thích, nhưng chuyện này không liên quan đến cậu ấy.”
Đinh Dật về đến nhà, nhìn theo dáng hình Chu Văn Bân tiếp tục đi về phía trước, cô đơn tịch mịch, một bóng dáng sao có thể cô đơn, Đinh Dật quay đầu phủ nhận ý nghĩ của mình, cậu ta còn có Nghê Ái Lan, cô dám khẳng định, việc Nghê Ái Lan đau đầu tuyệt đối không thoát khỏi liên quan đến cậu ta.
Bây giờ có phải cô nên ngửa mặt lên trời cười thật lớn? Người phỉ báng cô bị suy nhược thần kinh mà học hành sa sút, người từ chối cô bị cô từ chối thẳng thừng, chỉ có cô chẳng tổn hao một sợi tóc, mọi chuyện đều như ý, thế nhưng, ai đó hãy nói cho cô biết, vì sao cô chẳng hề cảm thấy vui vẻ chút nào? Cô không muốn cười, chỉ muốn khóc.Chương 19
Càng gần Tết ba lại càng bận rộn, Đinh Dật buồn chán bèn thử tự nấu ăn, cô đi mua đủ các loại nguyên liệu rồi vật lộn nửa ngày trong bếp, cuối cùng cũng có thể làm ra hai món tạm coi là ăn được. Đinh Phụng Lĩnh hết lời ca ngợi chuyện lạ hiếm thấy này, mỗi ngày về muộn ông cũng cố ăn vài miếng thức ăn con gái để phần.
Đêm ba mươi Tết, theo thường lệ, Đinh Phụng Lĩnh có nghĩa vụ đi thăm hỏi nhân viên cùng các lãnh đạo cấp cao, giữa trưa ông đành chạy về nhà ăn cùng con gái bữa cơm, sau khi ăn xong, Đinh Dật sẽ được đưa đến nhà bà ngoại để đón năm mới.
Đinh Phụng Lĩnh xách mấy túi lỉnh kỉnh về nhà, tươi cười lấy ra một chiếc váy liền thân bằng lông cừu cho Đinh Dật: “Nhìn xem có thích không con?” Sau đó lại lấy ra thêm một đôi giày cao cổ bằng da phối hợp với chiếc váy: “Con thử đi, nếu không hợp thì ba mang đi đổi.”
Từ khi bắt đầu nhớ được nhiều chuyện, chỉ có một lần ba mua quần áo cho cô, chính là khi Đinh Dật tám tuổi, năm đó ông đi công tác Thượng Hải, khi về mang theo một chiếc váy nhỏ bằng ren màu hồng, chiếc váy rất đẹp nhưng lại quá nhỏ khiến Đinh Dật không thể ních vào được, sau khi ba bị cô và mẹ cười cho một trận thì không bao giờ còn có ý định mua quần áo nữa, ngay cả quần áo của ba cũng là một mình mẹ lo hết.
Thế nhưng con mắt của ba hôm nay lại khiến cô phải thay đổi cách nhìn, chiếc váy màu xám nhạt thiết kế thanh lịch nền nã, nếp váy và đường viền trang trí rất khéo, có thể tôn lên vẻ nhí nhảnh đáng yêu của một cô thiếu nữ, đôi giày da cao cổ chính là mốt bây giờ, Đinh Dật mặc cả váy cả giày rồi quay trước gương vài vòng, cảm thấy bộ này cũng không tồi.
Đinh Dật tiếp tục mở đống túi đồ, phát hiện bên trong có một chiếc khăn quàng cổ màu trắng, không thấy có nhãn hiệu, có vẻ như là đồ đan bằng tay, cô tò mò hỏi: “Ba, đây là cái gì?”
Đinh Phụng Lĩnh đang mải thu dọn quay sang nhìn rồi chợt “à” một tiếng: “Cái đó là có người tặng ba, ba cũng không dùng, nếu con thích thì lấy mà dùng.”
Đinh Dật nghe vậy hơi yên tâm một chút, lại thử thăm dò: “Ba, không phải là hôm nay cái cô tặng ba khăn quàng cổ đi cùng ba chọn váy cho con đấy chứ?”
Đinh Phụng Lĩnh nghe vậy bỗng giật mình không nói được gì, ông quay đầu nhìn con gái với một kiểu ánh mắt hoàn toàn khác. Ông vẫn luôn coi cô là trẻ con, ngoảnh đi ngoảnh lại, không ngờ con gái đã lớn, hơn nữa còn rất tinh ý, đâu còn mang bóng dáng nghịch ngợm ngây thơ hồi đó.
Thấy ba bỏ đồ trong tay rồi ngồi xuống dường như muốn nói chuyện phiếm, trong lòng Đinh Dật hơi xôn xao, ma xui quỷ khiến thế nào lại hỏi một câu: “Cô đó, là Thạch Mạn Quân ạ?”
Đinh Phụng Lĩnh càng sửng sốt, không kìm được hỏi con gái: “Tiểu Dật, con nghe được lời đồn đại nào sao?”
Lòng Đinh Dật lạnh đi, chậm rãi lắc đầu: “Ba, ngày nào con cũng chỉ di chuyển trên một đường thẳng giữa trường học và nhà, có thể nghe được lời đồn nào, nhưng đó là trực giác, ba, có thật như thế không?”
Đinh Phụng Lĩnh thở dài, nói: “Tiểu Dật, con đoán không sai, nhưng chuyện không phải như con nghĩ, Thạch Mạn Quân tới nhờ ba chuyển quà Tết, nhân tiện tặng ba chiếc khăn này, đúng lúc ba cũng có ý định mua cho con một bộ quần áo làm quà năm mới, thư ký Tiểu Vương của ba lại xin nghỉ phép về quê, ba không tìm được ai làm cố vấn nên mới nhân thể nhờ cô ấy.”
Đinh Dật cụp mắt, làn mi dày che đi gợn sóng trong đôi mắt, cô khẽ nói: “Đương nhiên con tin ba, ba biết không, từ nhỏ con đã rất kính trọng ba, cho đến bây giờ ba vẫn luôn là tấm gương trong suy nghĩ của con, từ rất lâu con đã nuôi quyết tâm sau này lớn lên sẽ trở thành một người như ba, con mong rằng có thể duy trì sự tôn kính và tin tưởng này đến suốt đời.”
Đây là lần đầu tiên Đinh Phụng Lĩnh nghe con gái đánh giá về mình, ngoài sự kinh ngạc ông còn cảm thấy mũi cay xè, từ trước tới giờ, ông vẫn cho rằng Đinh Dật thân thiết với mẹ hơn, không ngờ, đối với ông, trong lòng cô cũng tồn tại một thứ tình cảm thần tượng và tôn sùng, khó trách bình thường con gái không quá thân mật với ông, ai có thể thân thiết một cách tự nhiên thoải mái với thần tượng của mình chứ.
“Hồi con còn bé, công việc của mẹ bận rộn hơn ba, việc dạy dỗ con đều do một tay ba làm, có thể nói, nhân cách của con hình thành chịu sự ảnh hưởng của ba, ba là người cao thượng, chính trực, cho nên, con cũng có thể trở thành một người có ích cho xã hội, phải không ba?”
Cảm giác tự hào của người làm cha dâng tràn, Đinh Phụng Lĩnh không cầm được nước mắt, ông kéo con gái vào lòng, không ngừng vuốt ve tóc cô.
Trên gương mặt Đinh Dật cũng chảy xuống hai hàng nước mắt, cô nghẹn ngào lên tiếng: “Ba, gia đình của chúng ta rất hạnh phúc, ba và mẹ đều nhiệt tâm với sự nghiệp của mình, cũng rất yêu thương con, chính vì chịu sự ảnh hưởng của ba mẹ nên con mới cố gắng học tập như vậy, ba, năm nay con lại đứng đầu toàn trường, con sẽ không bao giờ khiến ba phải thất vọng, ba cũng đồng ý đừng bao giờ làm con thất vọng, có được không ba?” Đến khi nói xong Đinh Dật đã khóc không thành tiếng, nước mắt nước mũi lau hết vào người ba – bộ âu phục này cũng không phải của mẹ mua.
Tâm trạng Đinh Phụng Lĩnh cũng chẳng khá hơn chút nào, hai cha con ôm nhau khóc một hồi ông mới hơi buông con gái ra, nhìn thẳng vào mắt cô nói: “Tiểu Dật, con yên tâm, ba đồng ý, trong cuộc sống sau này, ba vĩnh viễn không bao giờ để con và mẹ phải thất vọng!”
Ba là người trọng lời hứa, trọng tình cảm, từ bé đến lớn, bất kể là một thứ đồ chơi hay một món ăn ngon, một chuyến đi chơi, nếu ông đã từng hứa với Đinh Dật thì chưa bao giờ nuốt lời, nếu đã không làm được thì trước đó nhất quyết không hứa hẹn. Hôm nay ba có thể trịnh trọng nói những điều này trước mặt cô thì nhất định đã có những suy nghĩ riêng, Đinh Dật lựa chọn tin tưởng cha mình.
Nín khóc mỉm cười, Đinh Dật vội vàng vào bếp hâm nóng thức ăn đã chuẩn bị từ trước, hai cha con cùng ăn bữa cơm đoàn viên với tâm trạng hoàn toàn khác, còn nhận được điện thoại đường dài của mẹ từ Đức gọi về, mỗi người cầm một đầu máy nội bộ mở hội nghị qua điện thoại, ai cũng ăn ý duy trì không khí và ngữ điệu như nhau, chắc rằng mẹ sẽ không cảm thấy khác thường chút nào.
Như vậy hẳn là tốt nhất, Đinh Dật thầm nghĩ, mẹ tin tưởng ba như vậy, sự tin tưởng đó tốt nhất vẫn nên được giữ gìn.
Ngày đầu tiên của năm mới, sau khi đã thăm hỏi chúc Tết tất cả người lớn, Đinh Dật trốn vào thư phòng gọi điện thoại cho Thẩm Trường Đông, vừa rồi đã gọi điện chúc Tết bác Thẩm trai rồi, nếu bị ông ngoại biết được cô lại gọi lần nữa thì chắc sẽ thấy rất kỳ quái.
Hai ngày nay cô cảm thấy vô cùng cô độc, có một loại cảm giác chua xót mất mát không thể hiểu được, cô đã cố phân tích nguyên nhân cẩn thận nhưng vẫn không nói lên được là vì sao. Mỗi một chuyện xảy ra gần đây đều có lý do, cẩn thận suy ngẫm dường như lại không phải, chuyện gì cần cũng đều giải quyết cả rồi, nhưng tại sao vẫn cứ phiền muộn như vậy, Đinh Dật cảm thấy chán ghét thứ cảm giác này.
Thẩm Trường Đông ở đầu dây bên kia lẳng lặng nghe cô càu nhàu liên miên, cuối cùng trong lúc cô dừng lại để uống nước, cậu không nhịn được xen vào một câu: “Cậu xác định muốn đi Bắc Kinh học đại học đúng không?”
Đinh Dật nuốt xuống một ngụm nước rồi đưa ra câu trả lời khẳng định, Thẩm Trường Đông nói tiếp: “Vậy đến lúc đó gặp lại ở Bắc Kinh.”
Sau nhiều ngày ủ rũ không dứt, Đinh Dật vừa mừng vừa sợ: “Người nhà cậu đồng ý cho cậu rời khởi Nam Kinh sao?”
Thẩm Trường Đông dở khóc dở cười: “Cũng đâu phải thời xưa, làm gì còn quan niệm con cái phải theo cha mẹ nữa, họ cũng chưa từng nói tớ không thể đi.”
Đúng vậy, hình như trước giờ toàn là mình tự suy đoán, hai người lớn nhà họ Thẩm cũng không phải người độc đoán, chắc sẽ không can thiệp vào quyết định của Thẩm Trường Đông, vậy thì tốt quá, khi nào về phải động viên La Bình và Nguyễn Thúy cùng thi lên Bắc Kinh, có cả Lý Bối Bối nữa, mọi người ở cùng nhau thật là vui, đến lúc đó thực sự có thể hoành hành chốn thủ đô, Đinh Dật tràn trề hứng thú mải mê tưởng tượng....
« Trước1...2829303132...41Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Sao Phải Quá Đa Tình - Cúc Tử - Full bạn có thể xem thêm sao phai qua da tinh cuc tu fullsao phai qua da tinh cuc tu full còn nữa nè

Sao Phải Quá Đa Tình - Cúc Tử - Full v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00062s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện