wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 02:56,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 27242 Views


Đoạn bố quay sang bảo tôi: “Thái Thái, đây là con trai bác Kỷ, Kỷ Nghiêm, học hơn con một khóa. Mau chào anh Kỷ Nghiêm đi”.
Tôi ngẩn người, vội cúi đầu chào: “Anh Kỷ Nghiêm, sau này mong anh chỉ bảo nhiều ạ!”.
Khóe miệng anh ta khẽ nhếch lên: “Không cần khách sáo đâu”. Giọng nói của anh ta cực kỳ khiêm tốn.
Bố tôi vỗ vai Kỷ Nghiêm nói: “Kỷ Nghiêm, sau này chuyện học hành của con bé nhà chú giao cả cho cháu đấy, cháu cứ quản thật nghiêm khắc vào cho chú”.
Kỷ Nghiêm mỉm cười liếc nhìn tôi: “Thực ra ngoài giờ học, cần có thời gian giải lao hợp lý, phải vừa học vừa chơi ạ”.
Nghe được câu này, tôi như được trông thấy con đường nghỉ hè tươi sáng đang đợi chờ mình phía trước. Lúc ấy tôi cảm động đến suýt khóc. Đúng là một ông anh thật dịu dàng và chu đáo.
Mẹ tôi từ trong bếp đi ra chào hỏi, sau đó sai tôi: “Thái Thái, mau vào mang dưa hấu ra mời thầy giáo đi chứ”.
Kỷ Nghiêm bước lên từ chối khéo: “Cô chú không cần khách sáo thế đâu ạ. Cháu muốn kiểm tra trình độ của Thái Thái trước”. Anh ta quay sang nhìn tôi cười: “Thái Thái, em không ngại đưa anh lên phòng em chứ?”.
Sự cảm động vừa rồi lại được khuếch đại trước vẻ lễ phép, lịch sự của anh ta. Tôi ngước nhìn Kỷ Nghiêm cao hơn mình một cái đầu, thầm than: anh ta đúng là thiên nhân hạ phàm!
Hai mắt tôi biến thành hình ngôi sao, tôi đưa anh ta lên phòng mình. Sau khi mở cửa phòng, tôi có chút ngại ngùng giới thiệu: “Đây là phòng em, mời anh vào”.
Kỷ Nghiêm bước vào, nhìn quanh một lượt, mỉm cười khen ngợi: “Gọn gàng ngăn nắp ghê. Thái Thái, em được lắm!”.
“Hi… hi.” Được khen nên tôi hơi chột dạ, cười ngu ngơ mà trong lòng thì vui như mở hội. Không ngờ ông trời lại ban cho tôi một anh gia sư tế nhị thế này, xem ra tôi chỉ cần lấy lòng anh ta thêm chút nữa, kỳ nghỉ hè này nhất định anh ta sẽ để cho tôi một con đường thoát.
Ngoài cửa sổ, những tán lá cây xanh rì đung đưa xào xạc, in những cái bóng lốm đốm trên nền đất. Anh ta bước đến bên cửa sổ, cả người chìm trong ánh nắng mặt trời, thân hình như được dát vàng sáng chói. Chiếc cổ áo trắng tinh bị gió thổi phất lên, làn da như ngọc thoáng hiện khơi gợi muôn vàn ảo tưởng. Quả đúng là tuấn mỹ tuyệt luân!
Tôi nuốt nước miếng, tay vân vê gấu áo khẽ gọi một tiếng: “Ơ… anh Kỷ Nghiêm…”.
“Gọi anh là Kỷ Nghiêm được rồi, anh chỉ hơn em một tuổi thôi, không cần khách sáo quá.” Anh ta mỉm cười dịu dàng ngắt lời tôi.
Không ngờ anh ta lại hiền và dễ tính thế, tôi thoáng ngẩn người.
“Ơ… Kỷ Nghiêm, được một người ưu tú như anh dạy kèm, em vui quá đi mất.” Viên thuốc độc bọc đường cần một thời gian mới phát huy tác dụng.
Anh ta ngoái đầu nhìn tôi, như phát hiện ra điều gì đó: “Hả? Sao em biết là anh ưu tú?”.
Bước hai của kế hoạch tác chiến, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng. Mấy hôm trước tôi đã moi từ bố mẹ mọi điều liên quan đến anh ta.
Tôi tung tăng chạy đến trước mặt anh ta, cố làm ra vẻ thẹn thùng: “Trước một nhân vật truyền kỳ như anh, em phục sát đất đấy ạ”.
Anh ta khẽ cười nói: “Nói xem nào, em đã biết những gì?”.
Vừa thấy anh ta cười, tôi biết mình đã thành công. Anh chàng này ưa nịnh đây, tôi vội vàng cười nịnh bợ: “Anh luôn giữ vững ngôi vị đệ nhất trong trường với thành tích vượt xa người thứ hai tận ba mươi điểm. Tính ra, anh đã tham dự tổng cộng năm cuộc thi Olympic toàn quốc, bốn lần liền đoạt danh hiệu quán quân, lần cuối cùng vắng mặt do bị viêm dạ dày cấp nên đã không đoạt giải. Hình tượng rực rỡ của anh giống như mặt trời mọc giữa hừng đông, soi sáng tận đáy sâu trái tim em, sự kính ngưỡng của em dành cho anh dạt dào, bất tận như nước sông đổ về biển lớn, không cách nào thu về được…”. Tôi say sưa tuôn một tràng những lời lẽ nghe nổi da gà, còn không quên trưng ra bộ mặt sùng bái, hai mắt lấp lánh.
Kỷ Nghiêm nhìn tôi cười mà như không: “Em sùng bái anh thật hả?”.
Tôi lắc đầu như gà mổ thóc, đôi môi run run cả nửa ngày, tay nắm chặt khảng khái ngẩng cao đầu: “Đương nhiên là thật rồi! Nhưng mà, để một người tựa thần linh như anh đến dạy học cho em thì chẳng khác nào bi kịch! Quá bi kịch! Cho nên…”.
Anh nghiêng đầu nhìn tôi, tựa như đang ngẫm nghĩ: “Cho nên…”.
“Cho nên, một nhân tài như anh không thể lãng phí quá nhiều tâm tư vào việc dạy kèm cho em được, có hơi thả lỏng một chút cũng không sao.”
Trầm ngâm giây lát, anh ta ngồi xuống bàn học chống cằm nhìn tôi, thong thả nói: “Thế ư… Nhưng bố mẹ em hỏi thì phải làm sao?”.
Mắt thấy thắng lợi ở ngay trước mắt, lòng tôi thầm tung hô vạn tuế nhưng ngoài miệng vẫn thành khẩn nói: “Anh yên tâm đi, trước mặt bố mẹ, nhất định em sẽ khen anh là một gia sư đẳng cấp trăm năm khó kiếm… Chỉ cần anh nói với bố mẹ em cho em kết thúc khóa học trong vòng nửa tháng thôi”.
Kỷ Nghiêm mỉm cười nhìn tôi: “Chuyện đó không phải là không thể, nhưng em định cảm tạ anh thế nào đây?”.
“Hả?” Tôi ngẩn người.
“Anh giúp em cũng rủi ro lắm chứ. Nhỡ đến lúc đó thành tích của em không có chút khởi sắc, cô chú trách móc em lại kể tội anh, nói anh dạy dỗ không đến nơi đến chốn thì sao?” Anh ta nói nửa đùa nửa thật.
Chuyến du lịch này cả tôi và La Lịch Lệ đều trông đợi từ rất lâu rồi, để có thể đặt một dấu chấm tròn trịa cho kỳ nghỉ hè cuối cùng trước khi lên cấp ba của chúng tôi, đành liều vậy. Tôi chỉ tay lên trời mà thề: “Em thề tuyệt đối sẽ không nói xấu anh dù chỉ nửa câu, hơn nữa chỉ cần anh kết thúc toàn bộ khóa học trong vòng nửa tháng, anh muốn em làm gì cũng được”.
Kỷ Nghiêm nhìn tôi, hờ hững nhắc lại một lần: “Làm gì cũng được à?”.
Tôi gật đầu lia lịa.
Anh ta đột nhiên đứng dậy, khóe miệng nhếch lên, nở một nụ cười kỳ lạ: “Nếu như em đã thành khẩn thế, vậy cứ làm như em nói đi”.
Đôi mày của anh ta và cả khóe miệng nữa đều uốn cong lên, nụ cười ưu nhã vô cùng, thế nhưng tôi lại thấy rùng mình ớn lạnh, bốn chữ lớn hiện lên trong đầu – tiếu lý tàng đao(1)….. Chắc… không phải chứ…
“Vậy thì… sau này mong em quan tâm chiếu cố.” Kỷ Nghiêm nhìn tôi cười thật khẽ, hệt như một cơn gió mát rượi giữa ngày hè.
Tôi há hốc miệng, gật đầu: “Ơ… mong anh chiếu cố”.
Tối hôm đó, mẹ hỏi tôi với vẻ mặt hiền từ: “Thái Thái, anh Kỷ Nghiêm làm gia sư cho con thế nào?”.
Nhớ đến anh chàng Kỷ Nghiêm với nụ cười dịu dàng nhất trần gian đó, tôi giơ ngón cái lên nức nở khen: “Hài lòng lắm ạ, cực kỳ hài lòng!”.
Mẹ tôi mừng ra mặt: “Con bé này, mấy hôm trước còn làm ầm lên, kêu có chết cũng không chịu học phụ đạo, bây giờ thay đổi nhanh gớm. Thái Thái, sau này con phải học hỏi anh Kỷ Nghiêm nhiều vào đấy, nghe chưa?”.
“Con biết rồi ạ.” Tôi gật đầu thề thốt, trong lòng thầm nghĩ lần này không chỉ có hài lòng, phải nói là hả lòng hả dạ mới chuẩn xác.
Bảy giờ sáng hôm sau, tôi nhận được điện thoại của Kỷ Nghiêm, anh ta thông báo rằng hôm nay bắt đầu học. Cú điện thoại có cắt ngang giấc mộng đẹp của tôi, nhưng vì tuân thủ quy định đã đặt ra từ trước, tôi vẫn lồm cồm bò dậy. Cứ nghĩ đến chuyện cùng trải qua nửa tháng với một chàng trai tuyệt vời như vậy tôi lại thấy vô cùng khoái trá và hưng phấn, cảm giác này kéo dài đến khi anh ta chính thức phụ đạo cho tôi.
Kỷ Nghiêm mỉm cười chỉ tay vào hai cuốn vở luyện tập dày cộp tôi để trên bàn nói: “Làm hết những bài tập này là khóa học của chúng ta đã cơ bản over rồi đó”.
Tôi nhìn hai cuốn vở chồng lên nhau dày cộp, hai tay ôm mặt, miệng há hốc: “Oh my God!”. Tôi cố kiềm chế, không đâm đầu vào tường, chớp chớp mắt nhìn Kỷ Nghiêm: “Anh ơi, em muốn hỏi, anh có nhầm lẫn gì không vậy? Hôm qua, chúng ta đã thỏa thuận xong xuôi rằng sẽ kết thúc khóa học trong vòng nửa tháng cơ mà”.
Anh ta gật đầu: “Đúng thế”.
Tôi thu lại nụ cười ngay lập tức, bối rối nuốt nước miếng: “Thế mấy cuốn vở bài tập kia là thế nào?”.
Kỷ Nghiêm thong thả tựa lưng vào chiếc ghế cạnh bàn học, nhìn tôi cười nói: “Mấy cuốn này đều do anh cất công lựa chọn. Với trình độ của em, hoàn thành trong vòng nửa tháng, sẽ có hy vọng thi đỗ vào lớp chọn của trường”.
Cơ mặt tôi lập tức co giật liên hồi.
Tôi chỉ vào hai cuốn vở bài tập: “Anh nói là làm toàn bộ trong vòng nửa tháng mới chỉ có hy vọng thi đỗ thôi sao?”.
Kỷ Nghiêm hơi ngẩng đẩu mỉm cười với tôi lúc ấy như sắp khóc: “Đúng thế, học lực của em đúng là hơi kém một chút”.
Tôi nuốt nước miếng. Sao mới có một hôm mà tôi đã rơi từ thiên đường xuống địa ngục vậy hả trời?…
Làm thế này thì khác gì muốn chơi xỏ tôi chứ? Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục. Tôi vỗ bàn đứng dậy, tức giận gầm lên: “Đùa kiểu gì chứ! Hai cuốn này thừa sức đè chết em rồi, đừng nói là nửa tháng, có cho em nửa năm em cũng không làm hết!”.
Kỷ Nghiêm đưa tay lên gõ bàn, ánh mắt lướt ra ngoài cửa sổ: “Hôm qua ai đã thề thốt là chỉ cần kết thúc khóa học trong vòng nửa tháng thì chuyện gì cũng chấp nhận làm hết?”.
Tôi thầm la hét trong lòng: Làm ơn đi! Em muốn giảm thời gian khóa học đi nửa tháng chứ có muốn hoàn thành bài vở cả tháng trong nửa tháng đó đâu?
Không ngờ anh ta lại chơi chữ với tôi, khiến tôi phải làm nhiều bài tập như vậy trong vòng nửa tháng! Chơi xấu quá đi mất!...
« Trước123456...33Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương bạn có thể xem thêm nua vien keo ngot ngao den dauthuongnua vien keo ngot ngao den dauthuong còn nữa nè

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

Chỉ Cần Cái Gật Đầu

•Chỉ Cần Cái Gật Đầu Chương 1 Tối Hà nội vào những ngày cuối mùa mưa.Mưa càng ngày càng lớn,trời tối đen như mực….Đường...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00067s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Snack's 1967